Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 25

Tôi chỉ vừa tắm xong. Cảm giác thật thư thái. Tôi sẵn sàng để trở về phòng mình. Tôi tự hỏi liệu đêm nay sẽ diễn biến thế nào.

Tôi bước vào phòng. Jessica đang ngồi trên chiếc ghế dài. Chiếc áo khoác đã được cởi ra và treo lên phần tựa tay phía trái. Cô ấy đang chăm chú xem TV.

Cô ấy mặc chiếc áo thun hai dây màu hồng. Thật sự rất đẹp. Đôi vai trần của cô ấy đẹp đến phát điên.

Tôi nghĩ về cái đêm hôm ấy. Liệu mọi thứ có diễn ra như thế lần nữa?

Chia sẻ khoảnh khắc như thế trên giường, tôi không cần bất cứ điều gì hơn thế nữa. Mỗi khoảng khắc chúng tôi cùng nhau bây giờ cũng đủ làm tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Tôi quyết định hong khô tóc bởi chúng tôi sẽ đi ngủ sớm. Jessica vẫn tiếp tục xem TV.

Làm khô tóc xong, tôi treo khăn lên móc đằng sau cánh cửa phòng ngủ của tôi. Đóng cửa lại.

Tôi không cảm giác sợ hãi khi phải ở một mình trong phòng cùng Jessica nữa. Tôi biết mình không phải là người duy nhất phải tự kiềm chế bản thân trong lúc này. Cô ấy cũng không thua gì tôi. Miễn sao tôi không phải người chủ động thì tất cả mọi thứ đều ổn cả.

Tôi ngồi xuống cạnh cô ấy trên chiếc ghế dài. Tôi dựa người ra sau một cách thoải mái.

"Dầu gội đầu cậu dùng có hương thơm thật đấy." Cô ấy quay sang tôi.

"Ồ, cảm ơn cậu." Tôi trả lời. Cô ấy bắt đầu luồn các ngón tay qua những lọn tóc của tôi.

"Nó cũng rất mượt mà nữa. Có lẽ tớ cũng nên chuyển sang dùng loại này." Cô ấy nói với một cách quyến rũ.

Cô ấy nhẹ nhàng cắn môi khi nói điều đó.

Cô ấy làm đầu gối tôi run rẩy. Rợn da gà. Phần đặc biệt hay nhất là cô ấy thậm chí còn không chạm vào tôi. Cô ấy chỉ mới chạm vào tóc tôi.

Cô ấy là chuẩn mực của sự chuyên nghiệp khi nói về khả năng quyến rũ. Tôi biết rằng đêm nay sẽ khác xa hoàn toàn với đêm hôm ấy.

Dù có thế nào tôi cũng phải che đậy cảm xúc của mình. Tôi không cho phép mình là người chủ động trong việc này.

Cô ấy chồm người về phía tôi. Cô ấy nhích lại gần hơn cổ tôi. Cô ấy hít vào một hơi thật sâu. Rồi từ từ thở ra.

"Thật sự nó rất thơm đấy. Tớ nhất định phải dùng nó." Toàn bộ thời gian, cô ấy làm nó có vẻ như một cuộc trò chuyện thân thiện giữa hai người bạn. Nhưng sâu thẳm nó là một điều khác.

Thành thật mà nói nếu ai đó nhìn chúng tôi lúc này, họ sẽ thực sự nghĩ rằng đây chỉ là một cuộc trò chuyện bình thường. Sự đụng chạm thể chất là cố ý nhưng cũng không rõ ràng.

Cô ấy đang gọi tôi. Đôi môi cô ấy mời gọi tôi. Tôi đoán là cô ấy muốn tôi là người chủ động tiến tới trước bởi cô ấy không chắc chắn lắm về tình cảm của tôi dành cho cô ấy như thế nào.

Tất nhiên đó chỉ là suy đoán. Nó không đảm bảo chắc chắn.

"Đi ngủ nào." Cô ấy nói với tôi rồi đứng lên. Trong khi làm điều đó cô ấy rất tinh tế kéo lấy tay tôi như thể nó chỉ là sự sượt nhẹ qua da trước khi buông tay tôi ra.

Mọi giác quan của tôi đã bị đẩy lên cao hết mức. Tôi như muốn ngất xỉu ngay lúc này. Cô ấy thật sự quá giỏi.

Tôi đã bị đẩy tới giới hạn của mình. Con thú trong tôi mỗi lúc mỗi thô bạo đập mạnh vào lồng thép kiên cố của sự kiềm chế. Các thanh thép đang rạn nứt từng chút từng chút một.

Nếu cô ấy cứ đẩy nó thêm nữa thì sẽ chỉ có một kết quả mà thôi. Cô ấy sẽ thuộc về tôi đêm nay.

Tôi muốn ngăn chặn điều đó xảy ra. Một khi cô ấy giải thoát phần đó của tôi. Thì thật sự sẽ không có gì ngăn lại được nữa.

Tôi tắt TV. Tôi đi ra phía ban công. Tôi đóng cửa ban công và khóa nó lại. Tôi kéo kín rèm cửa lại.

Tôi vẫn giữ cửa sổ để mở. Tôi kéo tấm rèm che ô cửa sổ. Tôi dành chút thời gian để trấn tĩnh bản thân. Trang phục của cô ấy thật sự chả giúp được gì.

Quần thì quá ngắn. Cô ấy để lộ đôi vai trần quá nhiều. Tại sao cô ấy lại không mặc một chiếc áo thun nhỉ.

Cô ấy đang ngồi trên giường. Đôi chân bắt chéo đung đưa. Một đôi chân quyến rũ. Nó rất săn chắc và quyến rũ.

Tôi nói cô ấy đứng lên. Tôi kéo tấm trải giường sang một bên. Tôi mừng là mình sở hữu chiếc giường đơn nhưng nó thuộc loại siêu bự. Và cũng rất may mắn là tôi có hai chiếc gối.

Tôi đặt hai chiếc gối sát cạnh nhau.

"Cậu chọn chỗ đi." Tôi nói với cô ấy. Cô ấy chọn phía gần cửa ra vào và xa cửa sổ.

Cô ấy vùi mình vào tấm chăn một cách thoải mái. Tôi bước ra cửa và tắt đèn. Tôi khóa cửa. Chỉ để đề phòng.

Căn phòng thật sự rất tốt. Tôi hơi loạng choạng khi tôi va vào thành giường. Tôi đưa tay ra để tìm nơi tựa vào. Và nó vô tình đáp ngay lên đùi của Jessica. Tôi không cần phải nhìn để nhận ra nó.

"Tớ xin lỗi." Tôi nói với cô ấy.

"Không sao. Tại sao cậu không men theo người tớ mà lên giường thay vì cứ mò mẫm trong bóng tối." Cô ấy đề nghị.

Tôi cảm thấy đôi tay cô ấy kéo tay mình. Mất đi lợi thế về thị giác tôi đành phải dựa dẫm hoàn toàn vào xúc giác. Tôi đã cố gắng tìm kiếm khoảng trống bên cạnh cô ấy. Tôi đôi lần nhầm lẫn và chạm vào cô ấy. Tôi men theo cơ thể cô ấy. Cuối cùng thì cũng đến chỗ của tôi. Kéo tất cả rèm cửa thật sự là một lựa chọn sai lầm.

Tôi quyết định kéo màn cửa hé mở một chút. Tôi bước khỏi giường và kéo nó ra khoảng 2 inch.

Giờ thì đã có chút ánh sáng. Ánh trăng vẫn tốt hơn là không có chút ánh sáng nào cả.

Tôi quay người lại. Jessica đang quay mặt về phía tôi. Cô ấy nằm nghiêng qua một bên.

Tôi có thể nhìn thấy biểu hiện khao khát trên khuôn mặt cô ấy.

Tôi leo lên giường. Tôi kéo chăn lên đến ngực.

Tôi có thể cảm thấy hơi thở ấm áp phà vào ngay cổ tôi. Cô ấy dịch lại gần hơn.

Tôi cảm thấy một cảm giác ngứa ran lan rộng xuống cổ tôi.

Tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi cần phải cảnh báo cô ấy.

"Jessica ah." Tôi nói với một chút ngắt quãng. Tôi không thể tin được cô ấy đã ảnh hưởng đến việc thở của tôi và chúng tôi thậm chí chưa làm bất cứ điều gì cả.

Cô ấy dí khuôn mặt lại gần hơn.

"Ừ Taeyeon? Có chuyện gì sao?", tôi có thể cảm thấy hơi thở cô ấy phả vào gò má bên phải của tôi

"Nếu cậu còn đến gần tớ hơn nữa, tớ không thể đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra với cậu tối nay đâu đấy." Tôi nói bằng giọng run rẩy. Không phải vì sợ hãi.

Cô ấy không chú ý đến lời khuyên của tôi. Cô ấy lướt nhẹ những ngón tay qua đôi môi tôi.

Toàn bộ cơ thể tôi run lên.

Tôi không thể giữ nó được hơn nữa. Tôi chồm người qua phía cô ấy. Tôi ghim chặt đôi vai cô ấy xuống. Không còn lối thoát. Bụng của tôi cũng ép chặt lên bụng cô ấy.

Tôi chuẩn bị giáng đòn quyết định. Tôi sắp sửa thưởng thức đôi môi cô ấy. Ngay lúc đó cô ấy đặt một ngón tay lên môi tôi.

Tôi không còn đủ sự kiên nhẫn. Cô ấy đúng là thích trêu đùa mà.

"Chờ đã Taeyeon. Trước khi cậu tiếp tục tớ phải nhắc nhở cậu một điều rằng tớ đã có bạn trai và tớ không thể đảm bảo mối quan hệ của chúng ta sẽ được ưu tiên. Tớ có thể thích cậu nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta sẽ có một cái kết hạnh phúc bên nhau."

Tôi dịu dàng hôn lên ngón tay mảnh khảnh của cô ấy. Hai má tôi đã ửng đỏ.

"Hiểu. Tớ biết điều đó chứ. Tớ đâu phải con nít" Tôi không quan tâm những gì xảy ra. Tôi chỉ muốn hôn cô ấy.

Cô ấy lấy ngón tay đi. Tôi dịch về phía trước.

Đôi môi của chúng tôi chạm nhau. Lần đầu tiên. Cảm giác như tôi đang trôi bềnh bồng. Đôi môi của cô ấy rất mềm mại và mịn màng.

Không một ai trong chúng tôi là người dẫn dắt nụ hôn. Khá rõ ràng rằng cả hai chúng tôi hoàn toàn tuyệt vọng vì nhau.

Những khoảnh khắc đôi môi của chúng tôi chạm nhau, 1 phần 100 giây sau đó lưỡi của chúng ta được dịp vui đùa cùng nhau.

Tay tôi mơn dọc theo những đường cong kéo dài xuống eo cô ấy. Mịn màng làm sao.

Chúng tôi khóa chặt trong nụ hôn say mê và trong vòng tay nhau.

Cô ấy hôn rất tuyệt. Cô ấy là người tuyệt nhất cho đến lúc này.

Nó kích thích mọi giác quan của tôi và ngày càng nhiều hơn.

Cả hai chúng tôi đều cảm thấy việc thở thật khó khăn nhưng việc rời đôi môi của chúng tôi ra chỉ một giây thôi cũng là điều không thể lúc này.

Nếu mọi người không biết họ sẽ nghĩ chúng tôi như cặp song sinh bị dính chặt đôi môi lại với nhau.

Chúng tôi dành toàn bộ đêm này khám phá cơ thể nhau.

Chúng tôi đi tới những vùng đất mà không có ai khác đã từng đặt chân tới trước đây.

Tôi tuyên bố Jessica thuộc trách nhiệm của tôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro