Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

02


Lời editor: Trong bộ truyện này, tuổi tác của Tống Á Hiên lớn hơn Trương Chân Nguyên!

Lưu ý: Mọi chi tiết đều là hư cấu, không áp lên người thật. Nếu bạn không thích xin đừng đọc để tránh ảnh hưởng đến tâm trạng khi đu idol!

Truyện ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP của tác giả, yêu cầu không đem đi nơi khác! Bản dịch không đảm bảo 100% sát với bản gốc!

Dịch bởi: Kairosclerosis

______________

Tống Á Hiên biết Trương Chân Nguyên không phải kiểu người vì chút quà mà lén lút gặp riêng giao dịch với fans, nhưng anh vẫn nhịn không được mà trêu chọc cậu.

Những yêu cầu trực tiếp như vậy thực ra rất phổ biến trong cái vòng giải trí này, chẳng cần nói rõ ràng mọi người cũng ngầm hiểu. Nhưng không phải ai cũng sẽ chọn con đường này, Tống Á Hiên cũng chuẩn bị tinh thần bị từ chối, nhưng anh cũng ôm chút tâm lý hy vọng? Nhỡ đâu có thì sao?

Nhỡ đâu? Nhỡ đâu một người tưởng chừng như đơn thuần như vậy thực ra lại phóng đãng dâm dục? Nhỡ đâu một người tựa như ánh mặt trời rạng rỡ, thực chất lại vì dục vọng mà bán đi bản thân mình? Ai mà biết được chứ? Ai dám bảo đảm chứ?

Loài người đều thích "trông mặt mà bắt hình dong", ai nói vẻ ngoài thế nào thì bên trong sẽ như vậy chứ? Thế nhưng sự đối lập ấy lại mang đến sự hấp dẫn mê người. Nếu bạn bị một đóa hoa cao lãnh quyến rũ, thì bạn sẽ hiểu đó là một loại dục vọng không thể cưỡng lại được.

Nhưng thực tế ra, Trương Chân Nguyên lại từ chối Tống Á Hiên: "Thật xin lỗi, em là một vlogger bình thường thôi, không tham gia vào mấy giao dịch tình sắc."

Sau đó cậu lại gửi thêm một câu: "Cút đi, đồ dơ bẩn" *=)))) vì thầy xứng đáng

Đọc xong tin nhắn, Tống Á Hiên cảm thấy buồn cười, người kia cũng khá cứng rắn, có vẻ như đã rất tức giận rồi. Vốn định trêu cậu thêm chút nữa thì đã bị đối phương block.

Không thường bị trêu sao.

Thế nhưng, sự từ chối của Trương Chân Nguyên không những không khiến Tống Á Hiên hết hứng thú với cậu, mà càng làm cho anh cảm thấy hưng phấn. Thật may là cậu ấy từ chối rồi, Tống Á Hiên nghĩ, nếu không thì chẳng có gì vui nữa.

Do tính chất công việc, Tống Á Hiên đã từng chứng kiến ​​rất nhiều giao dịch bẩn thỉu không ai dám phơi bày, nhưng anh cũng không bình luận gì nhiều. Suy cho cùng thì trong xã hội hiện đại, ai cũng muốn có được thứ mình cần.

So với việc sử dụng một mảnh giấy đã bị nhuộm màu, tự mình nhuốm màu nó có lẽ sẽ thú vị hơn.

Không sao, chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi.

——

Người ta nói sức mạnh của tri thức làm gia tăng tốc độ của thời gian. Bạn tin không? Mặc kệ người khác có tin hay không, Trương Chân Nguyên cậu vẫn luôn tin. Sau hai tuần nỗ lực "dùi mài kinh sử", Trương Chân Nguyên cuối cùng cũng bước vào kỳ thi cuối kì.

Đối với một người luôn tự giác trong việc học, ôn tập có hệ thống là quá đủ để vượt qua kỳ thi. Nỗ lực sẽ được đền đáp, sau khó khăn sẽ là trái ngọt.

Chiều thứ Tư là ngày thi cuối cùng. Như mọi khi, Trương Chân Nguyên là người đầu tiên nộp bài và rời khỏi phòng thi. Lúc này có rất ít sinh viên nộp bài, hành lang gần như không có ai. Trương Chân Nguyên bước nhanh qua tòa nhà giảng dạy, chuẩn bị cho kỳ nghỉ sắp tới của mình.

Đến cầu thang, cậu tình cờ gặp thầy Ngô Khải Nhân, một giáo sư trong khoa. Trương Chân Nguyên nghe bài giảng của thầy hai lần, đều khá thú vị, ông còn thường xuyên làm việc với các sinh viên trong khoa để trao đổi công việc. Ấn tượng của Trương Chân Nguyên về ông là một ôn tồn lễ độ, kiến thức uyên bác, nói chung là rất không tệ.

"Chào giáo sư Ngô." Là một học sinh Năm tốt, đương nhiên cậu phải chủ động chào hỏi.

"Ồ, bạn Chân Nguyên lại là người đầu tiên nộp bài đấy à!" Ngô Khải Nhân rất ấn tượng với cậu học sinh này, một người rất có triển vọng, thành tích đứng đầu, còn có một vài tác phẩm xuất sắc, có thể coi là mang lại mặt mũi cho bộ môn.

"Mấy môn này em ôn tập khá đầy đủ."

"Học bổng đặc biệt của năm nay có lẽ lại bị em giành mất rồi."

"Giáo sư quá khen rồi, cái này vẫn chưa nói trước được."

"Em khiêm tốn quá rồi đấy, thầy còn không hiểu rõ em sao. À đúng rồi, giờ thầy phải đi giao tài liệu, thầy đi trước nhé. Chúc em có kỳ nghỉ vui vẻ nhé Chân Nguyên."

Vâng, hẹn kỳ sau gặp lại, giáo sư Ngô!"

——

Nhân lúc vừa kết thúc kỳ thi, Trương Chân Nguyên tiện thể hoàn thành lời hứa quay video trong lần phát sóng trước. Cậu lấy nội dung ôn tập của chính mình làm ví dụ, quay một video hướng dẫn phương pháp học tập hiệu quả.

Đồng thời, cậu cũng nhận được lời mời tham dự sự kiện của nền tảng. Nhân cơ hội đó, Trương Chân Nguyên đề cập đến vấn đề này ở cuối video, mong rằng các fans sẽ chú ý đến.

Trương Chân Nguyên khá hài lòng với kết quả đạt được trong năm nay, số lượng người theo dõi của cậu vừa đủ để được tấm vé tham dự sự kiện.

Sự kiện không gì khác hơn là một bản tóm tắt những thành tựu của nền tảng phát sóng trong năm qua, đồng thời quy tụ những vlogger có ảnh hưởng đến cùng giao lưu.

Với tư cách là một vlogger mới, Trương Chân Nguyên quyết định tham dự bữa tiệc để mở rộng mối quan hệ, đồng thời cậu cũng muốn gặp gỡ một số tiền bối, học hỏi nhiều kinh nghiệm từ họ.

Một buổi tiệc không thể tránh khỏi việc biểu diễn, thế nên Trương Chân Nguyên cũng chuẩn bị sẽ một tiết mục.

Ngoài việc đến thành phố A để tham dự sự kiện, Trương Chân Nguyên còn dự định đến đây du lịch vài ngày. Sau khi đặt vé máy bay khứ hồi trên mạng, cậu bắt đầu chuẩn bị hành lý.

Sau khi xem video mới nhất của Trương Chân Nguyên, Tống Á Hiên đương nhiên biết chuyến đi sắp tới của Trương Chân Nguyên sẽ đến Thành phố A, anh lập tức lên app Nam Hàng đặt chuyến bay đến thành phố A.

Về phần không có thư mời? Vấn đề đó làm sao làm khó được Tống Á Hiên?

Thực sự rất muốn gặp cậu ấy rồi.

——

Sự kiện được tổ chức đúng thời gian. Vì phải tham gia bữa tiệc, Trương Chân Nguyên mặc một bộ vest lịch sự. Cậu chơi một bản tình ca tương đối nhẹ nhàng, vì vậy cậu không chọn màu áo quá tối, mà chọn một màu sắc tươi sáng bắt mắt.

Dáng người 1m8 cũng coi như nổi bật giữa đám đông, cộng thêm khuôn mặt anh tuấn góc cạnh, tựa như một hoàng tử bé, có thể so sánh với một ngôi sao nam mặc trang phục cao cấp.

Một hình tượng như vậy kết hợp với tiết mục nổi bật, rất khó không làm lay lòng khán giả. Rất nhiều người follow tài khoản của cậu, mời cậu hợp tác quay video.

Sau biểu diễn là thời gian tự do hoạt động, thực ra Trương Chân Nguyên không phải là người thích xã giao, cậu chỉ chào hỏi làm quen đơn giản với mọi người rồi không tiếp tục trò chuyện sâu hơn nữa.

Dù sao đây cũng là một nền tảng lớn, bánh ngọt và đồ ăn nhẹ phía chương trình chuẩn bị đều rất ngon miệng, Trương Chân Nguyên chọn vài miếng trên bàn để ăn thử. Cậu ăn một lúc quá nhiều bánh quy, có chút nghẹn, đang muốn tìm gì đó uống, bất chợt từ đằng sau có một người cầm một ly sâm panh đưa đến trước mặt cậu.

Trương Chân Nguyên vừa cầm lấy ly rượu vừa quay người lại. Người đến để kiểu tóc wolf cut, đeo kính gọng vàng, khoác bộ vest màu đen, có một khuôn mặt vô cùng nổi bật. Trương Chân Nguyên có ấn tượng với anh, vừa rồi anh còn đi một vòng quanh sân khấu.

"Cậu không sao chứ? Hình như tôi hơi vội vàng rồi, nhưng có vẻ như cậu cần uống chút nước." Giọng nói của đối phương rất dễ nghe, âm thanh tựa như một cây đàn violin trầm.

"Tôi không sao, cảm ơn vì ly sâm panh." Trương Chân Nguyên nhấp vài ngụm, nhuận cổ họng, cảm ơn người trước mặt.

"Xin chào, tôi tên là Tống Á Hiên, là một fan của cậu." Tống Á Hiên vừa nói vừa đẩy gọng kính lên.

Khi làm động tác che đậy này, con ngươi Tống Á Hiên hiện lên ánh nhìn của kẻ săn mồi, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường. Nhưng vài giây ngắn ngủi đó đã bị Trương Chân Nguyên phát hiện ra. Cậu hơi sững người, cảm giác được mình đang bị theo dõi, nhưng ánh mắt của đối phương đã hiện lên nét tươi cười. Khi nói mình là fan, anh nghiêng nghiêng đầu, như một bé Samoyed. Có lẽ chỉ là ảo giác của cậu thôi

"Vậy sao? Xin chào, tôi tên là Trương Chân Nguyên. ID của anh là gì vậy, tôi follow lại." Trương Chân Nguyên lấy điện thoại ra, nhấp vào giao diện tìm kiếm app.

"ID cũng là tên của tôi, Tống Á Hiên. Tống trong triều Tống, Á trong châu Á, Hiên trong Hiên Viên. Tống Á Hiên."

Đây là tài khoản chính của Tống Á Hiên, anh chỉ đăng một vài video, cũng không chú trọng xây kênh nên chỉ có hơn 30 nghìn fan. Về phần tài khoản Siêu Nhân Điện Quang kia, đương nhiên chỉ là cái lá chắn để anh trêu chọc cậu nhóc đáng yêu này, chẳng ai tự lộ ra cho người khác mình là kẻ khốn nạn cả.

"Ồ, ID đầu tiên này là anh à? Sao lượng fan của anh mới..." Trương Chân Nguyên tìm kiếm tên ID Tống Á Hiên theo như anh nói. Hình đại diện đầu tiên trong danh sách tìm kiếm chính là ảnh đối phương, nhưng số lượng fan còn chưa tới 100 nghìn nữa. Nhưng không phải chủ nền tảng nói phải đạt 100 nghìn người hâm mộ mới được tham gia sự kiện hôm nay sao?

Trương Chân Nguyên chưa kịp nói xong, đối phương đã đưa ngón trỏ ra, chạm vào môi Trương Chân Nguyên.

"Xuỵt, đừng nói ra, nếu bị phát hiện tôi bị bảo vệ hộ tống ra ngoài mất."

"A? Thật sao? Thế làm sao anh vào được?"

"Tôi nhặt được một thẻ thông hành ở bên ngoài, thế nên lén vào đây!"

"Như vậy không tốt, người bị mất phải làm sao?"

"Cái đó tôi không rõ, làm mất đồ phải tự chịu trách nhiệm chứ~"

"Ah?"

Lúc này đây, Trương Chân Nguyên lại tỏ ra rất ngốc nghếch. Một phần là do môi trường xa lạ, nhưng phần lớn là do Tống Á Hiên- người đẹp ở ngay trước mặt, dây thần kinh bỗng hoạt động không liền mạch.

"Ngốc, lừa cậu đó, tôi là trợ lý được công ty mời tới." Nhìn thấy Trương Chân Nguyên bị mình trêu cho ngu người, Tống Á Hiên không dám chọc cậu nữa.

"Haha, đúng vậy, anh vừa mới biểu diễn trên sân khấu, anh là người mẫu sao?" Trương Chân Nguyên khẽ cười hai tiếng, che đi sự xấu hổ.

"Thật thông minh. Tôi là người mẫu đồ họa, thỉnh thoảng chụp ảnh cho các tạp chí thời trang."

"Thảo nào dáng người anh đẹp như vậy, mặc quần áo cũng đẹp như vậy."

"Không mặc quần áo tôi càng đẹp hơn nữa."

! ! ! Trương Chân Nguyên chỉ muốn khách sáo khen ngợi đối phương vài câu, không ngờ Tống Á Hiên lại nói ra. Làm thế quái nào mà người này có thể nói những lời đáng xấu hổ như vậy ở nơi công cộng với khuôn mặt như vậy?

Nhìn thấy vẻ mặt đầy nghi ngờ nhân sinh của Trương Chân Nguyên, Tống Á Hiên nhận ra mình không nên quá vội vàng, nếu không dọa người ta chạy mất thì phải làm sao bây giờ.

"Xin lỗi, tôi quen nói đùa với bạn bè, cậu đừng để ý quá."

"À, không sao đâu."

Nghe Tống Á Hiên giải thích như vậy, Trương Chân Nguyên đã hiểu, dù sao anh em với nhau nói đùa một hai câu như vậy cũng không vấn đề gì.

——

Sau đó hai người trò chuyện, có trời mới biết Trương Chân Nguyên khó gần sao có thể cùng Tống Á Hiên trò chuyện lâu như vậy.

Trong lúc trò chuyện làm quen, cậu mới biết cả hai bên đều sống ở thành phố D, nhưng một người ở phía Nam, một người ở phía Bắc. Hơn nữa, hai người còn học cùng trường, nhưng Tống Á Hiên sớm hơn cậu 3 khóa. Thật là một sự trùng hợp không thể nào hơn.

Tống Á Hiên còn moi được thông tin Trương Chân Nguyên định ở thành phố A chơi vài ngày, bèn mặt dày mà xin gia nhập. Cậu bạn nhỏ Trương Chân Nguyên đơn thuần của chúng ta bị sắc đẹp mê hoặc, đồng ý không hề lưỡng lữ. Dù sao thì, cuộc đời này có rất nhiều người bạn xa lạ, làm quen một chút cũng không sao.

"Nhưng tôi cần quay vlog, nếu anh bị dính vào trong ảnh sẽ không phiền chứ."

Sao Tống Á Hiên có thể bỏ lỡ chuyện tốt như vậy chứ? Tất nhiên là anh hoàn toàn đồng ý.

Tống Á Hiên đã đến Thành phố A vài lần vì lý do công việc nên rất quen thuộc với nó. Sau khi sự kiện kết thúc, anh đưa Trương Chân Nguyên đến phố bar.

Tuy rằng Trương Chân Nguyên bình thường không thích đi bar, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đối phương là một người nhiệt tình thôi.

Dù sao thì một người đàn ông đẹp trai vừa mới quen biết có thể có ác ý gì chứ?

Tống Á Hiên cũng chỉ muốn có càng nhiều cơ hội gần gũi với cậu bạn nhỏ này thôi.

Anh đã từng đến quán bar này vài lần. Vẻ ngoài nổi bật khiến Bartender cũng phải nhớ đến anh. Mấy lần trước anh đều cùng mấy người bạn model đến, hôm nay lại dẫn một anh chàng mang dáng vẻ một cậu sinh viên. Lúc này Bartender mới nhận ra, hóa ra đây là kiểu anh Tống thích, chẳng trách những người lẳng vảng lại gần trước đó đều bị từ chối.

Quán bar này là gay bar rất nổi tiếng trên phố này, hầu hết những người xuất hiện ở đây đều đang tìm kiếm con mồi. Tống Á Hiên đương nhiên là một ứng cử viên được yêu thích để làm quen, nhưng trước tiên không nói có thuận mắt hay không, đến "ký hiệu" còn thường bị trùng nhau.

Trương Chân Nguyên nhìn xung quanh, cảm thấy bầu không khí khác với quán bar bình thường, dường như ở đây chỉ có đàn ông.

"Đây là gay bar sao?"

"Ừ, đừng lo lắng, tôi không có ý gì khác đâu. Hoàn cảnh ở đây thực ra rất được. Cậu không biết đâu, ở mấy quán bar bình thường, tôi vừa vào là đã bị tấn công rồi. Trách ai được chứ? Đều do cái vẻ ngoài đáng chết này."

Dù có chút nói quá lên, nhưng ở mấy quán bar bình thường Tống Á Hiên thực sự bị các cô gái đến tán tỉnh nhiều hơn.

——

Tống Á Hiên gọi cho Trương Chân Nguyên một ly Mojito không cồn, còn nói cậu đang tuổi ăn tuổi lớn, không được uống rượu. Tuy Trương Chân Nguyên muốn phản bác nhưng cậu cũng biết khả năng uống rượu của mình không tốt lắm nên đành chấp nhận.

Đương nhiên ngồi một chỗ cũng buồn chán, hai người bắt đầu chơi xúc xắc. Ban đầu Tống Á Hiên muốn nhường đối phương, nhưng lại phát hiện Trương Chân Nguyên chơi khá giỏi, ngược lại bản thân anh bị thua nhiều hơn, đã bị phạt uống mấy ly.

Trong lúc đó, có người tiến tới bắt chuyện, nhưng đều bị Tống Á Hiên ngăn cản.

Anh vòng tay qua vai Trương Chân Nguyên, nói với người đang muốn bắt chuyện với mình: "Xin lỗi, chúng tôi là một đôi."

Hành động này khiến Trương Chân Nguyên thấy hơi ngại ngùng. Cậu viện cớ đi vào nhà vệ sinh.

Trong khi Trương Chân Nguyên đi vệ sinh, nhân viên pha chế trêu chọc Tống Á Hiên vài câu.

"Không ngờ anh Tống lại thích kiểu này. Sao không chuốc say người ta cho dễ ra tay?"

"Đừng nói linh tinh, sao tôi lại làm mấy chuyện như vậy."

"Anh không phải giả vờ với em đâu, em không tin anh không có kế hoạch gì."

Nghe vậy, Tống Á Hiên cúi đầu nhấp một ngụm rượu, sau đó ngoắc ngoắc ngón tay với nhân viên pha chế.

"Vậy chút nữa cậu sẽ giúp tôi một việc nhé?"

Một người đàn ông đẹp trai say rượu có thể có ý tưởng xấu xa nào chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro