Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2/2


"They can't tell that I love you"

"Chết tiệt"

Đùi của Sunghoon run lên vì Heeseung đang liếm cái lỗ của em. Sunghoon thật sự quá phấn khích, mọi thứ xung quanh em cứ xoay nhanh đến chóng mặt, nhưng sâu trong tâm trí, Sunghoon vẫn cảm nhận được lưỡi Heeseung bên trong mình. Điều duy nhất em có thể làm bây giờ đó chính là rên rỉ thật lớn để khiến phòng bên cạnh phải tức giận. Lưỡi hắn thật điêu luyện, khiến em phải rên rỉ và thở hổn hển khi tay hắn cứ vuốt ve trong đùi non, em không thể chịu được nữa.

"Seung, d-dừng lại đi mà, em...xin anh, nó quá đủ rồi"

Bỗng Heeseung rời khỏi mông em, hắn di chuyển lên phía trước và bắt đầu liếm tinh hoàn của Sunghoon.

"Anh biết là em có thể làm thêm một lần nữa, xinh đẹp ạ"

Sunghoon không tin vào điều đó, nhưng Heeseung lại nghĩ ngược lại, hắn tiếp tục đưa lưỡi vào bên trong em và mút mát như thể em chưa từng bắn ba lần trước đó. Sunghoon ra nhiều tới mức ướt cả hai vách đùi non, chảy dọc xuống giường, và em cứ rên rỉ không ngừng. Sunghoon thấy chóng mặt, em cảm thấy từng tấc thịt trên cơ thể như muốn bốc lửa, kể cả cổ họng vì đã rên rỉ quá nhiều. Trước đó, Sunghoon không để ý điều này, nhưng khi em nhìn thấy những vệt trắng ở xung quanh bụng mình, Sunghoon mới nhận ra em đã bắn tận bốn lần.
Heeseung phát ra những âm thanh đục ngầu, hắn vẫn giữ tư thế đó, vẫn cứ liếm mút lỗ nhỏ của Sunghoon.

Heeseung rời lưỡi khỏi mông em, miệng cười khẩy, tay hắn bắt đầu vuốt ve đùi em mạnh bạo hơn và rải lên khắp đùi những đấu vết để minh chứng cho cuộc khoái lạc này.

"Thấy không? Em chỉ giỏi làm quá mọi thứ lên thôi"

Heeseung nhìn em, mái tóc màu blonde của hắn thật nổi bật trên chiếc gối trắng, cổ Heeseung đầy nước bọt và hắn vẫn tiếp tục công việc của mình thật nhẫn tâm.

"Hoàn hảo"

.

"Liệu bây giờ order ramyeon có ổn không nhỉ?"

Jake hỏi khi Heeseung đang trần như nhộng bước vào phòng tắm, hắn cười nhẹ nhàng với cậu người yêu và hôn trán Jake, tiện tay làm rối tóc cậu.

"Em có thể làm bất cứ điều gì em muốn. Tối nay em sẽ chọn mà, nhớ chứ?"

Heeseung mỉm cười đưa tay lấy khăn tắm, Jake lại nhân cơ hội đó đánh vào đùi Heeseung.

"Em muốn anh và ramyeon"

Jake mỉm cười với hắn, Heeseung dựa vào đó mà đẩy cậu vào một nụ hôn sâu, tay hắn nắm lấy tóc cậu khi Jake đẩy đầu hắn ra. Cậu bật ra một tiếng rên khi cả hai vẫn còn trong nụ hôn, và nhờ đó mà Heeseung mới chịu buông tha cho cậu.

"Nghe thật khiêu gợi đấy, bé yêu. Thẻ tín dụng của anh được lưu trong app, tiện thì em có thể lấy gel bôi trơn luôn nhé"

Heeseung nhếch mép khi hắn nói và nhìn Jake bối rối cắn môi. Hắn bước vào phòng tắm mà không nói gì nữa, vội vã xả nước lên người. Jake ở bên ngoài cầm điện thoại Heeseung trên tay, cậu tìm kiếm tên nhà hàng mình yêu thích cho đến khi một thông báo đến từ message app hiện lên. Nó không có tên người gửi, chỉ có dòng chữ 'SH' và tin nhắn cũng không có gì đặc biệt.

SH:
[21:32]: ????

Jake cứng đờ nhìn dòng tin nhắn. Không có thứ gì khác hơn trong đoạn chat, như thể đây là dòng tin nhắn đầu tiên. Cậu nghĩ có lẽ một người nào đó đã nhầm số và vô tình gửi tin nhắn cho người yêu cậu thôi, Jake đưa mắt nhìn số điện thoại và trái tim cậu bỗng hẫng một nhịp. Jake kiểm tra số điện thoại đó hơn trăm lần vì cậu đã thuộc lòng nó.

Đó là số của Sunghoon.

Jake biết, cậu đã ghi nhớ vì Sunghoon là bạn thân của cậu. Mỗi khi Jake gặp tình huống oái ăm nào đó, cậu sẽ nhấn số Sunghoon và em sẽ tới đón Jake về, nếu như Sunghoon gặp điều gì đó thì Jake sẽ nhờ người bartender gọi taxi giúp cậu. Jake biết số điện thoại này, Jake biết nó là của Sunghoon, nhưng điều này thật kì lạ.

Heeseung và Sunghoon chưa bao giờ trao đổi số điện thoại với nhau, thậm chí còn không nói chuyện được bình thường khi ở cạnh nhau, cả hai không hề thân thiết. Nhưng bây giờ họ thân nhau sao? Và nếu thật sự như thế, vì sao hai người họ không nói cho Jake biết?

Jake không bao giờ không tin tưởng bạn thân và người yêu mình, nhưng trái tim cậu thắt lại khi nghĩ đến 'nếu như'. Cậu không thể ngăn bản thân kiểm tra hết tất cả app nhắn tin khác và trang mạng xã hội của Heeseung, Facebook, Instagram, bất kỳ thứ gì có trong máy hắn! Nhưng không có gì hết, họ thậm chí còn không theo dõi nhau trên Instagram. Và, Jake cảm thấy ổn hơn, cảm thấy có lỗi khi đã nghi ngờ hai người quan trọng nhất của đời mình.

"Em order chưa?"

Jake giật mình khi nghe thấy giọng nói của Heeseung. Bạn trai cậu đang đứng ngay trước mặt với độc nhất một chiếc khăn quấn quanh eo, mặt hắn tỏ vẻ khó hiểu cùng một bên lông mày nhếch lên. Jake cảm thấy bản thân đông cứng, cậu quá bối rối và lồng ngực như nghẹt thở, đến mức không thể thốt nên lời. Heeseung nhìn cậu và Jake thấy ánh mắt thật đáng sợ đến kì lạ, hắn chưa bao giờ nhìn cậu như thế. Cậu muốn quên hết tất cả suy nghĩ của mình, cuối cùng, cậu thở ra một hơi và lắc đầu.

"Nhanh lên nào, anh đói bụng quá"

Heeseung lướt qua cậu đến tủ quần áo khi tóc hắn vẫn còn nhỏ giọt. Jake cắn môi khi cậu mở app giao hàng, liếc mắt nhìn Heeseung.

"Anh có thể 'ăn' em trong khi đợi đồ ăn giao tới"

Heeseung dừng lại mọi hoạt động, hắn nhìn Jake từ chân đến đầu rồi nhếch mép.

"Em không thích việc đó lắm mà, có gì thay đổi sao?"

Jake không biết mình đang nghĩ gì, cậu thấy ngại mỗi khi Heeseung và cậu làm tình, nhưng bây giờ cậu muốn nó, cậu không muốn là hắn thất vọng, không muốn mất hắn. Sẽ ra sao nếu Heeseung tìm được một người khác có thể thỏa mãn hắn nhiều hơn cậu làm? Jake nghĩ bản thân sẽ chết mất.

Và vì thế, Jake vừa quỳ gối trên giường vừa cởi hết quần áo, Heeseung quay phắt lại, cười khẩy trước cảnh xuân hiện trước mắt.

"Em ngoan thật đấy, huh?"

Jake thở dốc vì một vài lý do nào đó. Chết tiệt, đây không phải lần đầu tiên hai người làm tình, vì Chúa, nhưng cậu lo lắng đến phát điên. Jake không chỉ nghi ngờ sự chung thủy của Heeseung, cậu còn nghi ngờ người bạn thân nhất của mình. Cậu không thể cứ để tâm trí mình lẩn quẩn trong những dòng suy nghĩ rối ren ấy, cậu cần phải quên nó, thế là Jake cố gắng đặt suy nghĩ mình vào Heeseung.

Cho đến khi Heeseung gỡ bỏ chiếc khăn tắm trên người mình, Jake đã nằm trên giường với hai chân mở ra.

.

Heeseung phả ra những làn khói trắng khi hắn nhấc điếu thuốc khỏi môi mình, hắn vừa hút thuốc vừa nhìn bầu trời đêm đầy trăng sao. Hắn cảm thấy điện thoại trong túi quần mình rung lên, và đó là tin nhắn của Jay, dòng tin nhắn hiện lên gần như toàn bộ, và Heeseung cứng đờ khi nhìn thấy nó.

Jongseong:
[23:42]: Em làm được rồi!
[23:42]: Hẹn hò với Sunghoon

Sunghoon và Jay? Hắn không biết Jay hứng thú với Sunghoon kiểu như thế. Heeseung muốn trả lời rằng hắn rất vui cho hai người họ nhưng bỗng dưng hắn cảm thấy tức giận, thật kỳ lạ. Vì một lý do nào đó, Heeseung trở nên điên tiết, hắn cố ngăn tâm trí để không trở nên quá bực bội vì sự thật rằng Sunghoon không là gì đối với hắn, em chỉ là một cái bẫy, một cái bẫy có thể biến cuộc đời hắn giống như một chiếc xe chạy lạn lách và cuối cùng sẽ kết thúc trong một vụ đâm xe. Hắn cảm thấy ghen tị, rất rất ghen tị, Chúa ơi.

Heeseung không trả lời tin nhắn của Jay, thay vào đó hắn tìm tên Sunghoon trong danh bạ và gửi tin nhắn cho em.

Bạn:
[23:50]: Em và Jay?

SH:
[23:51]: Xin lỗi?

Bạn:
[23:51]: Jay nói với anh rằng hai người đang hẹn hò

SH:
[23:52]: Đúng thế
[23:53]: Có gì sao?

Bạn:
[23:53] Chúng ta không nên để những người khác vướng vào mớ hỗn độn chết tiệt này đâu

SH:
[23:55]: Anh ghen à?

Bạn:
[23:55]: fr
[23:55]: Em không quan trọng đến mức đó

SH:
[23:56]: Vậy thì em có thể làm cái mẹ gì em thích nhé
[23:56]: Con mẹ nó

Heeseung muốn đấm vào tường. Và vì thế, hắn quay người về phòng với Jake.

Heeseung không nhìn thấy Sunghoon cho tới khi họ gặp lại nhau với những người khác ở căn hộ của Riki. Mọi người uống bia cùng nhau và cười giỡn với những câu đùa của nhau. Jay không nhắc gì tới việc hẹn hò hay việc anh thích Sunghoon, cả hai trông không giống như một cặp thật sự. Heeseung biết điều đó, vì hắn đã nhìn Jay và Sunghoon không rời mắt. Hắn ôm eo Jake thật chặt và dán mắt vào Sunghoon khi em nhìn hắn với một nụ cười thật ngớ ngẩn.

Hắn cảm thấy bản thân hành xử thật ích kỷ và kì lạ, người yêu hắn đang ngồi đây và hắn chỉ nhìn mỗi bạn thân của người yêu. Thật vô lý, nhưng hắn không thể ngăn được bản thân mình, hắn cần phải biết nếu như Jay đã hẹn hò với Sunghoon. Jake biết đã có gì đó xảy ra với hắn, nhưng Heeseung cố gắng trấn an cậu và nói rằng hắn chỉ hơi mệt, rằng dù hắn muốn ngủ nhưng vẫn ở đây với mọi người.

Đến khi trời tối muộn, tất cả quyết định cùng nhau ở lại nhà của Riki, họ cùng nhau chia phòng và những người khác quyết định rằng sẽ thật tuyệt nếu họ ngủ cùng nhau.

Khoảng 2 giờ sáng, Heeseung bị cơn thèm thuốc làm cho thức giấc, hắn không ngủ được vì quá lo lắng. Heeseung không muốn để Jake một mình trên giường, nhưng nếu hắn không có chất nicotine bây giờ thì lồng ngực hắn sẽ nổ tung mất.

Heeseung cố nghĩ về khi mọi thứ bắt đầu trở nên rối tung với Sunghoon và làm sao em sẽ giải quyết mớ hỗn độn này, hắn thấy khó chịu khi nghĩ đến một người khác chạm vào Sunghoon, bực bội khi nghĩ đến một người khác đến và yêu Sunghoon. Vì em xứng đáng với một người khác, dù Heeseung nghĩ Sunghoon không bao giờ xứng dù chỉ một chút với người đã có bạn trai và không thể yêu em một cách đàng hoàng như hắn. Song, Heeseung lại thổn thức lúc 2 giờ sáng để nghĩ về điều này.

Bỗng cánh cửa kế bên hắn mở ra và Heeseung nhìn sang, hắn bối rối khi thấy Sunghoon bước ra và dừng lại khi nhìn thấy hắn.

"Hey"

"Hey"

Sunghoon quay lại đóng cửa và Heeseung thở ra một làn khói trắng.

"Sao em vẫn còn thức?"

"Em có thể hỏi anh điều tương tự đó"

Heeseung có thể cảm nhận được những ngón tay thon dài của Sunghoon trên bàn tay hắn, em lấy điếu thuốc từ tay Heeseung và rít một hơi.

"Dừng việc liếc nhìn em như thế đi, Jake chắc chắn sẽ cảm nhận được điều gì đang diễn ra đó"

Heeseung lắng nghe em, ánh mắt hắn vẫn hướng về Sunghoon với điếu thuốc trên tay. Hắn muốn nói với em rằng hắn muốn để Jake biết điều đó, rằng hắn muốn thừa nhận tất cả mọi thứ.

Hắn cũng muốn nói cho em biết rằng trái tim hắn cảm thấy bối rối khi nghĩ về em.

"Anh mệt rồi, anh không biết phải làm gì với em cả"

"Ừ"

Heeseung cảm thấy tức giận.

"Nghe này, thế giới này không chỉ quay quanh mỗi em đâu nên dừng lại đi"

"Thế thì tại sao anh lại hỏi em về Jay ngày hôm ấy?"

Heeseung lấy điếu thuốc từ tay Sunghoon và im lặng, hắn hít một hơi khi nhìn vào cử động của đối phương. Hắn không muốn nói gì nữa, mọi thứ hắn muốn bây giờ là bắt trói và làm em ngay tại đó, nhưng thật nguy hiểm, cả hai sẽ bị bắt gặp bất cứ lúc nào. Heeseung đang hứng tình, nhưng hắn không ngu ngốc và vô trách nhiệm đến mức đó. Sunghoon vẫn đang nhìn hắn, em cố tìm kiếm câu trả lời trên biểu cảm của người đối diện, nhưng em không thể, và sẽ không bao giờ có thể.

Cả hai hút thuốc cùng nhau một lúc lâu mà không nói gì, hắn thậm chí còn không biết Sunghoon cũng hút thuốc. Heeseung, bây giờ, nhận ra rằng hắn biết rất ít về em, chỉ có một ít về cuộc sống của em mà hắn tình cờ biết được. Khi Heeseung vứt điếu thuốc trên tay mình xuống đất, hắn nhìn Sunghoon và đưa tay nắm lấy cằm em, cuối cùng hạ môi mình xuống môi em.

Một nụ hôn thật lộn xộn, giống như những nụ hôn trước đó của hai người. Có một thứ cảm giác gì đó ở đầu lưỡi của cả hai, một cảm giác nguy hiểm, khi cả hai sẽ bị bắt gặp bất cứ lúc nào, điều đó như một dòng điện chạy dọc tất cả tĩnh mạch của Heeseung. Lưng hắn chạm bức tường ở phía sau khi Sunghoon đẩy hông, hắn rên rỉ.

"Dừng lại đi"

"Chơi em đi, trông anh thật quyến rũ khi ghen đó Heeseung"

Sunghoon ôm hắn lần nữa, tay em vuốt ve hông hắn và môi lưỡi hai người quấn lấy nhau, đến tận khi Heeseung đẩy em ra, lồng ngực hắn cảm thấy đau nhói.

"Anh nghĩ là anh thích em"

Sunghoon trông rất bất ngờ với câu nói của hắn, em run rẩy và im lặng cho đến khi Heeseung lên tiếng.

"Nhưng anh nghĩ là anh sẽ từ bỏ, trước khi thứ chết tiệt này khiến anh phải hối hận"

"Đoán là anh đã như thế rồi"

Heeseung nhìn em, hắn tin rằng Sunghoon cũng có cảm giác giống như hắn, nhưng thực tế là không một ai trong cả hai thật sự yêu. Cả hai không thể tiến tới với nhau, hắn và em đã gặp nhau sai thời điểm và nó sẽ luôn luôn là như thế. Những vì tinh tú trên bầu trời sẽ mãi không bao giờ sà xuống và cho cả hai một cơ hội, vì mọi thứ đã được sắp đặt kể từ ngày hắn gặp em. Heeseung đưa tay vuốt ve má em, hắn nhìn thẳng vào mắt Sunghoon.

"Hẹn anh ở một kiếp khác"

Sunghoon nói, em bước lùi về sau, bỏ lại hơi ấm của Heeseung, bỏ lại cả tình cảm của hắn.

__________

done rùi cả nhà iu của bé, chap này trans khum bằng chap trước huhuhu, mình trans nhanh nên mng bắt lỗi chính tả giúp mình nhé 🥲 anw mong mng hãy enjoy chiếc fic đầu tiên của mình nha, lets gaurrrr

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro