Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30

“Số thứ tự phỏng vấn 4, 5, 6 xin hãy chuẩn bị."

Hee Joo gượng gạo sờ vào bảng số thứ tự gắn trên áo sơ mi, đứng dậy. Sân mênh mông và ngói xanh uy nghiêm.

Cô không biết mình làm thế nào đi đến đây. Hôm nay là ngày phỏng vấn tại Nhà Xanh.

Dù tối qua ngủ rất ngon, trạng thái cũng không tệ, tâm trạng cũng rất thoải mái, nhưng một khi nghĩ đến cuộc điện thoại đêm qua, cô lại thở dài thật sâu như bị cảm. Có lẽ là vì đã uống rượu mà bình thường không chạm tới nhỉ.

Những lời "an ủi" của người đàn ông ấy cứ luôn vang vọng mãi trong đầu cô. Sáng nay lại như thế... Sẽ không gặp anh ở đây chứ? 

Sức mạnh nắm chặt mắt cá chân cô, rất lâu không buông, xúc cảm nóng như thiêu đốt lại khô hanh ấy vẫn còn lưu lại trên da. Hee Joo ra sức lắc đầu.

/Tập trung, tập trung!/

Tạm thời đừng nghĩ gì cả.

Đặc biệt là hôm nay, bắt buộc phải biểu hiện thật tốt.

Trong bầu không khí nghiêm túc, Hee Joo nuốt nước bọt, từ từ hoạt động đôi tay.

/Mình thực sự rất muốn./

Kinh nghiệm phiên dịch viên ngôn ngữ ký hiệu tại Nhà Xanh.

Chỉ cần có được kinh nghiệm này, bất kể là đến trung tâm ở thành phố nhỏ hay tiến quân vào lĩnh vực ngôn ngữ kí hiệu quốc tế, đều sẽ là một lí lịch có ưu thế mạnh.

Khi tên cô được gọi vào phòng phỏng vấn, Hee Joo không kìm được hoảng sợ.

/Khoan đã. Khoan đã. Tại sao lại...!/

Trước mắt Hee Joo tối lại.

/Bây giờ anh đang ngồi ở vị trí người phỏng vấn!/

Hee Joo vội né tránh ánh mắt sắc bén của người đàn ông ấy.

Nhịp tim vốn đã rất nhanh giờ càng đập kịch liệt hơn.

"Vòng phỏng vấn cuối cùng là để diễn tập phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu thực tế. Vì vậy, chúng tôi đã mời đến phát ngôn viên Baek Sa Eon, một trong những người ngồi trên ghế giám khảo, mở lời."

“Nhà Xanh cần phiên dịch viên thời gian thực, đặc biệt là tốc độ phản ứng và tốc độ ngôn ngữ ký hiệu vô cùng quan trọng. Vì vậy, chúng tôi sẽ chọn người có khả năng phiên dịch tức thời bài phát biểu của phát ngôn viên."

Tuy Hee Joo không phải là người không phân biệt công tư rõ ràng, nhưng cô luôn cảm thấy ánh mắt Baek Sa Eon cứ nhìn mình.

Cô cố gắng né ánh mắt anh, nhưng ánh nhìn của anh lại càng trở nên lạnh lùng hơn.

“Vậy, đầu tiên chúng tôi sẽ chiếu một video tin vắn cũ. Mời từng người lần lượt lên thực hiện phiên dịch, các thành viên trong hội đồng sẽ tiến hành đánh giá."

Khi bật thiết bị hiển thị, bục giảng màu lam lập tức xuất hiện.

"Số thứ tự phỏng vấn số 4, phiên dịch viên Hong Hee Joo, mời bắt đầu."

Hee Joo hít một hơi thật sâu, đứng trước thiết bị hiển thị.

Lúc này, phát ngôn viên Baek Sa Eon trong video cũng đã xuất hiện.

Chỉ dựa vào cà vạt, chất liệu bộ vest, kiểu tóc và biểu cảm của người đàn ông, ngay lập tức cô đã có thể nhận ra đây là tin vắn nào của năm nào. 

Diễn văn lễ kỉ niệm ngày địa phương tự trị lần thứ 8.

Giọng nói của Baek Sa Eon trong video vừa vang lên, tay Hee Joo cũng cử động theo.

“Kính thưa toàn thể nhân dân, nhân dân tỉnh Gyeongbuk, nhân dân thành phố Gyeongju, các thị trưởng và nghị viên quận tự trị..."

Hee Joo nhắm thời cơ chuẩn xác thực hiện phiên dịch ngôn ngữ kí hiệu đồng bộ với giọng nói của anh.

Người đàn ông khoanh tay trước ngực, nhìn động tác tay của cô không chớp mắt. 

{Lông mày cũng chuyển động giống mình.}

Một Hee Joo bình thường luôn hướng nội, bây giờ như biến thành một người khác, dùng động tác chính xác truyền đạt ngôn ngữ một cách lưu loát, cấp tốc.

Phong thái không chút gượng ép tràn đầy sức sống.

Baek Sa Eon thầm giật mình.

Động tác tay rõ ràng, có tiết tấu.

Biểu cảm phong phú như gật đầu, chuyển động lông mày,...các động tác không dùng tay biến hóa mạnh yếu đấy sinh khí.

Cô dùng toàn thân để nói ra dấu phẩy, dấu chấm, và dấu chấm than.

Baek Sa Eon quan sát kỹ càng mọi thứ.

Từ trong cơ thể nhỏ nhắn của cô ấy bùng ra cảm giác tồn tại và thuần thục.

{Cô ấy đã trở thành như vậy từ bao giờ...}

Anh nhíu mày, như thể đang kìm nén điều gì đó.

《Cho tôi xuống, xin anh đấy.》

Giọng Hee Joo đêm đó vang vọng bên tai anh như ngày hạ ướt át. Ngay tức thì, cơ thể nhiệt huyết lạnh ngắt như bị dội nước đá. Đó là giọng Hee Joo mà anh không quen.

Cho dù đã nghe vô số lần, nhưng vẫn cảm thấy xa lạ như cũ, là giọng nói vợ anh ẩn giấu. Ha... Chiếc bút trong tay anh bị bóp đến biến dạng.

Hee Joo hoàn toàn không hay biết tâm trạng của chồng, chìm đắm trong phiên dịch. Bài biểu thị phiên dịch của các số thứ tự 4, 5, 6 đều đã kết thúc.

Trong thời gian mọi người về chỗ ngồi tạm nghỉ, 

Các giám khảo tay cầm bút bắt đầu bận rộn.

Lúc này, Baek Sa Eon chậm rì rì vỗ nhẹ má mình, mở miệng lên tiếng.

“Số thứ tự thứ 4, phiên dịch viên Hong Hee Joo."

"...!"

Tuy giọng anh không to, nhưng ánh mắt mọi người đều tập trung lên người anh.

Cuối cùng, cô không thể trốn tránh chạm ánh mắt anh.

Đó là ánh mắt cô đã luôn cố né, nhưng ánh mắt của Baek Sa Eon còn lạnh lùng và khô khan hơn những gì cô tưởng tượng.

Hee Joo nuốt nước bọt khô khốc, nắm chặt hai gối.

“Phiên dịch viên Hong Hee Joo, cô đã biết trước bản thảo à?"

"...!"

“Có lúc, động tác tay còn nhanh hơn giọng nói."

Tim cô không kìm được giật thót.

“Sau khi xem hết ngôn ngữ ký hiệu của ba người, tôi phát hiện chỉ có một người mang lại cho tôi cảm giác không nhịp nhàng rõ rệt. Hỏi lại một lần nữa, phiên dịch viên Hong Hee Joo, cô biết trước nội dung bản thảo hả?"

Khi chất vấn một lần nữa, trên gương mặt đầy vẻ lạnh lùng.

Hee Joo cắn nhẹ đầu lưỡi cứng đờ, miễn cưỡng gật đầu.

Cô bổ sung: “Đó là video tôi từng luyện tập,” và dùng ngôn ngữ ký hiệu biểu đạt.

Baek Sa Eon nghe giám khảo bên cạnh chuyển lời xong đã nhếch mày.

“Vậy có thể dùng video khác để kiểm tra một lần không?"

“Được."

Hee Joo căng thẳng đứng ra.

Video mới bắt đầu phát, nhưng đây cũng là bản thảo cô quen thuộc: Diễn đàn hợp tác đa phương Nga - Hàn lần thứ tư.

Khi cô vừa bắt đầu làm thủ ngữ, _____ "Dừng", Baek Sa Eon dùng điều khiển từ xa tạm dừng video.

“Đây cũng là bản thảo cô quen, đúng không?"

"...!"

/Làm sao anh biết nhỉ?/

Hee Joo hơi kinh ngạc gật đầu lần nữa. Tiếp sau đó, video đã đổi bốn, năm lần.

Tin vắn Hội nghị cấp cao ASEAN + 3 (Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á + Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc), tham luận Hội nghị chiến lược kinh tế công chính, tin vắn Thư mời Nhà Xanh tổ chức hoạt động Tết thiếu nhi, tin vắn Nhân dân chủ đạo đổi mới tăng trưởng,...

“Được rồi, dừng lại đi."

"...!"

/Thật là mãi không có hồi kết./

Baek Sa Eon dùng biểu cảm phức tạp nhìn Hee Joo, cô có phần xấu hổ cúi đầu xuống.

Cuối cùng, cô lấy hết can đảm nói thật.

“Bất kể đổi video nào đi nữa, kết quả cũng như nhau.”

Sau khi Baek Sa Eon nghe truyền lời xong thì hỏi: "Tất cả sao?"

“Vâng.”

“Có thể cho tôi biết nguyên nhân không?"

Hee Joo lưỡng lự một lúc, nhìn ánh mắt các giám khảo, trả lời. Tại đây biểu hiện một chút lòng trung thành với công ty có lẽ sẽ có lợi.

“Tôi đã luyện tập rất nhiều video của phát ngôn viên Baek Sa Eon."

“Cho dù luyện tập bao nhiêu..."

Anh hơi nhăn mày.

 “Những video này là tùy cơ lấy ra, không phân rõ năm hay nội dung. Nhưng ngôn ngữ ký hiệu của phiên dịch viên Hong Hee Joo lại đồng bộ với giọng nói của tôi. Lẽ nào chỉ là trùng hợp sao?"

Anh cau mày.

“Không chỉ một hai lần?"

Thật ra, so với lượng luyện tập của mình thì điều khiến Hee Joo bối rối hơn là làm thế nào người đàn ông này có thể biết mà còn tạm dừng video chuẩn xác.

Tuy rằng đây xem như đầu cơ trục lợi, nhưng Hee Joo đã cố ý làm chậm tốc độ lại và thậm chí cố tình làm sai thủ ngữ, song trước mặt Baek Sa Eon, những mánh khóe này không hề hữu dụng.

“Phiên dịch viên Hong Hee Joo, mời trả lời."

“Đó là... vì tôi si mê bài phát biểu của ngài."

“Cô vừa nói gì?”

Baek Sa Eon nheo một bên khóe mắt hỏi lại.

“Tôi si mê bài phát biểu của ngài. Tôi cũng hy vọng một ngày nào đó mình có thể trở thành phiên dịch viên ngôn ngữ ký hiệu của cơ quan nhà nước, nên đã đầu tư quá mức... Xin lỗi. Bất kể anh có đổi sang video nào, kết quả cũng giống nhau."

“Tôi đã nghiên cứu khẩu hình của ngài lúc phát âm, đặc biệt là cử động môi trên và răng trên. Hiện tại đại khái tôi có thể dự đoán phụ âm thông qua âm thanh đầu lưỡi chạm vào vòm miệng..."

Hee Joo che đậy sự lúng túng, căng da đầu nói hết lời.

/Hi vọng họ có thể hiểu mình là một nhân tài chuẩn bị chu đáo.../

Sau khi giải thích xong đây không phải là đầu cơ trục lợi, mà là kết quả rèn luyện khắc khổ, ánh mắt các giám khảo nhìn nhau đều lộ vẻ hài lòng.

Từ đầu đến cuối Baek Sa Eon vẫn là vẻ mặt không cảm xúc, nhưng khi một giám khảo mỉm cười truyền đạt nội dung, biểu cảm của anh thoáng chốc thả lỏng.

Lần này, cái cau mày nghiêm túc thường xuất hiện lại có vẻ dịu dàng hơn.

“Phiên dịch viên Hong Hee Joo."

Nhưng anh thu lại cảm xúc rất nhanh, khôi phục sự nghiêm túc. 

“Các vị giám khảo ngồi đây là để đánh giá, không phải để phiên dịch thay Hong Hee Joo. Hãy trực tiếp nói bằng lời."

/... Cái gì? Mình cảm thấy sau lưng toát một lớp mồ hôi lạnh./

Theo cách nói của chủ nhiệm Han Jun, vấn đề cá nhân hay bệnh tật sẽ không ảnh hưởng đến kết quả đánh giá. Chính sách tuyển dụng của họ giống như đoán mò, chỉ xem năng lực ngôn ngữ ký hiệu.

Vì vậy, chủ nhiệm đã miêu tả tỉ mỉ chứng mất ngôn ngữ kéo dài của Hee Joo trong thư giới thiệu.

Trong phiên dịch các lĩnh vực như phát thanh, hội nghị, tọa đàm, tôn giáo, và giáo dục,... cô đều có kinh nghiệm phong phú, nên dù điều kiện có bất lợi cũng đã thông qua xét duyệt hồ sơ.

Nhưng...

Không ngờ Baek Sa Eon có thể đối xử với cô thế này. Đây không phải là hoạnh họe thuần túy sao?

Hee Joo cắn môi sắp dẩu lên.

“Nếu cô đã đam mê nghiên cứu tôi như thế."

“Thì tôi cũng rất muốn nghe thử cao kiến của cô." Anh dùng ánh mắt sắc bén dán chặt vào đôi môi Hee Joo.

Hà Nội, 041224

Yêu thương (^_^)

Trans: Phương Nhược Vũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro