Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không Điều

*** Ding Dong***

Tiếng chuông cửa vừa vang lên, trên gương mặt của Earn Sanitada ngay lập tức hiện lên tươi cười, ánh mắt cũng ngay lập tức sáng lên.

- "Chắc là P'Mor đến rồi!"

Vừa mở cửa ánh mắt nhìn thấy thân ảnh của Bác sĩ Fahlada, nụ cười của Earn Sanitada càng thêm sáng lạn, trong đôi mắt nàng phảng phất lấp lánh như những vì tinh tú, đôi mắt cún con sáng ngời thẳng tắp nhìn về phía Fahlada.

- "P'Mor, chị đến rồi." Earn nhẹ nhàng nắm lấy tay của Fahlada, trong mắt tràn đầy sự vui mừng.

Bác sĩ Fahlada nhìn Earn, cưng chiều gật gật đầu.

- "Ừm, cô bé nghịch ngợm của chị."

- "Khụ khụ khụ..." một tràn tiếng ho khan đầy khoa trương từ trong bếp truyền đến, đánh gãy khoảnh khắc ngọt ngào của cặp đôi mới cưới.

Susie tay bưng một cái đĩa bước ra, trên gương mặt mang theo nụ cười trêu chọc, bày ra vẻ mặt ghét bỏ lắc đầu nói. - "Ái chà, thật là một tình yêu tràn đầy dư vị chua chát ~ Có định để người ta ăn cơm không đây."

Bác sĩ Fahlada không khỏi mỉm cười, nói. - "Vậy ra P'Susie cũng ở đây à."

- "Dĩ nhiên rồi, hai em quên rồi sao? Cũng không biết ngày trước là ai ở trên bàn bếp oanh oanh liệt liệt như vậy..."

Còn không để cho Susie kịp nói xong, Earn đã trực tiếp dùng tay bịt miệng cô lại. - "Chị bé bé cái mồm thôi, mẹ em có ở đây đó!"

- "Đại minh tinh xinh đẹp của tôi ơi, em như thế mà còn hoảng sợ nữa sao?"

Lúc này, mẹ Earn mới từ trong bếp đi ra, trên gương mặt mang theo nụ cười ôn hòa. - "Được rồi được rồi, mau mau cùng nhau đến ăn cơm, đồ ăn sắp nguội cả rồi."

Đại gia đình ngưng trêu chọc lẫn nhau, liền vui vẻ cùng nhau ngồi xuống hưởng dụng bữa tối. Mẹ Earn đặc biệt chiếu cố Fahlada, cố ý chọn những món ăn mà bà đã cất công chuẩn bị, gắp để vào bát của cô.

- "Lada, ăn nhiều một chút, trông con xem chừng đã gầy đi không ít."

Bác sĩ Fahlada nhận lấy món ăn, cười nói. - "Cám ơn mẹ."

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Earn Sanitada tràn ngập hạnh phúc, nàng nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Fahlada, trên gương mặt mang theo nụ cười mãn nguyện, âm thanh chuyện trò vui vẻ của gia đình cũng khiến bữa tối trở nên đặc biệt tốt đẹp.

Ăn tối xong, Fahlada đưa mắt nhìn đồng hồ, dợm đứng dậy và nói.

- "Thưa mẹ, cũng không còn sớm nữa, con phải về rồi ạ. Ngày mai vẫn phải dậy sớm làm việc."

- "Được rồi, trên đường về hãy cẩn thận." Mẹ của Earn nở nụ cười ôn hòa nói.

Mắt nhìn thấy Fahlada chuẩn bị rời đi, Earn đáy lòng có chút không nỡ.

- "Vậy... Mẹ ơi, con sẽ tiễn P'Mor về nhà." Mẹ nàng khẽ gật đầu thuận ý, các nàng sau đó liền cùng nhau rời đi.

__________

Trên xe, Bác sĩ Fahlada nhìn Earn Sanitada một cách thâm tình, trong ánh mắt tràn đầy nhu tình cùng yêu thương, trên môi nở nụ cười mang theo chút chờ mong, nhẹ nhàng nói.

- "Chị muốn một nụ hôn tạm biệt, có được không?"

Earn cảm nhận được ánh mắt của Fahlada, nàng mỉm cười nhoài người về phía trước, đặt một nụ hôn lên má trái của cô.

- "Vẫn chưa đủ." Bác sĩ Fahlada có chút uỷ khuất bĩu môi, tựa hồ có chút không hài lòng chỉ chỉ vào bên má phải, ý bảo rằng Earn hãy hôn cả bên này nữa.

Bàn tay Earn Sanitada dịu dàng sờ sờ gương mặt của Fahlada, trìu mến hôn lên má phải của cô. Sau nụ hôn, nàng nhìn Fahlada, trên môi nở nụ cười hỏi.

- "Như thế này đã đủ chưa?"

Làm sao một nụ hôn bình thường đơn giản như thế này có thể thỏa mãn được Fahlada? Ánh mắt cô càng trở nên nóng bỏng, bầu không khí trong xe theo đó cũng trở nên cực kỳ ám muội.

- "Được rồi nha, em phải quay lại thôi..." Earn Sanitada vốn định mở cửa xe và bước xuống, nhưng nháy mắt lại bị Fahlada kéo lại, thuận tay chốt khóa cửa xe.

Động tác của Bác sĩ Fahlada rất nhẹ nhàng, cô chậm rãi tiến đến gần Earn, bầu không khí trong xe cũng càng ngày càng trở nên mãnh liệt, khiến trái tim người con gái nhỏ hơn gia tốc, gương mặt cũng ẩn ẩn phiếm hồng. Cô nhẹ nhàng đưa tay chạm vào đôi môi của Earn Sanitada, giống như chuồn chuồn lướt nước nhanh chóng và ngắn ngủi.

Sau đó, cô lùi ra xa một chút, thâm tình nhìn nàng, cũng nhẹ nhàng xoa xoa lên môi nàng, nhẹ giọng nói. -"Thật mềm mại."

Trên gương mặt Earn Sanitada hiện lên một tia ngượng ngùng, không biết nên đáp lại như thế nào, Bác sĩ Fahlada nhìn thấy phản ứng của người con gái nhỏ hơn, ​​đáy lòng như chìm trong bể mật, nhịn không được một lần nữa cúi người hôn lấy nàng.

Nhưng lần này, nụ hôn của người lớn tuổi hơn càng thâm tình cũng trở nên cuồng nhiệt hơn, Earn có thể cảm nhận được sự xâm lược cường liệt ngày càng gia tăng của Fahlada, tuy rằng nội tâm có chút muốn giãy giụa, nhưng lại cũng không có cách nào phản kháng, nàng mềm mại phát ra một tiếng nức nở, khiến người lớn tuổi hơn khóe môi lộ ra một nụ cười thỏa mãn.

Hôn môi càng lúc càng sâu, càng lúc càng dài, mãi cho đến khi Earn Sanitada bắt đầu cảm giác không thở nổi nữa, sắc đỏ trên gương mặt càng lúc càng rõ ràng, nàng nhẹ nhàng đưa tay muốn đẩy người lớn tuổi hơn ra, dồn dập thở gấp.

Bác sĩ Fahlada nhìn nàng, trên gương mặt nở nụ cười đắc ý, thấp giọng thì thầm. - "Âm thanh vừa rồi nghe rất êm tai."

Người con gái nhỏ hơn đương nhiên biết rõ cô đang muốn ám chỉ chính mình vừa rồi phát ra thanh âm gì, ngượng ngùng cùng kích động chồng chéo đan xen, tim đập cũng càng ngày càng thêm kịch liệt.

Trên gương mặt đỏ bừng ẩn chút ngượng ngùng khiến dáng vẻ của nàng càng thêm mị hoặc. Sự ngượng ngùng trong vô thức toát lên từ dáng vẻ e lệ cùng yếu đuối, khiến đáy lòng Bác sĩ Fahlada càng thêm kích động nảy sinh ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ. Ham muốn này dần dần trở nên khó lòng khống chế, nhịp tim gia tốc, càng trở nên không thể kiểm soát.

Cô bức thiết mà muốn có được Earn Sanitada.

Bác sĩ Fahlada trong ánh mắt tràn đầy khát vọng khó lòng che giấu, trong giọng nói mang theo thâm tình ẩn chứa chút vội vã.

- "Nong Earn, chị có thể không?" Ánh mắt cô gắt gao dán chặt lên người con gái nhỏ hơn, ​​​​phảng phất tìm kiếm mong cầu nàng đáp lại.

Earn Sanitada ngượng ngùng gật đầu, trong ánh mắt ẩn chứa mong chờ lại có chút khẩn trương, hô hấp theo đó cũng trở nên dồn dập. Dưới ánh nhìn thâm tình của Fahlada, nàng cảm nhận có một sức hấp dẫn không thể cưỡng lại được, đáy lòng tràn ngập khát vọng về những việc sắp phát sinh giữa cả hai.

Sau khi nhận được sự cho phép, động tác của Bác sĩ Fahlada càng trở nên ôn nhu và tinh tế, vươn ngón tay dịu dàng đưa tới, vô cùng cẩn thận đem trang phục của Earn Sanitada kéo xuống đến vai, lộ ra da thịt trắng nõn mịn màng.

Fahlada hơi nghiêng người về phía trước, đôi môi nhẹ nhàng lướt qua cổ người con gái nhỏ hơn, ​​nụ hôn ở trên làn da mỏng manh để lại ấn ký của riêng mình, lại ôn nhu hôn lên xương quai xanh của nàng, mỗi cái chạm hết thảy đều nhẹ nhàng tựa lông vũ, mang theo một chút thương yêu.

Sau đó, môi Fahlada từ từ di chuyển đến bờ vai của Earn, những nụ hôn tinh tế nhẹ nhàng ấn ấn lên đường cong mềm mại của bờ vai trần.

- "P'Mor..."

Earn Sanitada cảm nhận được cảm giác mãnh liệt do những cái hôn dày đặc mà Fahlada đem lại, đáy lòng kích động càng có thêm thật nhiều khát vọng. Nàng nhẹ giọng nỉ non gọi tên người lớn tuổi hơn, trong âm thanh tràn ngập chờ mong.

- "Hôn em đi..."

Earn Sanitada nhẹ nhàng giữ chặt tay Fahlada, nắm lấy tay cô đặt lên má.

Đáy lòng người lớn tuổi hơn dâng lên một đợt xúc động mãnh liệt, cô nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế, áp môi lên môi người con gái nhỏ hơn, nồng nhiệt mà thâm tình đáp lại đòi hỏi của nàng, môi hôn của Fahlada càng ngày càng cuồng nhiệt. Sự thân mật giữa các nàng theo mỗi nụ hôn nóng bỏng không ngừng tăng lên, hô hấp cũng trở nên dồn dập mà tràn ngập tình yêu mãnh liệt.

- "Ha..." Cả hai đều cảm nhận được sự thân mật cuồng nhiệt này, hô hấp theo đó càng trở nên dồn dập mà run rẩy.

Tay Fahlada chậm rãi trượt xuống đùi người con gái nhỏ hơn, ​​cảm thụ sự ấm áp và mềm mại của nàng, cô nhẹ nhàng cúi đầu, vươn đầu lưỡi tinh tế liếm lên phần đùi trong của Earn Sanitada.
 
- "Ưm…."

Earn Sanitada cảm nhận được những đụng chạm ấm áp, thân thể không khỏi khẽ run rẩy, gương mặt nhiễm một tầng đỏ ửng, không nhịn được nhẹ nhàng thở dốc. Sự kích thích thân mật khiến toàn thân nàng đắm chìm trong vòng xoáy nhu tình và ham muốn, vùng vẫy không cách nào thoát ra.

Trong lúc cả hai còn đang đắm chìm trong ngọt ngào, cửa sổ xe đột ngột truyền đến âm thanh dồn dập, phá vỡ sự yên tĩnh khiến cả hai hoảng sợ lập tức tách nhau ra, trong ánh mắt tràn ngập hoảng loạn.
 
Quần áo xộc xệch, tóc tai hỗn loạn rối tung, trên gương mặt nóng bừng vẫn còn ửng hồng... 

Earn Sanitada vô thức lùi lại, trái tim Fahlada vẫn còn đập dồn dập nhanh chóng nảy lên, cô vội vàng nhanh tay tắt đi đèn xe, ánh mắt nhìn thấy mẹ Earn đứng bên ngoài cửa sổ xe, điều chỉnh lại nhịp thở sau đó mới chậm rãi đem cửa sổ xe mở ra.

- "Thưa mẹ..." Bác sĩ Fahlada mấp máy môi.

Mẹ Earn nghĩ rằng bữa tối đã kết thúc được một lúc lâu rồi, không khỏi tò mò vì cớ gì mà cả hai lại ở ngoài nhà lâu đến như vậy.

- "Lada không phải vừa nói buổi sáng còn có việc sớm hay sao?"

- "Vâng ạ, đúng là ngày mai con vẫn còn có việc..." Bác sĩ Fahlada gãi đầu, trong giọng nói có vài phần chột dạ, sau lại giống như vừa nghĩ đến điều gì đó.

- "Nhưng mà... Nong Earn... Nong Earn nói em ấy sẽ thấy rất nhớ con nên con nán lại vẫn chưa vội đi ạ."

- "P'Mor!"

Đôi mắt của Earn Sanitada mở to trước lời nói của cô, và P'Mor thân yêu của nàng thậm chí còn không thèm chớp mắt khi nói dối nữa, rõ ràng chính P'Mor là người đã giữ nàng ở lại và nói không muốn để nàng vào nhà kia mà !!!

Trong ánh mắt thoáng có chút ý cười, bà nhìn vào cặp đôi mới cưới đáng yêu trước mặt.

- "Mới như vậy liền không nỡ rời xa mà không chịu vào nhà à?" Mẹ Earn trêu chọc, trong giọng nói mang theo vài phần hài hước.
 
Earn Sanitada thoắt một cái liền đỏ mặt, nàng nhanh chóng phản bác. - "Mẹ à!! Con mới không có như vậy!!"

Nụ cười của bà lại càng thâm sâu. - "Nhìn con xem, mặt còn đỏ thành như vậy, trông không giống như là con không có lắm."

Earn quay đầu lại, nói. - "Đó là do điều hòa quá lạnh, nên mặt con mới đỏ thành như thế ạ!!"

Hiển nhiên đó là vì vẫn còn sót lại dư vị nóng bỏng từ khoảnh khắc thân mật trước đó, hơn nữa vừa rồi còn bị trêu chọc, Earn Sanitada ngượng ngùng cúi đầu, ánh mắt tránh né không dám nhìn thẳng vào mẹ mình.

Mẹ Earn lại hỏi. - "Còn tóc con như thế nào mà lại rối bù thành như vậy?"

Earn Sanitada lúc này mới ý thức là bởi vì thân mật mà hỗn loạn bất kham, còn chưa kịp tìm được lí do chính đáng để giải thích đã bị mẹ nàng vạch trần.

"- À thì... chỉ là... điều hòa quá lớn khiến tóc con có chút rối ạ." Earn vội vàng chỉnh trang lại tóc rối.

Mẹ Earn lại nhìn đến trang phục có phần xộc xệch hở hang của nàng, càng nghĩ càng cảm thấy có chút không thích hợp, sau đó như chợt hiểu ra điều gì.

- "Còn có... quần áo của con kia là..."
 
Earn lên tiếng muốn giải thích nhưng không biết bắt đầu từ đâu, giải thích cũng không được mà không giải thích lại càng không ổn, liền tùy tiện bịa ra một lý do.

- "Ừm... cái đó... là do... là do điều hòa quá nóng... đúng vậy ạ... là do điều hòa quá nóng... vâng, như thế này mát hơn nhiều ạ, haha..." Earn cười cười, có chút xấu hổ. 

Điều hòa mà lại có lúc quá lạnh, lại có lúc quá ồn ào, lúc khác thì lại quá nóng. Mẹ Earn có chút suy nghĩ, kết hôn cũng đã kết hôn, cớ gì chỉ vì thừa nhận thôi mà xấu hổ thành dáng vẻ như vậy?

- "Em vậy mà vẫn có thể bịa ra lý do như thế sao." Earn Sanitada nghe thấy Fahlada ở bên cạnh thấp giọng cười, trong lòng cảm thấy vô cùng không phục.

- "Ngày mai không phải chị nói mình còn có việc sao? Em vào nhà đây. Tạm biệt!" Earn có chút giận dữ bước xuống xe, trước khi rời đi còn không quên dùng sức véo vào đùi Fahlada.

- "Ai cha, đau lắm đó." Bác sĩ Fahlada không còn cách nào khác, chỉ có thể xoa xoa chỗ đùi bị véo đến sưng đỏ của mình.

Nhìn thấy bộ dáng các nàng như vậy, mẹ Earn chỉ biết lắc đầu mỉm cười bất lực, trong ánh mắt tràn đầy cưng chiều.

Ngoài cửa sổ xe, mẹ Earn mỉm cười nói với Fahlada, trong giọng nói mang theo dịu dàng lại tinh tế.

- "Trên đường về cẩn thận, nhớ lái xe chậm một chút." Trong giọng nói lộ ra một tia dặn dò cùng quan tâm.

Bác sĩ Fahlda gật đầu. - "Xin mẹ đừng quá lo lắng."

Chiếc xe chậm rãi rời đi, Fahlada bất giác nhớ lại những chuyện vừa xảy ra, khóe miệng hơi nhếch lên, tựa hồ như muốn che giấu nội tâm sung sướng. - "Vợ thật là đáng yêu."

__________

Susie nhìn đến gương mặt đỏ bừng đến không thể đỏ hơn của Earn Sanitada, hơn nữa còn có vết son môi lấm lem vì những nụ hôn, khóe miệng còn đang không ngừng lẩm bẩm, dường như cũng nhận ra điều gì đó, buông lời trêu chọc.

- "Nong Earn, dặn P'Mor lái xe cẩn thận và nhớ là đừng lái quá nhanh đó nhé."

Nét ửng hồng ngượng ngùng vẫn còn chưa phai đi, gương mặt nàng vẫn còn có chút nóng, lại nghe thấy P'Susie nói về điều này, Earn Sanitada cảm thấy chính mình gương mặt nóng bỏng như bị lửa đốt, đôi tai xinh đẹp nháy mắt trở nên đỏ bừng. Nàng thẹn quá hóa giận, trừng mắt liếc nhìn Susie một cái, cúi đầu che lại đôi gò má ửng hồng bỏ đi lên lầu.

Còn không phải là nàng lái xe trước! P'Mor! Chị cứ đợi đấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro