Chương 37
Trương Trạch Nghị có khả năng ghi nhớ rất tốt, vì thế anh nhớ rõ từng đường cong tuyệt đẹp của cơ thể Trần Lập Ba, anh nhớ rõ làn da mịn màng và săn chắc của người ấy được bàn tay mình bao bọc vào lúc đó, anh nhớ rõ tư thế mình đã đè người nằm bên dưới và anh cũng ghi nhớ hình ảnh người ấy khóc lóc, cầu xin mình nhẹ tay,....
Không thể tiếp tục nhớ nữa!
Trương Trạch Nghị đứng dậy mở cửa sổ, gió lạnh bên ngoài thổi vào một lúc lâu mới khiến người anh hạ hỏa được một chút. Nhưng đến khi nhìn thấy Trần Lập Ba, cơn nóng lại quay lại.
- "Ah!"
- "Sao anh lại mở cửa sổ?"
Trần Lập Ba ra khỏi phòng tắm với bộ đồ ngủ và gương mặt đỏ bất thường. Trương Trạch Nghị đã sử dụng phòng tắm trước đó nên mùi hương của anh hòa quyện với mùi hơi nước khiến Trần Lập Ba khổ sở một lúc lâu bên trong.
Trần Lập Ba ngồi bên cạnh chiếc vali của mình để tìm miếng dán kết giới. Từ góc nhìn của Trương Trạch Nghị, anh nhìn thấy chiếc cổ mềm mại đang rủ xuống để lộ vị trí tuyến thể ra bên ngoài.
Hầu kết của Trương Trạch Nghị lên xuống liên tục, anh liếm môi và dùng lưỡi đảo một vòng trong miệng. Lúc này trong đầu anh không còn bất kỳ vụ án hay tội phạm nào hiện diện trong đó nữa. Bản năng của một Alpha đang chiếm lấn tâm trí của Trương Trạch Nghị.
- "Apo..." Trương Trạch Nghị đi đến chỗ Trần Lập Ba và kéo cậu đứng lên.
- "Hả?"
- "Đêm nay đừng dán nữa."
Trương Trạch Nghị nhìn vào gương mặt đang ửng hồng của Trần Lập Ba, giây thứ hai anh bắt đầu tiết ra pheromone một cách không kiểm soát. Trần Lập Ba buộc phải đáp trả, một mùi đàn hương nhẹ nhàng tỏa ra không khí.
Trần Lập Ba có chút sợ hãi khi nhìn vào mắt Trương Trạch Nghị, sự việc tương tự đã xảy ra hai lần nhưng lúc đó cậu không được tỉnh táo.
Trần Lập Ba không thể tưởng tượng được cậu sẽ phải đáp lại đối phương như thế nào khi bản thân đang hoàn toàn tỉnh táo?
- "Được không?"
Trương Trạch Nghị tiến lên thêm một bước và khóa chặt người trong vòng tay của mình. Chân Trần Lập Ba bắt đầu mềm nhũn ra vì pheromone của người kia. Ngay khi ngước đầu lên, cậu đã nhìn thấy đôi mắt đầy khao khát của Trương Trạch Nghị.
Trần Lập Ba suy nghĩ một hồi, sau đó cậu ghé sát vào tai anh và nói: "Có thể không làm bước cuối được không?"
Trương Trạch Nghị không biết phải phản ứng như thế nào trước câu hỏi chân thật của Trần Lập Ba. Alpha luôn có bản tính chiếm hữu đối với Omega và không có Alpha nào không muốn đánh dấu vĩnh viễn lên Omega của mình.
Nhưng vì Trần Lập Ba đã nói như thế, anh sẵn sàng cho cậu thời gian chuẩn bị.
Trần Lập Ba nói xong thì bắt đầu ngượng ngùng, trong hoàn cảnh như thế mà còn có tâm tư thảo luận vấn đề này. Cậu cảm thấy mình đúng là kẻ hủy diệt bầu không khí.
- "Thực ra, chỉ là..."
Trần Lập Ba chưa kịp nói xong thì đã bị đôi môi ấm áp của Trương Trạch Nghị chặn lại. Cậu cũng lập tức đáp lại nụ hôn của đối phương và vòng hai tay ra sau cổ anh để kéo người sát gần lại hơn.
Trương Trạch Nghị đưa tay xoa đầu Trần Lập Ba rồi từ từ trượt xuống dưới vùng cổ và dừng ngay ở vị trí tuyến thể. Ngón tay anh xoa xoa nhẹ nhàng ở vị trí nhạy cảm khiến Trần Lập Ba rùng mình nhưng cậu vẫn không né tránh.
Giây tiếp theo Trần Lập Ba cảm nhận cơ thể mình như lơ lửng trên không bởi vì Trương Trạch Nghị đã vòng qua eo và ôm cậu đi tới bên chiếc giường gần phòng tắm.
- "Nếu có chỗ nào khó chịu thì phải nói cho anh biết!"
Trương Trạch Nghị nói xong, một bàn tay nhẹ nhàng vén áo Trần Lập Ba lên vuốt ve một đường từ ngực xuống bụng cậu.
Trần Lập Ba cũng làm theo động tác của đối phương, cậu lấy tay chạm vào cơ bụng săn chắc của anh.
Động tác của Trần Lập Ba rất nhẹ nhàng nhưng lại có tác dụng khiêu khích cơ thể của Trương Trạch Nghị. Lúc này phần thân dưới của anh đã có phản ứng rất mạnh mẽ, anh vừa hôn môi Trần Lập Ba vừa thì thầm: "Giúp anh cởi quần áo!"
Trần Lập Ba không dám mở mắt để nhìn Trương Trạch Nghị nên hai tay cậu cứ lần mò quần áo trên người anh nhưng làm cách nào cũng không cởi được. Cuối cùng Trương Trạch Nghị đã tự cởi đồ của mình và giúp Trần Lập Ba cởi quần áo trên người cậu.
Trương Trạch Nghị liên tục tiết ra pheromone để dụ dỗ đối phương. Trần Lập Ba nằm bên dưới bị trêu ghẹo đến mức cả người đỏ ửng lên.
- "Mở mắt ra nhìn anh."
Trương Trạch Nghị cúi người hôn lên mí mắt của Trần Lập Ba và dỗ dành người kia mở mắt.
Đèn trong phòng vẫn chưa tắt, vốn dĩ cơ thể Trương Trạch Nghị đã trắng rồi, giờ có thêm ánh đèn chiếu rọi lên người càng làm cơ thể anh trở nên quyến rũ hơn.
Trần Lập Ba ngước nhìn cơ thể bên trên, cậu không kiềm được mà đưa tay lên sờ soạng. Bàn tay cậu chạm từ ngực rồi lướt nhẹ xuống vùng bụng rồi lại vòng một đường quanh eo. Dường như Trần Lập Ba rất thích cơ bụng săn chắc của Trương Trạch Nghị, cậu liên tục ấn vào nó, trên mặt còn nở nụ cười thích thú.
Sau khi chơi đùa với cơ bụng của Trương Trạch Nghị, bàn tay của Trần Lập Ba tiếp tục di chuyển xuống phía dưới. Trương Trạch Nghị cảm nhận được sự thay đổi tầm nhìn của người kia, anh lập tức cầm lấy bàn tay đang có ý định dừng lại ấn vào trong.
Trần Lập Ba rụt tay lại nhưng Trương Trạch Nghị đã giữ chặt tay cậu và nói: "Sờ nó đi."
Sau khi nói xong anh cũng lấy tay mình chạm vào bên dưới của Trần Lập Ba. Lúc này nơi đó của cậu cũng đã cương cứng từ lâu thậm chí có một ít chất lỏng nào đó đã bắt đầu chảy ra. Thỉnh thoảng Trương Trạch Nghị đẩy mạnh thân dưới của mình vào lòng bàn tay của Trần Lập Ba và liên tục ngậm mút đôi môi của cậu.
Đôi tay bên dưới của Trương Trạch Nghị cũng bắt đầu tăng tốc độ chuyển động. Bên dưới của Trần Lập Ba được vuốt ve thoải mái, đôi môi bên trên cũng được người kia âu yếm dịu dàng. Trần Lập Ba được đối phương tận tình phục vụ đến mức đầu óc trở nên mơ hồ, trên miệng liên tục phát ra những âm thanh rên rỉ mê hoặc.
Hai người đã hoàn toàn đắm chìm trong tình yêu. Pheromone của cả hai bắt đầu quấn lấy và đan xen với nhau tạo nên một hương vị vừa ấm áp lại vừa kích thích.
Trương Trạch Nghị đưa tay xuống phía dưới. Anh cảm nhận bàn tay mình dính một thứ chất lỏng của Trần Lập Ba. Lúc này anh cũng biết rằng cậu đã sẵn sàng.
Trương Trạch Nghị đưa hai ngón tay vào lỗ nhỏ để thăm dò bên trong. Ngón tay vừa đi vào đã bị miệng nhỏ cắn chặt.
Trương Trạch Nghị vừa hành động vừa quan sát biểu cảm của Trần Lập Ba. Ngón tay anh liên tục di chuyển, thỉnh thoảng ấn nhẹ vào một điểm nào đó khiến Trần Lập Ba rùng mình. Nhưng cậu không muốn Trương Trạch Nghị nhẹ nhàng như thế. Lúc này cả cơ thể Trần Lập Ba như gào thét yêu cầu sự thô bạo mạnh mẽ của đối phương.
Bị đối phương nhìn chằm chằm như thế khiến Trần Lập Ba xấu hổ. Cậu lập tức lấy tay mình đặt lên tay người kia và khàn giọng nói: "Được rồi!"
Nghe người bên dưới nói như thế, Trương Trạch Nghị liền rút tay ra và nâng hai chân của Trần Lập Ba quấn quanh eo mình. Anh đưa bộ phận bên dưới sắp nổ tung của mình chạm vào miệng huyệt của cậu và vùi sâu vào bên trong.
Bên trong cơ thể của Trần Lập Ba vừa nóng vừa ẩm ướt khiến Trương Trạch Nghị gần như mất đi lý trí. Anh liên tục ngậm mút môi dưới của Trần Lập Ba rồi từ từ hôn xuống vùng xương quai xanh vừa nhỏ vừa quyến rũ của cậu.
Cả cơ thể Trần Lập Ba trở nên tê dại, cậu ngửa cổ ra sau và từng bước cảm nhận sự đưa đẩy nhịp nhàng ở phía dưới. Cảm giác này thật mới lạ và kích thích! Trần Lập Ba suy nghĩ về việc sau khi tỉnh dậy có thể cậu sẽ xấu hổ nhưng tại thời điểm này, Trần Lập Ba chỉ có một cảm giác sung sướng khi được "lấp đầy" cả cơ thể lẫn trái tim.
Trương Trạch Nghị thật sự có năng khiếu trong chuyện này, chỉ vài lần đưa đẩy anh đã phát hiện ra điểm nhạy cảm của đối phương. Vì thế Trương Trạch Nghị lập tức đỡ lấy cơ thể của cậu và tìm đến điểm đó mà kịch liệt tấn công.
Thân dưới của Trần Lập Ba không ngừng run rẫy. Miệng huyệt của cậu liên tục co rút cắn chặt bộ phận kia của Trương Trạch Nghị. Sau nhiều lần như thế, Trần Lập Ba không thể chịu đựng được sự xâm chiếm mạnh mẽ thêm được nữa. Cậu cảm nhận phía dưới mình sắp bắn ra ngoài nên miệng bắt đầu thở dốc và uốn éo cơ thể để né tránh sự tấn công của Trương Trạch Nghị. Nhưng những động tác này vô tình khiến chiếc yết hầu quyến rũ của Trần Lập Ba bày ra bên ngoài kích thích cho Trương Trạch Nghị cắn lên. Anh nhéo eo Trần Lập Ba như muốn nhắc nhở cậu không được trốn và phía dưới vẫn như đóng cọc ở bên trong.
Trần Lập Ba vẫn cọ quậy phía bên dưới: "Đừng....anh lấy ra đi...!"
Trần Lập Ba dùng một chất giọng khàn đặc của mình cầu xin đối phương, cậu không thể kìm nén thêm được nữa. Ruột bên trong liên tục co thắt và bộ phận sinh dục cũng đã cương cứng đến mức muốn nổ tung, tất cả những sự thay đổi này của người kia, Trương Trạch Nghị đều cảm nhận được. Anh ghé vào tai cậu thì thào: "Bắn ra đi."
- "Bắn ra cho anh xem."
Sau khi nói xong, Trương Trạch Nghị gia tăng tốc độ đưa đẩy vào bên trong. Anh nâng cao hai chân của Trần Lập Ba lên trên và lấy tay nhào nặng bờ mông căng tròn của cậu.
Trương Trạch Nghị ngắm nhìn miệng huyệt ướt át của Trần Lập Ba đang co thắt ngậm lấy bộ phận sinh dục của mình như một cái miệng háu ăn. Càng nhìn Trương Trạch Nghị lại cảm thấy như được cổ vũ vì thế anh lại làm việc chăm chỉ hơn, anh chỉ ước mình có thể nhét toàn bộ vào bên trong cơ thể cậu.
Trần Lập Ba cảm thấy phía trên bộ phận sinh dục của mình bắt đầu nhói lên, cậu ngượng đỏ mặt, hai tay lập tức đưa lên che mắt lại và giây tiếp theo, một thứ tinh dịch màu trắng được bắn ra ngoài.
Trần Lập Ba đắm chìm trong sự sung sướng nhưng cậu vẫn không dám mở mắt ra nhìn thứ vừa mới dính lên người Trương Trạch Nghị.
- "Mau mở mắt ra nhìn anh."
Trương Trạch Nghị lại áp người lên cơ thể Trần Lập Ba, bên dưới vẫn tiếp tục đưa đẩy. Trần Lập Ba bị dụ dỗ mở mắt, sau khi nhìn thấy thứ tinh dịch màu trắng đục của mình dính lên người của đối phương, Trần Lập Ba chỉ biết mím môi ngượng ngùng.
Trương Trạch Nghị vùi đầu ngậm mút đầu ngực của Trần Lập Ba và bên dưới đẩy nhanh tốc độ đâm sâu vào trong. Mỗi lần bên trên liếm một vòng quanh ngực là bên dưới lại đẩy vào một cái thậm chí có vài lần còn chạm vào vách ngoài của khoang sinh dục mẫn cảm. Cả người Trần Lập Ba hoàn toàn tê dại, đôi mắt long lanh ánh nước liên tục cầu xin sự thương xót từ đối phương.
- "Đừng....!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro