Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 - END

"Ngày mai ở tiệc đính hôn, tôi sẽ đến... với tư cách là bạn gái của cô." Tống Hân Nhiễm vừa nói vừa chỉnh mắt kính.

"Tôi không phải đã gửi thiệp mời cho cô sao ?" Cô gái cười như không cười nhìn Tống Hân Nhiễm

"Vậy coi như tôi chưa nói gì"

"Nga ~ được rồi. Đến lúc đó nên thế nào, có muốn tôi đến đón cô ?"

"Tôi tự mình..." Tống Hân Nhiễm dừng lại "Cô đến đón tôi, đến trụ sở đón tôi."

"Được rồi. Tống luật sư yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ lái chiếc xe đến đón cô, bảo đảm sẽ có mặt"

---------------------

"Hiện tại cậu hối hận vẫn còn kịp."

"Mình không hối hận"

"Đều vì em ấy?"

"Còn có biện pháp khác sao "

"Không có.."

"Hướng em ấy thẳng thắn một lần đi"

"Hoàn toàn không được, cậu cũng biết mình bắt đầu không khống chế được chính bản thân."Tống Hân Nhiễm còn trẻ như vậy, chính nàng lại chỉ muốn giam em ấy trong thế giới của riêng mình, không muốn người khác nhìn trộm nửa phần.

"Tựa như mười năm kia đều giống nhau không đúng?"

"A" Đới Yến Ni biết, mười năm nay, Tống Hân Nhiễm còn đang đợi nàng. Chi bằng nên để cho nàng tự mình chấm dứt đi.

"Lục Thu hiện tại vẫn còn chăm sóc cậu ?"

Đới Yến Ni không trả lời, nàng thả vào ly rượu ba viên đá rồi khuấy đều

"Đừng nói với mình, người cậu đính hôn chính là Lục Thu!"

"Cứ cho là như vậy đi, ngày mai cậu nhớ đến tham dự... tiệc đính hôn của mình."

Đới Yến Ni nhìn ly rượu trong tay, ngẩn người không biết suy nghĩ cái gì. Qua hồi lâu, nàng nhịn không được cười khẽ ra tiếng.

"A, tôi như vậy có cái gì tốt a. Hãy là "Tống Hân Nhiễm" đi, đừng lại trở nên giống "Đới Yến Ni" "

--------------------------------

Tiệc đính hôn

Thời điểm Đới Yến Ni ở trên lầu nhìn xuống qua cửa sổ liền thấy Tống Hân Nhiễm vừa xuống xe, mái tóc gợn sóng còn có chiếc váy màu xanh lam trễ vai để lộ xương quai xanh tinh xảo. Phảng phất chỉ giống như mới hai mươi tuổi, đầy sức sống.

Cốc cốc

Đới Yến Ni nghe được có người gõ cửa, khôi phục lại trạng thái thì người kia sớm đã không còn ở đó.

"Mời vào" Đới Yến sửa sang lại chính mình một chút, hẳn là em ấy đến.

Cửa mở, là em ấy.

"Chúc mừng đính hôn." Tống Hân Nhiễm mỉm cười nhìn người trước mặt, kiểu tóc được chăm chút tỉ mỉ, còn có lễ phục thuần trắng "Thật xinh đẹp"

"Cám ơn em" Đới Yến Ni cũng cười đáp lại

"Đây là quà tôi đã chuẩn bị. Bất quá tôi hi vọng chị sẽ mở nó lần nữa vào buổi tối." Tôi nghĩ chị nhất định sẽ thích nó. Tống Hân Nhiễm không nói câu tiếp theo, đồ vật được gói cẩn thận trong túi giấy.

"Ân, cảm ơn" Làm sao một người thông minh như Đới Yến Ni như thế nào lại không biết có gì trong đó ? Khi duỗi tay lấy, nàng cảm giác đôi tay của mình nặng trĩu.

"Không có việc gì. Vậy tôi đi trước, có một buổi hẹn quan trọng"

"Ân"

"Về sau uống ít rượu một chút"

"Ân, em cũng vậy"

"Sẽ. Tạm biệt"

"Tạm biệt"

Tống Hân Nhiễm đi ra cửa thấy Đới Yến Nhĩ đang dựa người vào tường, nhìn đến bộ dáng chính mình như đang xem kịch hay

"Sao lại nhanh như vậy liền ra tới ?"

"Tôi đi trước" Tống Hân Nhiễm không để ý đến suy nghĩ cũng không trả lời câu hỏi của Đới Yến Nhĩ.

"Chờ đã! Thế này liền rời đi sao, tiệc đính hôn vẫn chưa bắt đầu" Đới Yến Ni đưa tay nắm lấy tay Tống Hân Nhiễm

"Đã làm xong việc nên làm, vốn dĩ là tôi nên rời đi không phải sao?" Tống Hân Nhiễm gỡ tay mình ra, sau đó vươn tay nâng cằm Yến Nhĩ lên, tới gần bên tai nhẹ nhàng thì thầm

"Cô nói xem vở kịch này, tôi diễn có tốt không ? Đừng cử động, chị gái của cô đang xem chúng ta thân mật. Nghe lời. Tôi sẽ ôm cô, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài." Bàn tay của Tống Hân Nhiễm nhẹ nhàng vòng qua eo Yến Nhĩ, ôm nàng đi ra ngoài

Khi cả hai rời khỏi địa điểm của buổi tiệc, Tống Hân Nhiễm buông lỏng eo cô gái "Thật xin lỗi, Đới tiểu thư"

"A, thật cùng một dạng với chị của tôi."

"Hi vọng Đới tiểu thư minh bạch có một số việc cái gì nên làm cái gì không nên làm."

"Dừng. Tính xem tôi nợ các người cái gì. Đi nhanh đi, đừng để tôi nhìn thấy các người nữa. Vừa nhìn đã khó chịu."

"Hảo. Tạm biệt"

Đới Yến Ni, những gì chị muốn, tôi đều sẽ làm. Bao gồm cả việc muốn tôi quên chị, còn có làm tôi trở thành chính "Tôi"

-------------------------------

"Xin chào, em là đại diện cho tân sinh viên của năm nay, tên là Tống Hân Nhiễm"

"Chào em, tôi là học tỷ đã tốt nghiệp của trường, tên là Đới Yến Ni"

"Em gọi chị là học tỷ, có thể chứ ?"

"Có thể, học muội"

"Về sau, em được phép gọi chị sao ?"

"Có thể, về sau chị liền gọi em Nhiễm Nhiễm đi"

"Ân ân, kia tỷ tỷ, có thể muốn em sao?"

"Em có biết chính mình đang nói cái gì không?"

"Biết, em thích chị, muốn cùng chị ở bên nhau, muốn chị quan tâm cùng chiếm hữu em, muốn chị.... A ~ ân..."

"Không cho phép em hối hận"

"Không... Ân ~ sẽ không... sẽ không... hối hận" Chỉ cần là chị, như thế nào cũng đều có thể.

--------------------------

Không quan trọng, ở đâu nhiều nhất sinh nhất thế như vậy

Chỉ cần là chị, như thế nào cũng đều có thể.

END----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro