2 (end)
Lý Nhuế Xán ngồi trên tấm thảm mềm cùng hai đứa nhỏ xem phim hoạt hình thì tiếng tiếng cửa mở vang lên, cả ba đều quay ra nhìn.
"bố!"
"chồng."
Triệu Lễ Kiệt trước tiên hôn Lý Nhuế Xán, sau đó đưa tay xoa đầu hai đứa nhỏ, "Ở nhà ngoan không, cục cưng? Chăm sóc mẹ tốt chưa?"
"Ừm~"
"Mẹ đang xem SpongeBob SquarePants, bố ạ."
"Con cũng đã bóc mẹ ăn hết quýt đó bố."
Hai đứa bé vội vàng nhận công, kể lại những việc mình đã làm suốt ngày, Triệu Lễ Kiệt mỉm cười khen hai đứa làm tốt, sau đó bế Lý Nhuế Xán đi về phòng: "Mẹ mệt rồi, cần nghỉ ngơi. Hai đứa ở đây chơi đợi tí nhé, mẹ ngủ dậy thì mình sẽ ăn."
"Vâng ạ~"
Lý Nhuế Xán vẫn cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy hai đứa trẻ ngoan ngoãn gật đầu, anh ôm cổ Triệu Lễ Kiệt và thò đầu ra khỏi vòng tay cậu, "Tiểu Kiệt, nhớ trông chừng em gái cho tốt."
"Con biết rồi mà mẹ, lần nào mẹ cũng phải nói điều đó."
Ngay khi cửa vừa khóa, Triệu Lễ Kiệt nóng lòng ép Lý Nhuế Xán vào cửa và hôn anh thật mạnh, quấn lấy môi lưỡi của Lý Nhuế Xán khiến anh gần như bị ngạt thở bởi nụ hôn. Anh thút thít nắm tay lại đập nhẹ Triệu Lễ Kiệt trước khi buông ra.
"Chúng ta đi ngủ thôi, chồng."
Lý Nhuế Xán bị đẩy xuống chăn, tóc đã sớm dài thêm, mái tóc đen dài ngang vai xõa xuống, anh mặc một chiếc váy dệt kim màu trắng nhạt, dưới ánh đèn trắng sáng trông dịu dàng như thiên thần giáng trần.
Triệu Lễ Kiệt khó có thể chịu nổi sự quyến rũ của anh, ngay cả sau khi sinh con vẫn xinh đẹp như vậy, thân hình cũng trở nên đẫy đà hơn rất nhiều, mấy năm nay nhờ vào tần suất quan hệ cao của hai người mà cơ thể anh ngày càng trở nên gợi tình hơn.
Lý Nhuế Xán hoặc không mặc đồ lót hoặc sẽ mặc đồ lót gợi cảm khi ở nhà, vì Triệu Lễ Kiệt mỗi ngày đi làm về đều sẽ quan hệ tình dục trước. Lý Nhuế Xán cảm thấy Triệu Lễ Kiệt là một kẻ biến thái bệnh hoạn, nếu dương vật của hắn không được đưa vào trong anh chỉ một ngày thôi thì sẽ cảm thấy toàn thân khó chịu. Anh nhớ rằng bản thân trước đã bỏ bê Triệu Lễ Kiệt khi chăm lũ trẻ khi chúng còn nhỏ xíu, vậy mà hắn lại nổi giận, nửa đêm đột nhập vào phòng và đánh thức Lý Nhuế Xán đang ngủ cạnh bọn trẻ.
Nghĩ đến điều này, Lý Nhuế Xán xấu hổ nhớ về việc anh và Triệu Lễ Kiệt đã quan hệ tình dục trên giường của bọn nhỏ, mặc dù chúng vẫn ngủ say và không hề bị đánh thức. Quả thực rất thỏa mãn, nhưng Lý Nhuế Xán dù sao cũng không mặt dày được như vậy, lúc anh chuẩn bị đánh Triệu Lễ Kiệt một cái thì phát hiện người đàn ông vừa rồi hung dữ như vậy lại đang vừa mút núm vú của mình vừa khóc.
Lý Nhuế Xán bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, không biết vì sao Triệu Lễ Kiệt bây giờ đã làm cha lại trở nên trẻ con như này. Cuối cùng anh được đưa về phòng ngủ chính, phải hứa từ nay sẽ không ngủ bên kia nữa, bị ép làm tình cả đêm mới được dỗ được hắn.
Hai đứa trẻ được Triệu Lễ Kiệt dạy phải yêu thương và bảo vệ mẹ từ khi còn nhỏ nên chúng đã biết tự lập và sớm không cần cha mẹ ngủ cùng.
Lý Nhuế Xán khi sinh con nguy hiểm tới mức gần như mất mạng, anh cảm tưởng bản thân đang phải lượn một vòng dưới quỷ môn quan, đau đến mức sau đó Triệu Lễ Kiệt lập tức hẹn đưa anh đi phẫu thuật triệt sản. Cuối cùng phải thuê bảo mẫu chăm sóc cẩn thận cho Lý Nhuế Xán trong hơn nửa năm trước khi sức khỏe của anh cải thiện lên nhiều.
Sau đó, chuyện chăn gối của họ ngày càng trở nên vô liêm sỉ, ngoài phòng của bọn trẻ, những góc khác đều để lại vô số dấu vết sau cuộc tình của họ. Ngay cả khi đang đói, chỉ cần Triệu Lễ Kiệt cởi váy và muốn đụ Lý Nhuế Xán, anh cũng sẽ rất hợp tác, caen bản bởi vì bản thân anh cũng thích điều đó.
Ánh sáng chói lóa, Lý Nhuế Xán ôm cổ Triệu Lễ Kiệt và rên rỉ, anh cảm thấy mình sắp đạt đến đỉnh điểm, anh cố thắt chặt các huyệt đạo và ăn hết đống tinh dịch ấm áp của Triệu Lễ Kiệt.
"Em bé cố tình làm vậy phải không?"
Lý Nhuế Xán đẩy đầu Triệu Lễ Kiệt ra, ngón tay đặt lên môi hắn, "Được rồi được rồi, anh đói, mau đi nấu cơm đi."
"Tuân lệnh, vợ yêu của em."
Sau khi làm mẹ, Lý Nhuế Xán bắt đầu ra ngoài thường xuyên hơn, đặc biệt là sau khi hai đứa con của anh đi học mẫu giáo, chúng sẽ đòi mẹ đón từ trường về, Lý Nhuế Xán không thể từ chối hai đứa con nhỏ nên đã phải đến trường mẫu giáo với Triệu Lễ Kiệt vài ngày một lần.
Khi nhà trẻ tan học, giáo viên sẽ bảo bọn trẻ ngồi ở hành hàng chờ bố mẹ đến đón, hôm nay Triệu Lễ Kiệt dẫn Lý Nhuế Xán đến lớp, cô giáo chưa kịp gọi thì hai đứa đã chạy tới và dang tay ra để mẹ bế.
"Con nặng quá, đừng làm mẹ con mệt." Triệu Lễ Kiệt quỳ xuống và bế Triệu Nhất Xán lên, tay còn lại vẫn nắm tay Lý Nhuế Xán, gật đầu lịch sự với giáo viên và rời đi.
Về phần Lý Liên Kiệt, cậu cũng ngoan ngoãn nắm lấy tay còn lại của Lý Nhuế Xán.
Ngày hôm sau trong lớp Ong Nhỏ, Triệu Nhất Xán đang chơi xếp hình thì một cậu bé đến gần cô một cách thần bí và nói: "Nhất Xán, mẹ của cậu thật xinh đẹp."
Triệu Nghi Xán liền ngay lập tức ngẩng đầu kiêu hãnh và nói với giọng nhanh nhảu: "Tất nhiên, mẹ tui đẹp số một thế giới lun."
"Nhưng tớ chưa thấy mẹ cậu đến đón hay thậm chí ôm cậu. Vậy có phải là mẹ không yêu cậu phải không?"
Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của đứa trẻ đã đâm sâu vào trái tim Triệu Nhất Xán, cô đột nhiên đứng dậy và nói: "Cậu đừng có nói nhảm! Mẹ tui yêu tui nhất đó!"
Khi Lý Liên Kiệt đi vệ sinh về, thấy Triệu Nhất Xán đang nằm trên bàn khóc, giáo viên cố gắng an ủi nhưng vô ích, Lý Liên Kiệt nhanh chóng bước tới với vẻ mặt lạnh lùng, đẩy những đứa trẻ đang xem khác sang một bên. Nhẹ nhàng xoa đầu em gái nhỏ, "Em sao vậy, Nhất Xán? Ai bắt nạt em? Anh sẽ đánh hắn cho em."
Triệu Nhất Xán khóc đến mức nấc lên không nói nên lời, giáo viên ở bên giải thích cho anh và dỗ dành cậu bé đang ngơ ngác xin lỗi Triệu Nhất Xán.
Lý Liên Kiệt ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu loạng choạng xin lỗi, sau đó giơ tay đấm thẳng vào mặt cậu bé, ngay cả giáo viên nhận ra hành động của cậu cũng không kịp phản ứng. Cậu bé bị đấm thật mạnh, bịt mũi khóc lóc, khung cảnh bỗng trở nên hỗn loạn.
Triệu Nhất Xán ngừng khóc, ngơ ngác nhìn anh trai mình, sau đó cô được ôm vào lồng ngực nhỏ nhắn của anh trai mình, "Đừng sợ Nhất Xán, anh trai sẽ bảo vệ em."
Liên Kiệt đã thực hiện câu nói này từ khi còn nhỏ, cậu tuy chỉ lớn hơn Triệu Nhất Xán có mười phút, nhưng lại rất có tinh thần trách nhiệm như một người anh trai lớn. Tuy nhiên, Triệu Nhất Xánlại có nét tính cách đặc biệt sôi nổi và năng động, thậm chí cô còn học Taekwondo khi còn tiểu học nên người bình thường không thể bắt nạt cô. Nhưng bên cạnh cô luôn có một cậu bé cao gầy, cặp song sinh rất thân thiết và lớn lên cùng nhau không thể tách rời.
Sáng thứ bảy, hai cha con đồng thời đến phòng khách rót nước, Lý Liên Kiệt nhìn bố, tình huống khó hiểu không thể giải thích được, đang định quay người trở lại phòng thì nghe thấy Triệu Lễ Kiệt tặc lưỡi.
Lý Liên Kiệt quay người lại, vừa ngạc nhiên vừa bối rối nhìn cha cậu, hắn đưa tay vén cổ áo ngủ sau gáy của cậu lên, dùng giọng mơ hồ nói: "Che cho cẩn thận. Đừng để mẹ con phát hiện ra."
Lý Liên Kiệt giật mình, ngập ngừng nói: "Bố, bố..."
"Được." Triệu Lễ Kiệt thản nhiên xua tay, "Ta cũng lười quan tâm ngươi, ta phải về ngủ với mẹ con rồi."
Lý Liên Kiệt thở phào nhẹ nhõm, lại cười nói: "Bố, bố cũng là một tên biến thái phải không?"
Triệu Lễ Kiệt cười lạnh nói: "Sao ngươi lại mắng cha ngươi như vậy, tiểu tử này?"
Lễ Kiệt nhún vai, "Đó là do di truyền mà bố."
Cuộc trò chuyện kết thúc ở đó, rót nước xong, hai người trở về phòng và khóa cửa lại.
"Nhất Xán, Nhất Xán, dậy uống nước đi."
"Em đang ngủ mà, anh trai." Triệu Nhất Xán phàn nàn.
"Không phải em nói khát sao? Nào, thêm chút nước đi." Lý Liên Kiệt nhấc chăn lên, kéo cô đứng dậy, vòng tay qua vai Triệu Nhất Xán, đút cho cô một ít nước.
Uống một ly nước thực sự đã làm dịu đi cơn khát và gần như tiêu tan cơn buồn ngủ, Triệu Nhất Xán cử động cơ thể và nháy mắt ranh mãnh: "Anh ơi, anh lại cứng rồi."
Sau đó cô hôn nhẹ lên môi cậu, trong nụ hôn say đắm, cô bị đẩy xuống chiếc giường bừa bộn, Lý Liên Kiệt đưa tay chạm vào phần thân dưới hơi sưng tấy của Triệu Nhất Xán, Triệu Nhất Xán đẩy vai anh trai cô trong sự bối rối và say mê: "Anh ơi bố mẹ vẫn chưa dậy à?"
"Vẫn đang ngủ, đừng lo lắng."
"Ừm, em biết mẹ chỉ dậy vào buổi trưa, nhưng chỉ là có hơi lo lắng thôi..."
"Được rồi, đừng phân tâm." Lý Liên Kiệt ôm mặt Triệu Nhất Xán dỗ dành. Phần thân dưới cứng ngắc còn hơn kim cương của anh lại đâm vào cái lỗ nhỏ chật hẹp. Sau khi thấy cô đã quen, anh bắt đầu ra vào một cách mãnh liệt, chiếc giường cũng bắt đầu bị xê dịch như bình thường qua lại.
"Anh nói xem, bây giờ bố mẹ anh còn hay làm nữa không?"
"Bọn họ không phải ngày nào cũng làm như vậy." Lý Liên Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói thêm: "Em còn chưa nghe đủ sao?"
"Ha ~" Triệu Nhất Xán rên rỉ trong sung sướng, lời nói ngắt quãng, "Em chỉ cảm thấy... hơi kỳ lạ, bố mẹ chúng ta đang quan hệ tình dục... và sau đó chúng ta... cũng đang làm vậy."
"Bố sẽ không bao giờ giấu diếm chuyện này, bố cũng sẽ chủ động dạy anh về giáo dục giới tính, anh cũng sẽ dạy nó cho em."
"Vậy anh dạy em ngồi trên giường à?"
"Không phải em chủ động trước sao, Triệu Nhất Xán?" Lý Liên Kiệt dùng lực xoa bóp ngực của Triệu Nhất Xán, khiến cô phát ra một tiếng rên rỉ, sau đó anh ôm lấy eo cô tăng tốc, "Hay là còn muốn để ai trèo lên giường của anh? Hửm?"
"Đồ thúi! Ai cho phép anh dẫn người khác lên giường?"
"Thật không công bằng, anh chỉ yêu mình em thôi mà, trời đất đều xếp sau nàng."
"Anh chỉ biết dỗ dành em thôi, đừng bắt chước cái lưỡi lém lỉnh của bố nữa." Triệu Nhất Xán nói không khoan nhượng, nhưng miệng cô lại thành thật phục vụ cho nụ hôn sâu của anh trai mình.
Trong bữa trưa, Liên Kiệt gợi ý rằng sống trong khuôn viên trường không tiện và muốn thuê một căn hộ ngoài khuôn viên trường, Triệu Nhất Xán cũng giơ tay đồng ý rằng cô cũng muốn thuê một căn.
Dù sao Lý Nhuế Xán vẫn là lo lắng vấn đề an toàn, nên không đồng ý, cuộc thảo luận không có kết quả, liền quay sang Triệu Lễ Kiệt: "Chồng, em nghĩ thế nào?"
Triệu Lễ Kiệt liền nhận được ánh mắt mong đợi thầm kín của con trai, nắm tay Lý Nhuế Xán và nói rằng hai đứa trẻ sắp trưởng thành và có thể tự lập được rồi.
Cuối cùng, họ quyết định đồng ý, Triệu Nhất
. Xán mỉm cười ngọt ngào và nói lời cảm ơn với mẹ cô, nghe những lời căn dặn của Lý Nhuế Xán. Lý Liên Kiệt cũng ngoan ngoãn nghe lời, thỉnh thoảng gật đầu, nhưng bàn tay dưới gầm bàn lại không thành thật mà nắn nắn cặp đùi mịn màng của Triệu Nhất Xán dọc theo gấu váy ngắn của cô.
Thật là một gia đình kỳ lạ khi có tới ba người có ý đồ xấu trong một bữa ăn.
.
______________________________________________________________________________________________________________________________________
Diếm đến tận Tết đấy~ chúc mọi người ngày mùng 1 vui vẻ bên gia đình, an khang thịnh vường, tài lộc đầy nhà, tiwe f vào như nước, vạn sự như ý nhé~
mong chúng ta có thể đồng hành với nhau nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro