Cặp đơn sắc<1>
Tựa gốc: Monochrome Pair
Tags: ABO, alpha sói yjh × omega cáo kdj, rape.
Tóm tắt: chủ tịch công ty thám tử omega thơm ngon ngọt nước liều mình tự thực hiện nhiệm vụ đi tìm tên alpha nức tiếng trong làng sát thủ, định bụng lấy sắc dụ người, đưa trai vào tròng, thách thức danh tiếng đối phương. Ai ngờ trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tấm thân trong trắng suốt hai mươi mấy năm cứ thế rơi vào miệng sói...
°°°
Kim Dokja không có ý định thành lập công ty. Hơn hết cả là việc này không hợp pháp cho lắm. Đơn giản chỉ là cậu có khuynh hướng hay vướng phải rắc rối - đó không phải là lỗi của cậu!
Cậu thề rằng việc gặp Jung Heewon là một sự tình cờ. Chuyện xảy ra khi ngày hôm đó Kim Dokja cảm thấy chán nản và quyết định 'thêm gia vị' bằng cách đi bộ trên một con phố vắng vẻ, chật hẹp và rõ ràng là nguy hiểm hơn. Và quả thật đêm đó, cuộc sống nhân viên văn phòng nhàm chán của cậu đã trở nên thú vị hơn vì đã xoay sở cứu được một người phụ nữ khỏi một nhóm côn đồ.
Jung Heewon rất biết ơn vì sự giúp đỡ của cậu, thậm chí còn hơn cả thế bởi vì với sự giúp đỡ từ người bạn của cậu, Han Sooyoung, họ đã truy cập vào một số camera giám sát và có thể tìm ra ai là kẻ đã đánh thuốc mê cô ấy, cũng như đảm bảo rằng chúng sẽ không thử bất cứ điều gì tương tự trong tương lai.
Rồi nó đã xảy ra. Người đầu tiên đến. Một nạn nhân khác của chính bọn côn đồ mà họ đã đánh bại, người chỉ muốn cảm ơn họ. Sau đó, chắc hẳn tin đồn đã lan rộng, bởi một thời gian sau, có một người mới đến tìm họ, với yêu cầu và số tiền quá lớn khiến Kim Dokja hứng thú lắng nghe.
Điều này dẫn đến điều khác, và cậu bắt đầu làm đủ mọi công việc, từ tìm kiếm thông tin về ai đó, bằng chứng hỗ trợ cho một vụ án hay thậm chí là trả thù. Một vài thứ nhiều hơn một chút so với một công ty thám tử tư bình thường, bạn có thể gọi nó như vậy.
Han Sooyoung, người mà cậu quen biết từ thời trung học từng là hacker của công ty, một người có kỹ năng đáng sợ. Yoo Sangah, một người bạn ở công ty cũ mà cậu từng làm việc - và là bạn gái của Han Sooyoung dạo gần đây - đã trở thành một dạng thư ký, gặp gỡ khách hàng và quyết định xem công việc nào họ sẽ nhận và cái nào thì không. Và cuối cùng, Jung Heewon đã trở thành 'thanh kiếm' của Kim Dokja như cô đã đề cập, giúp đỡ cậu trong trường hợp chiến đấu và cố gắng hết sức để đảm bảo cậu không bị thương.
Chẳng bao lâu sau họ đã thu hút được nhiều sự chú ý hơn, và qua nhiều năm, công ty của họ đã đủ để sánh ngang với những công ty lớn như Black Cloud hay Olympus. Trong khi họ chắc chắn có số lượng nhỏ hơn, nhưng Kim Dokja đã cố gắng tạo đủ kết nối và đồng minh để họ không thể dễ dàng bị gây sự.
Kẻ thù của họ có lẽ sẽ nghẹn lời nếu chúng phát hiện ra rằng Salvation khét tiếng, người bí ẩn có danh tiếng tăng nhanh và dường như đột ngột xuất hiện, giải quyết các nhiệm vụ và tạo ra địa ngục cho những kẻ mà cậu nhắm đến, thực ra là một omega. Một omega không có xuất thân đặc biệt, người đã thuyết phục cả những alpha nguy hiểm nghe lời và làm việc bên cạnh mình.
Có lẽ đây là sai lầm của cậu. Tự tin thái quá. Sau rất nhiều thành tích và vài năm kinh nghiệm trong thế giới này, thật khó để tin rằng sẽ có thứ gì đó có thể lật đổ được mình. Do đó, khi một trong những nhiệm vụ mới mà họ tiếp nhận đã thu hút sự chú ý của cậu, Kim Dokja đã lao ngay vào nó mà không suy nghĩ trước gì. Chỉ có một mình.
Cậu quyết định hành động vào một ngày nọ khi biết các thành viên khác trong nhóm đang bận giải quyết một nhiệm vụ khác, chỉ vì cậu biết rằng những người bạn bảo vệ quá mức của mình sẽ không đồng ý với phương pháp tiếp cận của cậu ấy. Mặt khác Kim Dokja chỉ muốn quậy phá một lúc.
Vua tối cao. Vua Chinh Phục. Kẻ Trừng Phạt. Kẻ hồi quy. Có rất nhiều danh hiệu thuộc về người đàn ông tên Yoo Joonghyuk, cũng như nhiều tin đồn, hầu hết đều nghe có vẻ lố bịch đến mức khiến chúng đi vào vương quốc của những huyền thoại. Đánh bại hơn 20 người đàn ông bằng tay không, không ai địch lại trong các trận chiến như thể hắn ta biết hành động tiếp theo của đối thủ, xuất hiện trở lại ngay cả khi được cho là đã chết - nhiều hơn một lần - và khiến những kẻ phản bội hắn ước rằng họ đã không làm vậy.
Tất nhiên, Kim Dokja không nghi ngờ rằng có một số sự thật trong những lời đồn đó. Nếu cậu tin theo cách khác, thì đã không cần phải bận tâm đến việc gặp Yoo Joonghyuk ngay từ đầu. Nhưng điều mà Kim Dokja tò mò là những tin đồn đã phóng đại đến mức nào, vì không chỉ người đàn ông được cho là mạnh nhất trong các trận chiến, mà dường như ngoại hình của hắn ta cũng không hề thua kém, chưa kể giới tính thứ hai của hắn là alpha thống trị với gen sói. Việc một đọc giả cuồng nhiệt như Kim Dokja quan tâm đến một người dường như hoàn hảo giống nhân vật chính trong tiểu thuyết hơn bất cứ ai khác là điều tự nhiên.
Bản thân công việc rất đơn giản. Có thông tin được tiết lộ rằng Vị vua tối cao sẽ được thuê để ám sát một số người làm việc dưới trướng của Asmodeus vì làm gián đoạn công việc của gã, vì vậy Asmodeus đã thuê công ty của Kim Dokja để lấy các tập tin chứa tên của những kẻ sẽ là mục tiêu.
Không khó để đột nhập vào khách sạn cao cấp và lấy được khóa thẻ từ vào phòng của Yoo Joonghyuk, dưới cái cớ cậu được cử đến đó như một món quà 'cảm ơn' trước vì đã hoàn thành tốt công việc bởi khách hàng của alpha.
Bất cứ ai cũng có thể nhận ra bộ quần áo khá hở hang, vòng cổ mà các omega đeo để bảo vệ, và hương thơm ngọt ngào thoang thoảng nhưng không thể nhầm lẫn của pheromone. Và tất nhiên, sẽ không ai tin rằng một kẻ đột nhập lại sẵn sàng cố gắng vào phòng của Yoo Joonghyuk mà không có bất kỳ sự hỗ trợ nào, đặc biệt khi kẻ đột nhập nói trên lại là một omega trông yếu ớt như vậy.
Kim Dokja không lo lắng về các camera giám sát vì cậu có thể bảo Han Sooyoung xóa cảnh quay ngay khi quay trở lại, và một số ít người nhìn thấy cậu sẽ miêu tả 'một omega với mái tóc đen và đôi mắt đen', điều này không hẳn là một ngoại hình hiếm thấy. Đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu được nhìn thấy trong một nhiệm vụ, vì vậy nó sẽ chỉ thêm vào danh sách những nơi mà 'Salvation' được phát hiện.
Cậu bước đến trước cửa với cùng một con số giống chiếc khóa thẻ từ mà mình nhận được, 1864, với hai chiếc ly trên tay trái và một chai rượu đắt tiền ở tay phải do nhân viên của khách sạn đưa cho cậu.
Nơi này được biết đến là chỗ chứa những kẻ khả nghi, vì vậy rõ ràng họ biết về việc Yoo Joonghyuk là thủ lĩnh của nhóm sát thủ "Liên minh Phá thiên". Tin tức này và cả sự thật rằng căn phòng của hắn đã được thuê bởi một người có biệt danh là Công tước Syswitz. Một nhân vật tương đối quan trọng trong loại hình công việc này, người đã đưa ra những chỉ thị khắt khe cho nhân viên về cách đảm bảo Yoo Joonghyuk có một chỗ nghỉ thoải mái, vì người đàn ông này được biết đến là người khó thỏa mãn và dễ nổi nóng. Thật sự rất buồn cười khi thấy mọi người nhanh chóng khúm núm nịnh nọt con người kia như thế nào.
Cánh cửa mở ra với một tiếng bíp ngắn, tiết lộ căn phòng rộng rãi được đặt trước cho mục tiêu của Kim Dokja. Ít nhất có thể coi là sang trọng, tất cả đồ nội thất đều có màu đen hoặc xám, với thiết kế tối giản nhưng phong cách dựa trên sàn đá cẩm thạch trắng tinh khiết và một bức tường kính dài ngắm nhìn thành phố đêm từ trên cao. Đây không phải là cách Kim Dokja biết căn phòng sẽ trông như thế nào, điều đó có nghĩa là nhiều khả năng nó đã được trang trí lại để phù hợp với sở thích của người đang cư ngụ.
Cởi giày ra, cậu bước về phía trước mà không gây ra âm thanh nào, cảm nhận sự mát lạnh của sàn nhà truyền qua bàn chân. Tiếng nước chảy phát ra sau cánh cửa đóng kín, gợi ý rằng alpha đang bận rộn tắm rửa. Tuyệt vời. Mặc dù coi đối phương là mục tiêu, nhưng tóm lại mục đích thực sự của Kim Dokja không phải là Yoo Joonghyuk.
Cậu liếc nhanh chung quanh không gian, tia ra tất cả những nơi có thể cất giấu tài liệu. Đặt ly và chai rượu xuống, Kim Dokja tỉ mỉ tìm kiếm vài mảnh giấy nắm giữ số phận của một số người chưa được xác định danh tính, đảm bảo đặt mọi thứ trở lại vị trí cũ sau khi hoàn thành.
Yoo Joonghyuk hẳn là đã hạ thấp cảnh giác sau khi thấy các nhân viên lưu tâm đến ý muốn của mình như thế nào, không ngờ rằng ai đó sẽ vào phòng mà không được thông báo, bởi vì tài liệu không khó tìm chút nào, chỉ đơn thuần được đặt trong ngăn kéo đầu giường.
Kim Dokja vội vàng đọc tên và thông tin của từng người, nhưng cậu biết Asmodeus sẽ không hài lòng chỉ với lời nói của mình. Cậu rút điện thoại ra, không phải cái thường dùng mà là chiếc dự phòng dùng cho những tình huống tương tự, và bắt đầu chụp ảnh, chỉ dừng lại khi không còn nghe thấy tiếng nước chảy nữa. Cậu đã lường trước điều này sẽ xảy ra và hình dung rằng mình chỉ có vài giây để hành động.
Một tay đút lại điện thoại vào túi, tay kia nhét tài liệu vào ngăn kéo, Kim Dokja gần như phóng mình lên giường, và khi cửa phòng tắm mở ra, cậu đang thong dong nằm sấp, chống cằm và đung đưa chân một cách tinh nghịch về phía sau. Hành động này hoàn toàn phù hợp với phong thái thoải mái, thậm chí không có một giọt mồ hôi nào được nhìn thấy. Trông cậu thật thư thái, như thể bản thân mình là chủ nhân thực sự của căn phòng.
Sau đó, nhìn thấy người bước vào và nụ cười nhếch mép của cậu khựng lại, Kim Dokja nuốt nước bọt theo bản năng. Thật đấy hả trời, cậu nghĩ. Ngay cả người đàn ông trông giống như một tác phẩm điêu khắc Hy Lạp trong những bức ảnh đó cũng không thể đánh giá hắn một cách chuẩn xác được. Yoo Joonghyuk cao, cao hơn Kim Dokja khoảng một cái đầu, với mái tóc đen gợn sóng, lông mày rậm và đôi mắt đen sâu hút hồn. Các đường nét sắc sảo và thân hình cân đối, hiện đang khỏa thân ngoại trừ chiếc khăn tắm trắng quấn quanh hông, giúp Kim Dokja có thể nhìn rõ nước đang nhỏ giọt xuống làn da rám nắng và cơ bụng 8 múi. Những vết sẹo dài và nhỏ tô điểm cho nhiều cơ bắp của hắn, nhưng nó chỉ làm tăng thêm hình ảnh hoang dã của đối phương, khiến hắn càng trở nên hấp dẫn hơn. Thế giới quả thực là một nơi không công bằng.
Yoo Joonghyuk nhìn cậu với vẻ mặt của một kẻ săn mồi đầy tính toán, và bằng sự cảnh giác nhưng bình tĩnh của đối phương, Kim Dokja có thể đoán rằng alpha đã nhận ra ai đó đang ở trong phòng trước khi thực sự để mắt đến kẻ đột nhập.
"Cậu là ai?" Hắn lên tiếng hỏi.
Ồ, bộ não thông minh của Kim Dokja nghĩ. Giọng nói của hắn cũng đẹp như vẻ ngoài ấy vậy.
"Anh đoán thửcxem?" Omega cười tự mãn, một ngón tay mảnh khảnh chạm nhẹ vào gò má đối phương. Một cái nhìn thôi cũng đủ để cậu biết rằng sự kiên nhẫn của Yoo Joonghyuk sắp đến giới hạn, và cậu cười khúc khích với sự thích thú. Vì lý do nào đó, người đàn ông dịu đi trước âm thanh ấy. "Đừng có mà cứng nhắc như vậy, ngài Yoo à. Tôi là món quà cho anh."
"Món quà?" giọng nói trầm xuống, khuôn mặt đanh lại. Kim Dokja đứng dậy rồi tiến đến gần Yoo Joonghyuk, nắm lấy cánh tay hắn rồi kéo lại gần giường. Alpha rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều nhưng lại để cho omega dẫn dắt mình một cách dễ dàng đến kinh ngạc. Thấy vậy, Kim Dokja không bỏ lỡ cơ hội mà đè lên bờ vai rộng của anh chàng, buộc hắn ngồi xuống mép giường rồi trườn lên đùi, vòng tay qua cổ người kia. "Món quà." Cậu xác nhận. "Đến từ ngài Công tước."
Xét từ biểu hiện của Yoo Joonghyuk đã cho thấy sự không tin tưởng, và Kim Dokja hiểu tại sao. Theo những gì cậu biết, Công tước Syswitz là một kẻ hèn nhát. Yoo Joonghyuk hẳn đã nhìn thấy gã hầu như run rẩy sợ hãi khi họ gặp mặt trực tiếp, vì vậy khả năng một người như gã ta thực hiện một nỗ lực táo bạo như gửi một tên bán dâm cho một sát thủ nổi tiếng gặp vấn đề với cơn nóng giận như hắn là rất thấp.
"Anh có biết rằng có tin đồn thổi xung quanh về việc anh bị rối loạn cương dương không, thưa ngài Yoo?" Kim Dokja cố nén cười khi nói điều này, ngẫu nhiên nghịch những lọn tóc của alpha. Nó mềm hơn cậu tưởng, vẫn còn hơi ẩm ướt từ lúc tắm. "Có thể tôi hơi tự phụ khi đưa ra giả thuyết về hành vi của chủ nhân mình, nhưng nó giống như một cách để cho anh thấy rằng ngài ấy mong muốn hai người có một mối quan hệ tốt đẹp mà không có bất kỳ định kiến nào."
Yoo Joonghyuk nhướn mày. "Cậu đúng là biết cách nói chuyện đấy."
"Tôi sẽ coi đó là một lời khen."
"Tên."
"Tên tôi có quan trọng gì không?" Kim Dokja mỉm cười trước khuôn mặt bất động của Yoo Joonghyuk, thở dài thườn thượt. "Anh là một khách hàng cứng đầu, ngài Yoo à. Nếu anh thực sự khăng khăng đòi một cái tên, anh có thể gọi tôi là Salvation."
Cái cau mày xuất hiện sau khi được gọi là khách hàng biến thành sự bối rối. "...Salvation?" Hắn thì thầm nhiều hơn với chính mình, như thể đang cố nhớ lại một kỷ niệm cũ.
Yoo Joonghyuk không thể không nghe thấy cái tên Salvation được đề cập ít nhất một lần. Kim Dokja biết rằng việc nói cho đối phương biết biệt danh của mình giống như chơi đùa với lửa, đó chính xác là lý do tại sao cậu thấy nó rất vui, phải cố gắng kìm lại nụ cười toe toét đang nở rộ.
"Vì anh muốn biết gọi tôi như thế nào, tôi có thể coi đó là dấu hiệu cho thấy mình đã đạt được sự hứng thú của anh không?"
Đôi mắt của Yoo Joonghyuk quay lại nhìn cậu, đầu cúi về phía trước cho đến khi mũi của họ gần như chạm vào nhau. Hắn lại nói, giọng nói thoát ra trầm và khàn, giống tiếng gầm gừ hơn. "Tôi không quan tâm đến những thứ là mối đe dọa đối với mình. Không quan trọng ai đã cử cậu đến hay vì lý do gì, sự thật rằng việc cậu xâm nhập vào phòng của tôi vẫn không thay đổi."
"Anh không quan tâm à?" Đến lượt Kim Dokja nhướn mày, nhìn xuống nơi mà lòng bàn tay của Yoo Joonghyuk đang đặt trên hông mình. Mọi chuyện đã như thế ngay từ giây đầu tiên omega ngồi lên đùi hắn.
"Tôi không." Người đàn ông không biết xấu hổ nói mà không chớp mắt một cái nào.
"Chà, thứ lỗi cho tôi vì thấy rằng điều đó thật khó tin, ngài Yoo ạ." Kim Dokja cười, cậu cũng cúi xuống gần hơn cho đến khi đôi môi ghé sát bên tai của mục tiêu.
Trên thực tế, điều mà cậu cảm thấy khó tin là Yoo Joonghyuk đã không cố giết mình. Những gì Kim Dokja muốn là vui vẻ làm phiền đối phương cho đến khi cuối cùng alpha vồ lấy và tấn công, tạo cơ hội cho cậu chứng kiến kỹ năng chiến đấu được đồn đại của hắn. Nhưng thay vào đó, Yoo Joonghyuk lại thực sự thể hiện sự quan tâm đến cậu. Ngoại trừ cái nhìn đầu tiên từ trên xuống dưới để đánh giá Kim Dokja như một đối thủ, alpha đã không phá vỡ giao tiếp bằng mắt dù chỉ một khoảnh khắc.
Thật kỳ lạ là nói giảm nói tránh rồi đấy. Theo những gì cậu biết, Yoo Joonghyuk rất ghét khi người ta cố gắng chui vào quần của mình và nhiều nỗ lực đã kết thúc một cách đẫm máu, đó là lý do tại sao hắn bắt đầu bị các omega đặc biệt tránh xa. Vậy thì tại sao bây giờ hắn lại kiên nhẫn như vậy? Hắn thậm chí còn không thử gọi cho Công tước Syswitz để xác nhận xem gã có thực sự cử ai đó đến hay không.
"Dù thế nào đi nữa, những gì anh đang nói nghĩa là sẽ ổn miễn tôi không phải là mối đe dọa." Kim Dokja thì thầm, chuyển động của đôi môi cậu bị người kia theo dõi sát sao. "Vậy lục soát túi tôi đi. Tôi không nghĩ một cậu bé to con như anh sẽ cân nhắc tôi là mối đe dọa ngay cả khi thấy tôi không có vũ khí, phải không?"
Lông mày của Yoo Joonghyuk giật giật khó chịu trước sự khiêu khích rõ ràng, nhưng sau một lúc nhìn vào omega, bàn tay đã hành động theo lời chế nhạo. Không làm gián đoạn cuộc thi đấu mắt, Kim Dokja cảm thấy hơi ấm từ lòng bàn tay di chuyển ra khỏi hông rồi xuống thấp hơn, đến tận túi quần sau.
Cậu mặc một chiếc quần jean đen bó sát, vì vậy khi bàn tay của Yoo Joonghyuk luồn vào trong các túi nhỏ, anh gần như bóp chặt mông của Kim Dokja, và được đáp lại bằng một tiếng thở hổn hển mềm mại. Những ngón tay của hắn nấn ná thêm vài giây quá mức cần thiết trước khi nhanh chóng lôi ra thứ bên trong - một chiếc điện thoại và một tấm thẻ khóa có số phòng của mình trên đó.
"Như anh thấy đấy, không có vũ khí. Sau đó, chúng ta sẽ vui vẻ một chút, hay anh sẽ tiếp tục kiếm cớ, hở ngài Yoo?"
Yoo Joonghyuk hé miệng rồi ngậm lại ngay khi một cái đuôi mềm mại lướt qua cằm mình. Hắn kinh ngạc nhìn đôi tai trắng tinh và chiếc đuôi cáo mới xuất hiện, mùi pheromone ngọt ngào thoang thoảng trong không khí. Kim Dokja cười khẩy khi cảm thấy alpha ngày càng siết chặt mình đến mức đau đớn.
Thể hiện đặc trưng động vật của bạn là một cử chỉ cực kỳ thân mật, chỉ dành cho những người yêu hoặc giữa các cặp đôi gắn bó với nhau. Yoo Joonghyuk chắc hẳn đã rất tức giận khi được cho xem một thứ như thế này cộng thêm việc ngửi được mùi pheromone của omega.
'Nhanh lên nào, tấn công ngay đi.' Bàn tay của Kim Dokja mở ra phía sau alpha, sẵn sàng tóm lấy cổ đối phương ngay khi hắn lao về phía trước. Tuy nhiên, những ngón tay của cậu vẫn lơ lửng trong không trung sau khi nghe thấy một tiếng hậm hực ngắn ngủi và một từ duy nhất.
"Được."
Còn tiếp--->
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro