31.
Sehun phải đi làm vào ngày hôm sau nên y thức dậy sớm sau đó chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng. Khi rời khỏi căn hộ của mình, Jongin cũng cùng lúc chuẩn bị ra ngoài.
Sehun đi đến thang máy và Jongin cũng đi theo sau. "Em đi làm à?" Jongin hỏi.
"Vâng, còn anh?"
"Tôi đi ăn sáng."
Sehun đã phải ngăn bản thân mình lại để không đưa ra lời mời với hắn vì y đã quá quen với việc Jongin đến ăn ở chỗ của mình. "Tôi cũng sẽ đi đến studio nữa."
"Tại sao?"
"Tôi sẽ bắt đầu làm việc trở lại. Dạo này cũng chẳng có gì để làm nên tôi nghĩ rằng mình nên quay lại làm việc thôi." Jongin nói.
Cả hai rời khỏi thang máy và tòa nhà cùng một lúc. "Hẹn gặp lại anh sau." Sehun không thể nói điều đó nữa nên y quyết định nói. "Hãy cẩn thận," thay vào đó.
Cuộc trò chuyện của bọn họ trở nên lạnh lùng, nhạt nhẽo và cứng nhắc. Cả hai đều không biết nên cư xử như thế nào với đối phương nhưng mà dù sao đi nữa, Jongin mới là người đã bắt đầu cuộc nói chuyện này mà.
Sehun đến cửa tiệm và tiếp tục với công việc của mình. Johnny không thể không chú ý đến tâm trạng u ám của Sehun nên nó đã hỏi y trong giờ nghỉ trưa.
"Làm sao mà mặt mày khó chịu thế?" Johnny hỏi.
"Jongin," một cái bĩu môi hiện ra trên môi Sehun khi nhắc đến cái tên nọ.
Johnny thở dài. "Chuyện liên quan đến Luhan, phải không?"
Sehun chỉ đơn giản gật đầu và Johnny lại thở dài lần nữa. "Tối nay tao dẫn mày ra ngoài. Mino, Jackson và tao sẽ đi với mày." Johnny mỉm cười dịu dàng, vuốt tóc Sehun.
"Tao ổn, mày không cần phải thế đâu."
"Dành thời gian của mày cho tụi tao thì sẽ tốt hơn là buồn bã một mình đấy. Tao cưỡng ép mày đi đấy."
Sehun thở dài đầu hàng. "Tốt thôi, nhưng tao sẽ không làm hết mớ đơn đặt hàng này một mình đâu."
Johnny cười khúc khích. "Không sao đâu, tao sẽ giúp."
Trong khi đó Jongin đang ở một mình tại phòng tập nhảy của hắn thì có người đột nhiên bước vào. "Hey bro, có chuyện gì với mày vậy?" Taemin hỏi.
Jongin tạm dừng bản nhạc đang phát trước khi chuyển sự chú ý của mình về phía Taemin. "Tao nghĩ rằng nhảy có thể khiến tao khỏi phải bận tâm về một số ... điều." Hắn trả lời.
Nhưng hóa ra việc đến studio là một ý tưởng tồi bởi vì tất cả những gì Jongin có thể nhớ là khoảng thời gian mà Sehun cùng ở đây với hắn.
Taemin đặt tay lên hông và nhướn mày nhìn hắn. "Nếu nhảy không thể giải quyết nó, thì đó thực sự là một vấn đề nghiêm trọng đối với mày. Có muốn tâm sự tí về nó không?"
"Không ... Có? Có lẽ?" Jongin nhún vai.
Taemin nhìn Jongin không tin được, "Tao không thể nhìn mày ủ rũ cả ngày được, phun nó ra nào!"
"Mày nhớ Sehun, phải không?" Jongin bắt đầu.
"Cậu chàng xinh đẹp với cặp mông quyến rũ đấy hả?" Jongin gần như bật cười khi nghe mô tả của Taemin, nó không nói sai nhưng Jongin không có tâm trạng để cười lúc này.
"Ừ ... Sehun." Jongin thở dài.
"Có ai vừa nói về Sehun sao? Cái tên đó nghe quen quen nhỉ." Yixing đột nhiên bước vào studio của Jongin.
"Em ấy là người yêu cũ của anh." Jongin không cảm xúc. Yixing vẫn không có chút biểu hiện gì là nhớ ra. "Là người mà anh đã sờ soạng người ta tuần trước đấy." Jongin nói thêm.
Lúc này thì gương mặt anh mới sáng bừng lên, tỏ vẻ đã nhớ ra. "Aaah, bé thụ ngọt ngào."
Jongin trợn mắt nhìn anh trong khi Taemin thì cười khúc khích. "Đủ lan man rồi đấy, mau nói với tụi tao về em ấy xem nào. Tại sao mày lại ủ rũ thế này vì em ấy chứ?"
Chả có lí do gì để từ chối việc này cả nên Jongin nói với bọn họ về những gì đã xảy ra. Hắn có một chút do dự vì Yixing cũng đang ở đây, nhưng mà dù sao đi nữa thì Jongin cũng kể hết sạch rồi.
"Wow ... cái này mới à nha. Kim Jongin The Dân chơi thực sự muốn nghiêm túc với ai đó một lần à?" Taemin kinh hãi.
Yixing chỉ cười khúc khích. "Em muốn nện người yêu cũ của anh à? Có phải vậy không?"
Jongin đánh vào đầu của Yixing. "Không chỉ là về mấy chuyện tình dục đồ ngốc này, em thích em ấy. Em thực sự rất thích em ấy. Ah chết tiệt ... và em ấy đang giận em."
"Hãy cho Sehun thời gian đi, tao chắc chắn rằng em ấy chỉ đang hơi thất vọng thôi. Có vẻ như em ấy là kiểu người khá bốc đồng, vì vậy hãy để ẻm nghĩ về điều đó trước sau đó tìm cách để xin lỗi cho đúng đi." Taemin khuyên.
"Nếu em ấy chọn người yêu cũ của mình thì sao?" Jongin hỏi.
"Đừng có quá tiêu cực như thế chứ." Taemin rên rỉ.
Jongin ôm mặt thất vọng. "Này Yixing," hắn quay sang nhìn anh. "Hẹn hò với Sehun có cảm giác như thế nào thế?"
"Mày nghĩ Yixing nhớ ảnh có hẹn hò với ai tên Sehun à?" Taemin cười khúc khích.
"Này, anh có thể nhớ ra em ấy rồi nha." Yixing cảm thấy bị xúc phạm. "Nhóc ấy là một bạn trai trên cả tuyệt vời, anh rất hối hận vì đã không dành cho thằng bé nhiều sự quan tâm. Sehun ngọt ngào, tình cảm và rất chu đáo."
Jongin còn ủ rũ hơn nữa. "Em ấy thực sự là như thế mà," hắn thở dài.
"Và em ấy có cặp mông tuyệt vời nhất." Jongin sặc nước khi Yixing đột nhiên trở nên hào hứng, kể lại. "Em ấy từng là học viên của anh và anh luôn cho Sehun đứng vị trí center, nhảy đẹp thế mà. Còn cặp mông đó nữa, cứ lúc lắc lúc lắc ấy!"
Taemin cười lớn trong khi Jongin đang nhìn đồng nghiệp của mình- biên đạo nhảy người Trung Quốc, không tin được.
"Và trời ạ, tay với miệng của Sehun làm nên điều kì diệu đó chú mày biết không." Yixing tiếc nuối.
"Được rồi đó." Jongin chế giễu. "Em không cần phải biết điều đó. Làm thế nào anh có thể chuyển chủ đề từ đáng yêu sang tình dục trong một giây thế hả?"
Yi nhún vai. "Này, hẹn hò với Sehun là một điều kỳ diệu. Rất khó để giải thích đấy. Chú em có thể đi từ việc muốn bảo vệ em ấy bằng mọi giá đến việc muốn trói chặt em ấy vào tấm nệm chỉ trong một cái búng tay thôi."
Jongin đập đầu vào tay trong khi Taemin đang cười lăn lộn trên sàn.
"Nhưng có một lưu ý nghiêm túc nè, đừng có từ bỏ quá dễ dàng. Em sẽ hối tiếc khi để em ấy đi đấy." Yixing nói.
"Nếu anh đang nói điều gì đó như thế này thì tại sao anh lúc đấy anh lại chia tay với Sehun chứ?" Jongin hỏi.
"Em ấy xứng đáng với một người tốt hơn anh và lúc đó anh thực sự không có hứng thú với các mối quan hệ cho lắm." Yixing giải thích. "Lúc đó anh chơi đùa với em ấy một chút, nhưng nói tóm lại là em ấy cực tốt luôn."
Jongin chớp mắt nhìn anh. "Em có thể thay Sehun đấm anh một cái không?" hắn hỏi.
"Anh trai, anh đáng bị lôi ra đánh đòn đấy." Taemin bình luận.
Jongin phát ra một tiếng rên thất vọng. "Sehun nên gặp em thay vì anh khi em ấy say rượu."
"Bây giờ thì nhăn nhó cũng có ích gì đâu." Yixing nói. "Chỉ cần cho em ấy thời gian rồi sau đó xin lỗi thôi. Em ấy sẽ hiểu mà, thằng bé ấy là một đứa cực kiên nhẫn luôn."
Jongin ước rằng bây giờ là không quá muộn để hắn nói lời xin lỗi.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro