Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9 - Shocking New

Hôm nay họ sẽ bắt đầu quay hình cho Running Man. Đây là ngày đầu tiên họ quay trở lại sau đám cưới của Jong Kook và Ji Hyo. Jong Kook khá lo lắng về việc anh sẽ phản ứng như thế nào nếu có bất kỳ khoảnh khắc nào của Monday Couple.

Chủ đề cho ngày hôm nay là Destined Partner với Suzy là khách mời. Việc ghi hình bắt đầu trong một lớp học . Suk Jin, Kwang Soo và Gary ngồi ở một hàng trong khi đó Jae Suk, Haha và Jong Kook ngồi ở một hàng khác và mỗi hàng như vậy sẽ là đội của họ. Sau đó, Ji-hyo đến và giới thiệu mình là một học sinh mới chuyển trường. Khi cô bước vào, tất nhiên là Jong Kook không thể rời mắt khỏi cô dù anh có nhìn cô ở nhà thường xuyên như thế nào. Ji Hyo ngược lại thì cố tình tránh giao tiếp bằng mắt với Jong Kook vì cô sợ rằng cô không thể tập trung vào vai trò của mình. Khi Ji Hyo giới thiệu Suzy, tất cả các chàng trai đều phấn khích, vui vẻ bao gồm Jong Kook và Ji-hyo gửi cho anh cái liếc  làm cho anh phải kiểm soát sự phấn khích của mình bớt đi một chút. Suzy sau đó chọn đội của Jong Kook và Ji Hyo không còn lựa chọn nào khác đành chọn đội còn lại. Ji Hyo bắt đầu cảm thấy không thoải mái không phải vì cô sợ rằng Jong Kook sẽ ghen với cô và Gary mà bởi vì tất cả mọi người trong đội của Jong Kook bao gồm cả anh có vẻ rất vui khi ở bên Suzy. Hơn nữa, Suzy từ một cô bé đã lớn lên thành một người phụ nữ xinh đẹp.

Trò chơi đầu tiên là Định Luật Parabol, họ cần ném giày bằng chân vào tên của họ tại mỗi hộc tủ. Người đầu tiên thành công là Ji Suk Jin. Sau đó, đôi giày của Ji Hyo lại hạ cánh ngay bên cạnh ô của bố Mũi to nên Jae-suk và Gary sau đó trêu chọc cô và Suk Jin là một cặp. Họ thậm chí còn trêu chọc rằng Ji Hyo đang phải lòng Suk Jin và điều này khiến cho Jong Kook khó có thể giả vờ rằng anh đang vui vẻ. Đội của Ji-hyo đã giành chiến thắng trong trò chơi này. Sau đó họ tiến hành đi vào lớp học và bắt đầu cho trò chơi tiếp theo. Đó là thi đấu vật tay theo cặp đôi. Hai người của mỗi đội sẽ có một cuộc đấu vật tay với nhau. Cặp đôi đầu tiên trong nhóm của Ji Hyo là Ji Hyo và Suk Jin và đội của Suzy là Suzy và Jong Kook. Khi Ji Hyo nghe thấy nó, cô không thể nhìn Suzy. Cô ấy dùng toàn bộ thời gian này để khiến bản thân tập trung suy nghĩ rằng đây chỉ là một trò chơi. Jong Kook trông rất vui vẻ khi anh khởi động trong khi đó Ji Hyo thì hoàn toàn ngược lại. Vòng đầu tiên, Jong Kook đã đánh bại Suk Jin một cách dễ dàng. Sau đó là Gary. Jong Kook cảm thấy hơi khó chịu vì họ cùng ngồi trên một chiếc ghế và trong khi chơi Ji Hyo ngồi khá gần với Gary. Vòng 2 tuy JK khá khó khăn để giành chiến thắng vì Gary là đối thủ đáng gờm nhưng cuối cùng thì JK vẫn giành chiến thắng. Ji Hyo chỉ mỉm cười mà không nói bất cứ điều gì vì cô đã rất ghen tị khi Suzy nghiêng người quá gần Jong Kook trong trò chơi. Vòng cuối cùng, đến lượt Kwang Soo, Gary yêu cầu Ji Hyo nhìn vào mắt Jong Kook để làm anh mất tập trung vì anh rất yếu đuối với phụ nữ nhưng Ji Hyo thì không thể làm điều đó vì cô vẫn đang khó chịu với anh. Thay vào đó, cô đã bùng nổ bằng cách nói lên sự bất công vì cô cho rằng Jong Kook đang gian lận. Jae Suk cố gắng trấn tĩnh cô và nói rằng cô chỉ đang nhạy cảm quá thôi. (Tất nhiên em nhạy cảm rồi oppa. Đó là chồng em mà cô ấy thì đang nghiêng về phía ảnh rất nhiều. Em thậm chí không biết anh ấy đặt tay kia ở đâu. Nó có thể ở trên thắt lưng của Suzy không? Aishhh!!)

"Ji-hyo ah... Lúc này em chỉ đang bực bội thôi..." Jae Suk nói, cố gắng trấn an Ji Hyo. Đội của Suzy vẫn giành chiến thắng trong vòng này. Sau đó họ đi ra ngoài để nhận được hướng dẫn tiếp. Bước ra khỏi lớp, Jong Kook chờ Ji Hyo để đi cùng nhau.

"Mwo?"

"Ai đó hình như đang ghen?".

"Mơ đi!"

Jong Kook nắm lấy tay Ji Hyo làm cô ngừng bước.

"Em tức giận à? Anh xin lỗi. Nhưng đó chỉ là một trò chơi".

"Anh có giữ eo cô ấy không?"

"Cái gì?"

"Trong lúc vật tay, tay kia của anh đâu?"

"Trên ghế... Trời ơi, em nghĩ anh sẽ lợi dụng như vậy sao?"

"En không biết... bởi vì em không thấy. Đó là lý do tại sao em hỏi như vậy . Cô ấy có vẻ hạnh phúc khi dựa vào anh. Và anh cũng vậy." Ji Hyo cố gắng không nhìn vào Jong Kook vì cô ấy sợ nó sẽ làm cho cô ấy cảm thấy tồi tệ hơn.

"Em yêu, anh yêu em. Em có thể tin anh điều này không?"

"Được rồi! Em xin lỗi". Ji-hyo cúi mặt.

"Anh biết đó là do em yêu anh quá nhiều. Cố lên! Chúng ta hãy tiếp tục với trò chơi nhé"

"N-neh!"

Họ tiến hành trò chơi cuối cùng được gọi là "Đi tìm đồ vật của bạn". Họ cần phải giấu đồ đạc của mình và đội kia chỉ có thể tìm ra đồ vật của bạn trước khi có thể xé bảng tên của đối thủ, họ cần phải tìm đồ đạc của người khác trước khi họ có thể xé thẻ tên của họ. Ji Hyo tìm thấy món đồ của Jong Kook và bắt đầu chạy để gọi cho các thành viên trong đội nhưng Jong Kook đã ôm chặt cô trước khi cô bỏ chạy. Anh thì thầm "Anh yêu em" với Ji-hyo trước khi anh chạy trốn để tự cứu mình. Đó tuy là một từ mà anh thường nói nhưng điều đó cũng đủ để làm cho Ji-hyo hạnh phúc. Tuy nhiên, sau đó thì Ji Hyo và Gary đã cùng nhau  hợp lực để có thể xé được bảng tên của Jong Kook. Ji Hyo thì quay lưng lại với Jong Kook và sử dụng sức mạnh của mình để đẩy Suzy ra không cho cô ấy bảo vệ Jong Kook. Gary thành công trong việc xé Jong Kook cuối cùng. Jong Kook nhanh chóng kiểm tra Ji Hyo xem cô ấy ổn không sau trận chiến của họ vừa rồi. Cuối cùng thì đội của Suzy đã tiếp tục giành chiến thắng trong trò chơi này.

Việc quay phim tiếp tục cho đến đêm, nơi họ cần phải quay một trò chơi khác tên là "Sau năm năm rời khỏi trường học". Hóa ra Ji Hyo và Suzy thực sự là những bóng ma trong tập phim này do đó họ cần phải loại bỏ tất cả mọi người để giành chiến thắng. Và họ đã thành công. Cuối cùng họ đã thắng. Sau buổi ghi hình bận rộn, mọi người đều tan làm. Ji Hyo bước vào xe của Jong Kook một cách vui vẻ mặc dù cô cũng rất mệt mỏi.

"Bây giờ có người đang rất hạnh phúc nhỉ?..."

"Tất nhiên rồi! Em đã thắng!" Ji Hyo trả lời rồi làm hành động lêu lêu về phía Jong Kook. Jong Kook chỉ mỉm cười.

"Anh tưởng em sợ ma."

"Em có đó. Jagiya à, khi chúng em được đặt một mình trong một căn phòng riêng biệt, ahhh... Thật đáng sợ. May mắn thay, người quay phim đã ở cùng chúng em... nhưng họ lại không nói bất cứ điều gì vì vậy em đã suy nghĩ rằng ai đó đã nhập và cơ thể của họ và giả vờ là họ. Aishh!!" Ji-hyo nhắm mắt lại.

"Hahaha... Lúc đó anh cũng đang thắc mắc không biết em đang và đã làm gì. Nhưng anh biết em sẽ ổn với các staff."

"Hurmm... Suzy đã thực sự trưởng thành. Cô ấy rất xinh đẹp, Jagiya."

"Thật sao? Anh chẳng biết... vì anh chưa bao giờ nhìn chằm vào cô ấy."

"Đúng vậy ư?!" Ji Hyo không tin vào lời nói của Jong Kook.

"Đó là sự thật, em yêu à . Làm thế nào anh có thể nhìn cô ấy khi một con sư tử cái đang chờ đợi để tấn công anh suốt thời gian đó cơ chứ?"

"Ahhh... Vì vậy, nếu con sư tử cái không có ở đó, thì anh sẽ tán tỉnh xung quanh như những người khác đúng không?" Ji Hyo véo tai Jong Kook.

"Arghh... Tất nhiên là không, em yêu. Hahah! Từ khi nào em lại trở thành nữ hoàng ghen tuông thế này?"

"Kể từ khi em kết hôn với ông vua ghen tuông."

"Anh Ghen nhưng dễ thương, hahah! Em yêu, em có muốn cắn một miếng trước khi chúng ta quay về không?"

"A-ni! Em chỉ muốn về nhà... Em quá mệt mỏi..."

"Được rồi, vậy chúng ta về nhà đi."

Mới đó mà đã ba tháng trôi qua. Hôm nay, họ không ghi hình cho Running Man. Vì vậy, Jong Kook bận rộn trong phòng thu từ sáng sớm, trong khi Ji Hyo chỉ muốn ở nhà. Hôm nay cô ấy cảm thấy cơ thể khá ốm và hơi yếu. Nhưng cô đã không để Jong Kook biết về điều đó vì cô không muốn anh ấy lo lắng và bỏ công việc của mình chỉ để ở bên i9cô. Thay vào đó, cô gọi Ji Eun đến thăm cô.

"Unnie, chị có sao không?" Ji Eun tò mò hỏi.

"Chị không sao. Hôm nay chị chỉ cảm thấy hơi ốm một chút. Chih không biết có chuyện gì với chị không nữa"

"Owh... Jong Kook oppa đâu? Anh ấy có biết chị như thế này không?"

"A-ni! Anh ấy đi tới studio. Chị không muốn anh ấy lo lắng, đó là lý do tại sao chị gọi cho em." Ji-hyo đột nhiên chạy vào phòng tắm và nôn mửa.

Ji Eun chạy theo chị gái và xoa lưng cô để làm cho cô thoải mái. Sau khi tắm rửa, Ji Eun đưa Ji-hyo lên giường.

"Unnie, trông chị thật tệ. Chị không nghĩ tốt hơn là nên nói với Oppa sao?"

"Không sao đâu. Không cần phải nói với anh ấy. Chị cảm thấy tốt hơn sau khi nôn". "Hurm... Hôm nay chị có ăn gì không? Hay đêm qua chẳng hạn?"

"Không! Chị đột nhiên cảm thấy ốm sau khi tiễn Jong Kook oppa ra ngoài. Chị cũng cảm thấy chóng mặt nữa".

Ji Eun tiếp tục nhìn chằm chằm vào chị gái mình đang quấn bên dưới tấm chăn. Cô đặt tay lên đầu Ji-hyo để cảm nhận nhiệt độ của Ji Hyo. Chắc chắn không bị sốt. Đột nhiên một cái gì đó xuất hiện trong đầu cô.

"Đúng rồi... Unnie, kỳ cuối cùng của chị là khi nào?"

"Kỳ kinh nguyệt cuối cùng của chị... aih. Chị không có thời gian để nhớ nó, Ji-eun. Đừng hỏi những câu hỏi ngu ngốc nữa."

"Unnie, có thể là như vậy... chị đang mang thai?"

"Omo! Em nghĩ vậy sao?" Ji-hyo thận trọng hỏi trong khi giữ bụng.

"Các triệu chứng đó. Nhưng để chắc chắn, chúng ta cần phải mua qua thử thai để thử. Em sẽ đi mua nó."

"Ah, cảm ơn Ji-eun ah. Xin hãy giữ nó như bí mật giữa chúng ta."

"Haih, tất nhiên rồi. Chị hãy cẩn thận khi em đi nhé."

"N-neh! Em chỉ cần trở lại thật nhanh."

Trong khi Ji Eun đi, Ji-hyo nhìn chằm chằm vào bụng của mình và xoa đều nó.

"Điều này có thật không? Mình thực sự mang thai ư? Jong Kook sẽ là người hạnh phúc nhất khi biết về điều này. Nhưng mà mình vẫn chưa thể phấn khích được. Mình cần đợi Ji-eun."

Ji Eun trở lại sau nửa giờ. Ji-hyo đi thử và cả hai đều hồi hộp chờ đợi kết quả.

"Unnie, chị có hào hứng không?"

"Chị... Không biết phải mong đợi điều gì... Nếu chị có thai, nó thực sự rất nhanh... Nhưng chị sẽ hạnh phúc và chị biết Jong Kook oppa cũng sẽ như vậy. Nhưng nếu như không phải mang thai, thì chị cũng sẽ chấp nhận nó."

Đến lúc xem kết quả, Ji-eun và Ji-hyo đều nhìn chiếc que thử đầy lo lắng. Đúng như dự đoán Jihyo đang mang thai.
"Omo! Unnie, xin chúc mừng! Em rất mừng cho cả chị và Jong Kook oppa! " Ji-eun bày tỏ cảm xúc và ôm chầm lấy chị gái của mình.
"Vậy khi nào chị sẽ nói với JK oppa? Unnie? "
"Hả? Ồ... .errr.... Chị không biết... chị... Ji-eun à, điều này có thật không? Chúng ta có thể tin vào kết quả không? "
"Chà, nếu chị muốn xác nhận, thì chị phải kiểm tra với bác sĩ. Chị có muốn em đưa chị đến đó không? "
"Không! Chị sẽ nói với Jong Kook oppa trước... Nhưng, chị muốn nó sẽ là một điều bất ngờ, chị sẽ nói với anh ấy vào tuần sau, đúng vào ngày sinh nhật của anh ấy"
"Ồ... nhưng điều đó sẽ hơi lâu để chị có thể giải quyết một mình. Chị có thể làm điều đó được không? Ý em là, chăm sóc bản thân thật tốt và bla bla? Chị thậm chí còn phải gh hình cho Running man vào vài ngày nữa. Làm thế nào chị có thể giấu nó với anh JK về tất cả mọi việc liên quan đến việc ghi hình RM? Và chị cần phải rất cẩn thận, unnie... vì chị đang ở giai đoạn đầu. Một thời kì rất nhạy cảm đấy ".
"Chị nghĩ mình có thể xử lý được. Chị là con át chủ bài cơ mà, nhớ không? Chị chỉ cần thảo luận với PD ".
"Được thôi. Nhưng phải chắc chắn rằng chị sẽ hết sức cẩn thận. Em sẽ ở bên cạnh chị nếu chị cần em. "

"K-neh! Cảm ơn Ji-eun ah. Xin lỗi vì làm phiền em nha. "
"Aishh... rắc rối gì khi một đứa bé đang trên đường đến với gia đình chúng ta..... woohooo !! Em đang rất mong chờ xem phản ứng của ba và mẹ đây"

"Nhưng, hãy hứa sẽ giữ nó bí mật cho đến khi chị nói với JK oppa đấy, và đến khi nhận được xác nhận chính xác từ bác sĩ nữa. Chị không muốn họ có hy vọng cao và đột nhiên nó không trở thành sự thật ".
"Vâng! Em hiểu!"

Trước khi rời đi, Ji-eun đã dọn sạch tất cả các bằng chứng về việc Ji-hyo đang mang thai theo chỉ dẫn của Ji-hyo.

Hôm nay họ có một buổi quay cho Running Man. Lúc đầu Ji-hyo muốn thảo luận với PD nhưng vì Jong Kook luôn theo sát cô nên rất khó để cô thảo luận về điều đó. Vì vậy, cô quyết định giữ nó cho riêng mình và nếu có bất kỳ trò chơi về thể chất khó khăn nào, cô sẽ từ bỏ nó và không cố gắng nhiều. Chủ đề hôm nay là "Tìm cô gái". Họ cần phải tặng chữ ký của mình từ máy bán hàng tự động cho ba mươi người. Sau khi thành công, họ cần tiến đến xưởng sản xuất đồ gỗ. Cho đến lúc này, đây không phải là một nhiệm vụ khó khăn gì nên Ji-hyo khá hài lòng với những cảnh quay. Tại nhà máy sản xuất đồ nội thất từng là nhà máy của cha Kwang Soo, họ cần tìm nhiệm vụ của mình từ một trong những đồ nội thất tại cửa hàng. Ji-hyo là người đầu tiên tìm thấy tập tài liệu và bắt đầu chạy trốn khỏi mọi người nhưng Jong Kook đã nhìn thấy cô và cố gắng đuổi theo cô. Cô đã loạng choạng và ngã xuống sàn. Jong Kook cố gắng kiểm tra cô nhưng vì cô không cảm thấy đau hay bị tổn thương nên anh đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Sau đó, mọi người lấy tệp chứa nhiệm vụ và bắt đầu trò chơi của họ. Ở nhiệm vụ thứ ba, họ cần phải leo núi trước khi nhận giấy nhiệm vụ tiếp theo được dán trên tường cao. Có ba mức đầu mối là thấp, trung bình và cao. Ji-hyo cảm thấy hơi lo lắng về điều này nhưng cô cũng rất hào hứng đồng thời vì một phần cô rất thích thể thao mạo hiểm. Cô xoa bụng một chút và khi chắc chắn rằng mình không cảm thấy gì, cô tiếp tục công việc. Mọi người đã đến địa điểm ngoại trừ Kwang Soo và Jong Kook. Ji-hyo muốn hoàn thành nhiệm vụ này nhanh chóng trước khi Jong Kook đến vì cô không muốn anh nhận ra bất kỳ manh mối nào về sự khác thường của cô . Trước khi bắt đầu leo, cô thì thầm vào bụng mình rằng "Con yêu, hãy ngoan và mạnh mẽ vì appa của con, được không?"

Sau đó, cô bắt đầu leo ​​lên. Cô đã tìm manh mối ở mức trung bình nhưng sau khi xuống, cô lại muốn leo lên. Vì vậy, cô đã chuyển manh mối của mình cho Suk Jin, người có vấn đề khi leo lên và cô leo lại để tìm manh mối ở mức cao.
Mặc dù nó hơi cao và khó nhưng cô đã hoàn thành nó và tiến đến địa điểm tiếp theo trước khi Jong Kook đến. Trò chơi cuối cùng, họ cần phải tìm ra cô gái như trong nhiệm vụ, điều này chỉ có thể được tìm thấy ở trường của cô ấy. Mọi người đang chạy và đuổi theo cô gái trong trường nhưng cuối cùng, Suk Jin đã giành chiến thắng trong trò chơi. Họ dành một chút thời gian ở trường với những người hâm mộ muốn chụp ảnh trước khi tan học. Trong lúc này, Ji-hyo bắt đầu cảm thấy có gì đó trong bụng mình. Trong xe, khi đang trên đường trở về, Ji-hyo im lặng. Khi Jong Kook hỏi cô có chuyện gì không, cô đưa ra lý do rằng cô ấy mệt mỏi mặc dù cô thực sự bắt đầu cảm thấy đau bụng. Sau khi đến nơi, Ji-hyo nhanh chóng đi ngang qua Jong Kook. Ngay khi cô bước vào phòng của mình, Jong Kook đến gần cô .
"Ji-hyo à.... Bây giờ em đang có kinh hả?"
"Mwuh?"

"Có vết máu dính trên quần của em kìa."

Khi nghe Jong Kook nói như vậy, Ji Hyo không thể nghĩ ra bất cứ điều ngoại trừ rằng cô biết đã có điều gì đó đã xảy ra với em bé. Đồng thời cơn đau trở nên tồi tệ hơn khiến đôi chân của cô yếu đi và cô từ từ nằm trên sàn nhà. Jong Kook nhanh chóng chạy đến chỗ cô.

"Ji-hyo ah. Có chuyện gì vậy? Em bbị ốm à?"

"Jagiya... đau quá... nó đau quá..." Ji-hyo nói trong khi ôm bụng mình và bắt đầu khóc.

"Omo! Đau ở đâu? Có phải là vì kỳ kinh nguyệt không? Bây giờ anh sẽ đưa em đến bệnh viện." Jong Kook hoảng loạn bế Ji Hyo trở lại xe và lái xe đến bệnh viện.

Ji-hyo cố gắng hết sức chịu đựng nỗi đau cho đến khi họ đến bệnh viện. Ji-hyo đã được đưa đến phòng cấp cứu để kiểm tra và theo dõi thêm. Trong khi chờ đợi Ji-hyo, Ji-eun đã đến. Jong Kook đã gọi cho cô trên đường đến bệnh viện theo yêu cầu của Ji-hyo. "Oppa, chuyện gì đã xảy ra vậy?" Ji-eun hỏi.

"Anh không biết. Anh nghĩ cô ấy có thể bị đau bụng kinh nhưng lần này nó thực sự tồi tệ".

"Đau bụng kinh?"

"Đúng vậy! Khi bọn anh về nhà hôm nay, anh thấy một vết máu dính trên quần cô ấy. Ngay sau khi anh nói cho cô ấy biết về điều đó, cô ấy bắt đầu hoảng loạn và cơn đau bắt đầu trở nên tồi tệ hơn."

"Anh nói là có máu?"

"Đúng vậy! Tại sao? Em có biết gì về nó không? Ji-eun ah, Ji-hyo có nói với em rằng cô ấy bị đau trong những ngày này không?" (Mình có nên nói với anh ấy hay không, unnie? Giúp em đi!)

"Ji-eun ah..." Ngay khi Ji Eun định nói gì đó, một bác sĩ đến chỗ họ.

"Kim Jong Kook-ssi."

"N-neh! Vợ tôi thế nào, thưa bác sĩ?"

"Tôi rất tiếc phải nói với bạn, rằng cô ấy đã sảy thai "

"Cái gì?"

"Cô ấy bị sảy thai. Anh không biết gì về chuyện này sao?"

"Ý anh là, cô ấy đang mang thai à?" Jong Kook không thể tin vào những gì mình nghe được.

"Vâng! Anh không biết à? Có lẽ cô ấy cũng không biết, đó là lý do tại sao cô ấy không cẩn thận với bản thân. Nhưng dù sao, chúng tôi cần phải làm sạch bên trong cô ấy để đảm bảo không có nhiễm trùng để gây ra các biến chứng khác trong tương lai. Anh có thể nhìn thấy cô ấy sau khi chúng tôi đưa cô ấy ra."

"Nhưng... Cô ấy thế nào, thưa bác sĩ?"

"Cô ấy ổn... Nhưng có vẻ mệt mỏi. Đừng lo lắng quá nhiều"

"N-neh! Cảm ơn bác sĩ".

Bác sĩ để Jong Kook và Ji Eun ở hành lang. Ji Eun che mặt mình lại bằng cả hai tay. Jong Kook từ từ đến gần Ji Eun và ngồi cạnh cô.

"Cô ấy đang mang thai? Nhưng... làm thế nào... làm thế nào... tại sao...".

"Oppa, em xin lỗi... em xin lỗi vì sự mất mát này."

"Ji-eun ah... Em có biết gì về chuyện này không?" Ji Eun bắt đầu khóc nhưng gật đầu nhẹ nhàng.

"Nhưng tại sao cô ấy không nói với anh bất cứ điều gì?"

"Oppa... Unnie muốn làm anh ngạc nhiên vào ngày sinh nhật của anh vào tuần tới. Nhưng em chưa bao giờ nghĩ....... Em đã nói cô ấy hãy cẩn thận hơn..."

"Cô ấy muốn làm anh ngạc nhiên? Và giờ thì để mất đứa bé như thế này không? Trời ơi, tại sao?"

"Oppa, làm ơn đừng giận chị ấy. Chị ấy biết anh sẽ hạnh phúc về điều này. Nhưng chị ấy chỉ muốn anh tận hưởng và hạnh phúc trong ngày đặc biệt của anh thôi."

"Nhưng cô ấy đang mạo hiểm mạng sống của mình như thế này đấy. Cô ấy luôn làm điều gì đó mạo hiểm đối với bản thân mình".

"Em Xin lỗi, oppa."

"Không sao đâu, Ji-eun ah. Anh chỉ lo lắng cho cô ấy thôi . Xin lỗi nếu anh đã đả kích em. Xin đừng nói với ba mẹ vợ. Chúng ta hãy xem Ji-hyo xử lý nó như thế nào trước tiên nhé. Anh không muốn cô ấy trở nên áp lực hơn khi bố mẹ biết về điều này".

"N-neh! Em hiểu mà, oppa."

P/s: wow...4000 từ. mình chưa beta lại nên có gì mọi người sửa giúp mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro