Bắc Cực Quang
Gió thu thổi lá vàng tung bay, vài chiếc ô tô chạy loạn xạ trên đường đến công viên cắm trại ở ngoại ô. Neymar, người đến từ Brazil, đang ngồi ở ghế phó lái, nhìn người Argentina có vẻ ngoài xinh đẹp với màu da khác xa với mình, cậu không khỏi cảm thấy bất an.
Không phải vì cái gọi là mối thâm thù bóng đá mà Neymar không quan tâm, mà mới hôm qua, cậu vừa tỏ tình với người ta.
Dù Neymar đã luyện tập hàng nghìn lần trong lòng thì tình huống này cũng khiến cậu căng thẳng.
Người Argentina ngày hôm qua cũng như bây giờ, cứ như không có chuyện gì xảy ra, nhàn nhã nhếch khóe môi lên. Anh ta lễ phép cười rồi nói cảm ơn, sau đó cầm sách lên và đi ra khỏi phòng.
Giây phút đó Neymar cảm thấy mình như một tên ngốc.
" Tôi không biết là cậu đến từ Hiệp hội Nhiếp ảnh? " Messi hỏi. Phía trước là đèn tín hiệu màu vàng nhấp nháy, sau khi vượt qua chốt giao thông này, họ sẽ đến vùng ngoại ô.
" Tôi cũng không biết anh thuộc Hiệp hội Thiên văn học " Neymar trả lời, chiếc RV đang dần giảm tốc độ dừng lại trước đèn đỏ, khoang sau đột nhiên phát ra tiếng động, chiếc xe thuê chứa đầy các nhu yếu phẩm để phục vụ cho hoạt động trong hai ngày một đêm. Mặc dù trong cả hai câu lạc bộ không có nhiều người, nhưng cả hai cô gái cũng chất vật liệu đầy xe.
" Tôi đã nghĩ rằng không ai ở khoa Văn học biết chơi máy móc." Messi gõ nhẹ lên vô lăng, tính toán xem lượng xăng còn lại có thể đi hết quãng đường tiếp theo hay không.
" Tôi cũng cho rằng những người chuyên về máy móc có óc thẩm mỹ không tốt." Neymar ngước nhìn đèn tín hiệu vẫn đang đếm ngược, tự hỏi liệu bước nhảy của nó có bị trục trặc hay không.
Trên thực tế, trong mắt của Neymar trang phục hằng ngày của Messi không xấu, ngược lại nó trông rất lịch lãm. Cho dù đó là một sự kiện trang trọng ( ồ, lần đầu tiên Neymar xin số điện thoại của Messi là tại bữa tiệc mừng sinh viên năm nhất ) hay trong thư viện vào các ngày trong tuần ( đây là cách Neymar thường xuyên gặp Messi ), hay trang phục thể thao giản dị nhưng đầy nắng. Dù là gu thẩm mỹ của anh ta thẳng thắn đến mức thỉnh thoảng bị mọi người chế giễu, Neymar vẫn cho rằng nó dễ thương.
Có lẽ vì Messi là một người dễ mến, nhưng lúc này anh ta chẳng dễ thương chút nào, đặc biệt là khi anh ta trêu chọc người khác. Và khoảng thời gian này làm cho Neymar không vui nhất, cậu không thích kiểu giao tiếp hằn học này nên trả lời xong cũng không mở miệng nói gì.
Vốn dĩ bình thường cả hai không có nhiều cơ hội để nói chuyện với nhau, nên, Messi không muốn bỏ lỡ mất cơ hội này.
" Tôi chưa từng thấy bất kỳ bức ảnh nào của cậu."
" Ồ, vậy thì anh nên chú ý đến phòng trưng bày bên ngoài khoa, khi đó anh có thể nhìn thấy tác phẩm của tôi."
" Biết đâu được, người nhồi nhét kiến thức trước cuộc khảo sát thơ ca giữa tháng thực sự sẽ giành thời gian của mình để nghịch máy ảnh, ah, nghe có vẻ bất khả thi, nên chắc sẽ cần nhiều thời gian... "
Messi nói nhỏ, và chạy theo đoàn xe phía trước, đi vào một con đường hẹp dẫn đến khu vực cấm trại.
" Nếu anh còn nói chuyện nữa, tôi sẽ hôn anh. " Neymar đe dọa.
Messi mím chặt môi, khuôn mặt trắng bệch nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, nhưng đôi vành tai đỏ tươi đã thay mọi lời muốn nói.
Lần này, Neymar đã thấy được.
Suốt quãng đường còn lại, Messi im lặng, miệng gần như mím lại thành một đường thẳng, Neymar cảm thấy bầu không khí trong xe đang thay đổi,ít ra, lần này là theo hướng có lợi cho cậu.
.
Hiệp hội Thiên văn và Hiệp hội Nhiếp ảnh luôn có truyền thống tổ chức các chuyến dã ngoại vào mùa thu và mùa đông, địa điểm thường được đặt tại công viên cắm trại rộng lớn cạnh bến cảng, thích hợp cho các hoạt động hai ngày một đêm. Thật không may, Messi và Pique được phân vào cùng một lều khiến Neymar rất không hài lòng, khi lên đường, cậu liên tục nhờ chủ tịch Hiệp hội giúp sắp xếp, nhưng điều này không mấy khả quan.
Đêm ở Tromso diễn ra khá dài và lạnh. Trước ánh mắt buộc tội sắc lẹm của Neymar, vị chủ tịch chỉ biết xua tay ra hiệu mọi người tăng tốc, mọi người cần dựng lều trước khi mặt trời lặn và thu dọn mọi thứ một cách nhanh chóng. Neymar giận dữ quay trở lại xe và lôi ra một đống đồ đạc, cậu bị ngã xuống đất khi cố ôm trọn lấy khung lều.
"Anh bạn, không thể chung lều với Messi thì cũng đừng tức giận như vậy."
Alves vốn thích thêm rắc rối lại xuất hiện bên cạnh Neymar.
"Cậu có thể vui vẻ mà biến mất khỏi tầm mắt tôi được không?"
Neymar hung hăng nhìn người đồng bào Brazil, đúng là ở xứ lạ quê người này, đồng hương gặp nhau ắt phải rơm rớm nước mắt, nhưng giữa cậu và người đồng bào Brazil này thì chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra.
"Điều đó thật tuyệt. Tôi giao nhiệm vụ dựng lều lại cho cậu đấy."
Alves chạy đi tìm bạn gái của cậu ấy, Joanna, với nụ cười trên môi.
Neymar nhìn người bạn cùng phòng đang tận tình phục vụ bạn gái của mình, trong lòng không khỏi thầm than, rằng, gã trai quái đản ở trường đại học bên cạnh là đồ trọng sắc khinh bạn. Và nếu không có ai giúp đỡ thì thứ mà Neymar làm được chỉ là một đống sắt vụn mà thôi.
"Cậu có cần giúp đỡ không?"
Biểu cảm của Messi thoải mái hơn nhiều so với khi ngồi trên xe, có lẽ là vì Neymar nhìn có vẻ dễ bắt nạt hơn người bạn Tây Ban Nha cùng phòng anh.
Nhưng Neymar cảm thấy lúc này mình nên cứng rắn hơn một chút
" Tôi có thể tự mình làm được."
Messi ngồi xổm xuống cạnh Neymar, giúp cậu phân loại từng loại bộ phận cần thiết
" Tôi cảm thấy cậu không thể." Messi dứt khoát trả lời.
Yeb, việc Messi cảm thấy cậu không thể khiến cho Neymar cảm thấy có chút thất vọng.
" Tôi chỉ mới dựng lều lần đầu tiên."
Màn thể hiện sự thiếu xót, vụng về của Neymar đã khiến cho Messi cảm thấy mềm lòng.
Neymar thấy nếp nhăn nơi khóe mắt Messi trở nên mượt mà và dịu dàng hơn bình thường, có vẻ như người con trai lịch sự hỏi cậu có cần giúp đỡ trong bữa tiệc mừng sinh viên năm nhất không, đã trở lại. Neymar dựng lều thành công với sự giúp đỡ của Messi, sau đó họ phát hiện ra rằng Pique mới chỉ làm được một nửa công việc.
" Pique có cần giúp đỡ không? "
" Nếu không muốn chết cóng nửa đêm, cậu ta sẽ kẹp chặt đuôi gấu làm việc chăm chỉ."
Thật ra , vừa rồi Pique đã chạy đến bên Shakira, tỏ ra nhã nhặn bằng cách giúp cô ấy dựng lều, đồng thời nhỏ giọng trách móc Messi vì đã để anh một mình. Thỉnh thoảng khi gió thổi qua , anh ta sẽ run rẩy vài cái rồi tăng tốc độ hoàn thành công việc. Cuối cùng, khi dựng lều xong, Messi quay lại và làm nốt các công việc còn lại, trong khi lắng nghe tiếng than vãn của Pique.
" Leon, sao anh có thể đối xử với tôi như vậy, sao lại giúp đỡ con khỉ gầy đó? Không có lều trại, tôi sẽ lạnh chết mất..."
" Nếu sợ lạnh, hãy đến bên Shakira..."
Từ xa, Neymar nghe rõ thấy lời Messi nói.
" Thật ra , tôi thấy anh cũng khá chăm chỉ đấy..."
Câu nói mỉa mai của Messi khiến Pique vò đầu bứt tai rồi hét lên
" Cậu im đi! "
Lúc này, Alves cũng giúp Joanna dựng lều xong, cậu ta nhanh chóng chạy về .
" Hey, anh bạn ."
Chờ đã lâu, Neymar cuối cùng cũng ngước lên nhìn cậu bạn cùng phòng , định lấy ra thứ gì để ném về phía bạn ta, lại thấy hướng gió không đúng, người đồng hương Brazil nhanh chóng lấy ra một cái hamburger nhét vào miệng Neymar
" Anh bạn à, nếu tôi không bỏ đi, cậu cho rằng Messi sẽ lại giúp đỡ sao? "
Những lời này khiến Neymar không nói nên lời.
Ai là anh em với cậu chứ .
.
Lều quan sát dựng xong thì trời cũng đã tối, mọi người khoác lên mình những bộ quần áo mùa đông dày cộp bắt đầu chất củi sưởi ấm. Neymar đi tới đi lui giữa khu dịch vụ và khu cắm trại, mang theo một nắm củi lớn đã được chặt, sau đó chọn một số khúc gỗ đẹp và đặt chúng bên cạnh vị trí của Messi.
Việc Messi xem cậu như một kẻ ngốc cũng không tệ lắm, nên Neymar cảm thấy lâu lâu hành xử thiếu suy nghĩ chút cũng không sao.
Vì là hoạt động ngoài khuôn viên trường và lúc này trời đang lạnh cóng nên mọi người ngồi quây quần bên đống lửa trại bập bùng để giữ ấm và nấu bữa tối. Một nhóm người trong số họ nấu một nồi lẩu lớn với thịt xông khói và hải sản tươi sống mà họ mang theo. Việc đi lại ban ngày khiến mọi người nhanh chóng ăn hết thức ăn, thời gian là quá sớm để đi nghỉ. Chủ tịch của hai hiệp hội gặp nhau, và họ đề nghị chơi một trò chơi nhỏ.
" Bây giờ tôi sẽ viết một vài lá thăm với những cái tên trên đó. Một trong số đó khác với những cái còn lại. Việc các bạn cần làm là mô tả về người mà được viết trong lá thăm . Nếu mọi người không thể đoán được ai khác biệt, thì người đó sẽ thắng. Ngược lại, nếu bị phát hiện, thì người thua cuộc sẽ ngủ một mình trong RV sau khi mọi người trở về phòng hôm nay, hiểu cả chứ?"
Peake thường có những ý tưởng hết sức ma quái và hầu hết các đề xuất của anh ấy đều được mọi người tán thành. Nhưng một số người cũng lo sợ rằng họ sẽ bị trừng phạt. Rốt cuộc thì, xăng trong RV không đủ để làm ấm trong một đêm. Có một trạm cung cấp xăng chỉ cách công viên 5 km, nhưng họ đang đóng cửa để nghỉ ngơi.
" Pike, ngươi quá tàn nhẫn." Có người nhẹ giọng kháng nghị.
" Nào, bị phạt cũng vui mà."
"Ai mà lại không muốn ngủ trên chiếc giường lớn ấm áp chứ"
"Tôi không biết ai đã lấy tấm thẻ nào, tôi cũng hoàn toàn không biết trên đó viết gì. Bây giờ mọi người có thể mở giấy ra. "
Mọi người mở tờ giấy nhỏ sau lưng ra, Neymar nhanh chóng bóp nát nó ngay khi đọc xong, sau đó cho vào túi.
"Sao cậu vội thế? " Messi ném mẩu giấy anh đọc được vào lửa và hỏi Neymar.
Neymar bật cười, thậm chí nói không. Chủ tịch Hiệp hội Nhiếp ảnh xếp Messi ngồi cạnh Neymar để bù đắp lỗi lầm nhưng giờ lại khiến Neymar cảm thấy sợ hãi.
" Tôi sẽ nói trước " Alves nói , "Cái này được coi là một thông tin. Anh ấy thích chơi bóng đá."
" Tôi sẽ đi theo, anh ấy rất yêu đất nước của mình " Pique hùa theo.
" Ồ, tôi nghĩ anh ấy có một gia đình tuyệt vời " Shakira buồn bã nói, nhận được ánh nhìn từ Pique, nhưng cô không hề để tâm.
" Con trai còn rất nhỏ, rất đáng yêu?" Joanna nói với vẻ mặt không chắc chắn.
" Đặc biệt là cậu út, trông rất giống anh ấy." David tự tin đi theo.
" Anh ấy có đôi mắt đẹp " Neymar trầm ngâm, liếc nhìn Messi một cách tình cờ.
"Anh ấy đã chơi ở La Liga, phải không?" Messi nhớ lại khi cả thế giới dõi theo anh.
Mọi người tiếp tục nói chuyện, từ đồng đội cho đến thói quen.
"Anh ấy rất thích ở bên người anh trai Brazil, người luôn chiều chuộng anh ấy. " Neymar nói.
.
Mọi người đã nói nhiều lần, nhưng vẫn không có kết luận, Alves đã được xác định, nhưng không phải anh ấy, Shakira cũng ra ngoài, những người còn lại nhìn nhau, không ai muốn chết cóng trong RV định mệnh. Và giờ đến lượt Neymar.
"Anh ấy luôn nở nụ cười tươi, và vẫn trông rất đẹp trai dù anh ấy có một bộ râu lớn."
"Ôi chao, tìm người lôi cậu ấy đi nào, cậu ấy luôn miêu tả mơ hồ, thật khó để kết luận ..." Joanna không phục nói: "Được rồi, xem cái này có thể kết luận được không, anh ấy có tóc màu vàng đẹp mắt sao?"
Lúc này, người Neymar cứng đờ, hơi ngả về phía vai Messi dù thực tế khoảng cách giữa hai chiếc ghế xếp của họ vẫn còn rất xa.
"Cái gì, là cậu sao?" Messi quan sát nét mặt Neymar, thấp giọng trêu chọc.
Neymar hơi đỏ mặt, nhìn Messi bên cạnh, làm bộ như đang xem kịch, bình tĩnh nói: "Là anh sao?"
Messi bĩu môi, không câu nệ và khi đến lượt, anh chậm rãi nói: “Anh ấy có một cô vợ rất xinh đẹp”.
Trận đấu lại diễn ra vài hiệp, Pique cuối cùng gục ngã, chỉ còn lại Messi và Neymar vẫn hiên ngang đứng vững.
“Tôi quên nói rằng anh ấy sinh năm 1987.” Messi khẳng định.
"Ồ, tất nhiên là anh ấy rồi" Neymar trầm giọng nói, rồi đáp lại, "Vào mùa đông, mũi anh ấy sẽ đỏ lên vì lạnh, và anh ấy luôn giấu tay trong ống tay áo..." Messi mắt sáng lên , như thể anh ấy có thể nhìn thấy điều gì đó, nhưng lời nói của Neymar vẫn tiếp tục, "Ngoại trừ những dịp trang trọng, anh ấy sẽ ăn mặc rất xuề xòa, và đôi khi anh ấy pha trò, thực sự rất xấu xí" Messi nhìn Neymar như thể sắp lao vào đánh nhau.
Đôi mắt anh hơi mờ đi, mọi người đang xôn xao rằng người đàn ông này là Neymar, nhưng Messi lại không hề lay chuyển ánh nhìn
"Khi anh ấy có phong độ cao, mọi người sẽ tự hào về anh ấy, và khi anh ấy có phong độ thấp, anh ấy sẽ bị người khác chỉ trích. Đôi khi tôi muốn che mưa chắn gió cho anh ấy.
Tôi thích người đàn ông ấy."
Messi yên lặng nghe Neymar nói, dùng một đôi mắt trong veo lặng nhìn cậu, không nói lời nào.
"Cậu thua rồi " Messi nói.
"Đúng , tôi đã thua.” Neymar đáp.
Pique và Alves giơ tay ôm lấy Messi, cảm ơn vì phút cuối anh đã không đôi co, giờ không cần vòng sau để phân định ai bị phạt. Chủ tịch hai Hiệp hội bắt đầu tặng hạt dẻ cho mọi người, và thúc giục họ trở về lều. Khi Neymar ngước lên lần nữa, Messi đã không còn ở đó, cậu ngơ ngác nhìn Alves vẫn ở bên cạnh. Người bạn Brazil của vỗ vai cậu ấy.
"Tôi hiểu rồi, Neymar, anh thực sự có rất đỉnh."
Trên thực tế, cậu tức giận đến lăn lộn trên mặt đất, cũng không muốn thừa nhận vừa rồi chính mình xem Messi như một kẻ ngốc.
.
Neymar thua trận, đương nhiên phải canh giữ ở khu vực lửa trại trước RV, cậu từ khu vực dịch vụ trở về với một đống củi, lấy chân máy ra, nghịch máy ảnh, điều chỉnh góc quay , và chờ đợi cực quang xuất hiện trên bầu trời .
"Góc độ của cậu không đúng." Messi cũng cầm theo ống nhòm của mình đi tới. "Quay 3 độ về hướng đông bắc."
"Anh không phải..." Neymar nghi hoặc nhìn Messi đặt ống nhòm xuống, bắt đầu điều chỉnh góc độ.
"Không phải rất rõ ràng sao? Joanna sẽ không đi cùng tôi, cậu thật là ngốc. " Messi cười nhạo, cúi đầu bắt bẻ "Trùng hợp đây cũng là điểm mà tôi quan sát."
“Được rồi” Neymar nhún vai, không muốn thừa nhận rằng anh đang rất hạnh phúc vào lúc này, “nếu anh khăng khăng”.
Cậu đương nhiên sẽ không ngu ngốc như vậy, từ bỏ cơ hội tốt cùng Messi ở một mình, vừa rồi ngu xuẩn biểu hiện làm cho cậu rất khó chịu, nghĩ đến hai má đều nóng bừng. Nhưng mỗi lần Neymar muốn mở đầu chủ đề, Messi lại "suỵt" một tiếng, như thể họ không quan sát các vì sao mà đang tìm kiếm dấu hiệu của Lửng Mỹ.
Cả hai vùi đầu vào công việc một thời gian, cho đến khi Neymar nghe thấy tiếng gọi của Messi.
"Đã xuất hiện."
Trên bầu trời xuất hiện một dải ánh sáng khổng lồ, giống như tơ lụa nhảy múa trong không trung, và một chùm tia sáng nhỏ gần đó, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm đốt pháo hoa, nhanh chóng xẹt qua bầu trời.
Neymar nhanh chóng điều chỉnh góc máy, cài đặt chức năng phơi sáng và cảm thán trước món quà của tạo hóa.
"Phép màu của tạo hóa." Neymar thở dài.
Messi quan sát dưới kính viễn vọng một lúc rồi nhanh chóng ghi vào sổ tay một số ghi chép mà Neymar chẳng hiểu gì cả. Neymar dừng lại và nhìn lại sự tập trung của Messi, trái tim anh vốn đang bận bịu với công việc mà bình tĩnh trở lại, lại đập nhanh một cách khó hiểu.
"Cậu nhìn tôi làm gì?" Messi liếc mắt nhìn thấy Neymar nhìn mình "Aurora đẹp hơn tôi."
"Chỉ là..." Không, Neymar nói thêm trong lòng.
"Hửm?" Messi nói và ghi lại vài dữ liệu vào cuốn sổ.
"Mới chỉ là bắt đầu mà thôi" Neymar nhướng mày, âm thầm nuốt nước miếng, "Tôi nghĩ anh có thể dừng tay lại để xem món quà tuyệt vời này."
"Được thôi, tôi đã có thứ mình cần rồi." Messi cất cuốn sổ đi và đút bút vào túi như thể đã được dạy, " Lại đây và cùng ngồi xuống nào" Messi ngồi xuống chiếc ghế xếp, và vỗ nhẹ vào chiếc ghế bên cạnh.
Neymar đáp lại, đặt chiếc máy trên tay xuống, ngồi cạnh Messi.
Cơn gió làm cho những tia lửa cuộn lên trên đống lửa, cuốn đi chút ánh sáng đỏ sẫm cuối cùng, trên bầu trời xanh ngọc bích mượt mà, sự rực rỡ biến đổi như tà váy đung đưa của người con gái, bước đi nhẹ nhàng, uyển chuyển và uyển chuyển, đến chóng mặt.
Neymar biết rằng đây là cơ hội tốt nhất của mình.
"Leon."
"Ừ. "
Messi không có việc gì làm, anh nhặt một cành cây bên đống lửa trại lên, cành cây chưa cháy hết, ánh sáng thoáng qua chiếu vào khuôn mặt trắng trẻo của Messi. Càng không nói đến đôi mắt to màu hổ phách và hàng lông mi rung rinh, Neymar cảm thấy mũi của Messi rất đáng yêu.
"Anh sẽ lạnh sao?" Neymar muốn tát mình một cái, đốt ngón tay Messi đỏ bừng vì lạnh, sao có thể không lạnh chứ.
“Lạnh.” Messi bình tĩnh nói, tựa hồ chờ mong cái gì.
“Anh đợi chút.” Neymar chạy vào chiếc RV lấy hai chiếc máy sưởi điện đã sạc đầy, nhét vào trong ngực Messi, " Anh mặc phong phanh như vậy, tôi cho anh đấy.". Cậu sợ mặt mình cũng sẽ đỏ như vậy
"Này, quần áo của tên đó có tệ đến thế không?"
Neymar nghẹn ngào trước câu hỏi bất ngờ của Messi, cậu lắp bắp: "Ai, ai?"
" Người làm cậu thua." Messi cười nhạt nói.
"Ồ, cái đó" Neymar không ngờ Messi lại hỏi như vậy , nhưng nếu là Messi đôi khi trêu chọc người khác thì cũng không có gì ngạc nhiên. "Thật ra dù ai có thấy mặc xấu đi chăng nữa, thì với tôi nó rất dễ thương..."
" Cậu thấy dễ thương chỗ nào?" Giọng Messi hơi cao lên.
"Lúm đồng tiền khi anh ấy cười rất ngọt ngào..." Neymar chậm rãi nói, đưa mắt nhìn về phía Messi, mặc dù Messi còn cách cậu một khoảng nhất định, nhưng bởi vì chiếc áo khoác dày cộp mà trông anh ấy có vẻ mũm mĩm. Neymar huých cùi chỏ "Giọng anh ấy trầm nhưng khi nghe kỹ sẽ có cảm giác rất mềm mại rất dễ chịu".
"Nghe hay đấy."
"Ừ..." Neymar cảm giác được hơi thở Messi càng ngày càng nồng đậm, phảng phất muốn che đậy chính mình, "Có lúc cảm thấy môi khô khốc, liền thè đầu lưỡi liếm môi cho nhẹ nhõm."
Neymar không thể chịu đựng được nữa, Messi giống như một viên kẹo lớn, còn cậu là một đứa trẻ thèm ngọt và muốn nhét kẹo vào miệng.
" Thật sao?" Messi cười nhìn cậu "Thật đáng tiếc, nhưng bởi vì cậu thua trận mà sẽ ở chỗ này đóng băng cả đêm.”
"Đúng, nhưng tôi nghĩ mình có thể làm được. Anh biết đấy, nhiệt huyết của tôi không hơn gì một sinh viên năm cuối sắp tốt nghiệp" nụ cười gượng gạo của Neymar lập tức biến thành sự đau buồn và phẫn nộ của một thanh niên đầy nhiệt huyết.
"Ồ, đừng có ngốc, Pique và Shakira đang ở cùng nhau, và Alves chắc đã đi tìm Joanna, vì vậy chúng ta còn một phòng trống."
"Cái gì?" Não Neymar đột nhiên bị đứt mạch.
"Anh không muốn ở với em cả đêm trong giá lạnh."
Messi ném cho Neymar một ánh mắt chán ghét, nhưng lại trở nên ôn nhu như lụa, dường như tất cả tinh tú đều thu vào trong đôi mắt ẩm ướt ấy.
Anh ấy đã nhìn thấy cực quang đẹp nhất trên thế giới từ đôi mắt của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro