[Băng Cửu][H+] Vết bớt của Thẩm Cửu
Link fic gốc:https://archiveofourown.org/works/36578377
Thẩm Cửu mệnh là của Lạc Băng Hà. Hắn sinh ra với một vết bớt kỳ lạ trên bụng. Lạc Băng Hà tuyên bố sư tôn mình là của riêng y. Không có plot, chỉ có xxx.
Ghi chú tác giả: Fic tweet cũ. Ngữ pháp có lẽ tệ. Chuyển đổi pov liên tục. Có thể khó hiểu.
⚠️ Lời editor: Mình thấy fic khá OOC, mn cân nhắc khi đọc. Mình chỉ dịch lấy chút đường sau ngày dài đọc ngược của cp này 😢. Đừng để ý cái nhạc, nó hơi liên quan thôi, fic ko ngược đâu, tin tui. ⚠️ Có rape, sinh tử.
______________________________________
Thẩm Cửu luôn có một vết bớt kỳ lạ trên bụng. Hắn không bao giờ để ý đến nó cho đến khi hắn nghe được những lời đồn thổi về cách ma tộc sẽ đánh dấu con mồi tiếp theo của chúng bằng chính dấu hiệu của chúng. Thẩm Cửu trong tâm giễu cợt nghĩ rằng những kẻ này không có gì để làm. Những lời bàn tán này thật vô căn cứ vì hắn chưa bị ma tộc nào tấn công. Cuộc sống của hắn vẫn diễn ra bình thường cho đến khi mọi thứ thay đổi.
Thẩm Cửu đã có một đệ tử mới và hắn không thích đệ tử này vì một số lý do. Cảm giác bên trong hắn đang bảo hắn phải chạy trốn hoặc ném tên đệ tử này đi. Chao ôi, hắn không thể vì hắn đã đánh cắp đứa trẻ này từ Liễu Thanh Ca. Đệ tử này tên là Lạc Băng Hà. Thẩm Cửu cố gắng hết sức để phớt lờ Lạc Băng Hà và để Minh Phàm đối phó với y. Hắn đã mệt mỏi vì phải đối phó với Liễu Thanh Ca và Nhạc Thanh Nguyên. Tại thời điểm này, Thẩm Cửu muốn thư giãn và đuổi Ninh Anh Anh, Minh Phàm và Lạc Băng Hà đi.
Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi Lạc Băng Hà gia nhập Thanh Tĩnh Phong. Y đang luyện tập chăm chỉ và bị rất nhiều đồng môn bắt nạt. Lạc Băng Hà cố gắng hết sức để phớt lờ họ. Hội nghị Tiên Minh sắp diễn ra. Đây là lúc để chứng minh với sư tôn của y rằng y tốt hơn Minh Phàm sư huynh. Y sẽ làm sư tôn của mình ngạc nhiên đến mức cuối cùng sư tôn của y cũng sẽ chú ý đến y.
Lạc Băng Hà nhìn hình bóng sư tôn của mình ngày càng nhỏ hơn. Y đang nhanh chóng rơi xuống Vực thẳm Vô gian. Sư tôn của y đẩy y xuống. Sư tôn mà y tôn trọng và giờ căm ghét đã đẩy y xuống. Lạc Băng Hà đang hừng hực lửa giận. Y đảm bảo sẽ sống và trở lại vì Thẩm Thanh Thu. Hận thù của Lạc Băng Hà bùng cháy khi y chiếm lấy vực thẳm Vô Gian và tìm thấy thanh kiếm Tâm Ma.
Để trả thù, Lạc Băng Hà cần một kế hoạch. Y cần đảm bảo rằng mọi sự giúp đỡ cho sư tôn của y đều bị cắt đứt. Lạc Băng Hà bắt đầu lên kế hoạch, nhưng trước tiên y cần phải kiểm tra Thẩm Thanh Thu trước. Y cần xem Thẩm Thanh Thu bây giờ như thế nào và khi y kéo Thẩm Thanh Thu xuống, y muốn nhìn thấy sự sụp đổ sẽ hiện trên khuôn mặt của Thẩm Thanh Thu. Lạc Băng Hà cắt một cánh cổng sẽ đưa y đến Thẩm Thanh Thu.
Lạc Băng Hà bước ra ngoài và nghe thấy tiếng nước. Y nhìn xung quanh để nhận ra đây không phải là Thanh Tĩnh Phong. Thẩm Thanh Thu khi đó phải ra ngoài sư môn vì một số nhiệm vụ hoặc công việc riêng. Y đi trong bóng tối tìm Thẩm Thanh Thu. Có một khoảng sáng với một thác nước, nhưng Lạc Băng Hà cẩn thận ẩn trong bóng tối. Lạc Băng Hà đứng hình khi nhìn thấy Thẩm Thanh Thu đang đi lên khỏi mặt nước. Có vẻ như Thẩm Thanh Thu đang tắm gần một thác nước tự nhiên. Lạc Băng Hà nhìn nhanh trong bóng tối. Y có thể cảm thấy tất cả máu của mình đông cứng trong huyết quản khi nhìn thấy Thẩm Thanh Thu khỏa thân.
Thẩm Thanh Thu lúc trước đã đẹp, nhưng nước chảy xuống da và ánh trăng chiếu vào da khiến hắn càng xinh đẹp hơn. Lạc Băng Hà cảm thấy miệng mình khô đi. Nhưng điều thực sự thu hút sự chú ý của y là vết hằn trên bụng của Thẩm Thanh Thu. Đó không phải là dấu thiên ma của hắn sao? Lạc Băng Hà bối rối. Tại sao Thẩm Thanh Thu lại có dấu ấn ma của y trên bụng? Điều này làm cho tất cả máu của y đi thẳng xuống hạ thân. Y cần phải tìm hiểu điều này.
Lạc Băng Hà đi vào tiềm thức của mình để tìm Mộng Ma. Mộng Ma có lẽ biết câu trả lời cho tất cả những điều này vì gã đã sống rất lâu. Sau khi nói chuyện với Mộng Ma, Lạc Băng Hà cảm thấy phức tạp. Theo Mộng Ma, truyền thuyết kể rằng dấu ma tộc trên người thường có nghĩa là người đó là bạn lữ của họ. Khá hiếm khi ai đó có dấu ma tộc, đặc biệt là vì Lạc Băng Hà thậm chí còn chưa được sinh ra khi Thẩm Thanh Thu có dấu ấn này. Về cơ bản, Lạc Băng Hà chỉ hiểu điểm nào đó từ bài giảng dài của Mộng Ma, sư tôn là đạo lữ của y?!
Lạc Băng Hà quan sát từ xa khi sư tôn của mình đang mặc quần áo. Y sẽ phải nghiên cứu thêm về điều này trước khi quyết định phải làm gì với Thẩm Thanh Thu. Lạc Băng Hà quay trở lại cung điện của mình. Tất cả những gì y có thể nghĩ đến là sư tôn của y đã khỏa thân trước đó. Y dường như không thể loại bỏ hình ảnh đó ra khỏi tâm trí mình. Lạc Băng Hà thực sự muốn nhìn thấy Thẩm Thanh Thu khóc và cầu xin bên dưới y. Y đặc biệt muốn nhìn thấy làn da trắng nõn xinh đẹp được bao phủ bởi những dấu vết của mình. Thẩm Thanh Thu chỉ nên là của y, đặc biệt nếu Thẩm Thanh Thu được đánh dấu bằng dấu ấn ma của y. Y muốn sư tôn chú ý đến mình.
Một tuần sau, Thẩm Cửu nhìn chằm chằm một tên ma tộc đơn độc xâm nhập vào môn phái. Làm thế nào mà ma tộc này lại vào được đây ?? Ma tộc tự giới thiệu mình là Mạc Bắc Quân và gã đến để đón tân nương của chủ nhân mình. Các phong chủ đều nhìn Mạc Bắc Quân bối rối. Họ đồng thanh hét lên rằng không có người như vậy và bảo gã rời đi trước khi họ đánh gã. Mạc Bắc Quân nhìn chằm chằm vào họ trước khi nói rằng Thẩm Thanh Thu là tân nương của ma tôn họ. Mọi con mắt đều nhìn chằm chằm vào Thẩm Cửu và các phong chủ kéo Thẩm Cửu lại một chút để thảo luận xem việc này nghĩa là gì. Họ không biết Thẩm Cửu có ái nhân từ khi nào.
Các phong chủ không vui khi Thẩm Cửu có thể có tình cảm với những tên ma tộc này. Họ thất vọng nhìn Thẩm Cửu. Thẩm Cửu không nói gì, nhưng lườm họ. Mặc dù các phong chủ được cho là phải đoàn kết chống lại kẻ thù, nhưng họ cũng không muốn lúc nào cũng phải đối phó với hậu quả của Thẩm Cửu, đặc biệt là những điều sẽ gây ra khi lời ra tiếng vào. Thẩm Cửu liếc nhìn Nhạc Thanh Nguyên và cảm thấy tức giận trong gã. Nhạc Thanh Nguyên tựa hồ có điều muốn nói, nhưng sẽ không nói ra. Mặc dù Thẩm Cửu không muốn đi cùng Mạc Bắc Quân này, nhưng có vẻ tốt hơn là ở chung với lũ ngốc này. Họ cũng không thể làm gì được vì Mạc Bắc Quân đã đe dọa họ rằng nếu họ không giao nộp Thẩm Cửu, những ma tộc hiện đang ẩn náu sẽ xuất hiện và tấn công môn phái. Thẩm Cửu đi theo Mạc Bắc Quân và họ biến mất khỏi môn phái.
Mạc Bắc Quân đưa họ về một lâu đài trong Ma giới. Thẩm Cửu được dẫn vào trong một căn phòng và được dặn hãy đợi ở đây cho đến khi làm lễ thành thân. Hắn nhìn xung quanh và nhăn mũi tỏ vẻ kinh tởm. Ma tôn này dường như có phẩm vị rất tệ. Mọi thứ thật xa hoa. Thẩm Cửu không muốn thành thân với ma tôn này. Hắn lên kế hoạch sát hại ma tôn vào đêm tân hôn của họ. Thẩm Cửu sẽ không cam chịu số phận như thế này. Hắn đã tốn thời gian để gây dựng và đứng vững trên đôi chân của mình với tư cách là Thanh Tĩnh Phong chủ. Hắn sẽ không hạ mình mà không có một cuộc chiến. Thẩm Cửu sẽ không phải là ma hậu của một ma tôn khó ưa nào đó.
Thăm Cửu vẫn chưa thấy ma tôn ngu ngốc. Dù đi đến đâu, hắn vẫn chưa nhìn thấy được tên ma tôn được đồn đại này. Vào ngày cưới, Thẩm Cửu được xức dầu và lau người. Những người hầu mặc cho hắn một vài quần áo đỏ và đen. Họ che đầu hắn bằng một tấm vải đỏ. Thẩm Cửu được dẫn xuống con đường thực hiện tam bái. Hắn nghe thấy rất nhiều tiếng ồn và huyên náo. Có vẻ như ma tôn đã mời rất đông người. Thẩm Cửu cần phải giữ kế hoạch; nếu không, ma tôn này có thể thực sự lên giường với hắn. Hắn không nhận ra đám đông không ai khác chính là những môn phái khác. Thẩm Cửu được đưa trở lại phòng của mình sau tam bái.
Lạc Băng Hà nhìn chằm chằm vào đám đông trước mặt. Y đã mời các môn phái tu chân tham gia hôn lễ của mình. Vẻ mặt của họ trông rất kinh hãi vì họ đều biết Lạc Băng Hà đang thành thân với Thẩm Thanh Thu, sư tôn của y. Họ không dám nói bất cứ điều gì vì Lạc Băng Hà có một đội quân ma tộc hậu thuẫn cho y. Các môn phái không ngu ngốc đến mức muốn bị nghiền nát. Điều họ không nhận ra là, số phận của họ đã bị ấn định vì Lạc Băng Hà sẽ tiếp quản tu chân giới.
Sau khi buổi lễ kết thúc, Lạc Băng Hà quay trở lại phòng của mình. Biết rằng sư tôn của mình sẽ không chịu khuất phục trước số phận này, Lạc Băng Hà đã chuẩn bị sẵn những sợi Khốn Tiên Tác. Y bước vào phòng và thấy Thẩm Thanh Thu đang ngồi trên giường với tấm vải đỏ trên đầu. Lạc Băng Hà đã có thể cảm nhận được sư tôn của y đang định làm gì. Y phải trói tay sư tôn của mình vào giường nhanh chóng trước khi sư tôn của y có thể thực hiện bất kỳ hành động nào. Lạc Băng Hà muốn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của sư tôn. Sư tôn của y có lẽ vẫn nghĩ rằng y đã chết, nhưng không y không phải vậy và y đã trở lại để lấy đi những gì thuộc về mình.
Thẩm Cửu nghe thấy tiếng mở cửa và biết ma tôn đã vào trong căn phòng. Tim hắn đập thình thịch khi hắn chờ đợi thời điểm thích hợp để tấn công. Nhưng trước khi Thẩm Cửu kịp ra tay, ma tôn đã nhanh chóng bước tới và đẩy hắn xuống. Thẩm Cửu vùng vẫy khi ma tôn nắm cả hai tay của hắn lại với nhau và trói chúng lại. Có vẻ như ma tôn biết phải làm gì vì hắn cảm thấy việc linh lực của mình bị đứng lại. Ma tôn chắc chắn đã trói hắn bằng những sợi Khốn Tiên Tác. Thẩm Cửu vùng vẫy chống cự ma tôn trước khi tấm vải đỏ của hắn được cởi bỏ.
Thẩm Cửu chớp mắt và cố gắng thích nghi với ánh sáng khác lạ. Khi đôi mắt của hắn điều chỉnh, hắn không đối mặt với ai khác ngoài Lạc Băng Hà. Thẩm Cửu không hiểu. Lạc Băng Hà đang làm gì ở đây? Làm sao y không chết khi rơi xuống vực? Trước khi Thẩm Cửu kịp nói gì, miệng Lạc Băng Hà đã ở trên miệng hắn. Thẩm Cửu mở to mắt nhìn Lạc Băng Hà và sốc. Hắn cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi Lạc Băng Hà, nhưng điều đó chỉ khiến Lạc Băng Hà hôn sâu hơn. Lạc Băng Hà quá thành thạo trong việc này. Thẩm Cửu có cảm giác như đang bại một trận. Lưỡi của Lạc Băng Hà ở trong miệng hắn và liếm mọi ngóc ngách. Thẩm Cửu cố gắng đẩy Lạc Băng Hà ra bằng lưỡi của mình, nhưng điều đó chỉ làm cho mọi thứ tồi tệ hơn. Lưỡi của họ đang trong một trận giành quyền chủ động và Thẩm Cửu cảm thấy không thể thở được. Cuối cùng, Lạc Băng Hà thả hắn ra sau một lúc lâu.
Lạc Băng Hà nhìn chằm chằm vào sư tôn của mình. Đôi mắt của Thẩm Thanh Thu trong veo điểm một chút đỏ. Lạc Băng Hà thích cái nhìn này của sư tôn. Y chạm vào mặt sư tôn của mình. Sư tôn của y trông rất mong manh như thế này. Lạc Băng Hà cởi áo choàng của sư tôn ra và bắt đầu ngậm vào chiếc cổ nhợt nhạt của sư tôn. Y phải đánh dấu Thẩm Thanh Thu là của mình trước khi bất kỳ kẻ nào khác có thể mang hắn đi. Ngay cả khi có dấu ấn ma của y trên bụng sư tôn, Lạc Băng Hà vẫn cảm thấy như sư tôn của y vẫn còn xa tầm với mình. Y đưa miệng lên gần tai sư tôn mình. Lạc Băng Hà thì thầm vào tai Thẩm Thanh Thu.
Lạc Băng Hà: Sư tôn ~ cuối cùng thì người cũng là của ta. Ngươi ngạc nhiên tại sao ta vẫn chưa chết à. Ta sống sót với mục đích duy nhất là trả thù, nhưng ... khi nhìn thấy ngươi khoả thân dưới ánh trăng, ta đã thay đổi ý định. Có vẻ như chúng ta phải như vậy, sư tôn. Dấu ma của ta được khắc trên bụng của ngươi. Ta tự hỏi điều gì sẽ xảy ra khi ta song tu với ngươi. 😈😈
Thẩm Cửu kinh ngạc nhìn Lạc Băng Hà. Vì vậy, dấu bớt trên bụng của hắn là dấu ma của Lạc Băng Hà. Điều đó có nghĩa là thế quái nào. Thẩm Cửu rên rỉ khi Lạc Băng Hà bắt đầu thăm dò lỗ huyệt của hắn bằng những ngón tay lớn kia. Hắn không thể tin rằng tên nhóc này đang thèm muốn mình. Thế này là thế nào? Ngay cả khi hắn không nuôi dạy Lạc Băng Hà đúng đắn, hắn chắc chắn đã không nuôi dạy Lạc Băng Hà để bám theo cái mông của mình. Có chuyện gì vậy? Thẩm Cửu thậm chí không có thời gian để suy nghĩ đúng đắn khi Lạc Băng Hà khi dễ lỗ huyệt mở rộng của hắn. Có vẻ như Lạc Băng Hà quyết tâm chiếm lấy hắn. Thẩm Cửu cảm thấy mông mình đau như búa bổ khi Lạc Băng Hà mở rộng hắn ra.
Lạc Băng Hà đang xâm nhập khô lỗ huyệt của Thẩm Thanh Thu để làm cho sư tôn của mình cảm thấy đau đớn. Y đã tìm hiểu một số điều về sư tôn của mình. Có vẻ như quá khứ của sư tôn y không hề dễ chịu, nhưng điều khiến Lạc Băng Hà hấp dẫn chính là việc sư tôn của y đã phá hủy Thu gia. Y tự hỏi điều gì đã xảy ra khiến sư tôn của y làm điều đó. Nhưng sự thật thú vị nhất là y đã tìm ra tên thời thơ ấu của sư tôn. Sư tôn của y dường như muốn chôn vùi quá khứ của mình, nhưng Lạc Băng Hà sẽ đào nó lên và khiến sư tôn của y chỉ dựa vào y.
Lúc Lạc Băng Hà mở rộng sư tôn ra với ba ngón tay khô, khuôn mặt sư tôn đau đớn và có vài vệt nước mắt. Lạc Băng Hà chỉ làm vậy để trừng phạt sư tôn của mình một chút. Thêm vào đó, y biết rằng sẽ không tốt cho một trong hai người nếu y đi vào trong trạng thái khô. Lạc Băng Hà lấy dầu đã chuẩn bị ra. Cuối cùng y bắt đầu đổ một ít dầu lên ngón tay của mình và bắt đầu mở rộng lỗ huyệt sư tôn của mình đúng cách. Lạc Băng Hà bắt đầu làm hài lòng sư tôn của mình bằng cách đâm vào điểm cực khoái của hắn. Sư tôn của y đang quằn quại trong đau đớn và sung sướng. Lạc Băng Hà đã làm sư tôn của mình lên đỉnh trong vài phút. Thẩm Thanh Thu khóc khi xuất lên trên bụng. Lạc Băng Hà nhìn chằm chằm vào dấu ma tộc dính tinh dịch và cảm thấy cực kỳ khô nóng. Y cởi quần áo nhanh chóng và rút cự vật của mình ra.
Lạc Băng Hà khó có thể chờ đợi để cảm thấy vách thịt ấm của sư tôn bao bọc lấy cự vật của y. Y nhanh chóng đổ dầu lên khắp dương vật của mình và bôi. Lạc Băng Hà có thể cảm thấy sư tôn đang nhìn chằm chằm vào cự vật của y. Thẩm Thanh Thu có lẽ chưa từng thấy thứ gì to như vậy. Y nhìn vào mặt sư tôn của mình để xem phản ứng của hắn. Lạc Băng Hà có thể nhìn thấy sự bàng hoàng và sợ hãi trong mắt sư tôn của mình, nhưng điều đó sẽ không còn nữa khi y cho sư tôn của mình thấy y điêu luyện như thế nào trên giường. Sư tôn của y cố gắng tránh xa y, nhưng Lạc Băng Hà nắm lấy mắt cá chân của sư tôn và hôn lên chúng. Y nhếch mép và dang rộng hai chân sư tôn của mình ra. Lạc Băng Hà áp mình vào cửa huyệt sư tôn của mình và trêu chọc nó. Y cảm thấy cửa huyệt rụt lại vì sợ hãi hoặc mong đợi. Lạc Băng Hà trượt thứ của mình vào từ từ. Y quan sát sư tôn của mình cẩn thận trước khi y bắt đầu trêu chọc.
Thẩm Cửu cảm thấy như mông của mình sắp rách ra. Dương vật của Lạc Băng Hà quá lớn. Tất nhiên, tiểu súc sinh sẽ có một khí vật kích thước khủng khiếp. Thẩm Cửu cảm thấy rất trướng và mông của hắn đau. Lạc Băng Hà chỉ đẩy cự vật của mình vào mà không báo trước. Thẩm Cửu đã nhạy cảm từ một lần xuất ra và Lạc Băng Hà đang đẩy cái vật ngu ngốc đó vào bên trong hắn. Nó khiến Thẩm Cửu cảm thấy kỳ lạ và hắn không thể giải quyết được chuyện này. Hắn cố gắng không phát ra bất kỳ âm thanh nào, nhưng thật khó để kìm chế vì Lạc Băng Hà không cho hắn thời gian để nghỉ ngơi. Thẩm Cửu phát ra những tiếng rên rỉ và kêu khóc xấu hổ nhất. Nó khiến hắn muốn giết ai đó.
Lạc Băng Hà đã trêu chọc Thẩm Thanh Thu. Y sẽ đợi và để Thẩm Thanh Thu quen với dương vật của y một chút, trước khi đâm toàn bộ vào bên trong. Sư tôn của y rất mẫn cảm vì y đã trêu chọc sư tôn của mình như thế này một lúc. Lạc Băng Hà thậm chí còn không để Thẩm Thanh Thu quen với cự vật của mình. Y chỉ trêu chọc và lôi kéo hắn trong một giờ qua. Lạc Băng Hà rất thích nhìn thấy biểu cảm sụp đổ của sư tôn. Nó khiến y càng khó nhìn được sư tôn của mình như thế này. Lạc Băng Hà đặc biệt yêu thích khi sư tôn của y rên rỉ và van xin y để được thả ra, mà không cầu xin y. Sư tôn của y đang nhìn y đầy nước mắt. Lạc Băng Hà thích cái nhìn đó của sư tôn.
Đến khi Lạc Băng Hà cho rằng y đã trêu chọc sư tôn của mình đủ rồi, Lạc Băng Hà tăng tốc độ và tiếp tục đánh vào tất cả các điểm ngọt ngào của sư tôn. Thẩm Thanh Thu hoàn tác sau vài giây. Lạc Băng Hà gầm lên khi Thẩm Thanh Thu kẹp chặt dương vật của y. Y véo nhũ hoa của Thẩm Thanh Thu để trả đũa. Thẩm Thanh Thu rên rỉ khi Lạc Băng Hà véo nhũ hoa của mình trong khi đâm nhanh vào. Sau khi sư tôn của y dường như đã lên đỉnh, đó là lúc Lạc Băng Hà tăng tốc độ. Y muốn lấp đầy sư tôn với dịch thể của mình. Lạc Băng Hà cảm thấy sư tôn của mình đang cào cấu y để khiến y ngừng đâm dương vật của mình vào sâu bên trong cái mông bị hành hạ đó, nhưng hắn cũng muốn y tiến vào. Y đã chờ đợi điều này cả đêm. Sư tôn của y kêu khóc và cào xé y vì quá mẫn cảm, nhưng Lạc Băng Hà thích nhìn sư tôn của y cảm thấy như thế này. Thẩm Thanh Thu đang để lại dấu ấn cho y trong khi y cũng để lại dấu ấn trên sư tôn của mình. Lạc Băng Hà tiếp tục đâm mạnh và nhanh vào trong sư tôn y.
Thẩm Cửu cảm thấy dường như các giác quan của mình đang bị căng ra. Y đều nhạy cảm và râm ran với mỗi lần chạm. Tiểu súc sinh vẫn đang thao hắn với tốc độ điên cuồng. Tất cả những gì Thẩm Cửu có thể làm lúc này là giữ cho đôi chân của mình dang rộng cho Lạc Băng Hà làm. Hắn thút thít khi Lạc Băng Hà gập hắn thành hai để đẩy sâu hơn nữa vào bên trong hắn. Cơ thể của hắn đang lắc lư và nảy lên theo nhịp độ của Lạc Băng Hà. Thẩm Cửu cảm thấy mông của mình sẽ bị hủy hoại khi Lạc Băng Hà làm xong hắn. Lỗ huyệt của hắn mở rộng với dương vật khổng lồ của Lạc Băng He bên trong hắn. Điều tồi tệ nhất là phủ tạng của hắn cảm thấy như bị đảo chỗ vì cự vật của Lạc Băng Hà quá lớn. Thẩm Cửu sắp xuất ra với tốc độ thô bạo của Lạc Băng Hà.
Cuối cùng Lạc Băng Hà cũng ra bên trong sư tôn của mình khi sư tôn của y lại xuất ra. Y lầm bầm cái tên bị lãng quên của Thẩm Thanh Thu trong khi y lấp đầy Thẩm Cửu. Thẩm Cửu cảm thấy máu của mình đông cứng lại khi Lạc Băng Hà gọi hắn là "Thẩm Cửu". Lạc Băng Hà biết về quá khứ của hắn. Đây có phải là lý do tại sao Lạc Băng Hà quyết định làm bẽ mặt hắn theo cách này? Thẩm Cửu chưa bao giờ cảm thấy tức giận nhiều như vậy. Hắn buông lời mắng mỏ Lạc Băng Hà, nhưng Lạc Băng Hà có vẻ thích thú với điều đó. Lạc Băng Hà rút dương vật của mình ra và đâm lại vào để ngăn cho sư tôn y cố gắng tấn công y. Thẩm Cửu kêu lên trong sung sướng khi Lạc Băng Hà tiếp tục rút cự vật của mình ra và chỉ để húc mạnh nó toàn lực trở lại.
Trước khi Thẩm Cửu có thể tấn công Lạc Băng Hà một lần nữa, hắn đã thấy bụng mình sáng lên. Thẩm Cửu kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bụng của mình khi vết bớt của hắn phát sáng màu đỏ tươi, giống như dấu ma của Lạc Băng Hà. Lạc Băng Hà cũng nhìn chằm chằm vào nó. Cả hai đều trông rất kinh ngạc khi dấu bớt phát sáng. Nó giống như dấu ấn của ma tộc đang phát sáng bởi vì Lạc Băng Hà đã bắn bên trong Thẩm Cửu. Sau khi vượt qua cú sốc ban đầu, Lạc Băng Hà cười với Thẩm Cửu. Thẩm Cửu cảm thấy ớn lạnh khi Lạc Băng Hà nhìn hắn như vậy. Thậm chí trước khi Thẩm Cửu có thể nhích ra xa, Lạc Băng Hà đã nắm lấy cổ chân của Thẩm Cửu. Hai người họ bắt đầu tranh cãi.
Lạc Băng Hà: Sư tôn, hãy xem điều gì sẽ xảy ra nếu ta tiếp tục lấp đầy ngươi.
Thẩm Cửu (khàn giọng): Đừng nghĩ về điều đó nữa.
Lạc Băng Hà thậm chí không cho Thẩm Cửu một sự lựa chọn. Y đã ở trên Thẩm Cửu ngay trước khi Thẩm Cửu có thể phản kháng. Lạc Băng Hà có một sức luận động vô hạn để bắt đầu. Nhìn vết bớt của sư tôn y sáng lên khiến hạ thân y cứng ngắc. Lạc Băng Hà đã sẵn sàng tiếp tục và y sẽ đạt được ý muốn. Y dang hai chân Thẩm Cửu ra rộng hơn trước khi đâm vào trong hắn. Lạc Băng Hà thích âm thanh mà Thẩm Cửu phát ra. Y tiếp tục thao sư tôn của mình. Lạc Băng Hà chỉ kết thúc khi sư tôn của y đã ngất đi vì sức luận động điên cuồng của y. Y cởi trói cho sư tôn đang bất tỉnh của mình.
Lạc Băng Hà thay đổi vị trí của họ để sư tôn của y ngồi trên đùi y, đưa cự vật của y vào sâu bên trong. Sư tôn y rên rỉ trong vô thức. Lạc Băng Hà bắt đầu nâng eo sư tôn của mình lên, chỉ để thả sư tôn của mình xuống. Sư tôn của y đang đưa cự vật của y vào sâu hơn nữa bên trong như vậy. Y tiếp tục làm thân thể sư tôn mình trước khi y ra vì lỗ huyệt sư tôn y siết chặt xung quanh y. Lạc Băng Hà nhấc sư tôn mình ra khỏi cự vật của y chỉ để cảm thấy bên trong sư tôn y siết chặt hơn nữa vào y. Như thể sư tôn y không muốn thấy trống trải và muốn được lấp đầy bởi vật kia của y. Lạc Băng Hà đặt Thẩm Cửu lên giường và nhìn chằm chằm vào lỗ huyệt mở rộng. Bụng sư tôn của y vẫn đang phát sáng như thể sư tôn của y đang hấp thụ tinh hoa của y. Lạc Băng Hà lấy một ít tinh dịch đó và lau nó trên môi sư tôn y trước khi đẩy ngón tay vào miệng sư tôn của y. Y dùng ngón tay bắt chước động tác giao hợp trong miệng sư tôn của mình. Lạc Băng Hà sẽ bắt sư tôn của mình bọc đôi môi đó quanh cự vật của y vào lần sau. Cuối cùng cũng thoả mãn với hành động của mình, Lạc Băng Hà đặt Thẩm Cửu vào một vị trí thoải mái hơn trước khi đưa dương vật của y trở lại bên trong sư tôn mình. Y nhanh chóng nhập mộng cảnh với sư tôn của mình.
Cơ thể Thẩm Cửu mang những vết bầm tím và vết cắn rải rác khắp người. Phần bụng căng lên của hắn đã sớm xẹp xuống trong giấc ngủ. Dấu ma đã hấp thụ tất cả những gì tinh túy nhất mà nó cần và bây giờ bụng của Thẩm Cửu đang phình ra vì một nguyên do khác. Cự vật khổng lồ của Lạc Băng Hà đang làm cho bụng hắn phồng lên. Khi Thẩm Cửu thức dậy vào sáng hôm sau, hắn sẽ đánh Lạc Băng Hà vì đã khiến cơ thể hắn đau nhức như thế này. Nhưng Lạc Băng Hà sẽ chỉ giao hợp buổi sáng một lúc với Thẩm Cửu trước khi y đi làm công vụ của mình.
Vài tháng sau
Thẩm Cửu: LẠC BĂNG HÀ !!!!
Lạc Băng Hà chạy đến chỗ sư tôn y để xem có chuyện gì. Thẩm Cửu chỉ vào bụng của mình. Y nhìn thấy một khối gồ ở đó và nhìn sư tôn mình với vẻ bối rối.
Thẩm Cửu 😡: Đừng bắn tinh dịch của ngươi vào trong ta nữa! Ta khó chịu!
Lạc Băng Hà nhìn chằm chằm sư tôn của mình một cách ngây thơ vô số tội.
Lạc Băng Hà 🥺: Nhưng ta không làm mà? Sư tôn ~ sao người có thể nhẫn tâm mà đổ tội cho phu quân người như vậy. 😔
Thẩm Cửu (chỉ vào bụng mình): Vậy đây là cái gì ?! Ngưng xảo biện! Ai chẳng biết đôi khi ngươi suy nghĩ bằng nửa thân dưới như nào mà. Ngươi bắn bên trong ta hàng ngày và ngươi đang nói với ta rằng lần này ngươi không làm vậy sao. 🙄🙄
Lạc Băng Hà: Sư tôn, ngươi có chắc ngươi không béo lên vì ăn quá nhiều đồ bổ không? 😈😈
Thẩm Cửu: Đi chết đi! * ném quạt của mình vào Lạc Băng Hà *
Lạc Băng Hà đi tìm một số đại phu Ma giới và gửi một bức thư cho Mộc Thanh Phương đến khám cho sư tôn y. Tất cả đều đến nhìn Thẩm Cửu. Các đại phu và Mộc Thanh Phương đã bàn luận sôi nổi trước khi họ thống nhất rằng Thẩm Thanh Thu đang mang thai. Lạc Băng Hà và Thẩm Cửu sững sờ nhìn họ. Làm thế quái nào mà Thẩm Cửu lại có thai? Thật khó hiểu. Thẩm Cửu trông như thể hắn sắp nghiền nát Lạc Băng Hà dưới đất sau khi hắn tiếp thu thông tin đó.
Lạc Băng Hà bảo sư tôn của mình cho y một canh giờ để tìm câu trả lời. Y nhanh chóng đi sâu vào tâm thức của mình để tìm Mộng Ma. Mộng Ma nói với y rằng thông thường truyền thuyết về tân nương được cho là phức tạp hơn. Tuy nhiên, Lạc Băng Hà có dòng máu thiên ma; do đó, tân nương có thể mang thai mặc dù hắn là nam nhân. Dấu ma hẳn đã hấp thụ tinh hoa và tạo ra một tiểu hài tử. Mặc dù điều đó có vẻ rất bất khả thi nhưng Lạc Băng Hà đã làm được theo kết luận của Mộng Ma.
Lạc Băng Hà quay lại và nhìn Thẩm Cửu ngượng ngùng khi y giải thích những gì Mộng Ma đã nói với y. Y chưa từng thấy Thẩm Cửu tức giận như vậy trước đây. Lạc Băng Hà có thể cảm nhận được rằng sư tôn của y có thể quăng y ra khỏi phòng và nhốt y ngoài đó suốt phần đời còn lại. Trước khi cho phép điều đó xảy ra, Lạc Băng Hà có một cách tuyệt vời để xoa dịu sư tôn của mình. Y nhanh chóng vào bếp và quay lại. Lạc Băng Hà đã mang đồ ăn mà y làm cho sư tôn mình. Thẩm Cửu lườm y khi hắn đang ăn. (Author: Chiêu thức ăn có hiệu quả. Thẩm Cửu đã sập bẫy. > _ <)
Dù sao thì vào cuối ngày, Lạc Băng Hà cẩn thận để không kích động "nương tử" đang mang thai của mình. Y không muốn sư tôn của mình quá nóng giận và điều đó không tốt cho sức khỏe hài tử của họ. Lạc Băng Hà cẩn thận đến mức Thẩm Cửu muốn ném y ra ngoài cửa. Hắn đang mang thai, nhưng Lạc Băng Hà đối xử với hắn như một kẻ tàn phế. Thẩm Cửu cuối cùng từ bỏ ý nghĩ đó và để Lạc Băng Hà quản hắn, mặc dù điều đó thật kinh khủng.
Bonus của tác giả:
Lạc Băng Hà thích thủ thỉ với Thẩm Cửu và cái bụng của hắn, điều này khiến Thẩm Cửu muốn cười thật lớn khi hắn thấy Lạc Băng Hà đang nói chuyện với cái bụng của mình bằng giọng tiểu hài tử.
Editor p/s: mấy cái icon cuối truyện là của author, không phải của tui.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro