Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 27

Góc Nhìn của TaeYeon

Chúng tôi bước ra phòng ăn, dư vị của nụ hôn vẫn còn đó.

Yoona đã xong công đoạn chiên cơm. Rất nhanh chóng vì cô nhóc đã chuẩn bị sẵn sàng mọi nguyên liệu.

Chúng tôi cùng với Yuri và Yoona ngồi xuống xung quanh bàn ăn. Có bốn chiếc ghế, mỗi bên hai cái đối diện nhau.

Yuri và Yoona đã cho cơm ra mỗi bát.

Chúng tôi bắt đầu ăn. Jessica đặt cuốn sách lên bàn.

"À, sách gì thế?" Yuri hỏi Jessica.

"Cuốn The Notebook của Nicholas Sparks. Nó khá hay." Tôi đã trả lời thay Jessica. Tôi dám chắc cô ấy chưa hề coi qua cái tiêu đề quyển sách lấy một lần. Điều đó sẽ làm lộ mọi việc.

Yuri cười nhếch môi đầy ngụ ý.

Tôi chắc chắn cậu ấy đã nắm bắt câu chuyện. Dù sao cũng không quan trọng miễn là Yoona vẫn chưa biết gì.

Yuri và Yoona bắt đầu đút nhau ăn mặc cho thực tế rằng họ có phần ăn riêng của mỗi người.

Tôi ghen tị. Họ có thể biểu lộ tình cảm cho nhau một cách công khai.

Tôi cũng nhận ra ánh mắt ghen tị của Jessica.

Tôi bí mật tìm kiếm bàn tay cô ấy. Chúng tôi nắm tay nhau một cách kín đáo dưới gầm bàn.

Cô ấy mỉm cười.

Như thế cũng đủ. Ít nhất, chúng tôi biết chúng tôi đang ở đây cạnh nhau. Ít nhất là giờ đây chúng tôi đã nhận ra tình cảm thực sự mà cả hai dành cho nhau.

Chúng tôi tiếp tục dùng bữa. May mắn cho hai chúng tôi, Yoona và Yuri quá say sưa trong thế giới của cả hai mà không để ý nhận ra chúng tôi bí mật nắm tay nhau như thế.

Khoảng 13h10 chúng tôi dùng xong bữa.

"Được rồi, tớ phải chuẩn bị đến lớp đây. Cám ơn bữa trưa nhé Yoona." Tôi nói khi nhảy xuống khỏi chiếc ghế cao.

"Tớ sẽ giúp dọn dẹp." Jessica nói với Yoona và Yuri.

Ba người họ bắt đầu dọn dẹp chén dĩa trong khi tôi quay trở lại phòng mình. Tôi tắm rửa một cách nhanh chóng và chộp lấy túi xách của mình.

Tôi bước ra ngoài phòng khách và nhận thấy rằng Jessica vẫn còn ở đây. Cô ấy đang lau khô chén dĩa và cất nó vào chạn.

"Cảm ơn Yoona về bữa ăn nhé. Unnie quay lại căn hộ đây vì còn tiết học lúc 3 giờ. Em có về cùng không?" Cô ấy hỏi Yoona.

Thật trùng hợp làm sao. Chúng tôi có thể rời đi cùng nhau.

"Không ạ. Em sẽ ở lại chơi với Yuri một chút nữa." Yoona trả lời.

"Ok, vậy chào nhé. Gặp em sau nhé." Jessica nói và đi ra cửa.

"Tớ cũng đến lớp đây. Tạm biệt." Tôi bước ra cùng với Jessica.

Tôi kéo cánh cửa lại và khóa nó.

Jessica rón rén trao tôi một nụ hôn rất nhanh trong lúc tôi khóa cửa.

Nụ hôn trước đó diễn ra cũng chưa lâu lắm nhưng tôi đã nhớ vị ngọt ngào trên đôi môi cô ấy.

"Đi nào. Tớ sẽ đưa cậu về căn hộ của cậu trước khi đến lớp."

Chúng tôi bắt đầu đi bộ, khoảng cách giữa cả hai là rất gần nhưng chúng tôi không hề chạm vào nhau.

Đến căn hộ của cô ấy, tôi vẫn cùng cô ấy leo lên hết các bậc thang.

Cô ấy quay sang nhìn tôi.

"Cậu sẽ đến sau giờ học chứ?", cái cách cô ấy nói rất dễ thương. Nó làm cho tôi có cảm giác cô ấy rất cần tôi.

"Tớ sẽ xem xét." Tôi nói đùa.

Cô bĩu môi. Tôi nhe răng cười.

"Tất nhiên là tớ sẽ đến. Nhưng mà tớ vẫn chưa có số di động của cậu. Có thể cho tớ số không nhỉ?" Tôi đưa tay vào túi và lấy điện thoạt của mình ra.

"Tớ sẽ xem xét." Cô ấy trêu.

"Ồ được thôi, vậy tớ sẽ liên lạc với những cô gái khác." Tôi cố ý nói thế bởi tôi biết cô ấy sẽ ghen.

Và đúng như thế. Cô ấy đánh tôi và giật lấy điện thoại từ tay tôi. Cô ấy nhấn số và trả lại điện thoại cho tôi.

"Thế mới đúng là cô gái của tớ chứ. Gặp cậu sau nhé." Tôi nói và cười toe toét. Tôi không thể ngừng cười.

Tôi đi xuống cầu thang. Jessica vẫn đứng đó nhìn theo tôi. Tôi có thể thấy ánh mắt miễn cưỡng không muốn để tôi đi của cô ấy.

Đến giữa chừng thì tôi quay người lại và bước ngược trở lên.

Tôi đưa tay giữ lấy eo cô ấy và kéo về phía mình. Tôi trao cô ấy một cái ôm.

"Tớ sẽ nhớ cậu." Tôi âu yếm nói trước khi buông cô ấy ra và quay người đi, lần này là đi thật.

Cô ấy mỉm cười.

Trong khi đi bộ đến lớp, tôi quyết định gửi cho Jessica một tin nhắn.

Tôi lấy điện thoại ra và nhấn vào đó một vài từ và con số. Tôi nhấn nút 'Gửi'.

Tôi cười, một nụ cười rất ngạo nghễ.

Tôi đến lớp học. Tôi đặt điện thoại ở chế độ im lặng và chọn cho mình chỗ ngồi. Lúc này có lẽ Jessica đang tắm và chuẩn bị cho tiết học của cô ấy.

Tôi tự hỏi cô ấy sẽ phản ứng ra sao khi đọc tin nhắn của tôi.


---------------------------------------------

Góc Nhìn Của Jessica

Taeyeon vừa rời khỏi để đến lớp. Tôi đã bắt đầu nhớ cô ấy. Thật lạ lẫm, tôi có cảm giác rất cần cô ấy ở bên cạnh.

Chúng tôi chỉ mới trải qua một đêm cùng nhau nhưng cảm thấy như chúng tôi đã biết nhau đã mười năm.

Như mọi cảm xúc của tôi đều phụ thuộc vào cô ấy. Đây là lần đầu tiên tôi có tình cảm đặc biệt mạnh mẽ đến thế.

Ngay lúc đó điện thoại di động tôi reo. Có phải Taeyeon?

Tôi nhìn nó. Không phải. Đó là Donghae.

Tin nhắn viết thế này.

'Tại sao em vẫn chưa gọi cho oppa?'

Tôi đi đến chỗ đặt điện thoại bàn và quay số của anh ta.

Tôi trò chuyện với anh ta một lúc. Tôi đã nói dối rằng tôi bận rộn với bài tập về nhà nên tôi thức dậy hơi trễ. Tôi lấy lý do rằng mình phải đến lớp sớm để gác máy.

Tin nhắn của anh ta đến thật không đúng lúc, nó phá hỏng một ngày rất tuyệt vời của tôi. Thật là phiền phức. Tôi ghét cách anh ta đòi hỏi mọi thứ.

Tin nhắn của anh ta nhắc tôi nhớ đến sự tồn tại của anh ta. Tôi cũng nhận mình đang trong tình thế nào. Tôi đang lừa dối Donghae.

Taeyeon và tôi là không chính thức. Tôi không thể công khai mối quan hệ này. Tôi nghĩ về gia đình của mình. Tôi nghĩ đến Krystal.

Tôi không thể để cho bố mẹ tôi biết được việc này. Họ sẽ rất tức giận.

Việc tôi có thể làm lúc này chỉ là tận hưởng mọi khoảnh khắc bên cạnh Taeyeon cho đến lúc kết thúc.

Tôi không mong đến ngày mọi thứ giữa chúng tôi sẽ kết thúc. Nhưng điều đó là không thể tránh khỏi.

Điện thoại của tôi reo lên lần nữa. Tôi cầm nó lên. Màn hình hiển thị số điện thoại lạ.

Tôi mở tin nhắn ra. Nó chỉ gồm số trang, số đoạn và kết thúc bằng tên 'Taeyeon'.

Tôi thấy khó hiểu. Tôi lưu số của Taeyeon lại. Tôi chỉ hiểu việc cô ấy để lại tên là để tôi có thể nhận ra tin nhắn này là do cô ấy gửi, nhưng còn số trang và số đoạn?

Tôi nhìn xuống đùi mình và tôi nhận ra cuốn sách ban nãy - 'The Notebook'.

Chẳng lẽ cô ấy bảo tôi đọc một đoạn nào đó trong cuốn sách này sao? Tôi lật mở cuốn sách đến ngay trang đánh số và dò tìm đoạn mà cô ấy nêu.

Tôi rà ngón tay của mình dọc theo trang giấy và dừng lại ngay đoạn nói rằng.

"Dù cho có chuyện gì xảy ra với chúng ta trong tương lai, mỗi ngày được ở cạnh nhau là ngày tuyệt vời nhất trong cuộc sống của tôi. Tôi sẽ mãi mãi thuộc về em."

Những từ ngữ đó đến vào một thời điểm thật hoàn hảo. Nó làm rung động trái tim tôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro