Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kiss your lips

Hôm nay là ngày phát sóng bộ phim của Jiyeon, vì vậy các thành viên quyết định xem phim cùng nhau trong phòng khách – để thể hiện sự ủng hộ với người bạn cùng nhóm của mình, tất cả đều đang tụ tập trước TV ngoại trừ Jiyeon, người vẫn còn đang bận rộn vì lịch trình – đây là ngày cuối cùng để quay bộ phim truyền hình của cô.

Mọi thứ vẫn ổn cho đến khi xuất hiện cảnh hôn giữa Jiyeon và nam chính. Đột nhiên, bầu không khí trong phòng khách trở nên lạnh lẽo và khó xử. Tất cả các thành viên liếc nhìn nhau trước khi thăm dò phản ứng của một thành viên khác trong nhóm.

Ngạc nhiên là, cô gái đó không hề biểu lộ điều gì – không hề có sự giận dữ, hờn dỗi hay bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào trên gương mặt của em ấy. Đôi mắt cô gái nhỏ chỉ dán chặt vào TV. Nếu đây là phim khoa học viễn tưởng, họ chắc chắn rằng họ đã nhìn thấy tia laze bắn ra từ ánh mắt đó, và đi xuyên qua thứ hình vuông vẫn đang hiển thị khung cảnh lãng mạn kia.

Vài phút sau, cảnh hôn đó kết thúc nhưng cô gái nhỏ vẫn ngồi yên tại chỗ – không nhúc nhích một chút nào. Các thành viên khác – từng người một đứng lên và tiếp tục thực hiện kế hoạch của mình trước khi Jiyeon về KTX – họ dự định tổ chức một bữa tiệc để ăn mừng bộ phim của Jiyeon đã quay xong.

Dawon nhìn leader của nhóm trước khi bắt chuyện với cô gái còn đang ngồi trong phòng khách. Cả hai thầm trao đổi với nhau bằng một vài ngôn ngữ ký hiệu do họ tạo ra, sau đó Dawon gật đầu và tiến lại gần cô gái nhỏ.

"Luda? Cậu ổn chứ?"

Một tiếng thở dài thoát ra từ miệng Luda. "Ừ. Đi thôi, trước khi Jiyeon unnie về nhà." Luda đứng dậy và đi vào bếp để giúp đỡ các thành viên khác.

Nửa tiếng sau, Jiyeon trở về sau lịch trình riêng của mình và cô rất bất ngờ trước kế hoạch của các thành viên. Cô thật sự biết ơn và hạnh phúc với tấm lòng của mọi người. Nhưng điều khiến tâm trí cô xôn xao là cô gái nhỏ nhắn đã tránh mặt cô kể từ đó. Bất cứ khi nào cô cố gắng đứng bên cạnh em ấy hoặc cố nói chuyện với em, thì cô bé đó lại cố ý đứng xa nhau hoặc giả vờ như không nghe thấy cô bằng cách nói chuyện với một thành viên khác.

Khi bữa tiệc sắp kết thúc, Luda là người đầu tiên đưa ra lý do để rời bữa tiệc sớm – Em ấy nói rằng mình đang rất buồn ngủ. Jiyeon không khỏi tò mò, đặc biệt là khi các thành viên đang đùa giỡn hoặc chia sẻ một câu chuyện hài hước, thì những gì Luda làm chỉ là nở một nụ cười nhẹ. Jiyeon lo lắng không biết Luda có bị ốm hay gì đó không, nhưng cô không thể hỏi thẳng em ấy khi cô gái đó cứ cố tránh xa cô.

"Này mọi người, Luda làm sao vậy?" Jiyeon nhanh chóng hỏi ngay sau khi thấy Luda đóng cửa phòng ngủ của mình.

Tất cả mọi người đều do dự khi nói đến lý do vì sao Luda lại hành động kì lạ vào tối nay. Jiyeon đẩy tay họ khi thấy chưa ai mở miệng.

Sojung thấy tội nghiệp người bạn cùng tuổi của mình, người trông hoàn toàn ngây thơ và vô vọng. "Nghe này, Jiyeon. Bọn mình vừa xem bộ phim của cậu cùng với nhau. Và... tớ nên nói thế nào đây?" Sojung tự hỏi chính mình trước khi nói tiếp. "Cậu không nói trước với Luda về cảnh hôn của mình sao? Ý tớ là, phải báo trước với em ấy... rằng cậu sẽ có cảnh quay như vậy chứ?" Sojung gãi gãi thái dương – rõ ràng cô ấy không biết phải đối mặt với tình huống này như thế nào.

Jiyeon há hốc miệng. "Tớ... tớ chưa nói với em ấy sao? Em ấy phản ứng thế nào?" Gương mặt của Jiyeon lộ rõ vẻ lo lắng khi nghe vậy.

"Sau đó em ấy không nói gì nữa, nhưng em cũng tự biết em ấy vừa nãy như thế nào rồi đúng không?" Hyunjung trả lời.

"Chị nên nói chuyện với chị ấy, unnie. Em không nghĩ chị ấy giận chị bởi vì chị ấy hiểu công việc của chị như thế nào mà. Có lẽ chị ấy đã suy nghĩ quá mức hoặc đang ghen đấy?" Juyeon nói.

"Đúng vậy đấy, unnie. Tất cả chúng ta đều biết cậu ấy luôn giữ tất cả những buồn phiền cho riêng mình. Mặc dù em là bạn thân nhất và bạn cùng phòng của cậu ấy, thì cậu ấy cũng không nói với em tất cả mọi chuyện cậu ấy đã gặp phải."

"Được rồi được rồi. Cảm ơn mọi người vì bữa tiệc ăn mừng nhé. Chị muốn đi tắm trước rồi chị sẽ nói chuyện với em ấy sau," Jiyeon nhìn từng thành viên một cách thích thú. "Dawon ah, chúng ta có thể đổi phòng tối nay được không?" Cô nhìn Dawon.

"Tất nhiên rồi. Chúc may mắn, unnie." Dawon nở một nụ cười khích lệ Jiyeon.

Jiyeon mở cửa và lặng lẽ bước vào căn phòng tối om của Ludawon. Cô đợi vài giây để đôi mắt của mình thích nghi với căn phòng không có nguồn sáng trước khi đến gần giường của Luda. Jiyeon biết cô gái nhỏ vẫn chưa ngủ vì cô rất rõ thói quen của Luda khi ngủ là gì. Cô nhìn cô gái đang quay mặt vào tường trước khi cô chui vào trong tấm chăn và nằm xuống cạnh Luda. Cử động nhẹ nhàng, cô ôm eo em ấy và kéo lại gần, ngực cô chạm vào lưng Luda.

"Luda ah... em ngủ chưa?" Jiyeon nhẹ giọng hỏi. "Nói cho chị biết em đang nghĩ gì đi? Chia sẻ thì luôn tốt hơn mà, phải không?" Jiyeon chờ đợi phản hồi của Luda và cô nói tiếp khi thấy em ấy không đáp lại. "Các thành viên đã nói với chị về tập phim tối nay. Chị xin lỗi vì chị đã không nói với em trước," Cô đặt một nụ hôn nhẹ lên gáy Luda. "Luda, làm ơn trả lời chị đi?" Jiyeon dùng giọng nài nỉ dễ thương.

Luda thở dài trước khi quay mặt về phía Jiyeon. Em ấy rúc vào ngực Jiyeon trước khi mở miệng nói: "Em hiểu đó chỉ là kịch bản, và chị phải làm theo. Nhưng chị không thể nói với em sớm hơn để em có thể điều chỉnh cảm xúc trước khi xem những cảnh phim đó sao? Phải chuẩn bị tinh thần khi xem bạn gái của mình hôn một chàng trai khác."

"Chị hứa chị sẽ cho em biết nếu chị tình cờ có cảnh như vậy một lần nữa."

"Tại sao chị lại phải làm diễn viên cơ chứ?" Luda lí nhí, lời nói mang theo chút phàn nàn.

Jiyeon cười. "Không gì có thể so sánh được với em hết, em yêu. Khi chị được ôm em như thế này, nói chuyện với em như thế này và thậm chí hôn em như thế này," Jiyeon cắn nhẹ lên đôi môi mềm mại của Luda. "Đừng lo lắng nữa vì chị chỉ thích hôn Lee Luda. Tất cả những thứ đó chỉ là kịch bản, còn em mới là thực tế và là người mang đến cho chị cảm giác thực sự."

"Có thật không?" Luda trêu chọc hỏi.

"Chị có cần chứng minh cho em biết không?" Jiyeon biết Luda không thể nhìn thấy nụ cười nhếch mép của cô.

"Thử xem." Luda hờ hững thách thức người trước mặt.

Jiyeon cố tình tiến sát lại gần Luda hơn, tay cô đặt lên eo Luda, và những ngón tay đang chơi đùa ở đó. Một giây sau, ngón tay của cô tinh nghịch chạy dọc từ eo Luda đến khắp cơ thể em ấy – cù em ấy, đặc biệt là ở eo và bụng khiến Luda bật cười và vặn vẹo người để tránh ngón tay của cô.

"Unnie! Dừng lại đi!" Luda tiếp tục cười giữa những lần vật lộn để ngăn tay Jiyeon cù mình nhiều hơn. "Unnie, nhột quá. Unnie!"

Trong khi Luda bị phân tâm với sự đụng chạm của cô, Jiyeon đã di chuyển trên người Luda và đè em ấy xuống. Cô ngừng cù khi cô đã bắt được tay của Luda và đè tay em ấy trên giường. Nụ cười ranh mãnh của cô ngày càng rộng hơn khi Luda bị mắc kẹt dưới thân mình. Cô cúi người gần hơn và chỉ dừng lại khi khoảng cách giữa hai khuôn mặt chỉ còn một inch, và cô gái nhỏ nằm dưới đang sững sờ.

Luda lo lắng nuốt nước bọt – cảm thấy hơi thở ấm áp của Jiyeon phả trên người mình. Ngón tay của em ấy khẽ nhúc nhích dưới bàn tay đang nắm chặt của Jiyeon – căng thẳng chờ đợi động thái tiếp theo của cô.

"Em biết rằng chị thích những lời thách thức mà, phải không?" Jiyeon thì thầm vào tai phải của Luda để trêu chọc em ấy. Cô bắt đầu đặt một nụ hôn nhẹ lên má em ấy. "Và em biết thật tình cờ khi chị chỉ thích hôn em thôi, phải không?" Jiyeon chuyển bàn tay từ nắm tay Luda sang ôm lấy khuôn mặt Luda. Chỉ trong nháy mắt, cô đã đặt môi mình lên môi Luda – ngậm lấy cánh môi ngọt ngào của người yêu mình. Cô đợi một hoặc hai giây khi chạm vào, đôi môi cô hé ra một chút để bắt lấy cánh môi nhỏ nhắn kia, hòa cùng một nhịp với đôi môi của em ấy.

Luda nhấc tay lên và đan các ngón tay vào sau gáy cô khi cô hôn mình sâu hơn. Em ấy rên lên khe khẽ khi cảm giác rạo rực chạy dọc khắp cơ thể và cảm thấy khao khát nhiều hơn nữa, tay em ấy ấn nhẹ vào gáy cô gái nằm trên mình.

Jiyeon cố ý dừng hôn để em ấy thở được một chút trước khi hôn em ấy lần nữa và lâu hơn.

Các thành viên khác trong phòng khách đã rất ngạc nhiên khi họ nghe thấy tiếng cười lớn của Luda từ phòng của em ấy. Một số người trong số họ nhìn nhau trong khi những người còn lại tiếp tục xem TV hoặc chơi trên điện thoại như thể không có chuyện gì xảy ra.

"Arr... bọn họ không làm điều gì đó buồn cười đâu, đúng không?" Soobin nghi ngờ hỏi.

"Nah, đừng có nghĩ đến những gì em đang nghĩ nữa, Park Soobin. Đồ đầu óc đen tối này!" Sojung chế giễu Soobin khiến cô ấy phải tròn mắt.

"O–oh, bỗng nhiên họ im lặng quá." Soobin nói với vẻ tự mãn trên mặt.

"YAH! Có maknaes ở đây đấy. Chị không quan tâm đến em nhưng làm ơn đừng vấy bẩn đầu óc mấy đứa nhỏ bằng những suy nghĩ xấu xa của em chứ." Hyunjung giận dữ với Soobin. Cô ấy muốn phát điên lên nhưng không thể vì cô ấy hiểu ý của Soobin.

"Unnie, bọn em là maknaes nhưng bọn em đã trưởng thành từ nhiều năm trước rồi. Xin đừng đối xử với bọn em như những đứa con nít nữa." Lời phàn nàn của Yeonjung nhận được cái gật đầu từ Dayoung trong khi Yeoreum chỉ giả vờ như cô ấy không nghe thấy gì.

"Không không, tất cả các em luôn mãi mãi là em bé của bọn chị." Sojung xen vào. "Juyeon ah, tăng âm lượng TV lên. Phòng hờ thôi, em biết mà." Sojung nở một nụ cười như nhìn thấu mọi chuyện.

"Vậy mà chị nói đầu óc em đen tối sao." Soobin vỗ vai Sojung rồi quay về phòng ngủ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro