Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 30

Tôi thức dậy bởi tiếng gõ cửa phòng tôi.

"Taeyeon ah, cậu có muốn ăn sáng cùng bọn tớ không?" Yuri nói to.

Tôi nhìn vào đồng hồ báo thức của mình. 8h30 sáng.

Tôi không có lớp học nào ngày hôm nay. Jessica thì có tiết học lúc 11h sáng.

"Cám ơn cậu Yuri. Nhưng các cậu cứ ăn đi. Tớ vẫn muốn ngủ thêm chút nữa." Tôi trả lời với giọng khàn khàn.

Jessica khuấy bởi tiếng ồn.

Cô ấy hôn lên cổ tôi và quay trở lại giấc ngủ.

Tôi ôm và kéo cô ấy lại gần hơn, rồi đôi mắt tôi cũng trĩu nặng.

***

Có tiếng nhạc reo không ngừng bên tai trái tôi. Đó là từ chiếc đồng hồ báo thức mà tôi đã đặt giờ vào tối hôm qua.

Tôi tắt chuông báo. Giờ là 9h30 và cũng là lúc Jessica phải thức dậy nếu cô ấy không muốn bị trễ giờ đến lớp.

Cô ấy vẫn còn ngủ.

"Đến lúc phải dậy rồi tình yêu à." Tôi nói và dùng chóp mũi cọ cọ vào mũi cô ấy.

Cô ấy chớp mắt vài cái và hôn lên chóp mũi của tôi.

"Chào buổi sáng".

Cái cách cô ấy chào buổi sáng nghe thật ngọt ngào đối với tôi.

Đó là một phần, một phần là cảm giác về sự hiện diện của cô ấy bên cạnh tôi nữa.

"Chào buổi sáng". Tôi hôn nhẹ lên đôi môi phía trước.

Tôi ngồi dậy và đặt cả hai chân xuống sàn.

Có một lực kéo lại nơi vạt áo của tôi.

"Đừng rời khỏi giường mà. Chúng ta không thể nằm ôm ấp một chút sao?"

Cô ấy rên rỉ kèm thèm một vài cái giật giật nơi gấu áo tôi.

"Cô gái ngớ ngẩn. Cậu sẽ bị trễ giờ đến lớp đấy."

"Hmphh" cô ấy buông tay khỏi gấu áo của tôi.

Tôi quay sang nhìn để thấy một cái bĩu môi.

Cô ấy kéo tấm chăn phủ qua tận đầu.

Nó làm cho tôi mỉm cười. Nhiều lúc cô ấy rất đáng yêu.

Ai có thể ngờ được một Jessica với thân hình quyến rũ và nóng bỏng cũng có khía cạnh đáng yêu như thế chứ.

Tôi không chạm vào cô ấy cũng không cố gắng để dỗ dành cô ấy.

Tôi chỉ đứng dậy đi quanh giường và nói một cách thờ ơ.

"Ồ thế mà tớ định sẽ tham gia lớp học của cậu bởi tớ không có tiết học nào hôm nay cả. Nhưng có vẻ như nó sẽ không thể xảy ra bởi có ai đó đang dỗi."

Cô ấy đá tung tấm chăn sang một bên và nhảy ra khỏi giường.

Lao thẳng về phía tôi và ôm chầm lấy tôi.

"Cậu là tuyệt nhất!"

Nó làm tôi mỉm cười lần nữa. Tôi đã cười rất nhiều kể từ khi chúng tôi bắt đầu gặp gỡ nhau một cách không chính thức.

"Để tớ kiểm tra xem liệu Yuri có bên ngoài không. Như bình thường thì giờ này cậu ấy sẽ không còn ở nhà đâu. Cậu ấy có lớp lúc 9h30. Nhưng cứ cẩn thận còn hơn phải hối tiếc đúng không." Tôi nói.

Tôi đi ra khỏi phòng và kéo cửa đóng lại ngay sau lưng.

Tôi đi một vòng căn hộ. Không có dấu hiệu của bất cứ ai. Tôi đi vào nhà bếp. Không có bất cứ chén dĩa nào trong bồn rửa chén cả.

Tôi quay trở lại nơi ngưỡng cửa. Cửa phòng Yuri đang đóng. Tôi gõ vài cái.

Tôi toan quay lưng bỏ đi thì cảm thấy một luồng gió từ cánh cửa được kéo mở ra phía sau lưng tôi.

Tôi đứng đơ người ra.

"Nếu unnie đang tìm Yuri thì unnie ấy đã đến lớp rồi?" Tôi có thể nhận ra giọng nói này ở bất cứ đâu. Tôi lớn lên cùng với giọng nói ấy.

Yoona vẫn còn trong phòng của Yuri.

Tôi quay người lại.

"Oh yeah, unnie chỉ muốn hỏi cậu ấy còn chừa gì lại từ bữa sáng không. Quên mất rằng cậu ấy có tiết học sớm sáng nay. Còn em không đến lớp à?" Tôi thăm dò. Tôi muốn biết Yoona sẽ ở lại đây trong bao lâu.

"À, lớp của em bắt đầu lúc 1h30 chiều. Yuri sẽ về lúc 12h và ăn trưa cùng em trước khi cả hai bọn em đến trường cùng nhau. Unnie tham gia cùng chứ?"

"Ồ không, ổn cả mà. Cả hai người có thể có bữa trưa lãng mạn cùng nhau." Tôi diễn xuất một cách tinh nghịch.

Yoona chọc vào trán tôi.

"Đừng nói vớ vẩn như thế. Dù sao nếu unnie đang đói, em sẽ làm bữa sáng cho nhé." Yoona đề nghị.

Chúng tôi luôn quan tâm chăm sóc cho nhau từ khi còn là những đứa trẻ. Mọi người luôn nhầm tưởng chúng tôi là một đôi.

Chúng tôi quá gần gũi với nhau.

Bạn gái cũ của tôi luôn ghen tị với Yoona và bạn gái cũ của cô bé thì lại ghen tị với tôi.

Chúng tôi thấy nó cực kỳ thú vị bởi chúng sẽ không kéo dài qua nổi nụ hôn đầu tiên.

Những mối quan hệ của Yoona luôn kết thúc bởi vì bạn gái của cô nhóc quá ghen tuông và sở hữu. Yoona là người có lý trí nên cô bé hiếm khi chịu thua với những hành động vô lý của họ về việc cô bé quá gần gũi với tôi. Thực tế, khi họ càng phản đối thì cô nhóc có thiên hướng cư xử thân mật hơn với tôi.

Tôi mừng rằng Yuri và Yoona thành đôi. Tôi quá thân thiết với Yuri để biết một điều rằng cậu ấy sẽ ít có khả năng ghen với tôi. Tôi đoán rằng mối quan hệ giữa Yuri và Yoona sẽ tồn tại lâu hơn các mối quan hệ trước đây của họ với các cô gái khác.

Họ dường như có một sự hiểu biết lẫn nhau. Ít nhất, Yuri dường như rất quan tâm đến cô bé. Đó là cái mà tôi định nghĩa là cặp đôi hoàn hảo.

Bây giờ trở lại vấn đề trước mắt. Jessica bị mắc kẹt. Một lần nữa.

Tôi chìm sâu vào những suy nghĩ. Tôi phải lén đưa Jessica ra khỏi căn hộ.

"Nàyyyy, em đang chờ đây. Unnie có muốn ăn sáng hay là không?" Yoona nói tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn.

"Ồ không cần đâu. Unnie sẽ đến thư viện và sẽ mua một chút đồ ăn nhẹ trên đường đến đó." Tôi nói khi quay người trở về phòng của mình.

"Kim Taeyeon. Có chắc là unnie không đang mưu tính chuyện gì khác không đấy?" Yoona nói với giọng nghi ngờ.

Như tôi đã nói. Chúng tôi rất thân thiết. Chúng tôi hiểu quá rõ về nhau nên thật khó để giữ bí mật gì đó với nhau.

Tôi có một bí mật và nó là một cái rất rất lớn.

Yoona chắc chắn sẽ gọi tôi là kẻ ngu ngốc và ngớ ngẩn nếu cô bé biết những gì đang diễn ra. Cô nhóc đương nhiên sẽ vẫn đứng về phía tôi mặc cho sự phản đối mạnh mẽ của cô nhóc.

"Mưu tính gì chứ? Làm thế nào để thống trị Thế Giới hử?" Tôi nói với giọng mỉa mai nhất.

"Không. Mưu tính làm thế nào để chiếm lấy trái tim của Jessica." Câu nói của cô bé rất sát với sự thật rồi. Tôi đang trong quá trình thực hiện điều đó đây.

"Em biết cả hai người đã dành thời gian bên cạnh nhau. Em cũng biết rằng unnie ấy đã ở đây tối qua." Tim tôi đập nhanh lên khi Yoona nói điều đó.

Cô nhóc đã nhìn thấy Jessica lúc trong phòng tắm ư?

Tôi cảm thấy như đang cheo leo nơi vách núi.

Tôi tự hỏi có nên thú nhận hay không. Và làm thế nào để giải thích mọi thứ với cô bé.

Yoona sẽ rất ghét việc tôi nói dối cô bé. Cô bé cũng rất ghét những người lừa dối. Chúng tôi đang làm cả hai điều đó.

Tôi lo sợ về cách cô bé sẽ đối xử với Jessica khi phát hiện ra sự thật. Tôi sợ rằng cô nhóc sẽ phán xét Jessica.

"Ai mà lại ăn Jajangmyeon với hai đôi đũa hả? Unnie nghĩ em ngớ ngẩn đến thế sao." Tôi thả lỏng với câu nói của cô nhóc.

"Rất thông minh. Jessica đã đến cùng ăn tối với unnie. Chỉ là một bữa ăn tối giữa những người bạn thôi. Unnie biết cô ấy đã có bạn trai, được chưa. Thôi lo lắng đi."

"Em chỉ không muốn thấy unnie bị tổn thương." Yoona nói chân thành.

"Đừng lo lắng Yoona ah, unnie biết mình đang làm gì mà." Tôi cam đoan với cô bé. Hơn nữa tôi đã lún quá sâu. Không phải là lúc để hối tiếc.

Jessica chắc chắn đã được nghe cuộc đối thoại của chúng tôi. Tôi không muốn cô ấy nghe được bất cứ điều gì quá tiêu cực. Không phải là cô ấy không có những vấn đề riêng để lo lắng.

"Được rồi, trở vào phòng của Yuri và tiếp lục công việc mà em đang làm đi. Unnie sẽ đi ra ngoài sớm." Tôi đẩy cô bé trở lại vào phòng của Yuri.

Tôi quay trở về phòng riêng của mình.

Jessica đang ngồi trên giường. Cô ấy có vẻ không được vui.

Tôi đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ nhỏ ở cạnh giường. Nó chỉ 9h42.

"Tại sao người yêu của tớ trông nhăn nhó thế?" Tôi đi đến và nghiêng cằm cô ấy lên để cô ấy nhìn vào mắt tôi.

Cô ấy quay đi.

"Tớ không muốn làm tổn thương cậu. Tớ không muốn trở thành người mang nỗi đau đến cho cậu." Đôi mắt của Jessica có những tia đỏ. Có vẻ như cô ấy sắp khóc.

Những lời của Yoona đã có tác động đến cô ấy.

Tôi đứng trước mặt cô ấy. Tôi kéo cô ấy về phía mình. Đầu cô ấy tiếp xúc nơi vùng bụng của tôi. Tôi vuốt ve mái tóc của cô ấy.

"Thôi nói những điều vớ vẩn như thế đi nào. Tớ đã nói nhiều lần với cậu rồi mà, tớ biết mình đang làm gì. Đừng lo lắng. Tớ được làm bằng thép đấy. Tớ không dễ dàng bị tổn thương thế đâu. Chỉ cần tận hưởng mọi khoảnh khắc được cạnh nhau được không nào? Đừng phí thời gian lo lắng về những thứ mà chúng ta không thể thay đổi được. Mỗi giây phút đều rất quý giá." Tôi thì thầm.

Cô ấy đứng lên và ôm chầm lấy tôi, rất rất chặt.

"Ok, tớ sẽ trân trọng từng giây phút chúng ta được ở cạnh nhau."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro