Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(5) then do whatever you can to fix them (end)




và con hãy làm mọi thứ con có thể để "sửa" họ.


jungwon muộn màng nhận ra một điều rằng, người đáng lẽ ra cần được cậu "sửa" ở đây là chính bản thân cậu. cậu là người duy nhất đáng trách, chính cậu đã để vết thương của chính mình nhiễm trùng và mưng mủ, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

cậu cầm trong tay một khẩu súng, và nó chĩa vào sunghoon, một sunghoon lại đang kề dao vào cổ heeseung.

dù thời gian trôi đi, sự phức tạp trong câu chuyện của họ vẫn mãi không đổi thay.

cho đến ngày hôm nay.

jungwon giơ súng lên và bóp cò.

heeseung rít lên, ngã quỵ xuống nền đất cứng, ôm lấy chân của mình khi sunghoon buông anh ra.

bước qua người anh trai với vết thương rỉ máu của mình, jungwon chĩa súng vào sunghoon.

môi sunghoon khẽ nhếch lên khi nhìn chằm chằm nòng súng trước mặt, jungwon đang đứng đối diện anh, "tôi đã từng nói với em rồi, tôi có thể chết vì em," sunghoon nói.

jungwon cười nhẹ và bóp cò.

một tiếng cạch vọng vào tai hai người họ, và âm thanh đó khiến sunghoon thả lỏng cơ thể mình trong giây lát.

"thật đáng tiếc."

nhưng rồi ngay sau đó, jungwon chĩa súng của mình vào chân của anh và bắn, khiến cho cả sunghoon và heeseung phải bật ra những câu chửi thề.

cậu ngồi xuống trước mặt heeseung, mỉm cười với anh.

"phát súng đó dành cho anh, vì đã giết mẹ và nghĩ rằng em không biết đó là do anh làm." cậu vỗ nhẹ vào má anh trong khi heeseung trừng mắt nhìn cậu, trước khi đứng dậy và tiến về phía sunghoon.

vết thương khiến anh đau đớn, nhưng sunghoon không thể ngừng nụ cười trên môi mình khi anh chạm mắt với jungwon.

"còn viên đạn kia dành cho anh, là vì đã không giết heeseung trước khi anh ấy giết mẹ của tôi."

jungwon cúi xuống, nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi anh, sunghoon bật cười giữa nụ hôn khi anh nghe thấy heeseung chửi rủa ở phía sau.

"vui vẻ nhé, cả hai anh. em đi đây."

sự phản đối của họ rơi vào hư không khi jungwon quay lưng rời đi.

nhưng đôi khi, giọng mẹ cậu vang vọng, thật khó để có thể để tâm một khi máu đã chảy quá nhiều.


-end-

ps: cảm ơn mọi người vì đã dành thời gian đọc fic nhé. fic đầu tay của mình nên bản dịch còn nhiều sai sót, có gì mọi người cứ góp ý để mình sửa nhé.

chút tâm sự về chiếc fic này thì mình nhớ lần đầu tiên mình đọc fic, mình nghẹn ứ khi đọc đến đoạn mẹ wonie chết trong tay em. và trong lúc đọc mình nghĩ là kiểu này thì cái kết nó sẽ dark vô cùng tận và làm mình ám ảnh cmnl thì bùm, tác giả để kết mở.... hơi buồn nhưng được cái dưới cmt của fic tác giả trải lòng về fic nhiều lắm nên tôi tha thứ :>> có gì mình sẽ dịch lời tác giả nhé vì có nhiều chi tiết khá hay mà tác giả giải thích á.

bonus nhỏ: anh pha chế là Sunoo iu quý của cta :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro