Chapter 29
Author: _blinkdeukie_
Translator: JinviTr
Jennie và Lisa mỗi người trở về phòng riêng sau khi Jennie bình tĩnh lại. Khi Jennie vào phòng, Jisoo đã tắm xong, cô đang ngồi bên bàn trang điểm lau tóc. Jennie bước tới và lấy chiếc khăn và bắt đầu sấy tóc cho cô. Jisoo mỉm cười và nhắm mắt lại. Đó là một khoảnh khắc yên bình. Sau khi xong việc, Jennie cúi xuống và hôn lên trán Jisoo, nàng nói:
"Em sẽ đi tắm bây giờ"
Jisoo mỉm cười và nói:
"Nhanh lên nhé"
Jennie mỉm cười và gật đầu. Nàng tắm nước nóng, da nàng thậm chí đỏ lên vì nóng, nhưng nó làm dịu trái tim nàng. Việc tắm mất khá nhiều thời gian và khi Jennie đi ra, Jisoo đã ngủ say. Jennie mỉm cười và bật đèn, nàng sấy tóc và mặc đồ ngủ trong bóng tối.
Sau khi mọi thứ xong xuôi, nàng bước tới và nằm xuống bên cạnh Jisoo. Gần như ngay lập tức, cơ thể của Jisoo nhích lại gần và cô ôm lấy eo của Jennie. Jennie mỉm cười và nhẹ nhàng vuốt tóc cô. Mắt vẫn nhắm nghiền, Jisoo lầm bầm:
"Sao em lâu vậy?"
"Xin lỗi" Jennie cười khúc khích và đáp
"Hmm bây giờ chị rất tức giận" Jisoo nói
Jennie nhướn mày và hỏi:
"Thật sao"
Jisoo gật đầu, Jennie nghiêng người về phía trước và hôn nhẹ lên má trái, rồi nàng hỏi:
"Vừa đủ chưa?"
"Không" Jisoo lầm bầm
Jennie hôn nhẹ lên má phải của cô
"Còn thế này?"
Jisoo lắc đầu
Jennie hôn lên trán cô và hỏi:
"Bây giờ?"
Jisoo tiếp tục lắc đầu, Jennie mỉm cười và bắt đầu hôn nhẹ lên mặt Jisoo, nàng cuối cùng dừng lại ở đôi môi của Jisoo bằng một nụ hôn nhẹ nhàng và dài. Sau nụ hôn, nàng mỉm cười và hỏi:
"Đủ chưa?"
Jisoo mỉm cười và gật đầu. Jennie nằm xuống bên cạnh và giữ tay Jisoo, nàng chạm vào tất cả các ngón tay một lúc cuối cùng nói:
"Sáng sớm ngày mai, em sẽ phải về nhà. Chị sẽ ở cùng Lisa và Chaeng được chứ?"
"Chị không thể đến à?" Jisoo hỏi
Jennie từ từ lắc đầu và nói:
"Không"
Jisoo bĩu môi một chút. Jennie mỉm cười và nói:
"Không sao đâu, chị có thể chơi với Lisa và Chaeng"
"Được thôi" Jisoo miễn cưỡng nói
"Ngoan lắm" Jennie khen ngợi
"Mấy giờ em sẽ trở về?" Jisoo hỏi
Jennie im lặng một lúc. Sau vài giây, Jennie nói:
"Em không thể hứa rằng em sẽ trở lại, em có mọi thứ để giải quyết, với bố mẹ em, đừng đợi em tối mai"
Nhìn Jisoo nhăn mặt, Jennie lập tức nói:
"Nhưng em sẽ cố gắng hết sức, được chứ?"
Nghe Jennie nói vậy, Jisoo bĩu môi nhưng gật đầu. Jennie mỉm cười và nghiêng người để trao cho Jisoo một nụ hôn. Jisoo ngủ thiếp đi sớm nhưng Jennie thì không thể. Não nàng rối tung. Nàng cứ vuốt tóc Jisoo bằng một tay và nàng cầm tay Jisoo với một tay khác. Nhưng cuối cùng nàng cũng ngủ thiếp đi bên cạnh Jisoo.
Khi Jisoo thức dậy vào sáng hôm sau, Jennie đã rời đi. Jisoo đánh răng và rửa mặt sau đó đi ra phòng khách. Lisa đang ở trong bếp một mình chuẩn bị bữa sáng.
"Chào buổi sáng Lisa" Jisoo chào
Giọng nói đột ngột khiến Lisa sợ hãi, cậu nhảy lên một chút và quay đầu về phía Jisoo. Jisoo đã cười và cô nói:
"Em vừa sợ hãi đó hả"
"Vâng vâng, không ai đột nhiên lên tiếng đằng sau ai đó như vậy cả" Lisa nói
Jisoo nhếch mép và nói:
"Được rồi"
"Chaeng đâu rồi?" Jisoo hỏi
"Vẫn còn ngủ, chị đánh thức cậu ấy dậy đi, bữa sáng đã sẵn sàng " Lisa nói
"Được rồi" Jisoo nói
Jisoo đến phòng của họ và đánh thức Rosé dậy, em không phải là người ngủ nhiều như Jennie hay Jisoo nên em dễ dàng tỉnh dậy. Em cũng tắm rửa và đi ra bếp.
Họ ngồi xuống bàn và Lisa bắt đầu phân phát thức ăn. Rosé dụi mắt và buồn ngủ hỏi:
"Jennie đâu rồi?"
"Em ấy đã đi tìm cha mẹ của mình" Jisoo trả lời
Ngay sau đó, Jisoo thấy hành động của Lisa cứng lại và biểu cảm của cậu thay đổi, nhưng nó đã thay đổi trở lại trong vòng một giây. Jisoo cau mày và hỏi:
"Tại sao cho đến giờ em không hỏi về Jennie vậy Lisa?"
Lisa cúi đầu và lặng lẽ trả lời:
"Em đã không nhận ra"
Rosé bắt đầu cười và em nói:
"Oh cậu chết chắc! Tớ sẽ nói với chị ấy!"
Jisoo cũng cười nhưng cô cảm thấy kỳ lạ khi Lisa không nói gì và chỉ quay lại nhà bếp để đặt những dụng cụ không cần thiết. Cô cảm thấy Lisa yên lặng hơn bình thường, nhưng sự chú ý của cô đã sớm bị thu hút bởi tất cả những thực phẩm mà Lisa đã chuẩn bị.
"Mì ramen?" Jisoo hỏi
Lisa gật đầu, Jisoo cau mày và hỏi:
"Ai lại ăn sáng bằng ramen ăn liền chứ?"
"Em nè" Lisa nói và bắt đầu ăn ramen của cậu.
Rosé lắc đầu và nói:
"Cậu thật là một kẻ lập dị"
Lisa mỉm cười đáp lại. Họ bắt đầu ăn ramen của họ. Rốt cuộc nó không tệ đến thế. Sau khi ăn xong, họ rửa chén của mình và trở về phòng riêng.
Jisoo trở về phòng và mở điện thoại. Cô thấy một số tin nhắn bất ngờ từ Jennie:
'Em đi ngay đây'
'Bảo trọng'
'Tạm biệt tình yêu'
Jisoo mỉm cười và trả lời:
'Vừa mới ăn sáng xong'
'Nhớ em'
'Quay lại sớm nha'
Sau đó cô đợi một lúc nhưng không nhận được hồi âm. Cô nhún vai và bắt đầu chơi những trò chơi mà cô tải về trên điện thoại.
Sau một lúc lâu, Lisa gõ cửa Jisoo và bước vào phòng.
"Muốn đi mua sắm không?" Lisa hỏi
Jisoo lắc đầu và nói:
"Nah, chị thà ở nhà chờ Jennie trở lại"
Jisoo lại thấy biểu cảm kỳ lạ trên khuôn mặt Lisa, cô cau mày và hỏi:
"Có gì sai sao?"
Lisa lắc đầu và lẩm bẩm:
"Kh-không"
Jisoo nhún vai và nói:
"Em đang hành động kỳ lạ"
Lisa không trả lời, một lúc sau, cậu hỏi lại:
"Chị chắc chắn rằng chị không muốn đi chứ, bọn em sẽ đi xem phim trước, sau đó em muốn mua cho Chaeng một món quà kỷ niệm một tháng, em có thể cần sự giúp đỡ của chị khi chọn"
"Có lẽ chị cũng có thể mua quà cho Jennie" Lisa đề nghị
Jisoo lắc đầu và nói:
"Bọn chị mới chỉ hẹn hò có một tuần"
"Điều đó cũng xứng đáng với một món quà!" Lisa kêu lên
Jisoo cười khúc khích và nói:
"Được rồi, chị sẽ đi"
Lisa mỉm cười và nói:
"Được rồi, hẹn gặp lại sau một tiếng nữa"
"Được rồi" Jisoo nói
Lisa quay lại và chuẩn bị bước ra khỏi phòng thì đột nhiên cậu quay lại với Jisoo. Cậu bước tới và kéo cô vào lòng.
Jisoo hơi ngạc nhiên, cô ôm lại và hỏi:
"Cái ôm này là vì cái gì?"
Lisa im lặng một lúc rồi trả lời:
"Chỉ muốn chị biết, em sẽ luôn ở đây vì chị"
"Để làm gì?" Jisoo hỏi
"Vìtất cả mọi thứ" Lisa trả lời
Jisoo mỉm cười và nói:
"okay"
Lisa siết chặt cái ôm rồi buông Jisoo ra, cậu mỉm cười với Jisoo rồi rời khỏi phòng. Jisoo mỉm cười và không suy nghĩ nhiều, cô đi tắm và chuẩn bị sẵn sàng.
Sau khi cả ba người họ đã sẵn sàng, họ gặp nhau tại phòng khách và lên đường đến trung tâm mua sắm. Họ đã đi đến rạp chiếu phim trước. Lisa đã đi mua vé và Jisoo và Rosé đã đi mua bỏng ngô. Lisa đã mua vé cho một bộ phim hài. Khi đến lúc, họ bước vào rạp chiếu phim.
Tổng thể thì đó là một bộ phim hay. Tiếng cười không ngừng lan truyền khắp rạp chiếu phim. Jisoo và Rosé đã cười rất tươi. Nhưng khi Jisoo quay đầu lại với Lisa, cậu chỉ cười. Jisoo nhích lại gần Lisa và hỏi:
"Có chuyện gì sao?"
"Không" Lisa đáp
"Tại sao em lại không cười?"
"Chỉ- em chỉ là không có tâm trạng"
"Tiếp tục xem phim của chị đi, đừng làm phiền em" cậu tiếp tục
Jisoo gật đầu và quay lại bộ phim. Sau bộ phim, ba người họ rời rạp chiếu phim và đi ăn trưa muộn. Sau bữa trưa, họ bắt đầu hành trình mua sắm.
Họ đã đi đến hầu hết các cửa hàng và thử quần áo, chủ yếu chỉ là Jisoo và Rosé, Lisa dường như bị phân tâm bởi thứ gì đó. Jisoo kéo Rosé đến một góc và hỏi:
"Em có nghĩ rằng em ấy đang hành động kỳ lạ không?"
"Vâng em biết, nhưng cậu ấy nói không có gì xảy ra" Rosé trả lời
"Vậy chúng ta sẽ để em ấy như vậy sao?" Jisoo hỏi
Rosé gật đầu và nói:
"Ừ, cậu ấy ổn, em sẽ nói chuyện với cậu ấy tối nay"
"Được" Jisoo trả lời
Sau khi Jisoo nghĩ rằng cô đã giải quyết tình huống của Lisa, cô đã quay lại mua sắm ngay lập tức. Rosé cuối cùng đã mua 5 bộ váy và 3 bộ quần áo cho mình và Jisoo đã mua 2 bộ váy, 4 bộ quần áo và 2 chiếc quần. Lisa đã mua một chiếc váy mà Rosé đề nghị cậu . Họ không bao giờ nghỉ ngơi, họ chỉ tiếp tục mua sắm và mua sắm.
Rosé sau đó kéo họ vào một cửa hàng đồ chơi. Nó cơ bản là một thiên đường cho ba người họ, ngay cả Lisa cũng thích nó. Họ đi qua từng kệ hàng và chơi với tất cả các đồ chơi. Rosé cuối cùng đã mua một khẩu súng nerf cho Lisa vì Lisa đe dọa sẽ không bao giờ rời khỏi cửa hàng nếu Rosé không mua. Jisoo nhìn thấy một con mèo búp bê mà cô nghĩ nó trông giống hệt Jennie. Cô cũng vui vẻ mua nó.
Sau cửa hàng đồ chơi, họ đi ăn kem, rồi tiếp tục mua sắm.
Jennie rời căn hộ vào sáng sớm nhưng nàng đã không trở về nhà ngay lập tức. Nàng gọi một chiếc taxi và đến nhà Irene trước. Irene chào đón nàng với khuôn mặt gắt gỏng nhưng dù sao chị cũng để nàng vào.
"Nó ở đằng kia" Irene nói
Jennie đi đến nơi Irene nói, trên bàn là vài tờ giấy và cây bút. Jennie đã yêu cầu Irene chuẩn bị tất cả những thứ này trong chuyến đi đến Jeju, nàng mỉm cười và nói:
"Cảm ơn chị"
Irene thở dài và bước tới và nhẹ nhàng ôm lấy Jennie, chị buông nàng ra rồi nói:
"Bữa ăn sáng?"
Jennie mỉm cười nói:
"Vâng làm ơn"
Irene gật đầu và nói:
"Bây giờ chị sẽ để em một mình"
Irene đi vào bếp và bắt đầu chuẩn bị bữa sáng, Jennie ngồi xuống và bắt đầu thu thập suy nghĩ của mình.
Sau khoảng nửa giờ, Irene bước tới Jennie và nói:
"Bữa sáng đã sẵn sàng"
Nhưng Irene thấy nước mắt chảy ra từ đôi mắt của Jennie. Nàng không khóc nức nở, nhưng nước mắt cứ tuôn rơi. Irene thở dài và ôm lấy Jennie, chị vỗ lưng nàng và nói:
"Mọi thứ sẽ ổn thôi"
Jennie không trả lời, sau khi Jennie bình tĩnh lại. Irene đưa nàng đến bàn ăn và họ ăn bữa sáng Irene chuẩn bị cùng nhau.
Nhìn thấy thức ăn, Jennie mỉm cười và nói:
" Lại là trứng, bánh mì nướng, thịt xông khói và đậu?"
Irene cau mày và nói:
"Chỉ cần ăn và ngừng phàn nàn đi"
Jennie mỉm cười nhưng không trả lời. Nàng bắt đầu cắm mặt vào thức ăn của mình. Sau bữa sáng, Jennie đem dĩa của nàng vào bếp nhưng Irene hét lên:
"Cứ để đó, chị sẽ rửa sau!"
"Được thôi!" Jennie hét lại
Nàng bước ra khỏi bếp và nói:
"Em đoán em sẽ đi bây giờ"
Irene nhìn nàng và nói:
"Em đã sẵn sàng chưa?"
Jennie từ từ lắc đầu và nói:
"Chưa"
Irene gật đầu và nói:
"Chỉ cần gọi cho chị bất cứ lúc nào"
"Em sẽ" Jennie trả lời
Irene đứng dậy và ôm chầm lấy Jennie, chị thì thầm:
"Chúc em may mắn, công chúa bé bỏng của chị"
Jennie mỉm cười, Irene thường gọi nàng là công chúa lúc trước. Nàng vỗ lưng Irene và nói:
"Cảm ơn vì tất cả mọi thứ"
Irene lắc đầu và nói:
"Chị không phiền đâu"
Irene mở cửa cho Jennie và nói:
"Tạm biệt"
"Tạm biệt" Jennie nói và nàng bước ra và có một chiếc taxi ngay lập tức, nàng dừng nó lại và bước vào chiếc taxi
"Đi đâu thưa cô?" tài xế hỏi
Jennie cho biết địa chỉ của nàng và người lái xe đã lái xe đến đó ngay lập tức. Người lái xe thả Jennie tại trạm bảo vệ. Jennie trả tiền cho tài xế và từ từ bước vào.
Khu vườn vẫn đẹp như trước, nhìn xung quanh, Jennie nhớ lại lần duy nhất nàng đưa Jisoo đến khu vườn. Jisoo rất ngạc nhiên bởi mọi thứ. Jennie nhớ Jisoo nói rằng cô ước có những bông hoa oải hương xung quanh vì cô nghĩ rằng hoa màu tím rất tuyệt. Nàng nhớ mình đã phán xét Jisoo vì suy nghĩ như vậy.Nhưng thật ra nàng đã trồng những bông hoa oải hương ở một góc và nàng bước tới đó. Các bông hoa oải hương đã lớn lên từ đất, mặc dù nó chưa được phát triển đầy đủ. Jennie thở dài và nghĩ:
'Mình sẽ không bao giờ có thể cho chị ấy xem chúng'
Nàng đứng bên những bông hoa oải hương một lúc lâu. Nhưng cuối cùng, cô rũ bỏ mọi suy nghĩ. Nàng bước đến cửa và sau khi hít thở sâu, nàng mở cửa và bước trở lại một nơi mà nàng gọi là nhà của mình trong 18 năm qua. Nhưng lần này, nàng biết mình sẽ phải ra đi, bằng cách này hay cách khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro