Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49

Trần Lập Ba trằn trọc trên giường cả đêm cũng không tài nào chợp mắt được. Mỗi khi nhắm mắt, trong đầu lại hiện lên những tình tiết của vụ án. Nếu xác định được mối quan hệ của ba người kia có phải sẽ tìm ra bằng chứng phạm tội của Trần Phong?

Nhưng cho đến hôm nay, cậu vẫn chưa biết được danh sách đó đang ở đâu. Trần Phong là một kẻ xảo quyệt và rất cẩn thận. Hắn ta có thể tạo dựng những tình huống để giúp mình trốn tội nhưng danh sách kia chính là bằng chứng tố cáo tội ác của hắn rõ ràng nhất.

Xem ra phải tìm cơ hội lẻn vào khu biệt thự một lần nữa!

Trần Lập Ba lại nghĩ đến Trương Trạch Nghị, không biết anh ấy như thế nào rồi? Anh ấy có trốn thoát được chưa? Liệu loại thuốc mà Danny tiêm cho anh ấy có chứa chất gây nghiện nào không?

Khi nghĩ đến điều này, Trần Lập Ba lại lo lắng không yên. Thậm chí cậu không thể tưởng tượng được cậu sẽ làm gì nếu như Trương Trạch Nghị xảy ra chuyện.

Trần Lập Ba không thể ở lại nơi này thêm giây phút nào nữa!

Trời bên ngoài vẫn còn tối, Trần Lập Ba phải trở lại khu căn cứ của Lâm Tú. Cậu phải chắc chắn Trương Trạch Nghị đã an toàn!

Trần Lập Ba đẩy cửa đi ra ngoài. Nơi này được tổ chức xây dựng và quản lý rất chặt chẽ. Ugan và mọi người thường nghỉ ngơi ở đây. Lúc này, cả tòa nhà chìm trong sự yên tĩnh và Trần Lập Ba cũng không cố ý che giấu tiếng bước chân của mình. Điều này chỉ làm tăng thêm sự nghi ngờ.

- "Anh Tú?" Là tiếng gọi của Ugan, giờ này cậu ta vẫn còn thức.

Trần Lập Ba dừng bước, quay đầu nói một cách tự nhiên: "Sao giờ này còn chưa ngủ?"

Ugan hơi ngượng ngùng gãi đầu. Hôm nay khi trở về, cậu ta nghe đám người kia nói Lâm Tú đã kéo một tên Alpha vào phòng. Ugan cũng không rõ cảm xúc của bản thân, cậu chỉ muốn hôm nay ở lại nơi này.

- "Anh Tú, anh muốn đi đâu hả?"

- "Ừ, tôi đi ra ngoài có việc."

- "Ừm, cái tên Alpha kia?"

- "Sao? Cậu có hứng thú với cậu ta?" Trần Lập Ba tiến lên một bước, sau cổ cậu đã dán miếng dán kết giới nên lúc này Ugan chỉ ngửi được mùi sữa tắm và một ít mùi sông băng.

Hình như có một chút đau lòng!

Anh Tú lúc trên giường cũng sẽ lạnh lùng và hung dữ như vậy sao?

- "Không có....xin lỗi anh Tú!" Ugan không nói thêm nữa, cậu ta cúi đầu không dám nhìn Trần Lập Ba.

Trần Lập Ba vỗ vai Ugan một cách nặng nề, hàm ý cảnh cáo thể hiện rõ: "Đừng bao giờ có ý nghĩ quá phận!"

Trần Lập Ba nói xong cũng không thèm nhìn Ugan mà liền đẩy cửa đi ra ngoài.

Vào đêm khuya, các con đường đều trở nên yên tĩnh. Sau khi Trần Lập Ba đi dạo vài vòng để đảm bảo không có ai theo dõi, cậu liền quẹo vào một con đường nhỏ và trở về căn phòng riêng của Lâm Tú.

Ngay khi vừa vào được phòng, Trần Lập Ba nhanh chân chạy tới chiếc giường lấy ra chiếc điện thoại được giấu phía dưới. Cậu soạn tin gửi cho Trương Trạch Nghị.

- "An toàn." - Z

Cuối cùng, trái tim của Trần Lập Ba cũng trở nên nhẹ nhõm. Theo như những gì Trương Trạch Nghị thông báo, anh ấy sẽ đẩy nhanh tiến độ điều tra mối quan hệ giữa Yaona, Trần Phong và Villain.

Tại sở cảnh sát Vân Nam.

Trương Trạch Nghị đã lái xe xuyên suốt cả một đêm. Mặc dù rất mệt nhưng tinh thần của anh vẫn rất tốt. Có lẽ vì đã gặp được Trần Lập Ba, xác nhận cậu ấy vẫn an toàn, mặt khác cũng vì Trần Lập Ba đã cung cấp một thông tin quan trọng.

Ngay khi về đến nơi, Trương Trạch Nghị lập tức báo cáo tin tức này cho cục trưởng Phùng. Tuy nhiên, trong các cuộc điều tra lúc trước, chưa có báo cáo nào nói về việc có ai ở bên cạnh Trần Phong.

- "Có thể thời gian không khớp. Hay là lúc hắn ta còn ở Miến Điện?"

- "Hoặc là tài trợ cho học sinh dưới danh nghĩa của hắn ta."

Trương Trạch Nghị lần lượt đưa ra các giả thuyết. Hiện tại, các cuộc điều tra về Trần Phong đều được thực hiện một cách bí mật và rất ít người tham gia vào. Hầu hết, chủ yếu là do Mã Lương và Trương Trạch Nghị cùng nhau thực hiện.

Ngoài việc quản lý ở văn phòng cảnh sát thành phố Lâm, Mã Lương còn phải bí mật kết hợp điều tra cùng Trương Trạch Nghị.

- "Tôi thấy suy đoán của đội trưởng Trương rất hợp lý." Một gương mặt mệt mỏi hiện lên trên màn hình.

- "Có thể bản thân Trần Phong sẽ không trực tiếp giữ Villain bên cạnh, mà Yaona lại là người tiếp xúc gần gũi với các nhân vật cấp cao, càng không thể công khai ở bên cạnh Trần Phong."

- "Chỉ khi phía Trần Phong gặp vấn đề, có thể hắn ta sẽ liên lạc với Yaona ở bên Myanmar và bên Villain sẽ âm thầm hành động.

Sau khi nói đến đây, Trương Trạch Nghị xoa cằm suy nghĩ phương án kế tiếp. Hiện tại, Villain vẫn luôn im lặng, không phối hợp điều tra. Rất khó để hắn ta mở miệng.

- "Tôi đang nghĩ đến một khả năng. Mọi người có nghĩ Villain có cha mẹ không?"

- "Ai sinh ra lại không có cha mẹ?" Mã Lương hỏi lại một cách khó hiểu nhưng khi vừa hỏi xong, hắn đã lập tức hiểu ra.

- "Ý anh là, hắn ta có thể là trẻ mồ côi?"

- "Không sai!"

- "Theo như thông tin Apo cung cấp, diện mạo của Villain rất giống Trần Phong, thậm chí có thể nói là một bản sao của hắn." Trương Trạch Nghị nói, sau đó im lặng suy nghĩ một hồi lâu rồi lại lên tiếng.

- "Thử tưởng tượng, nếu một đứa trẻ không cha không mẹ bên cạnh. Lúc này có một người chú đột nhiên xuất hiện để chăm sóc nó, hướng dẫn nó và quan tâm nó, cậu nói xem, có phải đứa trẻ này sẽ xem người chú kia là thần tượng của mình, thậm chí là một vị thần trong lòng nó?"

- "Đó là lý do Villain bắt chước Trần Phong." Mã Lương ngập ngừng nói.

- "Bản thân Villain rất ghét Omega, nhưng Trần Phong lại yêu thích Omega. Chẳng lẽ bởi vì Trần Phong thích Omega nên Villain mới ghét Omega đến thế sao?"

- "Sự đố kỵ!"

Mã Lương và Trương Trạch Nghị cùng nhau nói. Lần này, sắc mặt của Mã Lương lập tức trở nên hưng phấn. Nếu như giả thuyết này đúng, vậy thì bọn họ sẽ có cơ hội tiến gần đến với sự thật!

- "Việc điều tra cứ giao cho tôi, tôi sẽ kiểm tra danh sách tài trợ của Trần Phong." Mã Lương chủ động nhận lấy nhiệm vụ.

- "Hai mươi năm về trước, trẻ con dễ bị ảnh hưởng bởi những thứ xung quanh."

- "Hiểu rồi."

Mã Lương nói xong thì vội vàng ngắt kết nối. Trương Trạch Nghị cũng đi đến phòng thí nghiệm. Anh vẫn chưa biết thứ thuốc kia có chất kích thích gì không nên phải làm xét nghiệm máu để kiểm tra.

Không đợi đến lúc Mã Lương điều tra xong, Trần Lập Ba không thể tiếp tục ngồi yên được. Gần đây mọi việc tiến triển quá chậm, tình hình an ninh xung quanh căn biệt cũng chưa rõ nên cậu muốn chủ động đi tìm Trần Phong.

Lần này, Trần Lập Ba đã chuẩn bị sẵn những trường hợp có thể xảy ra khi nói chuyện với Trần Phong. Người này luôn rất bí hiểm, vì thế mỗi lần cùng hắn nói chuyện, Trần Lập Ba có cảm giác như mình đang nói chuyện với thần chết!

- "Cuối tuần này không biết ngài Trần có thời gian không? Tôi muốn thảo luận về chuyện liên doanh sắp tới."

- "Tôi luôn luôn chào đón cậu Lâm ghé thăm. Nhưng mà cuối tuần tôi không ở công ty, có thể phải phiền cậu ghé nhà tôi một chuyến rồi."

- "Chuyện này không thành vấn đề. Nhưng mà tôi có một thỉnh cầu, hi vọng khi nói ra không bị ngài chê cười."

- "Hahaha. Sao có thể. Cậu Lâm nói đi."

- "Lần trước đến biệt thự của ngài, có một món ăn khiến tôi rất thích. Dạo gần đây tôi ăn thấy không ngon miệng, không biết có thể làm phiền ngài Trần việc này không. Lần này hẹn gặp ở biệt thự, ngài thấy được không?"

Sau khi nghe câu nói của Trần Lập Ba, giọng của người kia vẫn không có gì thay đổi: "Hóa ra, muốn bắt được cậu Lâm, trước tiên phải tóm được dạ dày của cậu!"

- "Ngài thật biết đùa!" Trần Lập Ba vừa trả lời vừa toát mồ hôi lạnh. Mặc dù biết yêu cầu của cậu quá mạo hiểm nhưng lúc này chỉ còn một cách này mới có thể đến biệt thự thêm lần nữa.

Lần này, cậu phải tìm hiểu về an ninh của căn biệt thự đó!

Hai người nói thêm vài câu rồi cúp điện thoại sau khi xác nhận thời gian gặp mặt.

Trần Lập Ba không định nói cho Trương Trạch Nghị biết về cuộc hẹn này. Thứ nhất, lần này chỉ đến nói chuyện kinh doanh, thứ hai, cậu không muốn Trương Trạch Nghị lo lắng.

Hơn nữa, cậu luôn mang theo người đi cùng, Trần Phong cũng sẽ không dám làm gì!

Vào cuối tuần, Trần Lập Ba đưa Ugan đi cùng. Lúc đến trước cổng, cậu chú ý quan sát tình hình an ninh xung quanh. Có lẽ Trần Phong quá kỹ càng, quá cảnh giác nên Trần Lập Ba không phát hiện ra bất kỳ thiết bị giám sát nào.

Đến giữa bữa ăn, Trần Lập Ba chủ động đề cập đến chủ đề này.

- "Biệt thự này của ngài thật sự rất đẹp, lại còn yên tĩnh và thoải mái. Ngài có thường xuyên đến đây không?"

- "Tôi không thường đến nơi này, vì nó quá xa xôi và hẻo lánh. Chỉ khi có khách muốn thư giãn thì mới đến đây."

- "Không thường xuyên đến? Tôi thấy khá sạch sẽ nên cứ nghĩ ngài sẽ thường ở đây." Trần Lập Ba cố tình nói phóng đại để xem phản ứng của đối phương.

- "Biệt thự này do lão Thái chăm sóc mỗi này." Lão Thái mà Trần Phong nói là một Alpha thường đi bên cạnh hắn. Người này rất cao lớn và cơ thể rất săn chắc khiến người đối diện cũng có vài phần e sợ.

- "Tôi nghe nói, nếu biệt thự không có người ở, sẽ có một số kẻ gian thừa cơ đột nhập. Ngài Trần nên cẩn thận đừng để bọn chúng có cơ hội."

Trần Lập Ba cố ý nói đùa, cậu vừa nói, mắt vừa quan sát biểu cảm trên mặt của đối phương.

- "Ha ha. Biệt thự này của tôi được lắp đặt những thiết bị giám sát công nghệ cao. Không cần người, chỉ cần một con ruồi bay qua cũng có thể phát hiện ra."

- "Hả? Nó thật sự cao cấp như vậy sao?"

- "Chỉ cần nguồn điện không bị ngắt, không người hay vật nào có thể thoát khỏi hệ thống an ninh này của tôi."

Nếu mất điện, hệ thống sẽ trở nên vô dụng!

Trần Lập Ba thầm ghi nhớ trong đầu. Sau bữa ăn, Trần Phong muốn giữ cậu lại nhưng Trần Lập Ba có việc nên phải rời đi.

Trên đường quay trở về khu chợ đen, Trần Lập Ba không ngừng suy nghĩ về những bước tiếp theo.

Trong nhiều ngày liên tiếp, Trần Lập Ba nghiên  cứu tính khả thi của kế hoạch, cuối cùng cậu quyết định hành động. Vào đêm trước đó, Trần Lập Ba gửi một tin nhắn thông báo cho Trương Trạch Nghị.

- "Tối mai em xe đột nhập vào khu biệt thự." - L

Trương Trạch Nghị lập tức gửi lại tin nhắn trả lời.

- "Đừng vội, đợi anh đi cùng." - Z

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro