2
2.
Triệu Lễ Kiệt ngoan ngoãn ngồi lại vị trí ban đầu, lưng thẳng tắp như một học sinh cấp ba ngoan ngoãn đang nghe giảng.
Lý Nhuế Xán cũng không vội rút ngắn khoảng cách, anh tiến đến gần chân Triệu Lễ Kiệt, dùng đầu ngón chân nhẹ nhàng giẫm lên mu bàn chân của cậu
Lúc này Triệu Lễ Kiệt mới chú ý Lý Nhuế Xán đang mặc một đôi tất màu trắng dưới chiếc váy dệt kim của mình. Chất liệu mịn màng và mềm mại, anh vén ống quần Triệu Lễ Kiệt lên bắp chân rồi xoa nhẹ hai cái, sau đó nghịch ngợm rút lui, leo lên đến đùi, lòng bàn chân chậm rãi trượt, khiến cho Triệu Lễ Kiệt cảm thấy ngứa ngáy từ trong ra ngoài.
Triệu Lễ Kiệt không dám động một chút nào, ánh mắt dán chặt vào bàn chân nhỏ được bọc trong lớp vải — nó nằm chỏng chơ ở háng, cũng chỉ là bộ phận trọng yếu trong máu bán tắc của hắn.
Nín thở, toàn bộ máu trong người dồn xuống hạ bộ. Tuy nhiên, Lý Nhuế Xán dường như không thể hiểu được mong đợi của anh ấy, nhiều lần đầu ngón chân của anh ấy vô tình cọ vào chỗ phình ra, và anh ấy sẽ làm nó bị gãy khi chạm vào một ngón tay.
"Ca ca..." Anh rõ ràng biết cậu là một tên trai tân, Triệu Lễ Kiệt chịu không nổi nữa rồi, thấp giọng làm nũng. Lý Nhuế Xán cười khúc khích, cuối cùng cũng đặt lên cái nóng như thiêu đốt kia, tùy tiện dùng lòng bàn chân vạch ra hình dáng của nó, giễu cợt nói: "ngươi gầy như vậy, cỡ này là được."
Thanh âm Triệu Lệ Kiệt khàn khàn, đại não như ngừng hoạt động, toàn bộ sự chú ý đều bị thủ phạm đang gây chuyện ở hạ bộ mình hấp dẫn, chỉ có thể nói nhỏ, "Làm được không... thử xem.. ."
Cảm giác được thứ dưới đũng quần có chút sưng lên, Lý Nhuế Xán buông Triệu Lễ Kiệt ra, chậm rãi đứng dậy, ngồi lên đùi cậu.
Triệu Lễ Kiệt hừ một tiếng, quai hàm nhếch lên, ánh mắt hồ ly nhìn xuống cậu, "Hôn được không?"
Cảm nhận được ấm áp và mềm mại trong vòng tay, Triệu Lễ Kiệt thực sự phấn khích, cậu nhéo nhéo lấy chiếc eo nhỏ dưới lớp vải kim của Lý Nhuế Xán, hếch mũi về phía cổ của anh, "Dạy em đi, dạy em làm sao để chơi anh thật tốt."
Khi môi cùng răng chạm vào nhau, Triệu Lễ Kiệt sững sờ trong giây lát rồi theo bản năng muốn cắn môi và lưỡi của Lý Nhuế Xán. Lý Nhuế Xán rên rỉ vài câu, vươn đầu lưỡi quấn lấy Triệu Lễ Kiệt, khiến cho người trước mặt rung động. Anh vòng tay qua cổ Triệu Lễ Kiệt, kê mông nhích về phía trước, ấn thẳng vào dương vật nửa cương của Triệu Lễ Kiệt.
Triệu Lễ Kiệt hít một hơi thật sâu, nắm lấy gáy của Lý Nhuế Xán ấn anh lại gần, áp vào đầu lưỡi của Lý Nhuế Xán, tiếp tục đẩy lưỡi lại vào khoang miệng anh, mút lấy mút để một cách đầy khao khát. Bàn tay của cậu cũng từ trong váy sau lưng Lý Nhuế Xán duỗi ra, xoa xoa lên xuống thắt lưng, chuẩn bị thò vào trong cạp quần của anh.
Lý Nhuế Xán cảm nhận được ý định của Triệu Lễ Kiệt, chỉ từ từ nắm lấy cổ tay cậu, "Chờ một chút."
Triệu Lễ Kiệt bất mãn bị Lý Nhuế Xán ngăn lại, ngẩng mặt lẩm bẩm nói: "Làm sao vậy?"
Lý Nhuế Xán quỳ xuống, để trọng lượng rơi xuống mép giường ở hai bên Triệu Lễ Kiệt, để lại một khoảng trống dưới anh và Triệu Lễ Kiệt, sau đó nắm lấy tay cậu vòng ra phía trước.
"Chạm vào đây trước..." Anh dắt ngón tay Triệu Lễ kiệt đi qua phần đang cứng lên ở đũng quần, đến một nơi bí mật hơn, nơi đáng ra không nên có một kẽ hở nào.
Nó hơi ướt, Triệu Lễ Kiệt vô thức đẩy mạnh, khiến một đốt ngón tay xuyên qua lớp vải.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro