Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

"SEAN, cậu đang ở đâu?"

Mike hỏi khi bạn của cậu ta trả lời cuộc gọi. Chàng trai trẻ đã gọi cho anh hàng chục lần kể từ ngày hôm qua vì Sean đã biến mất mà không có tin tức gì về anh. Vì vậy, cậu ta phải qua đêm trong xe.

"Tôi chờ cậu cả đêm, cậu cũng không có đi ra, cũng không có liên lạc với tôi, cậu thật sự còn sống hay không?" cậu ta nhịn không được mà phun lời nói đó ra.

Sean khúc khích cười khi vuốt mái tóc ướt của mình. Anh vừa tắm rửa sạch sẽ xong.

"Tôi còn sống, tại sao không?" anh trả lời. "Xin lỗi, tôi quên nói với cậu rằng đừng đợi tôi vì...." Sean mỉm cười. "Tôi tiếp cận Wang được rồi!"

Mike ngạc nhiên ngay lập tức ngồi thẳng dậy trong xe của mình. "Cậu nghiêm túc đấy à? Nhanh thế?"

Chàng trai ngọt ngào nhướng mày. Anh đã đoán rằng bạn mình sẽ ngạc nhiên. "Để tôi gửi cho cậu bằng chứng." Sean khoác chiếc khăn lên vai, sau đó cầm lấy tờ giấy ghi chú mà Wang để lại. Anh chụp ảnh và gửi cho Mike. "Hãy nhìn vào bức ảnh tôi vừa gửi cho cậu."

Mike mở tin nhắn hình ảnh vừa được gửi đến điện thoại của anh ấy. Và trong giây lát mắt cậu ta mở to ngạc nhiên. "Oa, Sean.... Sean.... Cậu đúng là homme fatale!"

Sean lại cười khúc khích, "Và tôi cũng bắt đầu thích vai diễn của mình. Cậu biết đấy, trêu chọc cậu ấy vui lắm!"

"Thật sự thì cậu đã làm gì mà có thể làm được nó trong thời gian ngắn như vậy?"

Sean nghĩ xem có nên nói hay không, trò chơi điên rồ mà anh ấy đã chơi ngày hôm qua. Anh do dự không dám nói với Mike, sợ rằng bạn mình sẽ tức giận. Mặt khác, anh cũng xem xét cảm xúc của Nazha. Sean không biết cô gái đó có còn tình cảm với Wang hay không. Bởi nếu hóa ra Nazha vẫn còn tình cảm với người yêu cũ thì những gì Sean làm chắc chắn sẽ khiến trái tim cô bị tổn thương.

"Hừm, chỉ là một chút trêu chọc lừa gạt mà thôi!" Anh quyết định không nói sự thật. "Giả sử người đàn ông đó thực sự rơi vào bùa mê của tôi."

"Chà, chúc may mắn cho cậu, chàng homme fatale!" Mike ca ngợi với sự ngưỡng mộ. "Bây giờ cậu đang ở đâu? Tôi có nên đón cậu không?"

"Cậu đã không đọc tin nhắn? Rằng tôi được bảo là hãy đợi cậu ấy trở về."

"Ừ, cũng được. Nhưng tôi nghĩ tốt hơn là chúng ta đừng để bị bắt dễ dàng như vậy. Hãy vươn tay ra, Sean. Hãy để cậu ta tìm thấy cậu và nhớ cậu."

Chàng trai trẻ ngọt ngào dường như cân nhắc ý tưởng đó. "Sẽ thành công chứ? Lỡ như vì không tìm được tôi mà cậu ấy đổi sang người phụ nữ khác thì sao?"

Cảm thấy những gì Sean nói là đúng, Mike gãi trán. "Vậy, kế hoạch tiếp theo của cậu là gì?"

"Tôi vẫn muốn khiến cậu ấy phát cuồng vì tôi. Cho đến khi cậu ấy không thể sống thiếu tôi. Tin rằng tôi yêu cậu ấy và khuyến khích cậu ấy lên kế hoạch đính hôn với tôi".

"Vậy đến ngày đính hôn, người xuất hiện không phải là cậu mà là Nazha! Hoàn hảo!" Mike tiếp tục. "Tôi nóng lòng muốn xem biểu hiện của kẻ mạo danh như thế nào."

Sean thở hổn hển. Anh sững sờ một lúc khi nghe ý kiến ​​cuối cùng của Mike. Thành thật mà nói, anh không định đến đó. Anh ấy sẽ chỉ làm đúng như những gì Wang đã làm với Nazha, đó là rời bỏ cậu ấy vào ngày đính hôn. Nhưng nếu đi xa đến thế....

Tiếng gõ cửa phá vỡ sự mơ màng của Sean. "Mike, đã đến rồi, đúng vậy. Có người ở cửa, tôi phải mở. Cậu về nhà nghỉ ngơi đi, lát nữa tôi sẽ tự về, gặp lại sau." Anh kết thúc cuộc gọi rồi đi ra mở cửa.

Rõ ràng là dịch vụ phòng đã mang bữa trưa cho anh ấy vì Sean đã bỏ bữa sáng. Trước khi rời đi, người phục vụ phòng nói rằng tất cả những thứ này là do Wang đặt cho anh. Sean chấp nhận nó và cảm ơn anh phục vụ.

* * *

Sean đợi cả ngày Wang về nhưng đến bảy giờ tối vẫn không thấy bóng dáng người đàn ông đó đâu. Thật không may, Wang đã không viết số của mình trên giấy ghi chú. Giá như Sean có số của cậu ấy, anh ấy đã có thể gọi cho cậu ấy để hỏi xem anh ấy có nên đợi cậu ấy lần nữa hay tốt hơn là nên về nhà. Nếu đúng như vậy, sẽ tốt hơn nếu anh ấy nghe theo lời khuyên của Mike là cứ rời đi và để người đàn ông đó tìm thấy anh ấy. Tuy nhiên, vì lý do nào đó, Sean thậm chí không có ý định đi và đợi cậu ấy quay lại. Người thanh niên xinh đẹp cười khổ.

Mệt mỏi vì xem tivi chủ yếu chứa phim chính kịch, Sean tắt màn hình. Rồi đứng dậy ra khỏi phòng. Anh quyết định về nhà!

* * *

"Ô hô, cậu về rồi hả Sean?" Mike vừa làm xong bữa tối. Mì gói. "Cậu đã gặp Wang chưa?"

Họ sống cùng nhau trong một căn hộ đơn sơ. Cả hai, bởi vì nó rẻ hơn để trả tiền thuê nhà.
Sean không trả lời ngay. Anh mở tủ lạnh và lấy ra một chai nước uống, sau đó anh nốc cạn một nửa.

Mike vừa nhìn thanh niên ngọt ngào vừa cho mì ăn liền vào miệng. "Cậu khát nước, phải không? Cậu đã làm gì?"

Sean thở ra một hơi khó nhọc. "Cậu ấy không có tới!" anh bực bội nói khi ngồi vào chiếc ghế đối diện với Mike. Sau đó cầm lấy bát mì ăn liền của Mike và nhấm nháp.

"Này, đó là của tôi!" Mike thốt lên khi cậu ta lấy lại bát của mình.

"Cậu ấy không phải bạn trai của tôi!" Tiếng Sean quát thật to. Bây giờ rõ ràng là anh đang bực mình. Lẽ ra anh nên lừa dối Wang nhưng chính người đàn ông đó đã lừa dối anh bằng những lời hứa ngọt ngào được viết trên giấy. Và thật ngu ngốc, Sean chỉ tin vào điều đó. "Chết tiệt!" anh gầm gừ trong khi đập bàn.

Mike khịt mũi. "Bây giờ cậu có cảm thấy bị lừa dối?"

Sean ném cho Mike một cái nhìn mỉa mai. "Đều là ý của cậu. Ít nhất cho tôi một cái lối thoát đi?"

"Dễ thôi. Nhưng chờ đã!" Mike cho mì vào miệng.

"Đợi cái gì?"

"Chờ đến khi cậu ta tìm được cậu."

"Cậu có chắc là cậu ấy sẽ tìm được tôi không?"
Mike nhún vai. "Có thể...

"Nếu hóa ra là cậu sai thì sao?"

"Chúng ta sẽ trả thù bằng cách khác." Mike uống nước dùng trực tiếp từ bát và thở dài mãn nguyện khi hết bát.

Trong khi suy nghĩ, Sean vặn chiếc nhẫn trên ngón tay. Chẳng lẽ Wang thật sự lừa dối anh? Nhưng anh vẫn chưa biết ý nghĩa của chiếc nhẫn này. Về chiếc nhẫn này, anh cảm thấy không cần phải nói với Mike.

* * *

"Sean?" Wang vừa tìm kiếm khắp căn phòng vừa gọi tên chàng trai trẻ. Nhưng dù tìm kiếm ở đâu cũng không thấy bóng dáng của chàng trai trẻ đó. Anh ấy đã đi chưa? Người đàn ông khom người và thở dài. "Không phải tôi đã bảo anh đợi tôi sao" cậu lẩm bẩm.

Wang nhìn đồng hồ của mình. Mười giờ. Cậu ấy đã về rất muộn vì một trong những người quen cũ của cậu ấy vẫn tiếp tục quấy rối cậu ấy kể từ khi cậu ấy rời văn phòng. Wang buộc phải chấp nhận cô gái khi cô ấy yêu cầu gặp mặt. 

Trên thực tế, với một cơ thể mệt mỏi, Wang trở lại đây với hy vọng được Sean và cơ thể của anh ấy nuông chiều. Wang rít lên một cách có kiểm soát khi hình ảnh khêu gợi của đêm qua vụt qua tâm trí cậu. Và hình như cái bóng còn khơi dậy đam mê của cậu. Wang đã nhanh chóng hủy bỏ nó trước khi không kiểm soát được bản thân.

Gãi đầu, cậu sải bước ra khỏi khách sạn, định hướng đến quán bar. Hy vọng chàng trai trẻ gợi cảm của cậu ấy ở đó.

* * *

Điều ước của Wang đã thành sự thật! Sean đã ở đó nhưng không phải một mình. Một người đàn ông khác là khách hàng của quán bar đã ở cùng anh. Bản thân người đàn ông đang ôm một người phụ nữ nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sean như muốn ăn tươi nuốt sống anh. Wang nhận ra ánh mắt dâm dục của người đàn ông đối với chàng trai trẻ đẹp của mình và điều đó khiến cậu tức giận.

Tuy nhiên, Wang nên hành động theo lý trí. Dù tức giận nhưng cậu không thể hấp tấp được. Mặc dù điều cậu thực sự muốn ngay bây giờ là đấm vào mặt người đàn ông đó. Cậu thở dài và bước tới bàn bar. Yêu cầu đồ uống thường là ở người quen của người pha chế.

"Tôi còn tưởng rằng cậu tối nay không tới." người pha chế có bảng tên Hứa Khải nói. Anh ta đặt đồ uống Wang đã gọi lên bàn trước mặt người đàn ông.

Wang nâng ly và nhấp một ngụm. "Sean đã ở đây bao lâu rồi?"

Hứa Khải nhướng mày. "Sean?"

"Chàng trai trẻ đẹp đó." Wang chỉ tay mà không ngoảnh lại.

"À, homme fatale. Vậy là cậu đến vì anh ta." Hứa Khải kết luận. "Tại sao? Anh ta chạy trốn khỏi cậu sau khi cậu..."

"Trả lời câu hỏi của tôi!" Wang uể oải ngắt lời vì người phục vụ hỏi rất nhiều câu hỏi.

Hứa Khải cười thầm. "Anh ấy mới đến khoảng một giờ trước. Và cậu biết đấy, khi anh ấy đến, anh ấy đã hạ gục hai người đàn ông. Cái này là cái thứ ba. Và một người phụ nữ xinh đẹp đã có chồng."

"Sao anh biết người phụ nữ đó đã có chồng?"

"Hohoho, đừng đánh giá thấp tôi, anh bạn!" Hứa Khải tự hào nói. "Nhưng thực ra chính người phụ nữ đó đã thú nhận." Anh ta nhe răng cười. "Họ ngồi xuống trước mặt tôi, và người phụ nữ liên tục trêu chọc anh ấy bằng bộ ngực của cô ấy...." Anh ta mô tả bộ ngực lớn bằng cử chỉ tay của mình. "Người phụ nữ cầu xin anh ấy bằng cách nói rằng ngủ với một người phụ nữ đã có gia đình còn tốt hơn là ngủ với một cô gái còn trinh."

"Chết tiệt!" Wang nguyền rủa một lúc. "Người phụ nữ đó bây giờ ở đâu?"

Hứa Khải nhún vai. "Bởi vì Sean từ chối cô ấy, cuối cùng cô ấy đã tiếp cận một người đàn ông khác và biến mất khỏi đây. Chắc là đã ở khách sạn rồi." Anh ta chỉ đến nơi có khách sạn.
"Vậy còn hai người nữa?"

"Chờ một chút, tôi trước phục vụ khách nhân." Hứa Khải ngay lập tức di chuyển đến một bên nơi khách hàng mới của mình đến và gọi đồ uống.

Trong khi đó, Wang liếc về phía Sean đang ở. Chàng trai trẻ đẹp vẫn ở cùng người đàn ông trước đó và dường như đang trò chuyện rất vui vẻ với người kia. Đột nhiên, Wang trở nên tò mò. Sean này đến từ đâu? Anh đã là khách hàng tại quán bar của khách sạn trong một thời gian dài, nhưng chỉ mới hôm qua cậu mới nhìn thấy chàng trai trẻ.

Anh ấy thực sự là ai? Sống ở đâu? Anh ấy làm nghề gì? Rõ ràng anh không phải là người hay an ủi vì nghe rõ ràng hôm qua là lần đầu tiên anh làm tình. Nếu anh ấy thực sự là một nam nghệ sĩ hay đại loại như vậy, Sean chắc chắn phải rất có kinh nghiệm trong chuyện chăn gối. Vì vậy, lý do để anh xuất hiện ở đây là gì?

Từ khóe mắt, Sean có thể thấy rằng Wang đang quan sát anh. Anh cười ngặt nghẽo trong khi vẫn trò chuyện với người đàn ông có chiếc mũi trước mặt. Thực ra Sean chán ghét người đàn ông trước mặt mình. Vừa nói chuyện với anh, một tay anh tiếp tục vuốt ve mông và hông của cô gái bên cạnh. Thậm chí thỉnh thoảng bóp nó trong khi mắt người đàn ông kia nhìn anh một cách dâm dục. Lời nói của người đàn ông cũng đầy dâm dục với những lời khen nhục dục khiến Sean muốn đấm hắn ta. Anh chắc chắn rằng người đàn ông đang tưởng tượng với chính mình khi vuốt ve cơ thể của người phụ nữ bên cạnh hắn ta.

Tuy nhiên, Sean đã cố gắng không bận tâm. Lý do anh đến quán bar tối nay là để tìm hiểu xem Wang có thực sự rời bỏ anh hay không. Và khi phát hiện con mồi của mình bước vào quán, anh nở nụ cười mãn nguyện. Rõ ràng Wang đã không rời bỏ anh. Nhưng điều thắc mắc là, tại sao Sean lại cảm thấy thất vọng khi nghĩ rằng Wang đã rời bỏ mình? Sau đó, trong một khoảnh khắc, thật vui khi biết rằng Wang đã trở lại.

Wang nốc cạn ly rượu của mình. Không quan trọng công việc của anh ấy là gì hay Sean là ai, rõ ràng là cậu ấy đã trao cho anh ấy chiếc nhẫn của mình. Cho đến khi Sean chỉ có thể là của cậu ấy!

Sau khi đặt ly lên bàn, Wang đứng dậy khỏi ghế và đi về phía Sean. Cậu không thể chịu được những ánh mắt dâm dục của những người đàn ông khác hướng vào người thanh niên xinh đẹp của mình. Wang chắc chắn rằng hắn ta đang tưởng tượng mình đang ngủ với Sean. Rất thô lỗ! Tại sao Sean có thể hấp dẫn mọi người như vậy?!

Biết rằng Wang đang đi về phía mình, Sean cố tình tán tỉnh người đàn ông trước mặt mình bằng cách chạm vào hắn ta một cách gợi cảm. Người đàn ông nhận mồi của Sean, và khiến chàng trai trẻ đẹp phải há hốc mồm khi vòng tay của người đàn ông vòng qua eo và kéo anh lại gần hơn. Nghiêm túc mà nói, Sean muốn đấm hắn ta ngay bây giờ!

Tuy nhiên, bàn tay đang ôm eo anh đột nhiên được thả ra. Vì bị Wang kéo ra. Cậu nắm lấy tay người đàn ông trong khi ném một cái nhìn giận dữ về phía hắn ta.

"Anh ấy là của tôi." Cậu rít lên với vẻ mặt đáng sợ.

Người đàn ông bối rối nhìn cậu. Sau đó quay sang Sean và hỏi "Cậu có ở cùng cậu ta không?"
Sean không thể không cười và gật đầu. Anh không muốn làm ầm lên vì anh biết rằng Wang có thể tức giận như vậy. Chà, mặt khác, anh cảm thấy hài lòng khi biết phản ứng của Wang trước những người khác quyến rũ anh.

"Chết tiệt!" nguyền rủa người đàn ông trong khi rút tay ra. Hắn ta nhổ nước bọt trước khi đưa người phụ nữ của mình đi.

Ngay khi người đàn ông rời đi, Wang quay sang Sean.

Chàng trai trẻ tuổi xinh đẹp mỉm cười, "Cậu Wang... Rất vui được gặp lại cậu..." giọng điệu của anh khàn khàn quyến rũ. Anh giả vờ không đợi người đàn ông. Rằng cuộc gặp gỡ của anh ở đây chỉ là một sự tình cờ.

Và Wang không thể chấp nhận điều đó. Cậu ấy rất buồn khi biết rằng Sean không đợi cậu ấy. Cho đến khi Wang lập tức kéo eo Sean, ôm lấy thân thể thiếu niên xinh đẹp trên người mình. Mắt Wang dán chặt vào Sean đang cười trêu chọc mình.

"Ừm.... Cậu Wang, sao vậy?"

"Có vẻ như hôm qua anh gọi tôi là Wang."

Sean cười toe toét, những ngón tay của anh lần theo đường quai hàm của người đàn ông trước mặt rồi lần xuống chạm vào quả táo Adam của cậu. "Tôi không nhớ mình đã từng gọi cậu như vậy." Anh thở dài.

Đôi mắt của Wang giật giật, một dấu hiệu của ham muốn đang tiếp cận. "Vậy thì tôi sẽ phải làm cho anh nhớ nó."

* * *

Về đến khách sạn, Wang ném xác Sean lên giường và ngay lập tức tấn công vào môi anh. Người đàn ông đã cho Sean hoàn toàn không có cơ hội từ chối.

Thật vậy, Sean cũng không muốn từ chối nó. Sự quyến rũ của cơ thể gợi cảm của Wang vẫn còn trong tâm trí anh cho đến khi anh thức dậy sáng nay. Dù xấu hổ nhưng anh phải thừa nhận rằng anh thích những lúc đầu lưỡi của Wang chạm vào khắp cơ thể anh.

"Mmmmm..." Sean thở dốc rên rỉ khi lưỡi của Wang tiến vào miệng anh. Trong khi tay người đàn ông đang bận cởi nút áo sơ mi của anh.

Tuy nhiên, có vẻ như Wang đã mất kiên nhẫn đến mức cậu ấy đã ngay lập tức xé toạc chiếc áo sơ mi của mình cho đến khi tất cả các nút bay xuống sàn.

"Mmmmm..." Sean muốn dừng lại một chút nhưng dường như ham muốn của anh chống lại. Người đàn ông thực sự tiếp tục chơi trong miệng của mình.

Sean có thể cảm thấy bàn tay lạnh lẽo của Wang chạm vào ngực anh. Khi lòng bàn tay cậu chạm vào núm vú của anh, chàng trai trẻ run rẩy và ưỡn lưng lên một lúc trong khi tiếp tục thở dốc vào miệng Wang. Bàn tay của người đàn ông cảm thấy vô cùng đau đớn khi chạm vào ngực Sean. Chơi chỗ nhạy cảm của anh một cách gợi cảm khiến anh càng muốn cảm giác ngon lành hơn nữa.

Sau một nụ hôn dài, Wang cuối cùng cũng rời môi anh ra. Vào thời điểm đó, Sean hít vào càng nhiều không khí càng tốt. Hai mắt anh đối mặt với viên đá vỏ chai lấp lánh đầy đam mê của Wang. Và cả hai đều thở hổn hển.

Khi Wang định hôn anh lần nữa, Sean đặt ngón tay lên môi anh, giữ anh lại.

Wang cau mày ngạc nhiên.

"Tôi lo lắng rằng sau này, bạn thực sự phải kết hôn với tôi, Wang" Sean nói với hơi thở không đều.

Wang ngay lập tức hạ ngón tay của Sean xuống. "Tôi thật sự sẽ cưới anh." Sau đó lại mơn trớn môi Sean một cách thích thú.

Sean cảm thấy khao khát rung động không thể kiểm soát trong anh ngay khi Wang chạm vào anh lần nữa. Không thể tin được! Chỉ trong một đêm, cơ thể anh nhận ra mọi động chạm từ người đàn ông. Cơ thể Sean uyển chuyển di chuyển bên dưới Wang, đặc biệt là khi tay Wang vuốt ve làn da của anh.

"Ooh...." Sean thở dốc. Chỉ cái chạm tay của Wang trên cơ thể anh thôi là chưa đủ, anh muốn môi và lưỡi của cậu trên cơ thể anh.

Và Wang đã đồng ý.

"Aaaaahhhh...."

Sean ngước lên khi lưỡi của Wang lướt xuống cổ anh, tạo nên vài vết đỏ ở đó. Ngay lập tức, cổ anh ướt đẫm, là hỗn hợp của mồ hôi và lưỡi của Wang. Tuy nhiên, Sean yêu thích nó. Thực sự thực sự thích nó.

"Ưmmmmm...."

Đôi chân của Sean co giật không ngừng khi ham muốn trong anh tập trung vào một điểm. Wang phát hiện ra và khéo léo mở khóa kéo và chui vào lưng quần. Sean rên rỉ lớn khi Wang cọ xát anh.
"Aaaaahhh.... Aaahhh.... Wang.... Ngon quá...." Cơ thể anh vặn vẹo và run rẩy trong khi lưỡi của Wang chơi cả hai cú đút của Sean.

"Mmmm.... Mmm... Aaahhh.... Wang..." Sean bắt đầu thút thít vì từng đợt khoái cảm đạt được.
"Mmm.... Wangggg...." Tiếng rên rỉ của Sean lớn hơn cùng với tiếng thở dài của anh. Sean thực sự không thể kìm nén đam mê của mình lúc này nữa. Anh không thích Wang hành hạ cơ thể mình quá lâu.

Trên thực tế, Wang cũng đau khổ không kém nhưng cậu ấy quyết định chơi chậm và kéo dài. Đến nỗi cả cơ thể Sean thực sự không thể quên được sự đụng chạm của cậu.

"Aaahhh..... Aaahhh.... Wangg...."

Wang cười toe toét hạnh phúc khi Sean liên tục gọi tên cậu. Cuối cùng, cậu đưa tay ra và kéo môi anh. Một tiếng thở dốc mê hoặc thoát ra khỏi môi Sean.

"Kiên nhẫn nào, cưng...." Cậu vuốt ve bờ môi Sean, không lâu. Rồi bắt đầu lột hết quần áo còn sót lại của Sean. Sau đó, cậu cũng tự cởi quần áo.

5h28p p.m_08/04/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro