Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Bốn tháng trôi qua thật nhanh, Vegas trải qua những ngày khá vui vẻ vì luôn có hai người anh trai hay nói chuyện bên cạnh và cũng là người chăm sóc cậu.

Ngay từ ngày họ biết được sự thật về cái thai của Vegas, họ bắt đầu sống với Vegas, Porsche và Pete trông rất bảo vệ Vegas thực sự giống như cha mẹ đối với con của họ.

Ngay cả Vegas cũng không bao giờ được phép hoạt động trở lại, chỉ có Porsche làm việc cho cả hai.

Và khi Vegas kể về Kinn cho hai người nghe, phản ứng của họ rất tức giận đến mức ngay cả Vegas cũng hơi sợ khi nhìn thấy họ vào thời điểm đó. Vegas thực sự yêu quý hai người bạn của mình.

Lúc này Vegas đang đứng trước gương nhìn thân hình bắt đầu béo lên, bụng có vẻ to hơn một chút, hai má vốn thon thả giờ trông mũm mĩm, cánh tay vốn vạm vỡ giờ lại đầy mỡ.

Vegas mím môi khó chịu, rồi cậu nhìn chằm chằm vào bụng mình. Cậu chậm rãi vuốt ve nó, "Cha nguyện ý béo lên là vì con đó nhóc, nên con phải lớn lên thật bình an nghe không" cậu nói với bụng nó như thể đứa bé bên trong nghe thấy những gì cậu nói.

Sau khi trò chuyện với bé con trong bụng, Vegas ngả lưng xuống giường. Bây giờ đã hơn 9 giờ tối, nhưng không hiểu sao câụ không thể ngủ được mặc dù bình thường cậu rất dễ ngủ

Không ngờ hình bóng của Kinn lại hiện lên trong tâm trí Vegas, cậu chợt cảm thấy nhớ người đó vô cùng. Vegas cuộn tròn ôm bụng

"Con nhớ ba hả?" Vegas đã trở lại nói chuyện với em bé

Vegas hiểu, dù sao Kinn cũng là ba của đứa bé, đứa trẻ này nhất định nhớ ba nó, "Cha đã ở đây rồi. Cha sẽ chăm sóc con thật tốt, con đừng sợ..." cậu vừa vuốt bụng vừa khịt mũi, nhưng đó là như thể em bé không đồng ý vì bụng đột nhiên bị đau quặn.

"Huh đừng như vậy, tốt thôi nếu cha sẵn sàng, cha sẽ cố gắng cho con gặp ba nhé... ngoan nào bé con" Vegas không biết khi nào cậu mới sẵn sàng gặp lại khuôn mặt đó.

Nhưng suốt thời gian qua Vegas biết mình không thể ghét Kinn dù ngàn lần có nói ghét Kinn, có điều trong thâm tâm cậu vẫn phủ nhận điều đó nói đúng hơn là cậu sợ. Vegas chắc chắn chuyện này phải có liên quan gì đó đến đứa bé, Vegas không thể ghét Kinn vì đứa bé trong bụng cậu được. Đây là lý do ngốc nhất mà cậu nghĩ ra để trấn an bản thân mình.

Không muốn nghĩ thêm nữa, Vegas cố nhắm mắt lại và lần này cậu chìm vào giấc ngủ say. Không nhận ra sự chú ý của 2 người đã lắng nghe cuộc trò chuyện của cậu với đứa trẻ

Trong khi đó, Kinn vừa nhận được tin tức về Vegas từ một thuộc hạ, cuối cùng Kinn cũng tìm ra vị trí của Vegas.

"Anh sẽ đón em về, anh sẽ không bao giờ để em đi nữa. Anh nhận ra rằng anh yêu em" Anh vừa nói vừa nhìn vào khung ảnh bên giường, có thể thấy trong ảnh là bé Vegas và bé Kinn đang cười hạnh phúc bên nhau.

Ngày hôm sau

Kinn vội vã rời khỏi biệt thự khiến mọi người bối rối trước hành động của hắn ngày hôm nay, thật bất thường khi một Kinn thường luôn điềm tĩnh lại trở nên phấn khích và có chút khó chịu như vậy.

Trong khi đó, Kinn đã lái chiếc xe của mình với tốc độ cao hơn mức trung bình đến một ngôi làng hẻo lánh nơi có Vegas.

Vài giờ sau Kinn về đến làng, sau khi đỗ xe Kinn lập tức xuống xe và hỏi ngay một thanh niên đi ngang qua

"Xin lỗi, cậu có biết người này không?" Kinn cho thanh niên xem ảnh Vegas, thanh niên nhìn Kinn và ảnh Vegas.

"Anh là ai?" thay vì trả lời chàng trai trẻ hỏi ngược lại.

Kinn nhíu mày bối rối, nhưng hắn vẫn trả lời: "Tôi là Kinn, Anakinn Theerapanyakul" sau khi nghe câu trả lời đó, chàng trai trẻ trông thậm chí còn tức giận.

"Thì ra là mày, tên khốn sao mày dám đến đây gặp Vegas hả?" người đàn ông tức giận.

"Ý cậu là sao? Cậu biết Vegas ở đâu không? Nói cho tôi ngay đi" Mặc dù Kinn không thực sự hiểu chàng trai trẻ này đang nói gì, nhưng Kinn biết chắc rằng chàng trai này biết Vegas của mình.

"Anh không cần gặp thằng bé nữa, Vegas hiện đang hạnh phúc bên người mình yêu." Pete chán ghét kẻ trước mặt mà phun ra một cậu.

Kinn im lặng khi nghe Pete nói, anh không nghĩ rằng Pete đang nói dối mình. Bởi vì Kinn chắc chắn rằng Vegas đã ghét anh ta kể từ ngày đó và chắc chắn rằng cậu sẽ tìm được một người khác yêu cậu hơn những gì Kinn đã làm với cậu.

Pete cảm thấy hơi áy náy khi nhìn thấy khuôn mặt buồn bã của Kinn, nhưng anh sẽ không để Kinn làm tổn thương người bạn thân của mình một lần nữa.

"Tôi chỉ muốn xin lỗi em ấy, sau đó tôi sẽ đi và không bao giờ gặp lại em ấy nữa" Kinn van nài Pete

"Không, biến khỏi đây đi..." Pete trả lời ngắn gọn, sau đó anh rời khỏi Kinn, người đã im lặng trở lại.

Hắn quyết định bí mật đi theo Pete, may mắn là Pete chưa đi quá xa.

Đi một hồi thì cuối cùng Pete cũng dừng lại ở một ngôi nhà màu trắng đơn sơ, Kinn núp sau một cái cây khá to gần nhà.

Sau vài lần gõ cửa Pete, ai đó đã mở cửa. Người mở cửa là Vegas, cậu ấy trông rất vui vẻ, rất khác với Vegas mà Kinn từng biết. Vegas cũng được nhìn thấy đang cười rạng rỡ với Pete.

Kinn không muốn nụ cười của Vegas vụt tắt, nhưng Kinn vẫn muốn xin lỗi Vegas.

Không thể chịu đựng được, Kinn cuối cùng đã ra khỏi nơi ẩn náu. Và ngay lúc đó Vegas nhìn anh, Vegas ngạc nhiên và có sự sợ hãi trong mắt cậu.

Kinn nhìn thấy Vegas lập tức quay người bước vào nhà mà không nói với Kinn câu nào.

"Sao mày dám theo tao đến đây?? Thấy chưa!!? Vegas còn sợ mày. Mỗi lần nói về mày, thằng bé đều run lên sợ hãi nên mày mau biến đi!!!"

"Không, tôi sẽ ở đây cho đến khi em ấy muốn gặp tôi" sự bướng bỉnh rất khó chịu

Pete càu nhàu khó chịu rồi bước vào ngôi nhà mà Kinn đoán là nhà của Vegas và đóng chặt cửa lại, như muốn nói rằng Kinn không được chào đón ở đó.

Hai giờ đã trôi qua, Vegas lén nhìn qua cửa sổ để xem Kinn có thực sự vẫn đứng trước cửa nhà mình không và vâng, anh họ của cậu vẫn ở đó.

"Anh ấy đang làm gì ở đó, anh ấy nên về nhà mới phải" Vegas lẩm bẩm, thực ra Vegas đang lo lắng cho baa của bé con. Bởi vì bên ngoài có vẻ như sắp mưa.

"Cứ để anh ta đứng, anh ta muốn ở đó" Pete nói, cố gắng trấn tĩnh Vegas và xoa vai người bạn thân nhất của mình.

"Nhưng Pete-" Vegas không có thời gian để nói hết câu, đột nhiên trời bắt đầu mưa to, Vegas lén nhìn lại cửa sổ và thấy Kinn vẫn ở đó.

Vegas theo bản năng muốn mở cửa, lại bị Porsche đột nhiên đi tới giữ lại, "Em cứ để cậu ta chịu khổ một chút, nhiêu đó có thấm gì với em đâu chứ bé ngoan. Để xem hắn trụ được bao lâu" Porsche nói với giọng điệu không thể từ chối, Vegas chỉ biết tuân lệnh siết chặt hai tay một cách lo lắng. Cậu biết không nên quan tâm nhưng cậu không thể, bởi vì Vegas nhận ra rằng cậu vẫn yêu Kinn.

Một sự thật mà cậu thực sự không muốn thừa nhận, một sự thật ngu ngốc sẽ chỉ khiến cậu trở nên yếu thế trước Kinn.

Đã hơn nửa tiếng mưa vẫn chưa ngớt và Kinn vẫn ở nguyên vị trí, hắn bắt đầu lạnh và hơi chóng mặt, đặc biệt là vì Kinn đã không ăn gì cả ngày hôm nay cộng với thói quen ngủ đã trở nên tồi tệ hơn kể từ Vegas biến mất, nó làm cho sức khỏe của Kinn giảm xuống và hắn có thể cảm thấy bây giờ tầm nhìn bắt đầu tối lại.

Kinn cười nhạt khi nghe giọng Vegas gọi tên mình trước khi mọi thứ chìm vào bóng tối và im lặng hoàn toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro