𝑖𝑛 𝑏𝑒𝑑
Heeseung rướn người về phía trước và áp ngực mình vào lưng Sunghoon, tay phải anh xoa nắn cánh mông cậu. Sunghoon kêu lên một tiếng ah khi Heeseung giáng cho em cái đánh đầu tiên, rồi cái khác, cái khác, và cái nữa, cho đến khi da em đỏ ửng và tức giận. Bàn tay của Heeseung tìm đặt lên nơi eo của Sunghoon sau đó. Heeseung đặt một nụ hôn lên vai Sunghoon, và toàn thân Sunghoon run lên khi hơi thở của người lớn hơn chạm vào vành tai của người nhỏ hơn.
"Chúc ngon miệng, em yêu."
Sunghoon hét lên, hét thật to, và Heeseung thoáng tự hỏi liệu những người hàng xóm của họ có nghe thấy em không. Lưng Sunghoon cong lên một cách khó tin khi Heeseung vùi toàn bộ chiều dài vào bên trong em với một cú đâm sâu. Những ngón tay của người lớn hơn hằn chặt vào làn da mềm mại và Sunghoon không thể nào rời ra được, theo cách mà em ấy thích. Sunghoon hầu như không thể thốt ra một lời cầu xin nào trước khi Heeseung đã thúc mạnh vào hông em, âm thanh da thịt vỗ vào nhau tràn ngập căn phòng một cách êm ái.
Sunghoon có thể cảm nhận được những giọt nước mắt đang trào ra từ khóe mắt mình khi Heeseung đụ em một cách thô bạo. Thằng nhỏ của Heeseung luôn to lớn, nhưng với sự vắng mặt của anh bên trong người nhỏ hơn nhiều tuần, có lẽ sẽ thông minh hơn nếu em giãn cơ trước khi điều này xảy ra—hoặc có lẽ là không.
Có một thời điểm trong mối quan hệ của họ, đã có lúc Heeseung sợ làm tổn thương bạn trai nhỏ của mình trên giường, nhưng Sunghoon đã thuyết phục anh ấy rằng điều đó không sao cả; rằng em thực sự thích bị đối xử một cách thô bạo. Rằng em thực sự thích bị bóp cổ. Rằng em thực sự thích bị nắm tóc. Rằng em thực sự thích được chịch cho đến khi tê dại. Sunghoon mơ hồ nhớ lại khuôn mặt bối rối của Heeseung trong quá khứ.
Chà, em có thể nói gì đây? Cảm giác đau đớn thật sướng, đặc biệt khi đó là Heeseung chứ không phải một ai khác—không phải lỗi của Sunghoon khi em thích nó hơn mức bình thường.
"Fuck, chết tiệt, anh to quá," Sunghoon nói, gần như chảy cả nước miếng xuống nệm. " Mẹ kiếp."
"Yeah? Em thích nó chứ hả?" Heeseung hỏi và đó là lời hoa mỹ nhưng Sunghoon vẫn trả lời. "Như cái cách dương vật của anh đang ở bên trong em?"
"Yes, yes, yes.. Chết tiệt, đúng vậy" . Heeseung điều chỉnh góc đâm của mình một cách nhẹ nhàng. Sunghoon hét lên.
Heeseung tận dụng cơ hội đó nắm lấy tóc của Sunghoon. Mạnh mẽ, nhưng không quá mạnh đến mức nó thực sự có thể bị tách ra. Heeseung vén một nửa mái tóc ướt trong tay, những cú thúc mạnh mẽ và đều đặn như thể anh đang theo đuổi mục tiêu nào đó, và nó choáng váng đến mức Sunghoon cảm thấy như em đang thực sự ở trên chín tầng mây.
"Heeseung," Sunghoon cố gắng thở ra giữa hàng triệu tiếng thở dốc, tiếng khóc nghẹn ngào và tiếng nỉ non. "Heeseung.."
Và Sunghoon cảm nhận được nó, cơn cực khoái đầu tiên trong đêm của em. Nó đến bất ngờ, giống như một cơn sóng thần không hề báo trước, và Heeseung rủa thầm khi huyệt nhỏ của Sunghoon tự động siết chặt lại và hông Sunghoon giật giật mỗi khi Heeseung ra vào. Dương vật đỏ hỏn của Sunghoon phấn khích phụt ra những dòng tinh dịch, tô điểm cho ga giường một màu trắng khác. Một số thậm chí còn dây lên bụng của Sunghoon. Sau đó, Heeseung bắt đầu thúc chậm lại, nhưng anh ngay lập tức nhận được một tiếng than vãn phản đối, và Sunghoon không còn quan tâm đến việc em trông có vẻ thảm hại như thế nào nữa.
"Đừng—đừng dừng lại," Sunghoon cầu xin.
"Làm cho em bắn một lần nữa đi. Tiếp tục chơi em đi. Xin anh ."
Mẹ nó, đúng rồi. Sunghoon thực sự thích được nện dồn dập trong cơn cực khoái của mình. Em thích sự kích thích.
Heeseung rủa thầm và nắm lấy cằm Sunghoon bằng một tay, buộc họ phải nhìn nhau. "Em sẽ làm anh chết mất thôi.., Sunghoon."
Trước khi Sunghoon kịp nhận ra, Heeseung đã lật ngược họ trở lại vị trí ban đầu với dương vật của anh ấy vẫn còn bên trong; Heeseung nằm ngửa với Sunghoon cưỡi trên anh. Heeseung đưa cả hai tay của mình để em có thể nắm lấy, và em vui vẻ đan các ngón tay của họ vào nhau trước khi cưỡi lên dương vật của Heeseung.
Ở tư thế này, Heeseung có thể thu trọn vẻ đẹp của Sunghoon. Cách cơ thể mềm mại của em lấp lánh mồ hôi khi em di chuyển lên xuống với tốc độ không đổi, cách mà đôi mắt em tỏa sáng cưỡi lên dương vật của anh như một phần thưởng, cái cách mà lỗ nhỏ của Sunghoon tham lam tiếp nhận tính khí của Heeseung như thể em là người duy nhất có thể có được dương vật của Heeseung bên trong em như thế này. Con mẹ nó thật gây nghiện; Heeseung thề rằng anh sẽ không bao giờ cảm thấy chán nó.
Heeseung thúc mạnh lên, hai thân thể hòa vào nhau và người lớn hơn chìm đắm trong tiếng rên rỉ mà người nhỏ hơn phát ra.
Mặc dù Sunghoon là người dâng thân thể cho Heeseung trong trang phục hầu gái, nhưng Heeseung lại là người cho đi nhiều hơn là người nhận lại; mọi âm thanh mà Sunghoon tạo ra đều đổ thêm dầu vào ngọn lửa đang bùng cháy trong anh, nhưng Heeseung lại quyết tâm đẩy em đến bờ vực của sự điên loạn trước khi thực sự đạt đến cực khoái của chính mình.
Hơn nữa, đó là cách mà Sunghoon thích, và Heeseung biết quá rõ điều đó.
"Aa..ah..a-," Sunghoon rên rỉ khi bàn tay của Heeseung nắm lấy dương vật của em và bắt đầu sục nó một cách nhanh chóng. Anh di chuyển bàn tay của mình một cách thành thạo, điều chỉnh áp lực mà anh đặt lên Sunghoon sau mỗi vài cái tuốt lộng.
"Chết tiệt, Heeseung."
"Em thật tuyệt với anh, em yêu," Heeseung thì thầm, và lời nói của anh ngay lập tức chạm đến phía dưới của Sunghoon; Heeseung có thể cảm nhận được điều đó qua từng đường tĩnh mạch của Sunghoon di chuyển. "Em sẽ xinh đẹp lần nữa vì anh chứ?"
Và đó là tất cả những gì Sunghoon cần để lên đỉnh một lần nữa, lần này là ra trên tay của Heeseung. Cơ thể Sunghoon bất động, dây thần kinh tập trung vào việc đạt được cực khoái thứ hai của mình, vì vậy Heeseung buộc phải tự mình di chuyển. Nắm tay anh chà xát dòng tinh dịch trắng đục chảy ra từ em và dương vật của anh tiếp tục xâm nhập, cơ thể Sunghoon run lên theo cách mà nó phải làm. Sau đó, khi Heeseung chắc chắn rằng Sunghoon đã xong, anh lau tay vào bộ váy hầu gái của Sunghoon, làm bẩn nó bằng tinh dịch của chính em.
Sunghoon gọi đó là phá hoại; và Heeseung gọi nó là xinh đẹp.
"Chúa ơi, em mẹ nó thật quá đỗi xinh đẹp." Và Sunghoon vẫn còn có thể ngại ngùng cơ đấy . Sunghoon ậm ừ; Dù đồng ý với hay chấp nhận lời khen đó, Heeseung không chắc lắm, nhưng dù thế nào đi nữa thì em trông vẫn rất xinh đẹp.
Người nhỏ hơn cúi người về phía trước, và đó là tín hiệu duy nhất mà Heeseung cần nhẹ nhàng lật họ lại một lần nữa. Sunghoon nằm ngửa một cách thoải mái với Heeseung ở trên người em, cả hai tay ôm lấy cơ thể người phía trước.
Như thế này, Heeseung có thể nhìn rõ những giọt mồ hôi trên trán Sunghoon hơn. Anh có thể thấy cách nó lấp lánh trên làn da đáng yêu của Sunghoon, có thể thấy cách nó làm ướt những sợi tóc trên mặt em, có thể thấy cách nó gần như chạm vào mắt Sunghoon. Anh cũng có thể thấy cách Sunghoon hơi hé đôi môi đầy đặn của mình, và Heeseung đột nhiên cười khúc khích một cách đầy yêu thương.
Một cái bĩu môi hình thành trên môi của người nhỏ hơn. "Có gì buồn cười sao"
"Em đẹp lắm. Thực sự rất đẹp," Heeseung đáp. Sunghoon thấy cách đôi mắt anh lấp lánh và ánh mắt không nhìn thẳng vào em, gò má anh nhiễm một tầng sắc hồng.
Vì Chúa. "Anh Yêu Em."
"Hôn em."
Và Heeseung đã làm vậy. Anh hạ thấp người xuống và dồn trọng lượng của mình lên Sunghoon thêm một chút nữa trước khi cuối cùng cũng loại bỏ được khoảng cách giữa hai khuôn mặt. Đôi mắt xao xuyến của họ nhắm lại khi bờ môi cả hai tìm đến nhau, từ từ đưa hai người lại gần nhau. Sunghoon cho phép lưỡi của Heeseung xâm nhập vào miệng em và chạm vào khoang miệng với răng bên trong trước khi gặp lưỡi của mình.
Khi lưỡi của họ di chuyển theo một vũ đạo quen thuộc mà cả hai đã thuộc lòng trong suốt thời gian bên nhau, tay trái của Heeseung di chuyển để kéo xuống phần trên của bộ váy hầu gái của Sunghoon, để anh có thể chạm vào da thịt của em nhiều hơn. Sunghoon rên rỉ khi không khí lạnh phả vào bờ ngực lộ ra của em, và tiếng rên rỉ khác mà em thốt ra khi Heeseung bắt đầu mơn trớn nó ngay lập tức bị người sau nuốt chửng.
Ngón trỏ và ngón giữa của Heeseung di chuyển khéo léo, siết chặt núm vú bên phải của Sunghoon, và với đôi môi của họ vẫn đang bận rộn, anh quyết định rằng bây giờ là thời điểm tốt nhất để bắt đầu di chuyển thân dưới trở lại.
Cánh tay của Sunghoon giật ra, gần như với tốc độ ánh sáng, nắm lấy bắp tay của Heeseung, chỉ là em hơi giật mình một chút vì chuyển động đó. Chân của Sunghoon quấn quanh hông của anh, và cái cách mà mông của em có thể tiếp nhận ở góc độ này còn hơn cả tuyệt vời. Tiếng rên rỉ phản đối của Sunghoon bị át đi và âm thanh da thịt chạm vào nhau quen thuộc lại lấp đầy phòng ngủ của Heeseung.
Nụ hôn của họ bị phá vỡ sau khi người nhỏ hơn cắn vào môi dưới của người lớn hơn em một chút. Sunghoon chỉ cười khúc khích một cách tinh nghịch khi Heeseung rên rỉ vì đau.
Tuy nhiên, tiếng cười khúc khích không kéo dài được lâu, bởi vì điều tiếp theo mà Sunghoon biết là miệng của Heeseung đang ngậm lấy chính núm vú mà anh đang mơn trớn chỉ vài giây trước, lưỡi anh liếm nó một cách háo hức, như thể anh làm điều này như một kiểu trả thù nào đó cho vết cắn vừa nãy.
"Fuck." Nhưng rõ ràng là Sunghoon sẽ không bảo Heeseung dừng lại. Sẽ không bao giờ. "Chết tiệt."
Sunghoon có thể cảm thấy nụ cười toe toét trên ngực mình khi Heeseung bắt đầu mút và cắn, mút và cắn, mút và cắn như thể đây là lần đầu tiên anh khám phá cơ thể Sunghoon. Ngay cả khi không có gương, Sunghoon biết mặt em có lẽ đang đỏ bừng; em đang tận hưởng điều này rất nhiều. Sau đó, Heeseung nắm lấy đùi Sunghoon từ quanh hông anh và nhấc chúng lên, ghim chặt em sâu hơn nữa vào đệm bằng dương vật của mình.
Một cảm giác quen thuộc cuộn lên trong dạ dày em, và Sunghoon biết Heeseung cũng biết điều này. Heeseung cuối cùng cũng tăng tốc độ thúc đẩy của mình, đụ vào Sunghoon thậm chí còn tàn nhẫn hơn trước, và Sunghoon thề rằng em đang có nhìn thấy những vì sao lốm đốm khi mắt em đảo ra sau đầu.
Lực đẩy của Heeseung đang trở nên thất thường; anh đã gần chạm tới giới hạn.
"Em sắp - Em sắp bắn," Sunghoon thông báo. Một tiếng thút thít rời khỏi môi em khi một cú thúc đặc biệt mạnh và sâu. Chúa ơi, Sunghoon thậm chí có thể cảm nhận được Heeseung trong bụng của mình.
"Heeseung, Heeseung làm ơn-."
"Làm ơn cái gì cơ, em yêu?" Tất con mẹ nó nhiên rồi, Heeseung là một trò đùa khốn kiếp.
"Anh không thể trao nó cho em nếu em không cho anh biết nó là gì."
Khó chịu, mẹ nó thật khó chịu, nhưng Heeseung hiểu Sunghoon nhất; em chỉ có thể tiến gần hơn đến việc đạt khoái cảm với từng lời nói thoát ra khỏi miệng của Heeseung.
"Ra bên trong em, làm ơn." Chúa ơi, Sunghoon cảm thấy choáng váng. "Làm ơn. Em cần anh."
"Muốn anh bắn vào trong em sao? Muốn anh lấp đầy em cho đến khi anh là điều duy nhất em có thể nhớ đến à?" Sunghoon nức nở trước lời nói của Heeseung.
"Vì yêu cầu của em quá dễ thương đi, em yêu, anh sẽ làm thế"
"Cảm ơn, cảm ơn anh.." Sunghoon thậm chí còn không biết mình đang nói gì nữa. "Cảm ơn!"
Heeseung vùi mình sâu không thể tưởng tượng được vào bên trong huyệt nhỏ của Sunghoon với một cú thúc cuối cùng trước khi anh bắt đầu lấp đầy tinh dịch của mình vào bên trong động ấm của cậu—đúng như cách mà Sunghoon thích. Cùng lúc đó, Sunghoon hồi tưởng lại trạng thái hưng phấn của mình và có thể đi men theo chúng trong một bán kính gần.
Toàn thân Sunghoon rùng mình và đùi em run rẩy mất kiểm soát vì quá nhạy cảm khi em cho phép Heeseung trao, cho phép bản thân đắm chìm hoàn toàn vào bất cứ thứ gì và mọi thứ thuộc về Heeseung. Em siết chặt lỗ nhỏ của mình xung quanh dương vật đang giật của Heeseung và vắt kiệt tất cả những gì đáng giá của anh, lấp đầy mình cho đến khi Sunghoon chắc chắn rằng Heeseung không còn gì để em lấy.
Mẹ kiếp, con cu của Heeseung ngon tuyệt luôn.
Heeseung không rút dương vật của mình ngay ra dù đã cả phút trôi qua và cả hai đều đang lấy lại nhịp thở. Heeseung cúi xuống và áp trán họ vào nhau, và cảm giác xấu hổ trước đó lại ập đến với Sunghoon.
"Em sexy quá đi mất."
"Em không thể cảm nhận được chân của mình nữa."
Và Heeseung có đủ cả gan để cười. Anh hôn lên thái dương Sunghoon và thì thầm ba từ giống như trước, "Anh yêu em."
"Dừng lại đi." Sunghoon không thể ngừng sự rung động kỳ lạ mà trái tim em không bao giờ bỏ lỡ mỗi khi Heeseung nói điều gì đó ngọt ngào. "Dừng lại."
Khi Heeseung cuối cùng cũng rời khỏi cái động ấm của Sunghoon, Sunghoon yếu ớt rên rỉ trước sự trống trải đột ngột. Tinh dịch bắt đầu nhỏ giọt giữa mông và chân em gần như ngay lập tức. Sunghoon, vẫn đang trong trạng thái chết tiệt, lờ mờ nhận ra âm thanh của một chiếc máy ảnh iPhone nhấp nháy trước khi chiếc điện thoại bị ném trở lại một bên.
(Như Sunghoon đã nói, em biết mình gợi cảm; Heeseung có hàng ngàn bức ảnh của em trên điện thoại để chứng minh điều đó. Tất nhiên là hoàn toàn dành cho mục đích cá nhân.)
"Cảm ơn vì bữa ăn," Heeseung trêu chọc, để lại nụ hôn nhẹ trên môi Sunghoon, và Sunghoon lại đỏ mặt lần nữa. "Anh đã ăn rất ngon miệng."
"Giờ thì dọn dẹp cho em."
"Tuân lệnh, em yêu."
(Nếu Sunghoon biết Heeseung thích mình mặc đồ hầu gái đến thế này , em thực sự đã mặc món quà của anh ấy sớm hơn rồi.)
_END_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro