Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2


Một ham muốn kỳ lạ lặng lẽ lớn dần trong cơ thể.

05.

Khi mất đi vị giác, khứu giác theo đó sẽ trở nên cực kỳ nhạy cảm.

Chỉ cần được nuốt một phần nhỏ về Cake mang hương vị đáng nguyền rủa cũng đủ khiến Fork rơi vào tình trạng đói khát không thể kiềm chế. Huống chi LingLing Kwong xinh đẹp, sạch sẽ và trông cực kỳ ngon lành, cảm giác ngon miệng dần hình thành bên trong võng mạc, in sâu vào trong lớp vỏ não. Hương vị ngọt ngào và hình dáng xinh đẹp ấy vẫn còn đọng lại trong tâm trí Orm Kornnaphat ngay cả trong đêm tối.

Orm Kornnaphat trằn trọc trên giường, ham muốn được ăn khiến em đổ mồ hôi. Orm cau mày và nhắm mắt lại.

Cake đối với Fork giống như hương nước hoa chết người của Jean-Baptiste Grenouille. Một thể xác và tâm hồn đẹp đẽ, khiến con người mãi chạy theo giống loài xinh đẹp ấy rồi biến thành những con thú hoang đầy nguy hiểm, biến sự ngạc nhiên thành ham muốn mãnh liệt và sự mãnh liệt ấy trở thành ham muốn nguyên thủy hoang dã. Chúng bị thu hút, và không thể cưỡng lại, vồ lấy Cake như con mồi một cách man rợ.

Chúng vồ lấy họ như một con thú dữ, cắn xé quần áo, chạm vào làn da, tóm lấy cổ tay và dùng răng cắn mạnh, gặm nhấm từng thớ thịt mọng nước và cơ bắp dẻo dai. Tận hưởng tiếng la hét và nhìn họ khóc lóc cầu xin, sau cùng chỉ còn lại một mớ máu thịt hỗn độn.

Orm Kornnaphat nghiến chặt má, răng đánh vào nhau lập cập, tâm trí em tràn ngập những hình ảnh về máu và thịt trộn lẫn vào nhau.

Điều đó khiến em vô cùng khó chịu.

Con người luôn bị giam cầm bởi dục vọng đen tối. Điều gì sẽ xảy ra nếu em ở gần LingLing Kwong và thực sự không thể kiềm chế được ham muốn được ăn nàng?

__________

Orm Kornnaphat đặt ngón tay vào kẽ răng, dùng hàm răng nhẹ nhàng cọ xát vào đầu móng tay mỏng manh, sau đó há miệng cắn vào các đốt ngón tay. Những đốt ngón tay trắng nõn bị kẹp giữa đôi môi đỏ mọng, hàm răng cắn xuống, cảm giác rùng mình và đau đớn kéo đến, cốt chỉ để kìm nén cảm giác thèm ăn.

Các đốt ngón tay của Orm Kornnaphat dần dần trở nên đỏ ửng, hơi thở hỗn loạn thể hiện sự kìm nén của em, sau một lúc lâu mới nhả ra, tạo nên một vòng vết răng in lên các đốt ngón tay trắng nõn.

Đeo chiếc nhẫn bạc vào ngón tay, trên đó có đính một hàng những viên kim cương nhỏ lấp lánh. Orm Kornnaphat lông mày thả lỏng, mỉm cười khoe ra hàm răng trắng đều. - "Cảm ơn chị, nó đẹp lắm."

- "Không có gì. Chị chỉ hy vọng em sẽ không vô cớ dùng răng tự cắn bản thân nữa." Chuyên viên trang điểm nhún vai tỏ vẻ bất lực trong khi cầm một chuỗi trang sức lớn và nói đùa về vết răng in trên ngón tay của nữ diễn viên.

Orm Kornnaphat mỉm cười đáp lại với đôi mắt khép hờ, tập trung ánh mắt về phía sau máy quay. Ống kính hình hộp ghi lại một cách trung thực nhất về nữ chính sẽ đóng cùng em - LingLing Sirilak Kwong, người vào vai Bác sĩ Fahlada.

 
06.

- "C—-cut!"

Khi đạo diễn hô dừng lại, hai con người vẫn còn đang đắm chìm vào nhân vật của mình mới từ từ buông nhau ra, tiếp tục lắng nghe lời chỉ dẫn của vị đạo diễn.

Mặc dù Orm Kornnaphat đã từng xem qua tiểu thuyết và cả kịch bản gốc, tự hiểu rằng chắc chắn sẽ phải có rất nhiều cảnh hôn trong suốt quá trình quay phim, điều đó chẳng phải là vấn đề nếu xét đến sự chuyên nghiệp của cả hai nữ diễn viên. Khi Orm Kornnaphat tham gia vào các buổi workshop, đó cũng chỉ là một vai diễn cần nhiều cảm xúc mà thôi. Nhưng sau khi chính thức nhận vai, Orm Kornnaphat mới nhận ra là thật khó để em có thể không xem việc nàng và em hôn nhau trong quá trình quay phim là một kiểu "ăn" gián tiếp được.

Cake luôn là chất kích thích giúp ổn định cảm giác thèm ăn của Fork, thế nên chỉ một nụ hôn sâu cũng đủ để tạo nên đủ thứ mùi vị ngọt ngào.

May mắn thay, Orm Kornnaphat không phải là người chủ động, nếu không em cũng không chắc rằng nụ hôn thoạt nhìn có vẻ bình thường này của nàng sẽ không bị em biến thành một trận cấu xé tàn nhẫn.

Không được phép thèm ăn trong khi đang làm việc.

Orm Kornnaphat lần nữa nhấc lên đầu ngón tay, cắn vào nó và liếc nhìn vào gương mặt đang tập trung của LingLing Kwong, im lặng không nói gì.

Cái nhìn của cô gái nhỏ tuổi hơn khiến LingLing Kwong cảm nhận được sự bất an và lo lắng của Orm Kornnaphat, nàng không quên mỉm cười đáp lại cái nhìn của em trong khi vẫn lắng nghe vị đạo diễn chỉ dẫn. Đôi lông mày cong, đôi mắt hai mí cong lại thành vầng trăng khuyết đáng yêu, đôi gò má hồng hào, làn da trắng nõn mềm mại, khóe miệng nhếch lên để lộ hàm răng trắng đều xinh đẹp.

Nụ cười tươi và tỏa sáng giống như cành hoa đào dịu dàng nở rộ vào mùa xuân. Khiến ong bướm bay quanh vươn chiếc lưỡi dài say sưa hút mật.

Orm Kornnaphat đảo mắt, dừng lại những suy nghĩ có phần hỗn loạn. Chị gái xinh đẹp của em, người đang mỉm cười quyến rũ với em trước tầm mắt, khiến em cũng nở một nụ cười cứng ngắt đáp lại.

Lý trí trở lại với âm thanh như robot rung lên từ thanh sắt đang giữ lấy máy quay, mọi hành động của cả hai được phóng đại phía sau ống kính.

Đứng trước chiếc bàn ăn dài là hai cô gái mặc quần áo màu trắng, cổ áo buông xõa, để lộ đôi vai trần trắng nõn.

Mọi thứ lẫn trong ánh sáng và bóng tối mờ ảo giống như một giấc mơ. Orm Kornnaphat ngửi được hương hoa, rồi ảo giác bản thân ngửi được mùi bánh ngọt ngào quanh quẩn nơi đầu mũi.

Đặt một nụ hôn gượng ép áp lên đôi môi mềm mại của đối phương, môi em hơi hé ra, tham lam cố gắng giữ lại hương vị ngọt vừa nếm được.

Đói.

Đói quá đi mất.

Đôi mắt của Orm Kornnaphat lả lướt từ gương mặt xinh đẹp của LingLing Kwong đến chiếc cổ thon thả của nàng, dưới làn da trắng mỏng manh ấy như đang nổi lên những mạch máu màu tím nhạt. Em chỉ cần nghiêng đầu, cắn vào một miếng là có thể nếm được hương vị da thịt mềm mại thấm đẫm vị máu đỏ tươi.
 
Thế giới lúc này bỗng im bặt, Orm Kornnaphat không còn để ý tới lời nói của LingLing Kwong nữa, đôi mắt sáng màu hỗ phách nhìn chằm chằm vào chiếc cổ thon thả.

LingLing Kwong thoáng chút bối rối, xong cũng chỉ biết khẽ mỉm cười đáp lại.

Môi và răng nhẹ nhàng cọ xát vào nhau, hương thơm lan tỏa trong từng hơi thở. Sự căng thẳng của Orm Kornnaphat trước đó như bị nụ hôn dịu dàng này nuốt chửng.

Cảm giác giống như kem trứng béo ngậy, như kẹo dẻo tan dần trong khoang miệng ấm áp, như một chiếc bánh bông lan tơi xốp và mềm mại, hương vị ngọt ngào khó nói nên lời dịu dàng khiêu vũ trên đầu lưỡi.

Thực sự ham muốn đến chết mất.

 
Em muốn nhiều hơn nữa.

07.

Một nụ hôn với Cake không đủ để có thể làm thỏa mãn sự háu ăn của Fork, nhưng một món tráng miệng thơm ngon cũng là quá đủ để khôi phục lại năng lượng cho Orm Kornnaphat.

Đôi mắt của LingLing Kwong và Orm Kornnaphat lấp lánh và sáng như ngọn nến. Trong một khoảnh khắc, cả hai thể hiện tình cảm sâu sắc của những người yêu nhau thực thụ với kỹ năng diễn xuất trên cả tuyệt vời, và chỉ trong chớp mắt, cả hai cũng biểu hiện được một sự cảm động đầy bối rối.

Từ bàn ăn lên đến giường, em vòng tay qua cổ LingLing Kwong và luồn những ngón tay thon thả vào mái tóc của nàng.

Giả vờ đòi hỏi tình yêu từ nàng một cách thụ động.
 
Sau đó, em có thể có được hương vị ngọt ngào từ Cake của em.

- "Ưm ~"

Orm Kornnaphat kiềm nén tiếng rên rỉ khe khẽ và vòng tay siết chặt thu hẹp khoảng cách giữa cơ thể của nàng và em. Cơ thể của nàng và em áp chặt vào nhau, và buông lơi những tiếng thở dốc nhỏ đến mức mà thiết bị máy móc vô tri cũng không thể nghe thấy, chúng khẽ vang lên và nổ tung như pháo hoa trong ốc tai cả hai.

Nhiệt độ cơ thể tăng cao, nhịp tim đập thình thịch, trái tim cũng vì thế từ từ mềm nhũn và tan chảy.

Orm Kornnaphat khép hờ mắt ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp dịu dàng của LingLing Kwong, chóp mũi ngửi thấy mùi hương nồng nàn tự nhiên tỏa ra từ Cake của em, không kiềm chế được dùng đầu lưỡi đỏ hồng vẽ vời và bắt lấy mùi hương nồng nàn ấy.

- "Cut!!"

Tiếng hô dừng lại phá vỡ sự nóng bỏng quyến rũ trên chiếc giường lớn. Orm Kornnaphat đưa mắt nhìn lên và bắt gặp ánh mắt có phần trống rỗng của LingLing Kwong. Đáy lòng dậy sóng chợt cảm thấy bối rối vô cớ.

- "Em xin lỗi."

Em cụp xuống lông mày và thì thầm.

- "Ahh, em nói cái gì cơ?"

LingLing Kwong lúc này mới muộn màng nhìn vào đôi mắt của Orm Kornnaphat, bắt gặp thứ ánh sáng tỏa ra từ sắc vàng trong con ngươi của em, chúng có màu hoàn toàn khác với con ngươi đen láy của nàng.

- "Nó có không quan trọng?"

Nàng không hiểu vì sao Orm Kornnaphat lại xin lỗi nàng, LingLing Kwong ngập ngừng đưa ra câu trả lời muốn an ủi đứa nhỏ này.

LingLing Kwong đảo mắt liếc nhìn đoàn làm phim và đạo diễn, đáy lòng mơ hồ cũng cảm giác được trong cảnh quay có phần ngượng ngùng và căng thẳng này còn ẩn ẩn một điều gì đó rất khác.

Đó là gì?

Nàng bình tĩnh liếm liếm khóe môi, xoay đầu nhìn đứa nhỏ đang nằm bên dưới mình. Quần áo của em có phần xộc xệch, để lộ ra làn da trắng ngần, mái tóc vàng óng mượt và gương mặt thanh tú. Thân hình mảnh khảnh của em lộ ra chút thất vọng, thoạt nhìn có đôi phần bất mãn với đôi lông mày cụp và đôi mắt hơi rũ xuống.

Tại sao lại thành ra thế này?

Mùi son thơm mát của đối phương còn sót lại giữa môi, LingLing Kwong hít vào một hơi thật sâu, lưu giữ hương thơm ấy vào lồng ngực. Nàng thở hắt, trong hơi thở phản phất mang theo một mùi hương dịu nhẹ khó nói thành lời.

Một ham muốn kỳ lạ lặng lẽ lớn dần trong cơ thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro