Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Trans-FANFIC] Hạnh phúc

"Hyung ... Lát nữa đến chỗ của em sau để cùng nhau xem chương trình hôm nay nha. Buyl sẽ nấu ăn cho hai người ăn nữa...", HaHa đã không gặp Gary trong một thời gian rồi. Họ rất bận rộn.

"Ok để anh hỏi ý người phụ nữ của anh đã, chờ tí nhé" Anh đi ra khỏi phòng làm việc của mình ngắm Jihyo ngủ trên sofa ở phía trước của TV. Anh mỉm cười nhìn cô. "Cô ấy đang ngủ. Anh nghĩ cô ấy sẽ đồng ý. Hẹn lúc 6 giờ nhé." Gary cúp máy và đi đến chỗ sofa. Anh quỳ trên sàn đối diện cô. Cúi xuống, nhìn vào khuôn mặt đang ngủ một cách bình yên của cô. Bàn tay anh nhẹ vén lọn tóc ra khỏi khuôn mặt cô.

Cô từ từ tình dậy. Cảm thấy được sự hiện diện của anh và rồi cô mở mắt cùng không quên kèm theo nụ cười trên mặt. "Hello người đẹp". Anh nhìn sâu vào mắt cô rồi lạc trong vẻ đẹp ấy. "Hello chàng đẹp trai", cô dịu dàng lên tiếng làm Gary đỏ mặt. "Anh phải tập làm quen khi em gọi anh như thế, honey..." Cô trở mình để quay sang đối diện anh, cô giơ tay lên má anh. "Anh lúc nào cũng ngượng khi em gọi anh như vậy, ở đây chỉ có chúng mình thôi mà."

"Anh đã quen khi người ta nói anh xấu trai ... Anh thật không cảm thấy thoải mái với từ 'đẹp trai'. Gọi Anh là 'honey' là đủ rồi" Anh gãi đầu, lúng túng giải thích. Cô vòng tay quanh anh và kéo anh lại nằm bên cạnh cô. "Nhưng em nói vậy bởi vì em thấy anh đẹp trai ..." Cô vuốt ve má anh. Họ đang nằm mặt đối mặt, cảm nhận hơi thở của nhau. "Fans của anh cũng đồng ý là anh đẹp trai mà. Anh nên tự tin vì điều đó ... Anh thật sự đẹp trai khi anh là chính mình ... "

"Vậy ... em cũng có khen tất cả những diễn viên và thần tượng khác đẹp trai đấy thôi ... Anh không nghĩ rằng anh có thể so sánh với họ ..." Họ lại vòng về chủ đề này. Anh không ganh ghét hay ghen tị. Anh chỉ nói với cô những điều anh nghĩ. Anh đánh giá cao lời khen của cô, anh chỉ cảm thấy anh không xứng đáng với lời khen đó khi anh biết anh không thể so sánh với người khác ."... Anh nên biết rằng với bất kỳ người phụ nữ nào, người đàn ông cô ấy yêu luôn luôn là người đẹp trai nhất. Em chỉ bảo với những người khác họ đẹp trai ... nhưng không bao giờ em có ý nghĩ hay cảm giác gì với họ.." Cô thuyết phục anh bằng một nụ cười. "Nếu Brad Pitt đang ở trước mặt em.. và em phải lựa chọn giữa hai người ..." cô dừng lại để suy nghĩ cần nói gì, rồi một nụ cười gian xảo lại xuất hiện trên khuôn mặt của cô. "Em sẽ chọn Brad Pitt ..."

Nụ cười của Gary biến mất và anh tự thấy tiếc cho mình. "... Em chọn anh ấy chỉ vì em có thể sẽ không có cơ hội nào nữa để có cơ hội như những cô gái khác mơ ước..." Cô đang bình tĩnh giải thích cho anh nghe và anh đang cố gắng hiểu những ý cô muốn nói. "nhưng em sẽ luôn quay về với anh. Đó chỉ là lúc tò mò để chiêm ngưỡng vẻ đẹp thôi... nhưng nó không phải là vẻ đẹp mà em muốn." Cô cười và đôi mắt cô chất chứa đầy tình yêu dành cho anh. Anh cũng mỉm cười vì nó như ăn sâu vào anh rồi. "Em sẽ muốn thứ này..." cô nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của anh rồi tiếp tục "bởi vì 'nó' thuộc về em và em sẽ giữ nó, mãi là của em" Anh khúc khích và tiến đến hôn cô. Chậm rãi và yên bình.

"Anh muốn là của em." Anh nghiêng người lại sau nụ hôn và kéo cô vào vòng tay anh. "Chuyến đi về quê của em như thế nào rồi? Khóc hết nước mắt và nhớ anh lắm phải không? "Anh cười khúc khích và đùa giỡn để an ủi cô. "Cũng vui ... dì em muốn được gặp anh ... anh em họ của em cũng thế... họ như cuồng anh vậy, lúc nào cũng nhắc đến anh ... Họ mong được gặp anh lắm đó, khi nào được hãy đi cùng em nhé!" Cô đang nằm trên ngực của anh và hua tay trên đó, trước mặt cô "Lần sau anh sẽ cố ... Anh thực sự bận rộn với công việc ở studio. Cảm ơn em đã đi để danh cho anh thời gian hoàn thành công việc .."Cô đã ở lại quê lâu hơn dự kiến để Gary có thể chú tâm vào công việc của mình . Cô không muốn quấy rầy Gary khi anh đang gấp rút để hoàn tất các ca khúc. "Em biết anh sẽ tập trung viết tốt hơn khi không có em ở đây ..."

"Bởi vì anh nhớ em rất nhiều ... Anh muốn nhớ lại những kỷ niệm của chúng ta. Anh đã gần hoàn thành xong , với lại ... Tất cả đều liên quan tới em ... "Anh hôn lên trán cô.

Họ yên lặng tận hưởng giây phút bên nhau. Jihyo đang nhớ lại vài tháng trước...

"Có phải anh nghĩ về CF không?" Cô cũng đang suy nghĩ về nó. "Ừ.. nhưng anh cũng không chắc. Giống như anh đang để mối quan hệ tiến thêm một bước với em. Anh không biết rằng mình đã sẵn sàng tiết lộ tất cả với công chúng chưa. "

"Em nghĩ rằng anh muốn mọi người biết. Em nghĩ chúng mình nên đợi một thời điểm tốt để có thể nói với cả thế giới." Cô không khó chịu. Cô chỉ tò mò. Ở điểm này, cô không quan tâm nữa vì cô biết Gary có lý do chính đáng để làm bất cứ điều gì anh muốn.

"Phải, anh muốn mọi người biết chúng ta bên nhau. Anh muốn chia sẻ nó với thế giới. Anh muốn thế giới thấy rằng em là của anh"Anh mỉm cười với cô và thầm nghĩ lại cảm giác của mình. "..nhưng anh không quan tâm nữa. Anh muốn em cho bản thân mình. Anh không quan tâm đến ai hay người khác nghĩ thế nào. Hơn nữa ... một số người sẽ đặt câu hỏi về lý do tại sao em chọn anh mà không chọn những người khác trong khi họ tốt hơn anh nhiều ... "

"..và anh sẽ giận sao."Cô kết thúc câu cho anh." Hãy đi cùng nhau và vượt qua bất cứ điều gì đến với chúng ta." Cô cảm nhận anh đang khẽ gật đầu đồng ý. "Với lại, em không muốn anh buồn vì những điều đó. Em đã chọn anh và không ai có quyền đặt câu hỏi về sự lựa chọn của em. Em không cần phải giải thích cho bất cứ ai về chuyện tại sao em lại chọn anh " Cô ngẩng lên nhìn vào mắt anh. "Nhưng em sẽ chỉ giải thích cho mỗi anh vì sao em lại chọn anh ... vì vậy anh đừng buồn khi người ta bắt đầu đặt câu hỏi ..." Cô ngồi dậy và kéo anh ngồi đối diện với cô.

"Trước kia em đã không được bên anh hơn một năm. Em chỉ có thể chịu đựng vì em còn được gặp anh khi chúng ta quay chương trình. Nó vẫn không sao cho đến ngày em biết chuyện HaHa oppa giới thiệu anh với cô gái đó ...Em cảm thấy như mình đã bị tác động mạnh." Cô nắm tay anh và đan ngón tay của mình vào. "Trái tim em đột nhiên yếu đi vì em nghĩ sẽ mất anh mãi. Anh từ bỏ chương trình là sự sợ hãi đầu tiên em nhận được. Anh đồng ý trở lại nhưng không muốn em quay lại ... "Anh mỉm cười nghĩ đến việc khi cô đề nghị hẹn hò một lần nữa, nhưng anh từ chối. Anh nghĩ rằng cô đã tuyệt vọng và bị áp lực bởi đội ngũ sản xuất. Anh không muốn bị tổn thương một lần nữa khi anh đang chữa nó.

"Phải mất rất lâu để chúng ta lại có quan hệ tốt và cảm thấy thoải mái ... Em đã quen với điều đó và em nghĩ em không nên tạo thêm áp lực cho anh. Em không muốn mạo hiểm. Nhưng khi HaHa oppa đã nói rằng anh ấy sắp xếp cho anh đi chơi với một cô gái mà anh ấy giới thiệu, đó là một cú sốc rất mạnh... "Gary nghiêng người tặng cô một nụ hôn lên má và gật đầu để cô tiếp tục. Trước kia anh đã nghe cô kể chuyện này, nhưng anh sẽ không phiền nếu cô kể lại nhiều lần. Anh biết cô quan tâm nên mới nói lại, và do đó anh không giận bởi những gì người khác nói.

"Em đã thực sự rất ghen và anh lại lạnh lùng với em mỗi khi mình gặp nhau." Nỗi vẫn còn hiện rõ trong mắt cô. Anh ôm nhẹ để an ủi cô. "Anh muốn nói với em điều này..." Anh muốn nói cô biết ở vị trí của anh thấy như thế nào. Cô nhìn anh tò mò. "Khi em đối mặt với anh , anh đã rất buồn. Em đã kéo anh vào rồi đẩy anh ra, làm cho anh bối rối. HaHa sắp xếp cuộc hẹn hò cho anh với cô ấy để anh có thể quên em và tiếp tục sống vui vẻ. "Anh vuốt ve má cô. "Anh rất buồn và quyết định thử và nghĩ em lại chơi trò níu kéo anh lần nữa rồi đánh lạc hướng anh. Em không cho anh chạm vào em khi em không cần anh. Đó là lý do tại sao anh lại lạnh lùng. Sau một vài tuần, anh nhận ra là anh có ý nghĩa với em, và em đã không cư xử như bình thường. Anh lại thêm bối rối. Anh nghỉ trong một vài ngày để có thể suy nghĩ rõ ràng hơn. Và anh đã nói với Yuri sự thật ... Anh thật sự không có cảm giác với cô ấy. Anh đã cố gắng xin lỗi cô ấy sau khi anh làm trái tim cô ấy tan vỡ. Sau đó, anh nghĩ về chúng mình. Lúc đó anh đã gọi và nói chuyện nghiêm túc với em "

"Đó là một cuộc trò chuyện dài .." Cô nhớ lại. "Em đã cho anh biết cảm giác thực sự của em, sau khi nói ra mọi việc em cảm thấy thật nhẹ nhỏm ... ", cô mỉm cười nhớ lại lúc đó. "Và anh đã bị choáng ngợp bởi tất cả điều đó. Anhkhông mong đợi nó. Anh đã hy vọng nhưng không mong đợi nó sẽ tốt như vậy. Anh cần thời gian để chấp nhận "Gary thú nhận.

"Và may mắn thay, anh không mất nhiều thời gian ... Và anh phải bảo với em trong suốt buổi quay phim!" Cô nhớ lại khi cô hát bài "Go Straight" với anh trong xe. Cả hai đều thực sự hạnh phúc.

"Anh còn có thể nhìn thấy em ở đâu đây?? Anh muốn chắc chắn, anh phải thấy phản ứng của em, baby"

"Oppa ... anh có biết lý do tại sao em chọn anh không?" Cuối cùng cô đã phá vỡ sự im lặng và Gary biết cô đang hồi tưởng lại những khoảnh khắc của họ như cô thường làm trong khi họ im lặng "... em biết anh sẽ yêu em mà mặc kệ mọi thứ. Em biết anh muốn em hạnh phúc ngay cả khi em không chọn anh. Nhưng em muốn anh. Em bị mắc kẹt với anh ... Và em vẫn muốn bị kẹt như thế, Vì vậy, nếu ai thắc mắc về sự lựa chọn của em, anh không nên buồn, Hãy tự hào rằng với họ rằng anh là người em chọn, em vẫn muốn chọn anh. Bởi vì em biết anh là người tốt nhất đối dành cho em "Anh nở một nụ cười hạnh phúc trên mặt. "Cảm ơn em, baby ..." Lời thú nhận ngẫu nhiên của cô làm cho một ngày của anh tươi đẹp hơn.

....

Dream đang chơi trên sàn nhà với Gary. Người chú thân yêu của mình. Gary dành rất nhiều thời gian với Dream khi Jihyo không ở bên cạnh anh. Còn Jihyo thì giúp Byul dọn đồ ăn ra bàn.
Jihyo ngồi trên ghế sofa và nhìn anh. "Honey, mang bé Dream lại đây nào .. chương trình đang bắt đầu nè." Gary bế bé lên và ngồi xuống cạnh cô. "Anh cũng nên có một đứa đi, oppa" Byul nói điều cô nghĩ.

"Không sao, anh không vội đâu..." Anh siết chặt tay Jihyo và mỉm cười với cô để trấn an cô, anh không gây sức ép với cô. "Anh có thể chơi với Dream và cháu gái của anh khi anh cảm thấy thích."

"Chương trình đã bắt đầu, tập trung!" HaHa chuyển chủ đề.

Gary khoác cánh tay của mình lên vai Jihyo và ôm cô lại gần "Anh yêu em dù có sao đi nữa .." Anh an ủi cô bằng một lời thì thầm. Anh biết cô bị áp lực mỗi khi bạn bè của họ nhắc đến chuyện hôn nhân và có con. Cô ngồi sát lại trong vòng tay anh. Cô yêu cách anh xử lý các tình huống như vậy với cô. Anh luôn nghĩ và đặt cô lên vị trí đầu tiên

....

"Hello, baby ... Anh vừa diễn xong .." Cô có thể nghe thấy anh đang thở gấp. "Anh ngồi xuống và thở sâu đã ..." Cô biết anh luôn phấn khởi mỗi khi diễn xong chương trình. Anh đã làm như cô bảo. "Hah! Bây giờ anh ổn rồi... anh rất vui và đám đông rất náo nhiệt."

"Em đã nói mà! Anh lúc nào cũng cảm thấy lo lắng trước khi lên sân khấu ... lần nào cũng thế. May mắn là anh có vài người bạn cạnh anh ... "

"phải, họ giúp anh cảm thấy thoải mái một chút... họ giữ cho anh bình tĩnh trên sân khấu .. Nhưng em là người luôn ở bên anh ngay trước khi anh lên sàn ..."

"Trong điện thoại à ..." Cô bật cười vì cô cũng đã giúp anh bớt căng thẳng trước khi đi ra sân khấu. "Và khi anh hoàn thành anh nhận được sự hào hứng rồi anh phải gọi điện thoại cho em một lần nữa ..." Cô nói rất nhẹ nhàng qua điện thoại. Cô đang ở lễ trao giải SBS nơi anh để cô lại mà đi đến buổi biểu diễn concert của mình. Cô bước ra khỏi hội trường để trả lời cuộc gọi của anh.

"Em là chốn bình yên của anh ... Anh sẽ không thể làm được gì sau khi Gil bỏ đi nghỉ ngơi. Cảm ơn em đã nói chuyện với anh để giúp anh có động lực."

"Em yêu những lúc nhìn thấy anh trên sân khấu.... Em muốn thường xuyên thấy anh như thế và cho thế giới hiểu rằng điều gì đã khiến em yêu anh... Bây giờ họ đã thấy... Không ai có thể cướp nó từ tay em!" Cô đang bóng gió về việc cô ghen khi anh bị các cô gái khác vây quanh. Cô biết anh yêu cô nhưng cô cũng biết có một cơ hội mỏng manh nơi mà định mệnh có thể thay đổi và mang anh đi. Cô không thể chịu được khi nghĩ đến việc anh đổi ý như anh từng làm với bạn gái trước đây. Đôi khi cô cảm thấy không an toàn.

"Baby ... đừng mà... điều đầu tiên anh làm khi bước ra khỏi sân khấu là gọi cho em ... anh đã phớt lờ các cô gái ở hậu trường để nói chuyện với em ... Anh chỉ cười mà không thèm nhìn họ ..." Anh bắt đầu giải thích. Anh không muốn cô ghen. Cô đã cho anh biết cô thấy bất an. Anh không thể phủ nhận quá khứ của mình. Cô đã nhìn thấy anh như thế nào trong tình huống như vậy.

"Em nhớ anh ... anh có định quay trở lại đây không ? Em sẽ lên trao giải trong 30 phút nữa." Cô quyết định không nghĩ về nó nữa và thưởng thức đêm tiệc.

"Bọn anh đang trên đường đi ... anh sẽ không bỏ lỡ baby xinh đẹp của anh trên sân khấu đâu. Anh không có thời gian để thay đồ luôn! Họ đã đẩy anh vào xe rồi. "

"Em ước nó kết thúc sớm hơn ... bộ váy làm em thấy lạnh" Cô thực sự run rẩy bên ngoài hội trường.
"Anh sẽ ở đó sớm nhất để sưởi ấm em ..." Anh cười khúc khích ám chỉ với cô điều anh đang nghĩ trong đầu.

.....

Khi anh về tới, cô đang ngồi bên trong. Mọi người muốn để cho anh ngồi bên cạnh cô, nhưng anh từ chối. Jihyo nhìn anh bối rối. Anh đã miễn cưỡng bước đi bên cô trên thảm đỏ và bây giờ anh từ chối ngồi cạnh cô. Anh mỉm cười để âm thầm xin lỗi cô và lấy điện thoại ra để nhắn tin cho cô.

"Xin lỗi, baby ... anh không nghĩ rằng anh có thể ngồi yên khi bên cạnh em ... bàn tay của anh có thể đi lang thang mà anh không biết kekeke" Cô đọc và mỉm cười. Anh nhìn thấy phản ứng của cô và cảm thấy nhẹ nhõm. Anh rất muốn chương trình kết thúc sớm.

Anh thật sự không biết cô sẽ mặc gì cho sự kiện tối nay. Anh hối hận. Khi anh nhìn thấy cô trong chiếc áo đó, anh bất ngờ và anh nhận ra mình càng say đắm cô nhiều hơn nữa. Anh không thể rời mắt khỏi cô. Anh phải tự đánh lạc hướng mình. Kế hoạch là đi bộ trên thảm đỏ với nhau nhưng thái độ của anh với cô sẽ bị lộ rõ. Anh luôn đi trước trong khi cô cố gắng kéo anh đi cạnh cô. Cô nghĩ anh rất lo lắng trước đám đông và đang cố gắng lấy tự tin khi đi trước. Cô cứ để mặc anh.

Sau vài phút, cô đã quyết định trêu anh và gửi cho anh một ảnh tự sướng chụp cô bĩu môi.

"Ôi Chúa ơi ... Làm ơn đừng mà!" Anh cười ngượng nghịu nhìn cô trong khi cô dám nhìn qua anh.

....

Lúc cô bước lên xe, anh đứng lên và kéo cô đến ngồi với anh ở hàng sau. HaHa và Kwangsoo cười khúc khích nhìn họ.

Anh giữ chặt tay cô trong khi chờ cho xe khởi hành. Cô tiến đến gần tai anh. "em không đi đâu cả .. Em đang ở ngay đây mà, honey". Anh nới lỏng tay và mỉm cười.

Khi họ tới Pocha Center, cô đi thẳng vào phòng riêng của anh ở tầng trên cùng, khi anh cùng nhân viên của mình sắp xếp mọi thứ để chuẩn bị cho khách tới.

"Dong Hoon, KwangSoo ... hai đứa giúp anh tiếp những người còn lại nha ... Anh sẽ đi lên để xem Jihyo thế nào.." Anh đi lên lầu trên trước khi kết thúc câu nói của mình. Họ biết anh không thể xa Jihyo lâu nếu cô ở đây. "Em tự hỏi họ có bao giờ cảm thấy chán nhau không nhỉ..." Kwangsoo lên tiếng đúng y chóc những gì HaHa đang nghĩ.

Gary không gõ cửa nhưng đi thẳng vào trong phòng. Jihyo vẫn còn mặc váy đó, cô đang ngồi bận rộn với điệu thoại trên giường của anh. Anh ngồi xuống cạnh cô và tặng cô một nụ hôn lên má để thông báo là anh đang ở đây. Cô gõ câu cuối cùng trong group chat rồi đặt điện thoại của mình sang một bên. Cô quay sang anh và để cho anh kéo cô ngồi trên chân anh.

"Tại sao em còn chưa thay đồ? Những người khách còn lại sẽ đến sớm thôi." Anh nói bằng giọng lãng mạn của mình, bàn tay anh vuốt ve lưng trần của cô. "Em đang đợi anh ..." Đôi mắt cô mỉm cười và cúi xuống để hôn anh. "Anh đã muốn hôn em cả đêm! Kể từ khi anh nhìn thấy em trong chiếc váy đó ... em đã tra tấn anh đó nha." Cô cười nhẹ nhàng trong khi tay cô tự nhiên vuốt ve trán anh. "Anh đã tránh né em suốt ngày hôm nay... Chúng ta sẽ không xuống lấu sớm được đâu, oppa" và cô đã cởi áo anh ra từ khi nào.

Khi họ xuống lầu, party đã bắt đầu và mọi người đang thưởng thức món ăn. Hai người bắt đầu nhập tiệc, ngồi ở cuối dãy bàn. Jihyo ở rất gần bên anh.

"Chụp ảnh nhóm nào!" Quản lý của anh giơ máy ảnh lên và hô lên. "Mọi người di chuyển ra giữa đi ..." Anh đang nhìn họ trong màn hình điện thoại. "Gary, Jihyo, Kwangsso ... bước vào khung ảnh nè." Kwang Soo di chuyển đến phía sau vì cậu quá cao. Gary hào hứng kéo Jihyo vào giữa, tìm chỗ ngồi, thấy không còn chỗ nào để ngồi, anh đành ngồi lên chân một trong những nhân viên của mình và ôm chặt Jihyo. Họ im lặng đồng ý chỉ thể hiện bình thường và không cần giả vờ. Cô đặt tay quanh anh và anh dựa vào cô, không màn đến việc tấm ảnh có bị lan truyền hay không. Họ không quan tâm nữa.

Quản lý của anh hỏi "hai người định pose như vậy hả?? Ít nhất một người trong chúng ta ở đây sẽ đăng bài này trên instagram hoặc facebook đó nha ..." Anh nhắc nhở Gary. "Chúng tôi cũng không thể làm được gì nếu tấm hình bị công khai..." Jihyo tình cờ trả lời, không ai trong số họ có ý định đổi chỗ. Người quản lý gật đầu và mỉm cười. Anh tán thành bất cứ điều gì ông chủ mình quyết định. Anh biết Gary biết mình đang làm gì. "Tôi chỉ thấy hạnh phúc trong vòng tay cô ấy" Gary thốt lên và ôm cô lại chặt hơn, trên mặt nở một nụ cười hạnh phúc.

...

Trên đường về nhà, cô ngủ thiếp đi trong xe. Anh nhìn cô ngủ một lúc trước khi đánh thức cô dậy. "Baby, mình đến nhà rồi.." Giọng anh làm cô tỉnh dậy và mỉm cười. "Vào trong nào. Em chỉ còn vài giờ trước khi ra sân bay thôi đó" Họ đi tay trong tay.

"Anh sẽ đưa em ra sân bay ..."

"Nhưng anh sẽ buồn ngủ đó. Anh cứ ngủ đi. Bạn trai của Areum sẽ đi với con bé đến đón em .. Em đã sắp xếp với nó rồi. "

Anh bấm số của Areum. "Areum, ngày mai anh sẽ đưa chị em đi. Em chỉ cần tới sân bay và chờ cô ấy ở cổng VIP....ừ, anh sẽ nhắc nhở cô ấy mang theo hộ chiếu...oh.... Chúc em ngủ ngon"

"Honey ... đêm nay anh còn concert rồi ngày mai nữa ... Anh không mệt sao?"

"Không sao mà ... Chúng ta sẽ không được đón năm mới cùng nhau ... Đây sẽ là dịp cuối cùng chúng ta bên nhau trong năm 2014."

Cô ngủ thiếp đi trên sofa, trong vòng tay của anh. Anh đang viết lời ca khúc và cô đang lặng lẽ xem anh làm việc trước khi cô thiếp đi. Anh cảm nhận cô đang nặng dần trên ngực anh và biết cô đã ngủ. Anh đặt bút và giấy xuống rồi bế cô vào phòng ngủ, thật cẩn thận để không đánh thức cô.

Cô tỉnh dậy trong lúc anh đặt cô xuống giường, không còn cảm thấy sự ấm áp nào xung quanh mình. "Syyhhh ... tiếp tục ngủ đi, em mệt rồi." Anh kéo chăn lên và nằm bên cạnh cô. Cô tự động ngủ trên ngực anh. "Nếu em thức dậy trước ... hãy đánh thức anh dậy ... Đừng để anh ngủ một mình."

"Ok, honey ..." Cô ấy trả lời trong cơn buồn ngủ .

Báo thức reo lên sau 2 tiếng. Cô chồm người sang và nhìn anh ngủ một cách bình yên. "Dangshin (anh yêu), đến giờ phải dậy rồi ..." Cô thì thầm gần tai anh và anh mở mắt khi nghe giọng nói của cô. "Chào buổi sáng, baby" Anh mỉm cười mặc dù anh đang rất buồn ngủ. "Anh có chắc là anh có thể lái xe không, trông anh mệt quá". Anh mỉm cười, gật đầu và ngồi dậy nắm tay cô. "Em hãy đi tắm để anh kiểm tra lại túi của em." Anh hôn lên má cô và đứng dậy kiểm tra túi xách của cô, và để chắc chắn là túi cô có đủ mọi thứ như Areum bảo.

Anh làm cà phê và bánh mì nướng cho cô trước khi cô ấy xong.

"Em yêu anh ..." Cô ôm anh từ phía sau. Anh quay sang ôm cô. "Anh yêu em nhiều lắm.."

"Uống cà phê và ăn bánh mì nướng đi ...", anh đẩy cô ngồi xuống bàn ăn và anh ngồi ngắm cô ăn.

"Anh không ăn á?"

"Anh sẽ ăn sau. Em có muốn thứ gì khác không? "Cô lắc đầu và đứng . "Em đi đâu......" Anh chưa nói hết câu thì đã có câu trả lời. Cô muốn ngồi trên đùi của anh để được gần anh. Anh rúc vào cổ cô trong khi cô ngồi ăn bánh mì nướng, cả hai mỉm cười hạnh phúc.

"Đừng có đùa giỡn hay quyến rũ với các chàng trai Trung Quốc nhé. Anh sẽ xem chương trình đấy.

"Cô cười. "Anh sẽ ghen sao ??"

"Anh không muốn người khác đối xử với em không xứng với những gì em đáng nhận được ..."

"Em không bận tâm đến họ ... em có anh đối xử với em như một nữ hoàng rồi... chỉ là đừng có ghen. Em phải đùa cùng. Anh đã đồng ý để Sukjin oppa đi với em. Anh ấy sẽ chăm sóc cho em. Đừng lo lắng nữa"

Cô ăn xong bánh mì nướng rồi đứng dậy, kéo anh đứng lên. "Đi thôi"

Anh kéo cô về phía anh. "Hôn anh nào ... chúng ta còn 10 phút." Anh đặt báo thức vì sợ họ sẽ bị lạc vào nụ hôn dài. Họ hôn nhau say đắm.

"Bao nhiêu đó đã đủ chưa honey?" Gary lắc đầu, cô trao cho anh một vài nụ hôn nhẹ trước khi kéo anh ra cửa.

"Chờ đã... anh đã đặt áo của anh trong túi cho em chưa?" Anh mở túi xách của cô đưa cho cô chiếc áo anh mặc đêm hôm trước, cô mỉm cười. "Cảm ơn anh, oppa." Cô nắm lấy cánh tay của anh và bước ra khỏi cửa.

--- THE END ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro