Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

40

Trước khi Kenma có thể trả lời những gì Hinata vừa nói lúc nãy, chiếc taxi đã dừng lại và Kenma nhận ra rằng cả hai đã đến nhà anh. Mẹ anh đã ở nhà bởi vì chiếc đèn trong ga ra đã được bật và xe của mẹ anh đã đậu sẵn trong đó. Mặc dù bố anh không ở đây vì ông thường hay về nhà muộn hơn mẹ anh, nhưng mỗi tối, cả ba người bọn họ luôn ăn tối cùng nhau.

Sau khi trả tiền taxi, Kenma và Hinata xuống xe đứng trước cổng nhà anh. Hinata đã bị mê hoặc bởi khoảng cách giữa những ngôi nhà khác với nhà Kenma. Hàng xóm của Kenma thực sự chỉ cách có một quãng đi bộ thôi! Ài, vì Hinata sống trên núi nên hàng xóm cũng ở không gần nhà cậu.

"Mẹ tớ về rồi, chúng ta vào đi." Kenma nói, anh vẫn là người xách đồ cho Hinata.

Hinata mỉm cười với Kenma và gật đầu. "Okay ~~"

Kenma lặng lẽ bước đến gần cánh cổng và mở cửa bước vào. Anh bước sang một bên và nhìn Hinata. "Cậu vào trước đi."

Hinata mỉm cười vì điều đó và lập tức làm theo lời Kenma. Khi bước vào sân trước của nhà họ, Kenma ngay lập tức đi theo và đóng cổng lại. Kenma và Hinata cùng đi về phía cửa, và khi cả hai đến gần hơn, Kenma và Hinata có thể nghe thấy tiếng tivi phát ra từ bên trong.

Kenma mở cửa bước vào trong và bắt đầu cởi giày, Hinata cũng làm như vậy.

"Mẹ! Con về rồi ạ!" Kenma báo với mẹ anh đang bận nấu ăn trong bếp.

"Shouyou có đi cùng con không?" Mẹ của Kenma hỏi, và tất nhiên là Hinata đã nghe thấy điều đó.

"Có ạ!!"

"Sao bà ấy biết tên tớ?" Hinata hỏi Kenma trong khi đặt đôi giày của mình sang một bên để nó không chắn lối.

"Tớ đã kể với bố mẹ về cậu rất nhiều, và lúc bố mẹ nghe tin cậu sẽ đến, hai người đã rất vui." Kenma đã trả lời.

"Ồ! Mẹ đã chuẩn bị thêm tấm đệm ở trong phòng con rồi đó, con nên dẫn Shouyou lên lầu cho thoải mái!!" Mẹ của Kenma nói to lên một lần nữa.

Kenma nhìn Hinata. "Cậu đi trước đi, để tớ cho bánh táo vào tủ lạnh." Kenma nói.

"Okay! Phòng của cậu ở đâu?" Hinata hỏi.

"Cậu sẽ thấy cánh cửa đầu tiên khi lên lầu." Kenma nhẹ nhàng lấy ba lô của Hinata và đưa nó cho cậu. "Cứ tự nhiên nhé."

"Tớ có thể chạm vào mấy món đồ của cậu hông?" Hinata hỏi.

Kenma gật đầu. "Được, chắc chắn rồi."

"Tớ có thể chơi game không?"

Kenma gật đầu một lần nữa. "Được."

"Nếu tớ làm hỏng level của cậu hay gì đó thì có sao hông?" Hinata lo lắng hỏi, biết rằng game rất quan trọng với Kenma. Anh có thể nổi điên nếu có chuyện gì không ổn xảy ra với nó.

Kenma mỉm cười và nhẹ nhàng xoa đầu Hinata. "Không sao đâu, cậu muốn làm gì thì làm."

Hinata mỉm cười đeo ba lô. "Được!! Tớ lên lầu ngay đây!!"

Kenma gật đầu và nhìn Hinata bước lên lầu với nụ cười rạng rỡ trên môi. Rõ ràng là cậu rất hào hứng khi chơi game trên máy tính của Kenma. Kenma chỉ cười và lặng lẽ đi vào bếp để đặt chiếc bánh táo vào tủ lạnh.

Khi Kenma vào trong bếp, anh nhìn thấy mẹ mình đang nấu bữa tối với khuôn mặt thoải mái và nụ cười hạnh phúc.

Bà nhìn Kenma. "Ồ! Cái gì thế? Shouyou đã mua gì sao?"

Kenma gật đầu. "Bánh táo đó mẹ."

Mẹ của Kenma mỉm cười ngọt ngào. "Đáng yêu đấy, đến bữa tối nhớ xuống nhé?"

Kenma gật đầu. "Cứ gọi bọn con thôi ạ."

Mẹ của Kenma mỉm cười. "Ừa."

Kenma lặng lẽ đi về phòng của mình, và trái tim của Kenma đã loạn nhịp chỉ bởi sự thật rằng Hinata đang ở trong phòng của anh. Có thể là đang chơi trò gì đó trên PlayStation hoặc trên máy tính của anh. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã khiến tâm trí và trái tim của Kenma hạnh phúc, cảm giác mà anh cảm thấy kể từ khi ở trong chiếc taxi đó thật siêu thực.

Khi Kenma đã đứng trước cửa phòng mình, anh hít một hơi thật sâu và gõ cửa ba lần để thông báo với Hinata rằng anh sẽ vào trong.

Anh mở cửa và thấy Hinata đang ngồi trên chiếc ghế xoay trước máy tính với vẻ mặt nghiêm túc. Cậu không mặc áo khoác của Kenma nữa, và chiếc ba lô của cậu chỉ đặt trên chiếc ghế dài trong phòng của anh với chiếc áo khoác bên trên.

"Shouyou..." Kenma gọi.

Hinata nhìn Kenma một lúc rồi quay lại nhìn màn hình máy tính. "Kenma ~~ Tớ không hiểu, tại sao nó lại khó thế này..." Cậu rên rỉ.

(Từ gốc là "hard", nó có nhiều nghĩa quâ. Mà tui lại muốn nghĩa là cứng cơ, chứ khum phải là khó ((((=)

Kenma bước lại gần và nhìn vào màn hình máy tính để xem cậu định làm gì.

"Cậu đang chơi xếp hình à?" Kenma hỏi, mặc dù điều đó đã quá rõ ràng.

"Yeah!! Tớ đã nghĩ nó dễ vì chỉ cần đặt các khối và lấp đầy những khoảng trống đó thôi. Nhưng khônggg ~~~ Nó siêu khó." Hinata có vẻ như đang đau khổ tột cùng (?) chỉ vì cậu không biết cách chơi game mà cậu đã chọn.

Kenma cười khúc khích một chút và cởi áo khoác của mình, lặng lẽ treo nó lên giá, trước khi ngồi ở mép giường và quan sát Hinata.

"Cậu chơi lâu là dần dần sẽ quen."

Hinata bĩu môi. "Hmmm... Nhưng mà sao nó không có tác dụng với tớ???" Cậu buồn buồn nói.

Điều đó lại khiến Kenma bật cười, bởi vì cậu thật đáng yêu. "Tớ sẽ dạy cậu." Kenma nói và đứng dậy, anh đứng đằng sau chiếc ghế xoay mà Hinata đang ngồi.

Hinata ngước nhìn Kenma và mỉm cười. "Thật hông?"

Kenma gật đầu. "Ừ thật."

Hinata ngay lập tức đứng dậy và mỉm cười. "Ngồi đi." Cậu yêu cầu.

Kenma theo Hinata ngồi xuống chiếc ghế xoay. Nhưng Kenma ngay lập tức hoảng sợ khi Hinata đột nhiên ngồi lên khoảng trống giữa hai chân anh. Điều tốt là Kenma cao hơn Hinata, Hinata không che mất tầm nhìn máy tính của Kenma.

"Kenma... Có thoải mái không?" Hinata hỏi, vẫn đối mặt với máy tính.

Kenma mím môi trước khi trả lời. "Ừ. Ổn mà."

Kenma bắt đầu chơi game và đồng thời giải thích cách điều khiển cho Hinata. Hinata chỉ im lặng nghe Kenma nói, cũng yêu cái cảm giác hơi thở của Kenma thỉnh thoảng phả vào gáy mình khi anh nói.

Vài phút sau khi giải thích cách điều khiển cho Hinata, Hinata cuối cùng cũng hiểu được nó, cậu ngay lập tức mỉm cười vui vẻ. "Ồ!!! Thì ra là thế!!!" Cậu kêu lên.

"Để tớ thử ~~~" Cậu nói và Kenma ngay lập tức làm theo.

Anh bỏ tay khỏi bàn phím và định đặt lên đùi mình thì Hinata bất ngờ nắm lấy cánh tay Kenma và cố tình vòng cánh tay của Kenma quanh eo cậu. Nó khiến khuôn mặt của Kenma nhuốm màu đỏ.

"Kenma, tớ sẽ vượt điểm của cậu luôn!!" Hinata tự hào nói.

Kenma mỉm cười. "Ừm, chắc chắn rồi..."

Kenma vừa xem Hinata thi đấu vừa ôm cậu từ phía sau. Kenma cảm thấy không thoải mái khi chỉ giữ thẳng đầu, vậy nên Kenma không chút do dự tựa cằm lên vai Hinata trong khi vẫn ôm chặt cậu.

Hinata chỉ cười khúc khích với chính mình trong khi chơi, cùng lúc đó trái tim cậu như bị hàng ngàn chiếc lông vũ chạm vào. Bởi vì cảm thấy nhồn nhột, nhưng đồng thời Hinata cũng thích nó và điều đó không giúp cậu ngừng mỉm cười.

Nhưng nụ cười của cậu ngay lập tức tắt đi khi cấp độ của trò chơi mà cậu đang chơi ngày càng cao hơn theo từng phút.

Hinata cau mày và Kenma vẫn giữ nụ cười vì anh không muốn làm Hinata buồn. Nhưng đồng thời, thấy cậu bực bội cũng dễ thương nữa.

"Kenma ~~ Tớ bị kẹt ở tầng này rồi ~~~"

Kenma nhìn vào màn hình. "Muốn tớ giúp không?" Kenma hỏi.

Hinata lập tức gật đầu. "CÓOO!!"

Kenma mỉm cười và bỏ tay ra khỏi eo Hinata, giữ thẳng đầu như cũ, Hinata ngay lập tức hối hận về quyết định để Kenma giúp mình trong trò chơi. Bởi vì cậu muốn Kenma tiếp tục ôm mình như thế, nhưng điều đó là không thể khi anh đang chơi game.

Hinata bĩu môi nhưng cậu lập tức nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời khi Kenma xong game. Hinata mỉm cười và kiên nhẫn đợi cho đến khi Kenma kết thúc màn chơi.

"Okay, xong rồi." Kenma nói khiến Hinata cười nhiều hơn.

"Yay!!!" Hinata kêu lên và đứng dậy trước mặt Kenma.

Kenma ngước nhìn ánh nắng đáng yêu trước mặt. Hinata đang đứng giữa hai chân Kenma, bởi vì cậu vừa đứng dậy khỏi chỗ ngồi hồi nãy. Hinata trông thật đáng yêu khi mỉm cười với Kenma cùng mái tóc bồng bềnh và sáng sủa.

Hinata bất ngờ ngồi lên đùi Kenma và lần này cậu đối mặt với Kenma.

Kenma ngay lập tức bối rối với hành động đột ngột của Hinata. "Cậu... Cậu làm gì thế?"

"Phần thưởng." Hinata đã trả lời.

Và không do dự, cậu vòng tay quanh cổ Kenma,  cúi xuống gần Kenma hơn và áp môi mình vào môi anh.

Kenma không khỏi ngây ngốc về những gì vừa xảy ra. Đôi mắt anh mở to và có thể thấy rõ ràng đôi mắt đang nhắm nghiền của Hinata. Hinata áp môi mình vào môi Kenma thêm hơn. Mắt Kenma bắt đầu cụp xuống khi tay anh lần tới eo Hinata, giữ chặt lấy nó.

Có vẻ như kiến ​​thức về nụ hôn của Hinata chỉ là môi họ áp vào nhau, nhưng Kenma biết rõ hôn là gì. Kuroo đã kể cho anh rất nhiều chuyện về việc anh ta hôn những người bạn gái cũ của mình như thế nào và điều đó khiến Kenma vô cùng cáu nhưng anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lắng nghe Kuroo. Nhưng đó là nụ hôn của Hinata, Kenma sẽ không phiền đâu.

Kenma bắt đầu mấp máy môi và ngay lập tức anh cảm thấy Hinata hơi nao núng. Kenma thực sự có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình khi hôn Hinata. Trong khi Hinata, cậu có thể cảm thấy đôi chân của mình mất sức khi Kenma di chuyển trên môi cậu.

Hinata không biết phải làm gì, nên cậu chỉ để Kenma cắn mút môi mình trong khi cảm nhận sự mềm mại và dịu dàng từ nụ hôn của Kenma. Kenma tinh nghịch cắn vào môi dưới của Hinata và hôn nhẹ lên đó một lần nữa trước khi rời ra và cả hai bắt lấy nhịp thở.

Hinata chỉ để trán mình tựa vào Kenma trong khi cậu vẫn nhắm mắt và thở hổn hển trên người Kenma với hai tay vẫn vòng quanh cổ anh. Kenma nhẹ nhàng mở mắt ra và nhìn vào khuôn mặt của Hinata đang ở rất gần anh.

"Kenma..." Hinata khẽ khàng, và Kenma nao núng khi cảm thấy hơi thở của Hinata phả vào mặt mình.

"Hửm?" Anh ậm ừ.

"Hôn có liên quan đến ăn không?" Hinata ngây thơ hỏi.

"Hmm sao thế?"

"Vừa rồi tớ còn tưởng rằng cậu sắp ăn luôn môi của tớ á..." Cậu nói, hoàn toàn không biết gì và rất trong sáng. Cậu mở mắt và nhìn trực tiếp vào Kenma.

Kenma hơi mỉm cười. "Cậu nghĩ sao?"

"Tớ nghĩ là..." Hinata lùi ra xa một chút mặc dù khuôn mặt cả hai vẫn còn cách nhau vài centimet. "Tớ cũng nên ăn của cậu thôi!"

Kenma chỉ cười. "Ừ, thì ăn..."

"Ha ha, tim đập nhanh nè." Cậu dễ thương mà nói, và thậm chí còn nhìn vào ngực mình. "Cậu có thích phần thưởng này hhông, Kenma ~~~?" Cậu tinh nghịch hỏi.

Kenma nhướng mày. "Ừ, khiến tớ muốn hoàn thành một ván khác..."

Hinata cười nhỏ và dán sát người vào Kenma hơn, cậu ôm lấy anh. Cậu vẫn ngồi trên đùi Kenma khi đối mặt với anh. Kenma, tựa cằm lên vai Hinata trong khi hai tay ôm lấy eo Hinata.

Hinata lại cười nhỏ thêm lần nữa. "Hehe ~~ yêu cậu, Kenma ~~"

Mặt Kenma đỏ bừng khi nghe những lời đó từ Hinata. Anh vừa cười vừa ôm cậu.

"Ừ... Tôi yêu em, Shouyou."







Hết.







————

Ơ ơ mấy kẻ yêu nhau là bạo như zậy đó hả? Shouyou của ta xao bạo quâ zậyyyyyy? =͟͟͞͞(꒪ᗜ꒪ ‧̣̥̇)=͟͟͞͞










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro