𝟘𝟜.
Zoro lần đầu tiên đến nơi đông người sau khoảng thời gian dài.
Đó là một toà nhà cao và rộng lớn được gọi là "siêu thị", nơi bán nhiều loại mặt hàng khác nhau. Nó giống như khu chợ bên trong một tòa nhà. Nhìn đâu cũng thấy người tấp nập qua lại, người nào cũng mang theo những cái giỏ hoặc những chiếc xe đẩy bằng kim loại chất đầy hàng hoá.
Đó là cảnh tượng mà anh chưa từng thấy ở kiếp trước.
'Nó mang một ý nghĩa nhất định, ở một thế giới khác.'
Cách đây không lâu, Zoro nhận ra rằng nơi anh sinh ra không phải bất kỳ đầu thuộc thế giới kiếp trước mà là một thế giới hoàn toàn khác.
'Thật kỳ lạ.'
Có rất nhiều thứ anh chưa từng thấy ở kiếp trước, và không có thứ nào anh biết tồn tại ở đây. Những thứ như Trái ác quỷ, Haki, hải tặc hay vùng biển rộng lớn vô tận.
Để mà nói, nó như một nơi thuộc một trong bốn vùng biển, nhưng không thể tiếp cận được thông tin bên ngoài, có quá nhiều vật dụng công nghệ tiên tiến, chẳng hạn như cái máy được gọi là TV có chức năng như Den Den Mushi liên lạc bằng hình ảnh, hay thang máy - một cái ròng rọc tự di chuyển chỉ bằng một cái nhấn nút.
Và, ở đây có cả những điều anh chưa bao giờ cảm nhận được ở kiếp trước.
Thật kỳ lạ nếu nó thuộc bốn vùng biển lớn, vì vậy anh đã tự hỏi liệu đây có phải là một hòn đảo ở Tân Thế Giới, nơi người ngoài không thể tiếp cận được hay không...
'Nghĩ theo hướng nó là một thế giới hoàn toàn khác.'
Thực sự đáng kinh ngạc.
Hồi tưởng một chút.
Toji bế Zoro đặt vào không gian nhỏ trên chiếc xe kim loại được thiết kế dành cho những đứa bé như Zoro ngồi vào, và vừa vặn một cách hoàn hảo. Sau khi chắc chắn rằng Zoro thoải mái, Toji dặn dò anh.
"Đừng cố ra khỏi xe đẩy."
Zoro làm mặt ủ rũ nhưng cuối cùng vẫn gật đầu. 16 tháng tuổi, cậu nhóc đã biết đi nhưng không đủ sức lang thang liên tục trong khuôn viên rộng lớn của tòa nhà này.
Nhìn ngó xung quanh.
Người qua đường lén nhìn Zoro. Ánh mắt họ tràn ngập sự tò mò.
Zoro chạm vào đầu mình. Những sợi tóc mỏng màu xanh lá cây như cỏ lấp ló giữa những ngón tay anh. Ngay cả ở kiếp này, tóc anh vẫn màu xanh. Thật khó hiểu khi mặc dù cha mẹ anh thay đổi, nhưng màu tóc vẫn giữ nguyên.
"...!"
Zoro xoay người lại, cảm nhận được một áp lực đáng ngại. Toji vốn đang đẩy xe từ phía sau, nay lại nắm chặt xe như thể sắp bóp nát nó, hắn trừng mắt nhìn những kẻ đang lén nhìn Zoro. Chie đang bận lựa hoa quả bên kia nên không thể thấy tình trạng của Toji, nhưng Zoro thì có.
"Toji."
Với tiếng gọi nhẹ nhàng của Zoro, bầu không khí áp bức xung quanh Toji tan đi. Toji gượng cười với Zoro, nhưng nụ cười lại lạnh hơn bình thường.
"Không sao đâu."
Những người khác bàn tán gì không quan trọng. Nếu quan tâm nhiều như vậy thì anh đã không trở thành tên hải tặc vĩ đại với áp phích truy nã trải khắp các vùng biển. Ngay cả lúc chưa phải là hải tặc, Zoro cũng đã chứng kiến vô số người run sợ trước anh. Những cái nhìn lén lút này có là gì.
"Con ổn."
Toji nhìn Zoro một lúc rồi dùng bàn tay dày rộng xoa tóc Zoro. Chie vừa trở lại thì hắn liền đẩy xe đến chỗ vắng người hơn.
Vì công cuộc mua sắm chủ yếu do Chie và Toji thực hiện nên Zoro về cơ bản chỉ ngồi đó. Anh cố gắng lén lút thêm một chai rượu vào xe đẩy, nhưng Toji, như một bóng ma, nhận ra và lấy nó ra ngay lập tực, cản trở mọi nỗ lực của anh.
"Chúng ta nên làm tôm sốt chua cay hay tôm chiên giòn nhỉ?" Giọng Chie vang lên từ xa, hỏi Toji. Zoro nửa để ý nửa không, đột nhiên...
"Mẹ ơi, con đau quá."
Zoro quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh. Cách xe đẩy vài bước, một cô bé lớn hơn Zoro một chút đang vừa bám vào váy mẹ vừa rên rỉ.
"Mẹ ơi, đầu con, đầu con..."
"Có ai đó, có ai đó đang cắn vào đầu con. Đầu con, đầu con..."
"Đầu còn đau sao? Con vừa uống thuốc mà, vẫn đau sao con?"
"Đau lắm. Cứ đau mãi. Con ghét nó, huhu, con ghét nó..."
Chẳng mấy chốc, bé gái đã bật khóc. Mẹ cô không biết làm thế nào, ôm bé và cố gắng an ủi nhưng không có tác dụng.
Ánh mắt Zoro tự nhiên hướng về phía đầu cô bé. Mái tóc bé được buộc thành bím tóc và thắt một dải ruy băng hồng, không có gì bất thường cả.
Nhưng không nhìn thấy, không có nghĩa là nó không ở đó.
"..."
Trình độ Haki quan sát của Zoro là yếu nhất trong ba loại Haki và nó không phát triển theo hướng cảm nhận cảm xúc của người khác.
Tuy vậy, anh không yếu tới mức không phát hiện ra ác ý thuần tuý ở mức độ đó.
Đặc biệt là khi 'thứ đó' đang cuộn cơ thể dài quanh đứa trẻ, há cái mồm khổng lồ để nhai đầu cô bé bằng hàm răng cùn.
Éc, ạch.
Anh nghe thấy một âm thanh. Nó có được gọi là âm thanh không nhỉ? Thứ đó không thể nghe thấy bằng tai mà đúng hơn là bằng một loại cảm giác hiện diện, thứ gì đó kinh tởm, bao bọc bởi ác ý thuần tuý.
Mẹ cô bé vẫn đang cố dỗ dành con gái đang khóc, nhưng không loại bỏ 'thứ' đang gặm lấy đầu đứa bé, thật kỳ lạ.
Không phải là giả vờ không thấy, mà cô ấy thật sự không thể nhìn thấy nó.
Cả đứa trẻ lẫn người mẹ đều không.
'Thứ đó' trên đầu cô bé quay về phía anh. Dẫu không thể nhìn thấy, nhưng Zoro có thể chắc rằng họ đang chạm mắt nhau.
'Thứ đó' trườn về phía Zoro như một con rắn, mang theo sát ý như thể nó sẽ giết anh ngay lập tức. Nhưng nó rất chậm. Chậm kinh khủng.
Đối mặt với kẻ thù sau một thời gian dài, đôi mắt xám của Zoro lại càng sâu hơn. Đối thủ đã đưa ra lựa chọn không mấy khôn ngoan nhưng Zoro không đủ nhân từ để buông tha.
Anh đưa tay ra. 'Thứ đó' mù quáng há to miệng về phía tay Zoro.
Ngay trước khi tay Zoro chạm vào 'thứ đó'.
Tích.
'Thứ đó' lặng lẽ bị cắt làm đôi, chết ngay lập tức. Sự hiện diện được phát hiện bởi Haki quan sát đã biến mất, chỉ để lại cái xác bị cắt đôi.
Chậc, Zoro tặc lưỡi.
'Nhàm chán.'
Nó kết thúc quá nhanh. Tất nhiên, thứ đó chẳng khác gì rác rưởi, thậm chí còn không bằng một đại tá hải quân, nhưng việc chết mà không hề chống cự khá là bất ngờ.
"Mẹ ơi, con hết đau rồi."
"Thật sao? Có lẽ thuốc có tác dụng rồi. Thật tốt quá."
Nhìn người mẹ nhẹ nhõm ôm con, trên môi Zoro nở một nụ cười nhàn nhạt. Khá tốt đấy chứ.
À, Toji đã đến. Nhận ra điều đó, Zoro quay lại.
"..."
Ánh mắt họ chạm nhau.
Toji có vẻ rất ngạc nhiên. Hắn giật mình đến mức đứng chết trân tại chỗ, tay còn đang cầm một con dao găm. Sắc mặt hắn tái nhợt, đôi mắt xanh run rẩy không thể tin vào những gì mình đang nhìn thấy.
'Sao vậy?'
Mặc dù sự hiện diện của Toji có phần mờ nhạt nhưng bất kỳ ai sử dụng được Haki quan sát đều không thể không nhận ra một người mạnh như Toji đang tiếp cận từ phía sau. Hắn không di chuyển nhanh tới mức không thể nhận ra, hắn chỉ chậm rãi bước tới.
'Nhất là với cả vũ khí trong tay.'
Mắt Zoro sáng lên khi nhìn thấy dao găm. Sinh ra ở một đất nước có trật tự xã hội ổn định, thêm cả Chie và Toji tuyệt đối không bao giờ để bất kỳ loại vũ khí nào gần Zoro, thế nên đây gần như là lần đầu tiên anh nhìn thấy món vũ khí phù hợp trong kiếp này.
Nhận ra đôi mắt sáng ngời của Zoro, Toji nhanh chóng cất dao găm đi.
"Zoro, con..."
Toji định nói gì đó nhưng rồi lại cắn môi, dường như đang phân vân không biết có nên hỏi hay không. Chuyện gì mà hắn không thể hỏi cơ chứ?
"Con có thấy nó không?"
"Thấy gì ạ?"
À, có phải hắn đang nói về 'thứ' vừa bị giết không? Nói một cách chính xác thì anh không hề nhìn thấy nó. Anh có thể cảm nhận được sự hiện diện của nó thông qua Haki quan sát nhưng lại không thể nhìn thấy nó bằng mắt thường.
Toji quan sát khuôn mặt của Zoro, cố gắng tìm ra gì đó.
Thái độ của hắn phản ánh qua những vết sẹo đang vặn vẹo. Không rõ là hắn đang vui vẻ, thất vọng hay nhẹ nhõm.
Toji thở dài rồi thô bạo xoa đầu Zoro bằng bàn tay to lớn của mình.
"Sẽ tốt hơn nếu con không nhìn thấy."
Mọi chuyện kết thúc.
Toji ôm đầu, một loạt cảm xúc hiện lên trên khuôn mặt hắn.
"Không thể nào. Chắc là nhầm thôi."
Không nên nhìn thấy nó... Toji lẩm bẩm với chính mình thay vì với Zoro.
Zoro đang muốn hỏi hắn có ý gì thì Chie xuất hiện với chai nước sốt trên tay.
"Toji, chúng ta mua cái này nhé? Lần trước Zoro có vẻ thích nó."
Khoảnh khắc đối mặt với Chie, khuôn mặt Toji trở lại như thường.
Zoro nhìn Toji một lúc rồi lại chuyển ánh mắt sang Chie.
Tương tự như việc những thứ bình thường ở kiếp trước của anh không tồn tại ở đây, có những thứ ở kiếp này anh chưa từng thấy ở trước kia.
Ví dụ như năng lượng đen tối nào đó quấn quanh bụng Chie.
Năng lượng này thường trú lặng lẽ bên trong cơ thể con người, nhưng khi họ tức giận hay buồn bã, nó sẽ rỉ ra bên ngoài một chút. Zoro không biết nó sẽ trở thành thứ gì sau khi thoát ra.
'...Nhưng bây giờ, mình có một vài suy đoán.'
Zoro nghĩ lại 'thứ đó' lúc nãy. Nó không phải một sinh vật chứa năng lượng ở dạng vật chất, nó như một sinh vật được tạo ra hoàn toàn từ loại năng lượng độc ác đó.
Ở kiếp trước, Zoro chưa từng thấy, nghe nói hay cảm nhận được điều này. Thế giới rất rộng lớn và mọi chuyện đều có thể xảy ra, nên có thể nó đã tồn tại ở đâu đó trong thế giới trước kia, nhưng chắc rằng không được biết đến rộng rãi, ít nhất là trong hiểu biết của anh.
Mọi người trên thế giới này đều sở hữu năng lượng đó. Chie, những người qua đường, những người anh gặp trong siêu thị và thậm chí cả chính bản thân anh.
....Tất cả, ngoại trừ Toji.
Zoro dừng những dòng suy nghĩ của mình. Bây giờ không phải là lúc nghĩ về nó.
Kiến thức chỉ trở nên hữu dụng khi người ta ở trong hoàn cảnh và có khả năng sử dụng nó. Bây giờ biết chuyện đó, khi anh còn chưa tròn hai tuổi, Zoro cũng không thể làm được gì.
'Lần sau vậy.'
Nếu còn gặp chuyện tương tự, anh nhất định phải quan sát kỹ càng hơn. Zoro nghĩ.
Tuy nhiên, sau ngày hôm đó, Zoro không bao giờ gặp lại 'thứ đó' nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro