Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

.

Tàu chạy dọc theo tuyến đường sắt đến Sintra. Thị trấn này cách Lisbon không xa. Nếu gọi một chiếc taxi Uber hết khoảng năm mươi euro, không đắt, nhưng đường núi quanh co có thể khiến người ta xây xẩm mặt mày. Để tránh những rắc rối đó, Han Wangho chọn đi một chuyến tàu nhỏ. Sáng nay, cậu vừa đến Cabo da Roca với Lee Sanghyeok. Ánh nắng chói chang bên bờ biển làm cậu choáng váng, mệt mỏi tựa vào vai anh. Lee Sanghyeok lấy từ ba lô ra một chai nước lạnh, áp lên mặt cậu, rồi khẽ hỏi cậu có muốn uống không.

"Không cần đâu, em cảm ơn." Han Wangho thậm chí còn không muốn nhấc mí mắt lên, yếu ớt áp mặt vào chai nước rồi đổi ý, nắm lấy tay Lee Sanghyeok, nói: "Vẫn là uống một ngụm đi. Anh Sanghyeok mở nắp giúp em với."

Cậu uống một ngụm nước rồi lắc đầu, tiếp tục nằm dài trên vai Lee Sanghyeok như một chú cá ướp muối. "Nóng quá!" Cậu than phiền với anh, "Hôm nay nắng to đến nỗi em không thể mở mắt khi bọn mình ở Cabo da Roca với Boca do Inferno."

"Đúng vậy", Lee Sanghyeok tiếp tục câu chuyện. "Trời nắng thật, trong bức ảnh hai tụi mình còn không mở nổi mắt. Người ta thường nói Boca do Inferno có cảm giác như địa ngục, nhưng hôm nay anh lại thấy như một kỳ quan thiên nhiên của tạo hoá, chẳng liên quan gì đến sự khủng khiếp nơi địa ngục cả." Han Wangho đồng tình, tìm một tư thế thoải mái dựa vào Lee Sanghyeok, hỏi anh liệu có từng muốn nhảy xuống đó không.

---

Nước dần sâu từ bờ ra biển khơi, hoa vàng nở rộ khắp núi non đến đồng bằng khiến người ta tự hỏi đây là đâu. Trên bia đá khắc kinh độ và vĩ độ, nhà thơ đã ngâm nga: "Nơi đất kết thúc và biển bắt đầu." (Tiếng Bồ Đào Nha: "Onde a terra acaba e o mar começa"). Từ nhiều thế kỷ trước, những người đàn ông dũng cảm đã từ đây ra khơi, giương buồm hướng về đại dương mịt mù sương khói, gióng một hồi chuông cho công cuộc thám hiểm của nhân loại. Nhưng giờ đây thời thế đã đổi thay, cường quốc hàng hải năm xưa không còn huy hoàng nữa, thay vào đó mọi thứ đều cho thấy sự tàn tạ, hoang tàn. Bạn có thể thấy những tác phẩm điêu khắc tráng lệ tưởng nhớ lòng dũng cảm của con người, trong khi toàn bộ thành phố đã bị bỏ lại phía sau trong "Thời đại Thám hiểm". Chỉ có ở cuối lục địa Á-Âu, sóng vẫn xô vào vách đá dốc đứng, hoa vàng nở rộ năm này qua năm khác, ngôi nhà đỏ trên núi đổ xuống rồi được xây dựng lại, giống như tình yêu của con người.

Sáng nay, Lee Sanghyeok đã chụp ảnh cho Han Wangho. Bố cục và màu sắc rất hoàn hảo, chỉ có điều ánh nắng chói chang khiến người ta không thể mở mắt. Về việc chụp ảnh cho Han Wangho, Lee Sanghyeok là một tay thợ điêu luyện. Ngày xưa, khi độ phân giải điện thoại di động còn thấp, anh đã vui vẻ dùng ống kính để thể hiện tình yêu của mình, biến nghệ thuật nhiếp ảnh thành những bài thơ tình, công khai tuyên bố tình yêu với cả thế giới: "Trong ống kính của anh, Wangho luôn xinh đẹp." Bản thân Lee Sanghyeok cũng thừa nhận rằng, đôi khi anh cảm thấy tự hào khi đứng cạnh Han Wangho, bởi em ấy khiến anh trông đẹp trai hơn.

---

Gió biển ở mũi Cabo da Roca không hề lưu tình, cùng với ánh nắng mặt trời như thiêu rụi một nửa thanh máu của Han Wangho. Cậu ngơ ngác dựa vào lan can gỗ bên bờ biển, nhìn những con sóng vỗ về những mỏm đá sắc nhọn, bọt trắng từ từ tan biến trong không khí nóng. "Thiên nhiên thật kỳ diệu... Trong khoảnh khắc dựa vào lan can, em đã có ý nghĩ muốn nhảy xuống để khám phá xem dưới 'Miệng địa ngục' là gì. Anh Sanghyeok ơi, nếu em thật sự nhảy xuống thì sao?"

Lee Sanghyeok gõ đầu Han Wangho, "Đừng nghĩ những điều lung tung. Anh đưa em ra ngoài chơi không phải để em mải mê suy nghĩ về việc xuyên không. 'Miệng địa ngục' không phải là cánh cửa, và em cũng không cần hy sinh bản thân mình như Suzume. Hơn nữa, trèo qua lan can sẽ bị phạt ba trăm euro."

Han Wangho thắc mắc chỗ nào ghi điều đó, Lee Sanghyeok không phải đang đùa giỡn với cậu đấy chứ?

"Trông em ấy có vẻ không khó chịu nữa", Lee Sanghyeok nghĩ. Anh nhẹ nhàng điều chỉnh đầu Han Wangho cho đúng tư thế, xoa bóp gáy hai lần để thư giãn cơ cổ cứng ngắc do tính chất công việc là tuyển thủ chuyên nghiệp, khiến cậu cảm thấy thoải mái như một chú mèo con tắm nắng. Lee Sanghyeok cũng ậm ừ hai tiếng mới trả lời câu hỏi của Han Wangho.

"Hơn nữa, nếu em có ý định nhảy xuống, anh sẽ luôn giữ chặt em ở đây, làm sao có thể để Wangho thật sự nhảy xuống được?" Lee Sanghyeok tự tin mình có năng lực này. Trước đây, khi tìm thấy Han Wangho lạc giữa dòng người đông đúc, anh đã lo lắng nắm chặt dây đeo cặp và hỏi cậu đi đâu. Bây giờ đã nhiều năm trôi qua, anh cũng trưởng thành hơn, chắc chắn sẽ không làm những điều bẽ mặt như vậy. Thời gian là một điều kỳ diệu. Lee Sanghyeok không phải là người quá cởi mở, thậm chí có phần lạnh lùng, nhưng theo thời gian, anh dần trở nên ấm áp hơn, vẫn luôn chăm sóc rất tốt cho Han Wangho. Mọi người trò chuyện về hai người họ với ánh mắt mập mờ, như thể trong giây tiếp theo người ta sẽ hỏi khi nào thì Lee Sanghyeok và Han Wangho sẽ đính hôn, bao giờ mọi người sẽ phải gửi tiền mừng, tốt nhất là kết hôn ngay bây giờ, trong tiếng trống tiếng pháo rộn rã, người đông như trẩy hội, tạo ra một cuộc rung chấn lớn trong cộng đồng Liên minh huyền thoại.

---

Người châu Âu không ngại ngùng khi hôn. Những con người hạnh phúc, bất kể độ tuổi, ngoại hình hay địa vị, luôn thích hôn nhau dưới những tán hoa và phong cảnh như tranh vẽ, từ má đến môi. Nhìn chung, hạnh phúc là không cần phải ngó trước ngó sau, ai thích xem cứ thoải mái xem. Trong tiếng vỗ tay và tiếng huýt sáo, họ cảm ơn mọi người vì những lời chúc phúc. Lee Sanghyeok cũng làm theo, anh hôn trộm lên má Han Wangho khi tàu đang di chuyển, không nồng nàn như Bức tường nụ hôn ở Barcelona, nhưng chỉ cần đôi môi chạm vào má đã giống như một tin vui, khiến lòng người bình yên như mặt biển yên ả dưới ánh nắng rực rỡ. Han Wangho bị giật mình, vội vàng xoa đầu anh cho tóc rối bù, quay lại nắm lấy ngón tay Lee Sanghyeok, hỏi: "Sao tự dưng anh lại dính người thế? Em đâu phải thật sự muốn nhảy xuống. Em sợ đau lắm, nếu nghĩ đến việc nhảy xuống sẽ bị đau thì em không thể nhảy được, mà em còn không nỡ bỏ anh Sanghyeok nữa. So với việc xuyên không, hình như ở bên cạnh anh Sanghyeok vẫn tốt hơn."

"Chỉ cần ở bên nhau đã đủ sao?", Lee Sanghyeok hỏi cậu. "Han Wangho dễ dàng thỏa mãn thế à?"

"Không thể nói như vậy", Han Wangho ngước lên nhìn ánh sáng xuyên qua kẽ ngón tay. "Có được anh Sanghyeok giống như điều may mắn độc nhất trên thế giới, là thứ mà ánh nắng miền Nam nước Pháp, chuyến du thuyền ở Venice và bãi biển Địa Trung Hải đều không thể sánh bằng."

"Em không muốn có một mối quan hệ xa hơn sao?" Lee Sanghyeok mơ hồ ám chỉ, đưa tay che mắt Han Wangho, khuyên cậu đừng thẳng vào mặt trời. Dù Han Wangho đã phẫu thuật mắt được một thời gian, nhưng tốt nhất vẫn không nên nhìn thẳng vào ánh sáng, dù sao thì cũng không tốt cho mắt. Han Wangho lợi dụng lúc trên xe không có người Hàn Quốc, thậm chí không có người châu Á, tự tin nói với Lee Sanghyeok: "Anh nên mua nhẫn cho em khi tụi mình ở Paris. Nếu không, cửa hàng lưu niệm Casa Batlló ở Barcelona cũng có bán, sao anh không mua cho em?"

Đôi mắt mèo nhìn vào mắt Han Wangho, gương mặt mèo hiện lên vẻ bất lực quen thuộc: "Việc này cần cả hai người cùng đồng ý mà? Mỗi lần nói đến việc này, Wangho đều như muốn trốn tránh. Nếu anh muốn mua nhẫn thì đã mua không biết bao nhiêu cái rồi."

"Ài, em chỉ đùa thôi mà, anh Sanghyeok", Han Wangho lập tức cười hề hề. "So với nhẫn, em vẫn thích đồng hồ hơn, lần sau đi Galeries Lafayette Haussmann thì xem đồng hồ vẫn hợp lý hơn. Nói đến CKTG năm nay tổ chức ở châu Âu, nếu có thể gặp nhau ở London- Không, nhất định phải gặp nhau ở London, lúc đó anh phải dẫn em đi Harrods, đi Selfridge, rồi tranh thủ khi visa vẫn chưa hết hạn mà đi đến Printemps với Galeries Lafayette, nhân tiện mua cho anh ít đồ, cũng sắp ba mươi tuổi rồi, không thể như trước đây được."

"Mặc dù anh Sanghyeok trông vẫn đẹp trai ngay cả khi mặc áo phông đơn giản và quần thể thao, hay khi mặc đồng phục của đội", Han Wangho nghĩ. Hình ảnh Lee Sanghyeok ở độ tuổi đôi mươi, Lee Sanghyeok mặc đồ ở nhà, Lee Sanghyeok trong bộ vest sáng màu và đôi giày da xếp thành hàng trong đầu cậu, nắm tay nhau cùng nhảy múa. Han Wangho cảm thấy hạnh phúc vì trong cuộc đời của Lee Sanghyeok, cậu chắc chắn là một phần rất quan trọng. Khi tàu đến ga, hai người mới nhớ ra chưa mua vé vào Cung điện Palácio da Pena, đành xấu hổ leo lên, trả hai mươi euro mỗi người, thở hổn hển đi bộ trên con đường rải sỏi. Lee Sanghyeok nhìn không giống người thường xuyên tập thể dục, nhưng lại leo núi thành thạo hơn Han Wangho. Anh đi phía trước, chậm rãi đưa tay ra hỏi Han Wangho có muốn nắm tay không.

"Không cần đâu, anh cứ đi trước đi, em sẽ theo kịp", Han Wangho nhấp một ngụm nước để lấy lại nhịp thở, vẫy tay ra hiệu cho Lee Sanghyeok tiếp tục đi. Lee Sanghyeok cũng không phản bác, chỉ lặng lẽ đứng đó, giữ nguyên động tác đưa tay ra hướng về phía Han Wangho mà không di chuyển. Trong một số việc, Lee Sanghyeok rất cố chấp, tựa như thành phố Lisbon này, vẫn đứng vững bất chấp những trận động đất và hỏa hoạn. Anh mở lời với Han Wangho, "Anh sẽ đứng đây chờ em. Em nghỉ ngơi xong thì từ từ đi qua. Anh sẽ đợi em, Wangho à."

---

Phòng ngủ của Quốc vương và Vương hậu không lớn lắm, ít nhất nếu hai người nằm vào sẽ không đủ. Về cơ bản, nó giống như một khách sạn ở Barcelona, một chiếc giường đôi nhỏ, hai người dựa lưng vào nhau, hơi thở và nhiệt độ cơ thể hoà quyện. Nếu không phải vì cách âm kém và Lee Sanghyeok lo lắng Han Wangho mệt mỏi trong chuyến đi, có lẽ họ đã sớm vượt quá giới hạn. Han Wangho lén lút thì thầm vào tai Lee Sanghyeok, nói rằng căn phòng này không lớn bằng căn phòng ở nhà Lee Sanghyeok. Rồi cậu nói về việc Quốc vương và Vương hậu không nghỉ trong cùng một phòng, có lẽ bởi người ta lo lắng về việc giữ thể diện, giữa vợ chồng tuy thân thiết nhưng cũng có khoảng cách, không thể lúc nào cũng gắn bó như nam châm.

Lee Sanghyeok lại nói rằng anh không muốn như vậy, thích chung phòng với Han Wangho hơn. Anh không ngại chứng kiến những khía cạnh khác nhau trong cuộc sống của người mình yêu, dù tốt hay xấu, vì chính những phần đó đã tạo nên một Han Wangho hoàn chỉnh, và Lee Sanghyeok chấp nhận tất cả. Bản chất của hôn nhân, hay nói cách khác, tình yêu, vẫn là xé nát hai người thành từng mảnh rồi ghép lại với nhau, như hai hình nộm bằng đất sét hoà cùng nước mắt và máu, thêm một chút nỗi buồn chia ly và biết bao tình yêu ngọt ngào, rồi lại nặn thành hai người, em trong anh, anh trong em, cho đến khi thời gian khiến chúng mục nát, biến thành bột tan vào không khí. Han Wangho tuyên thệ sẽ làm Vương hậu, giữa đám đông du khách cắn vào tai Lee Sanghyeok, nói: "Thưa Quốc vương, em tuyên thệ trung thành với Ngài."

Tai Lee Sanghyeok đỏ bừng, có thể là do nhiệt độ quá cao khi Han Wangho lại gần, hoặc có thể vì căn phòng không thật sự thoáng khí. Hai người giống như một cặp đôi mới yêu ở trường học. "Vậy thì, anh cũng trung thành với em", Lee Sanghyeok cúi đầu, ghé gần tai Han Wangho thì thầm với tư thế tương tự. Anh hài lòng khi thấy một nửa khuôn mặt của cậu ấm lên dưới hơi thở của mình, đồng thời nhẹ nhàng nhắc cậu cẩn thận bước đi, trong đám đông nắm tay nhau rồi lại buông ra. Han Wangho giả bộ đánh anh: "Anh Sanghyeok cứ như trẻ con, còn muốn nắm tay. Có giống mấy đứa trẻ mẫu giáo không muốn chia tay mà nói rằng muốn gặp lại vào ngày mai không?"

"Ơ", Lee Sanghyeok bật cười vì câu nói đó. "Mình đừng nói 'Ngày mai gặp lại', câu đó quá mơ hồ không thực tế, tương lai chưa đến thì không có gì là chắc chắn. Nếu em muốn anh nói, anh sẽ hẹn gặp lại em mỗi ngày. Hẹn gặp lại Wangho hôm nay, ngày mai, và cả trong tương lai."

END.

----------

* Chú thích:

1. Sintra là một thị trấn và đô thị thuộc Grande Lisboa, Bồ Đào Nha. Dân số của nó năm 2011 là 377.835 người trong khu vực có diện tích 319,23 kilômét vuông. Sintra là một điểm du lịch lớn ở Bồ Đào Nha với cảnh quan đẹp như tranh vẽ, cùng nhiều di tích lịch sử của nó bao gồm các cung điện và lâu đài. Đây cũng là một địa điểm ăn uống sang trọng cũng như một trong những thành phố giàu có nhất trong cả nước và được biết đến với nhiều sự kiện đáng chú ý được tổ chức tại Sintra như Hội nghị Bilderberg, giải golf Bồ Đào Nha mở rộng. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

2. Lisboa là thành phố lớn nhất và là thủ đô của Bồ Đào Nha. Đây là trung tâm hành chính của tỉnh Lisboa và của Vùng đô thị Lisboa. Thành phố Lisboa có dân số 545.245 người trong phạm vi hành chính của mình và dân số vùng đô thị Lisboa mở rộng là 3 triệu người trên diện tích 958 km2. Vùng đô thị Lisboa là vùng thịnh vượng nhất Bồ Đào Nha, là vùng đô thị lớn thứ 9 Liên minh châu Âu với 2,81 triệu người và chiếm 27% dân số của đất nước, GDP đầu người vùng này cao hơn nhiều mức trung bình của Liên minh châu Âu. Lisboa là thành phố lớn cực tây châu Âu, cũng như các thành phố thủ đô cực tây và là thủ đô châu Âu duy nhất nằm dọc theo bờ biển Đại Tây Dương. Nó nằm ở phía tây bán đảo Iberia trên Đại Tây Dương và sông Tagus. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

3. Cabo da Roca là mũi biển, điểm cực Tây của đại lục Bồ Đào Nha, đồng thời cũng là điểm cực Tây của lục địa châu Âu, thuộc một địa điểm của quận Lisbol, cách Lisbol 40 km về phía Tây, trong công viên tự nhiên Serra de Sintra, có tọa độ là 38°47′ Bắc 9°30′ Tây. Tại đây có một tấm bia đá khắc làm mốc. Điểm cao nhất so với mặt nước Đại Tây Dương là 140 m. Trên đỉnh có một ngọn hải đăng và điểm du lịch nhỏ. Ngày nay mũi biển này là một địa điểm hấp dẫn du lịch, với lượng khách tham quan nhiều. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

4. Boca de Inferno, còn được gọi là "Miệng địa ngục", là một vực thẳm vách đá được hình thành bởi nhiều năm không ngừng đập bởi Đại Tây Dương trên đá. Tên đáng ngại của nó đã được đặt ra do sự hình thành đá giống như một cái miệng, và âm thanh to lớn mà sóng tạo ra khi chúng phá vỡ nó. Các hang động nổi tiếng có thể được tìm thấy ở thành phố ven biển Cascais tuyệt đẹp, và rất đáng để đi chơi vì những bức ảnh ngoạn mục, vì vậy hãy nhớ mang theo máy ảnh của bạn. (theplanetsworld, chú thích của người dịch)

5. "Nơi đất kết thúc và biển bắt đầu." (Tiếng Bồ Đào Nha: Onde a terra acaba e o mar começa), Luís Vaz de Camões. Luís Vaz de Camões là một nhà thơ người Bồ Đào Nha, ông được coi là nhà thơ vĩ đại nhất của đất nước này. Các tác phẩm thơ của Camões có thể sánh với những tác phẩm của Homer, Virgil và Dante. Ông sáng tác một lượng lớn các tác phẩm thơ trữ tình và kịch, nhưng Camões lại được nhớ đến nhiều nhất với tác phẩm sử thi Os Lusíadas.Tác phẩm triết học của ông Parnaso de Luís Vaz bị mất, bị những người ghen tị lấy trộm cùng với một phần của Os Lusíadas, khi Camões đang ở Mozambique. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

6. Thời đại Khám phá hay Thời đại Thám hiểm là cách gọi phổ thông về những khám phá địa lý của châu Âu vào khoảng thời kỳ cận đại, phần lớn trùng lặp với kỷ nguyên tàu buồm, khoảng từ đầu thế kỷ 15 đến thế kỷ 18 trong lịch sử châu Âu. Trong thời kỳ này, người châu Âu bắt đầu đi khám phá thế giới và mở mang chân trời địa lý của họ. Gần đây, một số sử gia gọi thời kỳ này là Thời kỳ Tiếp xúc hay Thời đại bành trướng của châu Âu. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

7. Khóa chặt cửa nào Suzume là một tác phẩm anime điện ảnh tiếng Nhật thuộc thể loại hành động viễn tưởng – hài kịch do Shinkai Makoto đạo diễn kiêm biên kịch. Bộ phim kể về một nữ sinh trung học và một chàng trai trẻ cố gắng đóng các cánh cửa nhằm ngăn chặn hàng loạt thảm họa trên khắp Nhật Bản. Cảm hứng sáng tác của Shinkai Makoto đến từ việc ông chứng kiến ​​dân số giảm và không gian xanh ngày càng tăng trong các chuyến công tác đến nhiều vùng ở Nhật Bản, đồng thời ông phát hiện ra khu phố Shinjuku, vốn là một khu vực sầm uất, trở nên im lặng trong đợt dịch viêm phổi truyền nhiễm đặc biệt nghiêm trọng, ông đã lồng ghép sự kiện trận động đất và sóng thần Tōhoku năm 2011. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

8. Bức tường The World Begins With Every Kiss tọa lạc tại Plaça d'Isidre Nonell, Barcelona, Tây Ban Nha. Bức tường này được coi là huyền thoại của thành phố Barcelona, Tây Ban Nha. Nhìn từ xa bạn sẽ thấy đây là một tác phẩm bình thường với nội dung nụ hôn ngọt ngào nhưng khi lại gần bạn sẽ vô cùng sửng sốt và bất ngờ. Thực chất, bức tường là sự kết hợp của hàng trăm bức ảnh với chủ đề "khoảnh khắc tự do" mà người dân bản địa gửi đến cho tờ báo địa phương El Periodico. Mỗi bức ảnh được khảm trên 1 ô gạch nhỏ, cực kì ấn tượng. Bức tường này được lắp đặt vào năm 2014 với kích thước 8m x 3,8m bởi người nghệ sĩ tài năng Joan Fontcuberta. Mục đích của bức họa này là để tưởng nhớ những người đã ngã xuống trong Chiến tranh Kế vị Tây Ban Nha. (deviet.vn, chú thích của người dịch)

9. Barcelona là thành phố lớn thứ 2 Tây Ban Nha, thủ phủ của Catalonia và tỉnh có cùng tên. Thành phố tọa lạc tại Comarca của Barcelonès, dọc theo bờ Địa Trung Hải. Barcelona là một trong các thành phố dẫn đầu về văn hóa, du lịch, kinh tế, tầm ảnh hưởng của Barcelona lên giáo dục,khoa học, thương mại, giải trí, truyền thông, thời trang và nghệ thuật khiến nó trở thành một trong những một đô thị toàn cầu. Thành phố là trung tâm văn hóa, kinh tế của Tây-Nam châu Âu, đứng thứ 24 trên thế giới và còn là một trung tâm tài chính lớn. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

10. Venezia là thủ phủ của vùng Veneto và của tỉnh Venezia ở Ý. Trong tiếng Việt, thành phố này được gọi là Vơ-ni-dơ. Thành phố này có nhiều biệt danh như "La Dominante", "Serenissima", "Nữ hoàng của biển Adriatic", "Thành phố nước", "Thành phố của Mặt nạ", "Thành phố của những cây cầu", "Thành phố nổi", và "Thành phố kênh đào." Mặc dù thành phố đang đối mặt với một số thách thức lớn, Venise vẫn là một điểm đến du lịch rất phổ biến, một thành phố mang tính biểu tượng của đất nước Ý và đã được xếp hạng là thành phố đẹp nhất thế giới. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

11. Casa Batllo là địa điểm mà bất cứ du khách nào đặt tour ghép Châu Âu cũng muốn dừng chân. Ngôi nhà này được xây dựng theo phong cách Gaudi với các đường cong mềm mại, từ nắm cửa cho đến ghế ngồi, hầu như bạn sẽ không thể tìm ra bất cứ đường thẳng và góc cạnh nào. Nội thất của căn nhà được lấy cảm hứng từ biển sâu. Vì vậy khi bước chất vào trong ngồi nhà bạn sẽ thấy nó là tổ hợp độc đáo của 15,000 mảnh gạch màu xanh với 5 cấp độ màu khác nhau, càng đi lên phía trên, màu gạch càng sâu. Bạn sẽ có cảm giác mình đang đắm mình trong đại dương bao la và bí ẩn, đây là một trải nghiệm cực kì tuyệt vời. Ngôi nhà Casa Batllo là một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc mà bất cứ du khách khó tính nào cũng bị chinh phục. Với tài năng thiên phú cộng với đôi mắt đa diện, Gaudi đã tạo nên một kiệt tác bất hủ cho nhân loại, một công trình mà bất cứ ai cũng cảm thấy say mê. (deviet.vn, chú thích của người dịch)

12. Galeries Lafayette Haussmann là một cửa hàng bách hóa lớn, với chủ yếu là thời trang, nằm trên đại lộ Haussmann, quận 9 thành phố Paris. Ngày nay, cửa hàng này đón hơn 36 triệu lượt khách mỗi năm, tức khoảng 100 000 mỗi ngày. Tính tổng cộng, đây là cửa hàng rộng nhất và cũng là quan trọng nhất châu Âu theo con số bán ra. Galeries Lafayette Haussmann là cửa hàng lớn nhất trong hệ thống chung Galeries Lafayette. Tên cửa hàng được gọi theo địa điểm là đại lộ Haussmann. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

13. Harrods là một cửa hàng bách hóa tổng hợp nổi tiếng của thủ đô Luân Đôn, nước Anh. Tòa nhà hiện nằm trên đường Brompton ở quận Hoàng gia Kensington và Chelsea ở phía tây Luân Đôn. Chiếm một diện tích 5 mẫu Anh và có 330 phòng ban chiếm 1,1 triệu foot vuông diện tích bán lẻ, đây là một trong những cửa hàng bách hóa lớn nhất và nổi tiếng nhất ở châu Âu. Với phương châm Omnia Omnibus Ubique, trong tiếng Latinh mang ý nghĩa "tất cả mọi thứ cho mọi người, ở mọi nơi". Harrods được coi là một trong những địa điểm đắt đỏ nhất ở Luân Đôn, mặc dù cửa hàng vẫn đứng thứ ba trong danh sách điểm tham quan nổi tiếng nhất ở Anh, sau Tòa nhà Quốc hội và Tháp Big Ben. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

14. Selfridges là chuỗi trung tâm mua sắm danh tiếng ở Anh. Một trong số đó được xây dựng tại Bull Ring- khu trung tâm thương mại chính ở thành phố Birmingham. Đây là chi nhánh thứ 4 được khai trương gần đây nhất và là công trình có kiến trúc độc đáo, ấn tượng nhất của Tập đoàn thương mại Selfridges. Với tổng diện tích 24.000m2 và tổng kinh phí xây dựng hơn 60 triệu bảng Anh, khu phức hợp này trở thành trung tâm mua sắm lớn nhất nằm ngoài địa phận London. "Tân cổ giao duyên", thiết kế cách tân của Selfridge kề bên nhà thờ St.Martin cổ kính, tôn vinh sự hòa hợp giữa cuộc sống tôn giáo truyền thống và kinh tế hiện đại của thành phố Birmingham. (ashui.com, chú thích của người dịch)

15. Printemps là một hệ thống cửa đại cửa hàng của Pháp, chủ yếu về thời trang. Được thành lập từ năm 1865, hiện nay Printemps có 22 cửa hàng trên khắp nước Pháp và hai cửa hàng nữa ở Andorra và Tokyo. Cửa hành lớn nhất của hệ thống này nằm ở khu vực thương mại gần đại lộ Haussmann ở Quận 9 Paris, bên cạnh Galeries Lafayette. Trong tiếng Pháp, Printemps có nghĩa là mùa xuân. (Wikipedia, chú thích của người dịch)

16. Cung điện Palácio da Pena là 1 trong 7 kì quan nổi bật tại đất nước Bồ Đào Nha xinh đẹp, cung điện Palácio da Pena luôn luôn thu hút khách du lịch ghé thăm bằng vẻ đẹp xa hoa, lộng lẫy của mình. Kiến trúc, nội thất hay những họa phẩm trong cung điện đều là tuyệt phẩm khó lòng bỏ lỡ. Với vẻ đẹp lộng lẫy của mình, cung điện Palácio da Pena đã được tổ chức Unesco công nhận là di sản văn hóa của thế giới. Ngoài ra, công trình này cũng được xếp vào danh sách 7 kì quan của Bồ Đào Nha. Lượng khách đổ về tham quan cung điện mỗi năm lên tới hàng trăm nghìn người. Cung điện Palácio da Pena luôn là sự lựa chọn tuyệt vời cho hành trình tham quan đất nước Bồ Đào Nha. Kiến trúc của nơi này thực sự đã làm chao đảo hàng triệu trái tim khách du lịch trên toàn thế giới. (deviet.vn, chú thích của người dịch)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro