Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 49

Tôi đang nằm chung giường cùng một cô gái khác không phải Sica.

Nhưng nó hoàn toàn trong sáng. Cô ấy đang sợ và tôi chỉ ở đây để cô ấy cảm thấy đỡ sợ thôi.

Tôi hoàn toàn đảm bảo 100% rằng mình không hề có tình cảm với bất kì ai khác ngoài Sica.

Đêm nay là một trong những thời khắc mà tôi cần có khoảng không gian riêng, xa khỏi cô ấy.

Thật là hiếm khi tôi cảm thấy như vậy. Mà cũng chẳng phải hiếm, mà đây là lần đầu tiên.

Tôi đang gần chạm đến giới hạn của mình.

Tôi gác tay ra sau đầu và tiếp tục nhìn ra cảnh đêm bên ngoài tấm kính lớn.

"Umm.. Taeyeon à, có thể kéo rèm lại được không? Những cái cây trơ trụi bên ngoài đang tạo ra những chiếc bóng kì dị. Nó-o k-khá l-là đáng sợ."

Thật lạ khi mà một khung cảnh trông rất yên tĩnh và dễ chịu đối với tôi thì lại trở thành một khung cảnh đáng sợ đối với người khác.

Tôi đoán nó xuất phát từ quan điểm riêng của mỗi người. Mọi thứ đều liên quan đến vấn đề về quan điểm cả. Kể cả Sica và tôi cũng có quan điểm khác nhau về mối quan hệ giữa chúng tôi.

"Ok, để tớ kéo màn lại." Tôi đứng dậy và kéo tấm màn.

Căn phòng đột nhiên trở nên ấm cúng hơn.

Tôi quay lại giường.

Nằm đó và nhìn chằm chằm lên trần nhà.

Tôi đang nghĩ liệu có nên thông báo với Sica rằng tối nay tôi sẽ không ngủ với cô ấy.

Một mặt thì tôi lại không muốn nói. Liệu cô ấy có để ý rằng tôi chưa trở về phòng? Hay là cô ấy đã ngủ mất rồi. Trông như cô ấy chẳng buồn bận tâm đi tìm tôi ngay cả khi cô ấy biết rằng tôi đang cảm thấy không vui.

Tôi có thể nghe tiếng kim đồng hồ tíc tắc. Mọi thứ thật sự rất yên tĩnh.

Bỗng nhiên cửa phòng bật mở ra. Khiến tôi giật mình.

Là Sica sao?

Tiffany dĩ nhiên nhảy dựng lên. Theo phản xạ là ôm chặt lấy tôi.

"Fany-unnie, chị có thấy..." Là Krystal, hình như em ấy muốn hỏi gì đó.

"Ồ chị đây rồi Taeyeon-unnie ." hẳn là cô bé muốn hỏi Tiffany về tôi.

"Ủa, em đang tìm unnie sao?" tôi hỏi Krystal.

"Ờm, vâng. Em hơi s-sợ ngủ một mình. Vẫn còn bị ám ảnh từ bộ phim kinh dị ban nãy. Em muốn ngủ cùng chị và Sica-unnie tối nay. Sica-unnie bảo em hỏi ý của chị trước nhưng Sica-unnie lại không biết chị đang ở đâu. Bọn em không tìm được chị nên cảm thấy chút lo lắng. Em qua đây cũng là vì thế." Krystal giải thích.

"Ồ. Em có thể ngủ với Sica nếu em muốn. Tiffany cũng sợ nên unnie sẽ ở đây tối nay để cô ấy đỡ sợ hơn."

"Vậy-y.. em có thể ngủ chung với 2 người không? Nhiều người vẫn tốt hơn."

Trước khi chúng tôi có thể trả lời thì Krytal đã chạy đi.

Tôi nghe tiếng em ấy mở cửa phòng.

"Hey sis, Taeyeon-unnie đang ngủ bên phòng Fany-unnie. Và em cũng sẽ ngủ cùng họ. Ngủ ngon sis." Krystal nói bằng tiếng anh.

Sau một lúc, Krystal quay lại cùng với gối và con gấu bông mới của em ấy.

Em ấy đặt gối cạnh tôi.

Tiffany ở bên phải. Cô ấy dịch ra chút để có chỗ cho Krytal. Tôi cũng dịch sang.

Chúng tôi đều nhỏ nhắn nhưng khi nằm 3 người như vậy thì vẫn khá chật. Dù gì thì đây cũng chỉ là chiếc giường cỡ Queen.

Krystal chui vào trong chăn.

Em ấy nằm sát lại gần tôi và ôm chặt lấy chú gấu của em ấy.

Có thể nhận ra em ấy rất quý chú gấu bông này.

Tôi chưa bao giờ có thể ngờ được rằng mình sẽ ngủ chung với hai cô gái. Và họ đều là những cô gái xinh đẹp.

Tôi ước gì mình có thể yêu một trong hai cô gái này. Tôi biết rằng nếu yêu một trong hai người họ, thì họ sẽ không băn khoăn chút nào khi cùng tôi.

Tôi khá chắc điều đó. Còn không thì tôi cũng chắc rằng Krystal sẽ đến bên tôi ngay lập tức.

Còn Tiffany thì tôi không chắc lắm.

Nếu tôi chọn một trong hai người họ, tôi sẽ không phải chịu đựng nỗi đau nhìn thấy người mình yêu ở bên chàng trai khác.

Tôi biết những gì mình vừa nghĩ là sai trái nhưng tôi không thể ngừng tâm trí của mình nghĩ vẩn vơ.

Cũng chỉ là những suy nghĩ mà thôi, tôi sẽ không bao giờ hành động như thế.

Những thứ đó là ý nghĩ 'Nếu như...'

Jessica là tình yêu duy nhất của tôi.

Tôi bắt đầu nghĩ về Sica. Tôi bắt đầu lo lắng rằng hành động của mình sẽ khiến cô ấy bị tổn thương.

Cô ấy một mình trên giường.

Cô ấy cũng biết tôi đang ngủ cùng Krystal và Tiffany.

Tôi thắc mắc liệu cô ấy có tức giận hay ghen, hay cô ấy chẳng cảm thấy gì hết?

Tôi còn không biết liệu cô ấy có yêu tôi hay không nữa. Cô ấy chưa bao giờ nói cho tôi biết.

Tôi cũng chẳng thể đoán được qua hành động của cô ấy. Nó không ẩn chứa dấu hiệu cụ thể nào cả.

Càng lúc tôi càng cảm thấy không chắc chắn về tình cảm của cô ấy dành cho tôi.

Hay tôi chỉ là kẻ lắp khoảng trống? Khoảng trống mà Donghae không thể lấp đầy được.

Tại sao cô ấy lại không đi kiếm tôi mặc cho cô ấy biết là tôi không vui. Hay là cô ấy vẫn còn giận tôi?

Tôi vẫn không chợp mắt được. Quá nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu. Năo bộ của tôi đang làm việc hết công suất. Tôi không thể dừng suy nghĩ.

Tôi cứ nhìn trân trân lên trần nhà.

Tôi đã không để ý đến mọi thứ xung quanh cho tới khi cảm thấy có một bàn tay đặt lên bụng mình.

Krystal nhích gần hơn vào người tôi. Tay của em ấy vòng qua con gấu bông và qua cả người tôi. Em ấy ghé sát đầu lại hơn.

Em ấy đang tựa đầu vào vai tôi.

Tôi không biết em ấy có đang thức không. Mà cũng có khi đó chỉ là thói quen trong khi ngủ của em ấy.

Kể cả khi tôi muốn nhích ra thì cũng không thể làm được. Tôi bị kẹp chặt ở giữa 2 người.

Phía bên kia thì Tiffany cũng để tay lên trên cánh tay tôi.

Tôi đã không hề biết cho đến tận lúc này.

Chắc tôi đó quá mải mê với những suy nghĩ của mình.

Tôi tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu lỡ Jessica bước vào phòng ngay lúc này. Cô ấy sẽ phản ứng thế nào nhỉ?

Liệu cô ấy có nổi cơn ghen điên cuồng không? Liệu cô ấy có làm chuyện gì để trả thù lại tôi không? Liệu cô ấy sẽ nói cô ấy yêu tôi và rằng sẽ từ bỏ mọi thứ để bên cạnh tôi suốt đời không?

Những suy nghĩ của tôi càng ngày càng trở nên nực cười hơn.

Tôi thở dài.

Phải chi Sica là Krystal. Phải chi Krystal là Sica.

Nhưng nếu họ hoán đổi thì liệu tôi có yêu điên cuồng đến như thế này không?

Tâm trí của tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.

Những gì tôi có thể nghe được là tiếng kim đồng hồ tíc tắc tíc tắc. Âm thanh có ma thuật thôi miên.

***

Tôi thức giấc bởi những tia nắng mặt trời len lỏi vào phòng và chói thẳng vào mặt tôi.

Tôi miễn cưỡng mở mắt.

Hẳn là tôi đã không kéo kín màn vào tối qua.

Đúng thế. Có một khoảng hở.

Tôi quay sang phải. Tiffany vẫn đang ngủ. Cô ấy đặt một tay lên vai tôi. Má của cô ấy thì tựa vào bàn tay.

Tôi nhìn xuống thì thấy con gấu của Krystal đang ngồi ở phía cuối giường.

Krystal đang ôm tôi.

Cách em ấy ôm tôi rất khác với cách mà Sica ôm tôi.

Cái ôm của Krystal thì dùng nhiều lực hơn. Còn của Sica thì nhẹ nhàng nâng niu hơn.

Cô bé có vẻ ngoài rất xinh đẹp, cũng giống như chị gái của cô bé vậy.

Càng nhìn em ấy tôi càng thấy được sự giống nhau giữa hai chị em họ.

Môi của em ấy giống như của Sica vậy. Đều rất cuốn hút.

Ngắm nhìn là việc khó cưỡng lại.

Tiếng mở cửa khiến tôi dứt khỏi nó.

Một việc tốt.

"Chào buổi sáng các cô gái. Đến giờ thức dậy rồi."

Là mẹ của Sica. Bác ấy kéo tấm màn ra.

Cả Tiffany và Krystal trở mình.

Krystal rên rỉ.

"Mummm.. Con muốn ngủ thêm nữa..."

Em ấy thay đổi tư thế, tìm kiếm sự thoải mái hơn với cơ thể tôi.

Nó khá ngại ngùng.

"Thôi nào sâu ngủ, đừng cản trở Taeyeon rời khỏi giường chứ."

Mẹ của Sica vỗ nhẹ vào vai Krystal.

Tiffany thì đã tỉnh dậy rồi.

Cô ấy chúc chúng tôi buổi sáng tốt lành.

Cô ấy nhìn tôi và cười vào cảnh tượng trước mắt.

Tôi đã tỉnh nhưng không thể ngồi dậy.

Krystal vẫn không buông tôi ra.

"Nào nào, dậy đi Krys." Bác gái tiếp tục vỗ vào người Krystal.

Krystal rên rỉ và kéo mền trùm qua cả đầu. Cùng lúc đó cũng kéo mền qua khỏi đầu tôi luôn.

Bác gái thở dài.

"Mẹ sẽ đi gọi Sica nếu con vẫn không chịu dậy."

Tôi nghĩ đó hẳn là một lời đe dọa.

Krystal bung tấm mền ra ngay tức khắc.

Rồi em ấy ngồi bật dậy.

Em ấy bĩu môi.

Sica có quyền lực ghê gớm thật.

Tôi ra khỏi giường.

Bác gái nói rằng bữa sáng đã được chuẩn bị và dặn chúng tôi hãy mau xuống sau khi rửa mặt xong.

Sau đó thì bác ấy rời khỏi phòng.

Krystal chúc tôi buổi sáng tốt lành. Rồi em ấy làm tương tự với Tiffany.

Tôi quay về phòng Sica để rửa mặt.

Căn phòng khá lạnh. Có nghĩa là cô ấy đã dậy từ rất sớm.

Giường đã được dọn gọn gàng.

Tôi thấy cửa phòng quần áo của cô ấy đóng.

Tôi đi lại và mở nó ra. Không thấy Sica.

Không biết cô ấy đang ở đâu nhỉ.

Không biết tối hôm qua cô ấy thế nào nhỉ.

Tôi làm vệ sinh cá nhân và đi xuống lầu.

Tôi theo các bậc thang đi xuống bếp thì thấy Sica đang ngồi đó cùng với mẹ của cô ấy.

Cô ấy ăn gần xong.

"Chào buổi sáng." Cô ấy chào tôi.

Tôi cũng chào lại.

Giọng của cô ấy không hẳn là lạnh lùng, nhưng cũng chẳng thân thiện là mấy. Nó chỉ là khá lạ.

Tôi không biết cô ấy cảm thấy thế nào khi không có tôi bên cạnh vào tối qua.

Tôi chỉ có thể biết nếu chúng tôi có thời gian riêng chỉ có hai người với nhau.

Mặc dù nó có cảm giác rằng cô ấy vẫn ổn dù không có tôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro