1
Một đêm nọ, Lý Nhuế Xán, một công dân bình thường khi đang đi làm về thì bị cưỡng hiếp trong một con hẻm tối khiến anh suy sụp vài ngày tới mức phải đến gặp bác sĩ trị liệu tâm lí.
Bác sĩ tâm lí của anh tên là Triệu Lễ Kiệt, một người đàn ông hiền lành và bao dung. Sau một thời gian điều trị, tình trạng của Lý Nhuế Xán đã cải thiện rõ rệt và anh cũng đã làm quen được với Triệu Lễ Kiệt.
Lại là một đêm yên tĩnh, trên con đường duy nhất về nhà, Lý Nhuế Xán tăng tốc, anh ép bản thân chạy thật nhanh về nhà, nhưng một bóng dáng đáng sợ lại xuất hiện từ phía sau, ép anh vào tường.
Khi Lý Nhuế Xán đang vùng vẫy một cách tuyệt vọng, một giọng nói phát ra từ lối vào con hẻm, người đàn ông đang giữ anh do dự và bỏ chạy. Lý Nhuế Xán dựa vào tường thở hổn hển như một chú cá mắc cạn, nước mắt lưng tròng nhận ra người đang lo lắng chạy về phía mình kia chính là Triệu Lễ Kiệt, vẻ mặt lo lắng hỏi anh có sao không, có muốn gọi điện hay báo cảnh sát không.
Lý Nhuế Xán lắc đầu và liên tục nói không với giọng yếu ớt, Triệu Lễ Kiệt không còn cách nào khác là phải đưa anh về nhà.
Sau khi trở về, anh bình tĩnh lại, rửa sạch vết thương, sau một ngày bận rộn, trời cũng đã khuya, vì lo cho sức khỏe của Lý Nhuế Xán nên Triệu Lễ Kiệt đã mời anh ngủ trong phòng cho khách.
Nhà của Triệu Lễ Kiệt rất đẹp và rộng rãi, với tư cách là một bác sĩ, hắn luôn chăm sóc Lý Nhuế Xán đến từng chi tiết nhỏ. Ở lại mấy ngày, Lý Nhuế Xán muốn xin về nhà, Triệu Lễ Kiệt lại lo lắng một mình anh sẽ không an toàn, nói bản thân luôn sẵn lòng chăm sóc anh. Lý Nhuế Xán sửng sốt khi nhìn chàng trai trẻ đang quỳ xuống trước mặt và dịu dàng nắm tay anh, rồi gật đầu.
Lý Nhuế Xán có thể cảm nhận được ý đồ của Triệu Lễ Kiệt đối với anh, lúc đầu anh có chút phản kháng theo bản năng, nhưng Triệu Lễ Kiệt đã đối xử tốt với anh đến mức luôn chiều chuộng anh trong từng chi tiết cuộc sống. Vì biết anh sợ bóng tối nên ban đêm ở nhà sẽ luôn bật đèn. Vì biết anh sợ ở một mình nên Triệu Lễ Kiệt sẽ cố gắng hết sức làm việc và dành thời gian ở nhà đồng hành cùng anh.
Lý Nhuế Xán quyết định thỏa hiệp, anh cũng không có ý định ra ngoài vì sợ sẽ gặp lại người đàn ông đáng sợ đó, dần dần, anh không còn muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài mà chỉ muốn thu mình vào trong vòng tay của Triệu Lễ Kiệt.
Ngày đêm ở cùng nhau như vậy nên việc nảy sinh tình cảm với đối phương là một điều khó tránh khỏi, sự quan tâm tỉ mỉ, ân cần dần dần khiến người ta say mê, cùng cảm giác an toàn trong vòng tay to lớn ấy.
Ánh nắng xuyên qua kẽ hở rèm cửa chiếu vào phòng ngủ, Lý Nhuế Xán tỉnh dậy, mở mắt ra, chiếc giường trống bên cạnh khiến anh toát mồ hôi lạnh, run rẩy gọi tên Triệu Lễ Kiệt.
Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, Triệu Lễ Kiệt thân dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm, ôm lấy thân thể mỏng manh đang run rẩy của Lý Nhuế Xán, nhẹ nhàng an ủi Duoduo,
Đừng sợ, có em ở đây.
Lý Nhuế Xán vừa khóc vừa phàn nàn anh đã tưởng Triệu Lễ Kiệt không còn cần anh nữa khi hắn không có ở đó, Triệu Lễ Kiệt bất lực dỗ dành anh,
tất nhiên là không, em là chỉ là có chút hưng phấn nên đi tắm nước lạnh để tự giải quyết thôi.
Lý Nhuế Xán nghe thấy điều này đã ngừng khóc. Anh không biết họ bắt đầu làm những việc thân mật như một cặp đôi từ khi nào. Lý Nhuế Xán phải được ôm chặt trong vòng tay của Triệu Lễ Kiệt mỗi ngày mới có thể đi ngủ. Hôn nhau cũng là chuyện bình thường, nhưng khi tình yêu đi vào giai đoạn mãnh liệt nhất, Lý Nhuế Xán vẫn còn quá sợ hãi để quan hệ tình dục, vì vậyTriệu Lễ Kiệt đã không còn cách nào khác ngoài việc phải một mình vào phòng tắm để giải quyết như cầu.
Đây không phải lần đầu tiên Triệu Lễ Kiệt phản ứng đến mức tắm nước lạnh, nhưng lúc này Lý Nhuế Xán thực sự rất muốn khóc, Triệu Lễ Kiệt đối với anh rất tốt, chiều chuộng anh nhiều như vậy, bản thân anh không thể cứ vậy mà không làm gì. Vì vậy, anh lấy hết can đảm đưa tay chạm vào giữa hai chân Triệu Lễ Kiệt, nói rõ chúng ta hãy quan hệ đi.
Đôi tay to lớn của Triệu Lễ Kiệt nắm lấy tay anh, bao bọc hoàn toàn, "Duoduo, anh không cần phải ép buộc mình."
Lý Nhuế Xán áp môi mình vào môi hắn, "Triệu Lễ Kiệt, anh muốn cùng em làm tình."
Đây chính là điều anh muốn, Lý Nhuế Xán nghĩ trong lòng, thầm động viên bản thân sẽ dâng hết cho người đàn ông trước mặt.
Duoduo, anh thật sự rất đặc biệt. Triệu Lễ Kiệt nhẹ nhàng cởi quần áo và cảm thán khi nhìn thấy cơ quan sinh dục của phụ nữ trên cơ thể anh.
Lúc đầu, cơ thể anh không khỏi run rẩy, nhưng sau khi được Triệu Lễ Kiệt ấn xuống, hôn và chạm vào và làm đủ màn dạo đầu, anh dần dần thả lỏng bản thân. Đây chính là cảm giác làm tình với người mình thích, khi lên đến đỉnh điểm, Lý Nhuế Xán mơ màng nghĩ, thật là sướng, dương vật dài và dày của Triệu Lễ Kiệt chậm rãi nhưng mạnh mẽ đưa vào lỗ của anh, đồng thời Triệu Lễ Kiệt áp môi vào tai anh và thủ thỉ đủ loại lời yêu thương dịu dàng.
Họ lăn lộn trên giường lớn cho đến rạng sáng, khi một tinh dịch khác bắn vào trong, Lý Nhuế Xán cảm thấy bụng dưới hơi sưng lên, anh chạm vào bụng mình và dường như có thể cảm nhận được sự co thắt nhẹ của âm đạo qua bụng, cảm giác rất tốt.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Lý Nhuế Xán cảm thấy Triệu Lễ Kiệt đang bế anh lên và đi vào phòng tắm, anh cuộn tròn lại trong vòng tay Triệu Lễ Kiệt và lẩm bẩm về việc muốn ăn bánh gạo chiên.
"Được rồi, đợi Duoduo nghỉ ngơi xong chúng ta đi ăn bánh gạo chiên nhé."
Triệu Lễ Kiệt mấy ngày nay đang đi công tác, Lý Nhuế Xán hoặc là ăn hoặc là ngủ ở nhà, buổi tối thì cùng Triệu Lễ Kiệt trò chuyện qua điện thoại, cuộc sống của anh bây giờ có thể nói là khá đầy đủ.
Ngày hôm đó tắm rửa xong, anh mặc một chiếc váy ngủ có dây đeo màu hoa oải hương, nằm trên giường đợi Triệu Lễ Kiệt sau khi xong việc sẽ gọi điện video, tuy nhiên tối nay cuộc gọi lại bị trễ một cách bất thường. Nhuế Xán không thể cưỡng lại cơn buồn ngủ mà thiếp đi.
Anh bị đánh thức bởi một loại cảm giác quen thuộc mà xa lạ trong giấc ngủ, Lý Nhuế Xán sửng sốt mấy giây, phát hiện mình không thể nhìn cũng không cử động được, thân dưới thì đang bị đụ một cách thô bạo.
Động tác hoảng loạn giãy giụa của anh đã bị người đàn ông bên trên chú ý, người đàn ông cười quái dị vào tai anh, nói sau một thời gian không gặp thì đã không còn nhớ ra chồng mình là ai rồi à?
Trái tim của Lý Nhuế Xán dường như đông cứng lại khi nghe thấy giọng nói rùng rợn này, chính là tên khốn đã cưỡng hiếp anh và hắn đang đột nhập vào nhà. Lý Nhuế Xán khóc lóc giãy giụa nhưng mắt thì bị bịt, hai tay bị trói, phần thân dưới lại đang bị người đàn ông kia dùng sức mà cưỡng bức, căn bản không thể trốn thoát.
Trong lúc cưỡng hiếp anh một cách thô bạo, người đàn ông đã thốt ra những lời lẽ tục tĩu, nói rằng anh là một con đĩ thiếu mùi đàn ông, sau khi bị một người đàn ông cưỡng hiếp liền quay ra quan hệ với những tên đàn ông khác, thậm chí còn ăn mặc cũng rất khêu gợi. Có phải là đang câu dẫn đàn ông đến để chơi không?
Lý Nhuế Xác nấc lên lắc đầu phủ nhận, nhưng ngay sau đó đã nhận lấy một cú bạt tai từ người đàn ông, tinh dịch lần lượt được bơm vào lỗ nhỏ của anh như muốn ép anh mang thai đứa con của hắn, khi phía trước phình lên, hắn tiếp tục tàn nhẫn bóp lấy cổ anh và đụ liên tiếp vào cái lỗ còn lại vẫn đang chảy nước kia. Lý Nhuế Xán bị buộc phải chấp nhận kiểu tình dục thô bạo này trong sự choáng váng, và rồi bất tỉnh trong đau đớn và cực khoái.
Khi Lý Nhuế Xán tỉnh dậy, anh cảm thấy đầu đau như búa bổ, váy dây treo lỏng lẻo che phủ cơ thể, toàn thân anh in đầy dấu vết bị lạm dụng tình dục. Anh mệt mỏi nhìn trần nhà, ngơ ngác một lúc rồi cuộn tròn trong chăn khóc, khóc xong lại lê thân xác đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Buổi tối, Triệu Lễ Kiệt thấy anh không nhấc máy, chuông reo liên tục rồi cúp máy, sau đó hắn cũng có gửi rất nhiều tin nhắn WeChat, giải thích rằng hắn đang bận làm việc và xin lỗi, mong anh sẽ trả lời điện thoại hoặc tin nhắn. Điều này khiến Lý Nhuế Xán không khỏi khóc lần nữa, Triệu Lễ Kiệt đối với anh quá tốt bụng, ân cần và dịu dàng, anh cảm thấy mình không xứng đáng với hắn.
Khi Triệu Lễ Kiệt lần đầu tiên quay lại, hắn phát hiện ra rằng Lý Nhuế Xán có chút tránh mặt mình và sẽ vô thức tránh những nụ hôn và sự đụng chạm của hắn. Triệu Lễ Kiệt tưởng anh dỗi vì đã mấy ngày không ở bên Lý Nhuế Xán, ban đêm cố xán lại gần dịu dàng ôm anh nhưng không ngờ Lý Nhuế Xán lại đẩy hắn ra, nhốt mình trong phòng cho khách.
Triệu Lễ Kiệt gõ cửa, dỗ dành anh hồi lâu, nhưng Lý Nhuế Xán vẫn không để ý tới, hắn đành phải một mình trở về phòng ngủ chính. Không ngờ, nửa đêm lại có người lẻn vùi vào ngực hắn, Lý Nhuế Xán mắt hơi đỏ, nắm tay Triệu Lễ Kiệt sờ lên ngực mình. Hơi thở của Triệu Lễ Kiệt lập tức trở nên hỗn loạn, hắn xoay người đè lên người anh.
Triệu Lễ Kiệt cảm thấy đêm nay Lý Nhuế Xán quá hợp tác, trước đây trong lúc ân ái cũng rất hợp tác, nhưng hôm nay lại có chút kỳ quái. Triệu Lễ Kiệt tràn đầy năng lượng, đã lâu không gặp, lúc này hắn đã đụ Lý Nhuế Xán liên tiếp trong hai giờ, bình thường, Lý Nhuế Xán sẽ quá mệt mỏi để hành động quyến rũ và bắt hắn dừng lại. Nhưng bây giờ, dù buồn ngủ đến không dậy nổi nhưng anh vẫn ngoan ngoãn mở rộng chân để được hắn chơi, không đeo bao cao su mà ôm eo Triệu Lễ Kiệt đòi hắn xuất tinh vào trong.
Triệu Lễ Kiệt vừa mở mắt liền thấy một phận sinh dục nữ giới ở trước mặt. Không phải là anh ta chưa từng làm điều này trước đây mà là Lý Nhuế Xán đã chủ động câu dẫn hắn liếm âm hộ của mình, sáng kiến khác thường này của Lý Nhuế Xán đã khiến Triệu Lễ Kiệt ngay lập tức phấn khích, hắn ôm lấy cái đùi gợi cảm bên cạnh đầu và bắt đầu phục vụ phía dưới của anh.
Lý Nhuế Xán dường như không chịu nổi kích thích kiểu này, nhanh chóng đạt cực khoái và bắn lên khắp mặt Triệu Lễ Kiệt rồi được hắn cẩn thận lau đi. Khi bên dưới của Triệu Lễ Kiệt một lần nữa cương cứng và chuẩn bị làm tiếp, hắn nhận ra Lý Nhuế Xán đang khóc thầm, trông rất buồn bã và đáng thương.
Triệu Lễ Kiệt ôm mặt Lý Nhuế Xán và hôn lên những giọt nước mắt của anh, dịu dàng dỗ dành,
"Bảo bối bị sao vậy? Nếu anh không thoải mái, em sẽ không làm nữa."
Lý Nhuế Xán vùi đầu vào ngực hắn lắc đầu, đáng thương nói: "Làm ơn đừng bỏ anh ở lại."
"Làm sao có thể?"
Triệu Lễ Kiệt ôm anh chặt hơn, "Anh đang nghĩ gì vậy? Em không đòi hỏi thêm gì của anh cả."
Lý Nhuế Xán giơ tay lên lắc đầu nhìn hắn, "Bất kể anh có làm gì, em có tha thứ cho anh không?"
"Đương nhiên."
"Được rồi." Lý Nhuế Xán cười lớn, giống như một bông hoa héo úa và đầy dục vọng, anh mở rộng vòng tay ôm chặt lấy Triệu Lễ Kiệt như dùng cả tính mạng để bám víu.
Thể chất của Lý Nhuế Xán cực kỳ khó hình dung, nhưng anh mỗi ngày đều phải đút no tinh dịch đàn ông, anh cũng chưa bao giờ mặc quần nữa, Triệu Lễ Kiệt đã mua rất nhiều quần áo phụ nữ và mặc cho anh nhiều loại váy với nhiều kiểu dáng khác nhau mỗi ngày, và rồi sẽ nhân cơ hội mà vén váy lên và chui vào.
Triệu Lễ Kiệt cũng rất thích hôn anh, chính là kiểu hôn khắp người anh, sờ lên làn da trắng nõn ngày càng trở nên mịn màng hơn sau một thời gian dài không được nhìn thấy ánh mặt trời của anh, cười nói rằng Duoduo ăn nhiều tinh dịch nên giờ đã trở nên càng xinh đẹp hơn, Lý Nhuế Xán thường xuyên đỏ mặt xấu hổ sau khi nghe lời đó, vẻ mặt nghiêm nghị bảo hắn đừng nói nữa.
Anh dường như sinh ra để bị đụ, quấn quanh người Triệu Lễ Kiệt như một con rắn nước, dang rộng hai chân để lộ âm đạo, rên rỉ rên rỉ không chút nao núng, giống như một nàng tiên quyến rũ.
Lý Nhuế Xán đôi khi ngơ ngác ngồi trên xích đu, bây giờ anh đã rất quen với cuộc sống như vậy, cuộc sống không cần phải suy nghĩ gì cả, chỉ cần ở nhà mặc váy, ngoan ngoãn tiếp nhận những nụ hôn và dang rộng chân của mình để được chơi. Anh sẽ xuất thần vào một thời điểm nhất định khi bản thân cảm thấy trống rỗng. Đây có thực sự là anh không? Một con búp bê tình dục mặc váy xinh xắn? Nhưng anh đã có thai, khi Lý Nhuế Xán chạm vào cái bụng hơi nhô ra của mình, anh biết mình không thể sống thiếu Triệu Lễ Kiệt được.
Không bao lâu, Triệu Lễ Kiệt liền đến đón anh trở về nhà, Lý Nhuế Xán ôm lấy vai Triệu Lễ Kiệt, nhìn ánh nắng đang dần rời xa, xòe đầu ngón tay ra như muốn lưu lại những tia nắng ấm áp đó.
Lý Nhuế Xán thường xuyên khó chịu thức dậy vào nửa đêm vì mang thai, Triệu Lễ Kiệt sẽ ngay lập tức nhận ra điều đó, thậm chí còn đứng dậy bóp chân cho anh ngay cả khi đang vô cùng buồn ngủ. Triệu Lễ Kiệt vốn đã rất quan tâm anh, nay khi anh mang thai, Lý Nhuế Xán bất kể đi đâu cũng sẽ được hắn bế, chăm sóc như một con búp bê bằng sứ.
Ngày hôm đó, Lý Nhuế Xán lại tỉnh dậy, bắp chân đau nhức, mở mắt ra liền phát hiện Triệu Lễ Kiệt không có ở đó, trong lòng mơ hồ, bình tĩnh lại một hồi, mới xuống giường đi tìm người.
Lý Nhuế Xán đã lâu không đi bộ, anh bước đi chậm rãi và thận trọng, bám vào tường, nhìn thấy một chút ánh sáng phát ra từ phòng làm việc, Lý Nhuế Xán bước tới, đang định mở cửa thì nghe thấy tiếng nói của Triệu Lễ Kiệt vang lên từ bên trong, "Gần đây tôi đã học được thêm rất nhiều, anh ấy vẫn hay bị thức dậy vào lúc nửa đêm, vâng, chuột rút ở chân... OK, tôi hiểu... Cái gì, hơn hai tháng?... Tôi phải cẩn thận hơn trong ba tháng đầu thai kì sao, tôi biết rồi. . . "
Lý Nhuế Xán, người đang nghe trộm bên ngoài, đột nhiên cảm thấy dựng tóc gáy. Mặc dù bản thân Lý Nhuế Xán cũng không chắc chắn, nhưng Triệu Lễ Kiệt chỉ mới quay lại hai tháng trước, còn đứa trẻ này... Không! Lý Nhuế Xán lắc đầu, không thể, không thể là người đàn ông đó... Anh đã cố quên đi, nỗi sợ hãi khi hắn đột nhập vào nhà và cưỡng hiếp lại quét qua tứ chi anh. Lý Nhuế Xán cố gắng kìm nén những giọt nước mắt rơi xuống và nhẹ nhàng bước trở lại phòng.
Triệu Lễ Kiệt trong phòng làm việc đặt chiếc điện thoại di động không hề sáng đèn xuống và mỉm cười đắc thắng, sau đó lại biến mất trong bóng tối.
Lý Nhuế Xán trải qua ngày hôm sau trong tâm trạng lo lắng, nhưng Triệu Lễ Kiệt vẫn đối xử với anh như bình thường, cả ngày không có gì bất thường xảy ra, Lý Nhuế Xán thở phào nhẹ nhõm cho đến khi Triệu Lễ Kiệt trịnh trọng ấn anh xuống ghế sofa.
"Anh yêu." Triệu Lễ Kiệt ngập ngừng nói, những lời tiếp theo khiến Lý Nhuế Xán sợ hãi, "Anh có biết có biết camera giám sát được lắp trước cửa nhà chúng ta không?"
"Cái gì?" Lý Nhuế Xán sửng sốt một lúc lâu, giọng nói của anh trở nên run rẩy và khàn đặc, anh bất lực cúi đầu xuống, lời nói của Triệu Lễ Kiệt khiến anh cảm thấy như mình đang dần rơi vào hầm băng.
"Tối qua em đã kiểm tra camera, hơn hai tháng trước em vắng nhà, người đó đã đứng ở cửa rất lâu, anh ta có vào không? "
"Anh ta lại làm gì với anh nữa à?"
"Không!" Lý Nhuế Xán ôm đầu hét lớn, nhưng lại không tìm ra được lý do, chỉ có thể lặp lại phủ định.
"Bình tĩnh, Duoduo. Em chỉ muốn biết anh có bị thương hay không."
"Đứa trẻ này..." Lý Nhuế Xán cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, buồn bã nhìn Triệu Lễ Kiệt, người đang có vẻ lo lắng, "Anh muốn phá nó đi."
"Cái gì?" Triệu Lễ Kiệt kinh hãi, "Ý anh là..."
"Anh... đang ngủ, đột nhiên tên đó đi vào. anh không biết... tại sao lại như vậy..... làm sao hắn lại đến... ...anh thực sự không biết..."
Triệu Lễ Kiệt ôm Lý Nhuế Xán đang suy sụp, an ủi cơ thể run rẩy kia và nói nhẹ: "Anh yêu, em đã nói rồi, dù anh có làm gì đi nữa, em cũng sẽ tha thứ cho anh."
Lý Nhuế Xán nhìn Triệu Lễ Kiệt với vẻ không thể tin được, nắm chặt lấy vạt áo của hắn như thể nắm lấy cọng rơm cứu mạng và nói nhỏ: "Anh không muốn nó."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro