8 (end)
8.
Nếu có người hỏi Triệu Lễ Kiệt mùa đông này có muốn ở cùng với nam thần trong lòng không, Triệu Lễ Kiệt sẽ không chỉ gật đầu mà thậm chí còn có thể quỳ lạy vài lần.
Cậu có lẽ là người hạnh phúc nhất trên thế giới trong Giáng sinh này. Đã mấy ngày trôi qua kể từ ngày 25, Triệu Lễ Kiệt vẫn như đang lên mây, bước đi nhẹ nhàng, không chút cảm giác chân thực.
Nhà của Triệu Lễ Kiệt sẽ hết hạn hợp đồng vào cuối năm, chỉ vài ngày nữa thôi cậu sẽ chuyển đến căn hộ của Lý Nhuế Xán. Nhưng cả hai vẫn chưa chính thức chung sống, vì cái tính chi li của Triệu Lễ Kiệt và tính nhút nhát của Lý Nhuế Xán khiến cả hai gặp chút khó khăn trong sinh hoạt hàng ngày.
Tuy nhiên, Triệu Lễ Kiệt vẫn phải về nhà để thu dọn lần cuối nên không vội. Cậu thu dọn hành lý lớn nhỏ, dự định ngày 31 sẽ hoàn tất việc chuyển nhà và đón giao thừa cùng bố mẹ, họ hàng. Bàn tính của Triệu Lễ Kiệt kêu răng rắc, cậu đang định bắt đầu thì điện thoại di động lại vang lên nhạc chuông mà cậu dành riêng cho Lý Nhuế Xán.
"Triệu Lễ Kiệt, đến đưa anh đi phố Tây."
Sau khi trở thành bạn trai, Lý Nhuế Xán đã hướng dẫn triệu Lễ Kiệt làm sao cho đúng, và Triệu Lễ Kiệt cũng rất thích điều đó. Nhưng "Phố Tây" lại khiến tiếng chuông báo động trong lòng Triệu Lễ Kiệt vang lên ầm ĩ - đó là nơi Lý Nhuế Xán làm việc trước đây, đầy quán bar và hộp đêm, chỉ dành cho mấy nhóm người tìm đến để vui chơi.
Nhưng cậu cũng không biểu hiện nhiều, cố nén hỏi: "Anh đến đấy làm gì?"
Lý Nhuế Xán đương nhiên biết Triệu Lễ Kiệt đang lo lắng cái gì, "Mấy người bằng hữu trước đây tìm anh tụ tập, muốn cùng không?"
Làm sao có thể không đi! Triệu Lễ Kiệt ngay lập tức từ bỏ ý định thu dọn đồ, đổ ngược chiếc túi đã đóng gói để tìm bộ quần áo tươm tất nhất của mình, thậm chí còn dùng keo xịt tóc để tạo cho mình một mái tóc giống như con công xòe đuôi rồi đi đón Lý Nhuế Xán.
Lần đầu tiên nhìn thấy mái tóc mới của Triệu Lễ Kiệt, Lý Nhuế Xán suýt nữa bật cười thành tiếng, nhưng anh đã không nói gì, sau đó không kìm được ánh mắt cún con cầu xin của Triệu Lễ Kiệt, xoa đầu cậu, "Đẹp trai, đẹp trai."
Những người bạn của Lý Nhuế Xán gặp nhau tại một quán bar không quá ồn ào, và trang trí tổng thể theo phong cách cổ trang, khác với mấy câu lạc bộ lòe loẹt mà Triệu Lễ Kiệt vẫn thường nghĩ. Nhưng cậu vẫn rất dè dặt, dù sao cậu cũng chưa từng tham gia mấy chỗ kiểu này, trước đây điều cậu hay làm nhất chính là đón khách hàng rồi lập tức rời đi.
Cậu đi theo Lý Nhuế Xán, nhận được những ánh mắt soi xét hoặc thăm dò từ mọi hướng. Lý Nhuế Xán nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, đem cậu kéo tới quầy bar, "Tôi muốn một ly Saraca Indica."
Triệu Lễ Kiệt nghĩ rằng đây là thứ mà Lý Nhuế Xán muốn uống, nhưng khi ly rượu vang đỏ hơi vàng được phục vụ thì Lý Nhuế Xán liền đưa nó lên mặt cậu, lúc này cậu mới nhận ra rằng Lý Nhuế Xán đã gọi nó cho mình.
"Thử xem? Ly này không nặng đâu."
Triệu Lễ Kiệt thử nhấp một ngụm, vị chua ngọt hơi cay của rượu, giống nước chanh dây hơn là rượu mạnh.
Những người trên bàn đều rất thẳng thắn, sau vài ly rượu, họ tán gẫu về đủ chuyện trên đời, nói về những vị khách khác nhau mà Lý Nhuế Xán đã tiếp, nói về những điều ngớ ngẩn đã xảy ra giữa các đồng nghiệp.
Triệu Lễ Kiệt biết rõ rằng nếu cậu quyết định yêu Lý Nhuế Xán, cậu nên chấp nhận mọi thứ về anh, bao gồm cả quá khứ và tương lai của anh. Nhưng khi mấy chuyện này được bày ra và phóng đại ngay trước mặt, Triệu Lễ Kiệt nhất thời vẫn không chịu nổi. Cậu uống thêm vài hớp rượu trong ly, cảm thấy hương vị rất thích hợp với tâm trạng chua chát hiện tại của mình.
Cậu không nói lời nào, ánh đèn dần mờ ảo, đoán rằng Lý Nhuế Xán có lẽ không chú ý đến cậu. Cho đến khi ly rượu của cậu sắp cạn mà không biết, đồng hồ sắp điểm 0 giờ, Lý Nhuế Xán đột nhiên đến gần cậu, "Em có biết tại sao anh lại gọi ly rượu này không?"
Khi nồng độ cồn dường như tăng lên trong không khí, Triệu Lễ Kiệt phản ứng lại một cách chậm chạp. "Tại sao ... tại sao?"
"Và rồi kẻ si tình lại nhớ nhung người thương,Vì ánh mắt mà vấn vương sầu não*."
Triệu Lễ Kiệt nhíu mày, cậu say rồi sao? Tại sao cậu lại không thể hiểu những gì Lý Nhuế Xán đang nói?
Lý Nhuế Xán mỉm cười lắc đầu và hôn lên môi Triệu Lễ Kiệt trước mặt mọi người vào thời điểm kim phút trùng với kim giờ.
"Chúc mừng năm mới, bạn trai của anh."
(*) Sử dụng "And then the lover, sighing like furnace, with a woeful ballad made to his mistress' eyebrow.." từ "The Seven Stages of Man" của Shakespeare, có liên quan đến tên của loại rượu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro