🍒 no. 3
"Có vẻ như anh đã phát hiện một bí mật lớn của em rồi, Taehyun," Beomgyu nghiêng nghiêng đầu, "Hay anh nên gọi em là Cherry-chan nhỉ?"
"Tôi-tôi, hyung... không phải như anh-anh nghĩ đâu. Tôi chỉ...chỉ đi dạo–"
Beomgyu, lo lắng khi nhìn thấy Taehyun hoảng loạn, bước một bước về phía người nhỏ hơn, "Tae đợi đã–"
"K-Không, tôi không biết-"
"Taehyun!" Beomgyu nắm lấy cánh tay của người kia và kéo lại gần hơn, khiến họ va vào nhau một cách khó xử, "Không sao đâu. Anh sẽ không phán xét em đâu."
"Anh-sẽ không?" Taehyun đánh liều hỏi và thở phào nhẹ nhõm khi thấy người lớn hơn lắc đầu.
Họ giữ nguyên tư thế khó xử đó trước khi Taehyun vội vàng rời đi.
"Cảm ơn vì đã đồng ý giữ bí mật,"
Taehyun ngượng ngùng nói trước khi ngước nhìn Beomgyu đang cau mày, khoanh tay trước ngực.
"Anh chỉ nói là sẽ không phán xét em nhưng đâu có nói là sẽ giữ bí mật!"
Hàm của cậu bé nhỏ tuổi hơn gần như rớt xuống đất, "Cái–"
"Chuẩn rồi! Anh đã tìm ra em, Kang Taehyun làm việc trong một quán cà phê hầu gái dưới thân phận của một cô gái. Tại sao em nghĩ anh sẽ bỏ qua việc này nhỉ?"
Ôi, tại sao em lại nghĩ hơn hết thảy tất cả mọi người, Beomgyu thực sự sẽ để em yên?
Cậu bé nhỏ hơn mỉa mai, "Anh có định tống tiền tôi không?"
Beomgyu bĩu môi một cách đáng yêu, suy nghĩ cẩn thận trước khi gật đầu, "Đúng rồi đấy!"
Taehyun nhìn chằm chằm vào chàng trai lớn hơn với vẻ hoài nghi để chắc chắn rằng em thật sự đang nghe thấy đúng những gì hắn đang nói nhưng đây là Choi Beomgyu mà, không gì là không thể!
"Anh nghĩ cái này– bất cứ thứ gì anh yêu cầu sẽ có tác dụng với tôi sao? Giống như tôi sẽ buộc phải làm bất cứ điều gì để khiến anh im lặng?"
Beomgyu cười thật tươi để đáp lại câu hỏi của Taehyun, mắt anh ta nheo lại và em hiểu rất rõ điều đó có nghĩa là gì. Em tặc lưỡi trước khi tò mò về một vấn đề khác.
"Được rồi, vậy nói tôi nghe đi. Anh muốn gì?"
Taehyun khá chắc chắn rằng Beomgyu sẽ muốn hẹn hò với em và chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng đủ khiến em ngao ngán. Em đã cố gắng phớt lờ anh ta trong hai năm liên tiếp nhưng tất cả những nỗ lực chất cao như núi đang vỡ vụn trước mắt mình. Nếu buộc phải thế, em sẽ nghỉ việc và biến mất ở đâu đó nhưng dù gì đi nữa, em phải kiếm tiền và em thực sự sẽ làm bất cứ điều gì - ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải ghi tên mình vào danh sách hẹn hò của một tay chơi.
"Anh muốn ở bên em mọi lúc khi em làm việc. Em phải cho phép anh đến và rời đi cùng em, bao gồm cả việc vào những nơi mà chỉ nhân viên mới có thể vào." Beomgyu nói mà không chớp mắt, như thể anh ta đã lên kế hoạch như thế ngay từ đầu.
Taehyun chớp mắt ngạc nhiên. "Anh không muốn hẹn hò với tôi?"
Khuôn mặt nghiêm nghị của Beomgyu thay bằng vẻ mặt hào hứng khi anh ta tự ôm má mình và chớp chớp hàng mi một cách quyến rũ và Taehyun lại chuẩn bị tinh thần cho vài lời tán tỉnh ve vãn đậm chất Beomgyu.
"Ồ! Có phải cuối cùng Taehyunnie bé nhỏ cũng muốn được hẹn hò với anh rồi không?" anh ta thủ thỉ.
Taehyun đảo mắt, phớt lờ anh.
"Tôi không nghĩ là Yeonjun hyung sẽ cho phép–"
"Ồ, anh ấy cũng có rất nhiều điều để giải thích với anh đấy!" Beomgyu lầm bầm với vẻ mặt cay cú trước khi lại cười thật tươi, "Em không cần phải lo lắng cho anh ấy. Chỉ cần nói với anh rằng em đồng ý, nếu không, anh sẽ loan tin này ra toàn trường và họ có muốn đánh giá em hay không là tùy thuộc vào họ."
Taehyun luồn tay qua những lọn tóc vàng của mình trong khi bối rối nhìn tên đáng ghét trước mặt khi hắn đang nở một nụ cười đáng yêu trái ngược với lời đe dọa của mình. Taehyun thậm chí không nghĩ đến lần thứ hai và gật đầu. Em thực sự không có sự lựa chọn khác và thành thật mà nói, điều này thậm chí sẽ không khó bằng việc em phải hẹn hò với Beomgyu.
Chà... em nghĩ nó sẽ không khó đến thế nhưng khi nhiều ngày trôi qua, em nhận ra rằng sẽ tốt hơn gấp mười lần nếu họ hẹn hò và kết thúc nó ngay sau đó. Beomgyu rõ ràng không có ý định tống tiền vì việc này chỉ có thể diễn ra một lần.
Anh ta kiên trì đưa Taehyun về nhà tối hôm đó— và mỗi đêm sau đó. Ở trường, anh ấy cư xử bình thường, đi theo xung quanh em bất cứ khi nào anh ta có thể hoặc liên tục rủ em đi chơi mặc dù cô gái anh ta hẹn hò đang không ngừng lườm anh ấy.
Mỗi ngày anh đều ghé qua quán cà phê, đôi khi cùng với những người đang 'hẹn hò' với anh – anh sẽ làm như thể anh đi cùng họ đến quán – nhưng hầu hết là đến một mình và sẽ rời đi cùng Taehyun. Anh ấy sẽ không quấy rầy nhiều, chỉ gọi đồ ăn và chăm chú quan sát Taehyun làm việc. Ban đầu điều đó khiến Taehyun khó chịu nhưng rồi em cũng quen dần.
Beomgyu không bao giờ trò chuyện với em trong giờ làm việc, thay vào đó anh ấy sẽ lén lút vào trong khu vực dành cho nhân viên bất cứ khi nào Taehyun ở đó. Anh ấy thích nhìn Taehyun làm aegyo – mặc dù đó là một hình ảnh hoàn toàn khác khi em ở trường – đặc biệt là vì cậu trai nhỏ hơn thực sự thích làm điều đó ở đây, với tư cách là một người khác, đằng sau chiếc mặt nạ. Nhưng Beomgyu có quan tâm không? KHÔNG! Má anh ấy sẽ chuyển sang màu hồng nhạt bất cứ khi nào Taehyun phục vụ khách hàng của mình để khiến họ hài lòng. Ngay cả Mirae cũng quên Beomgyu và trở thành khách hàng thường xuyên (ai biết bằng cách nào và khi nào chứ!) của Cherry nhưng liệu anh có thể đổ lỗi cho cô ấy không?
Rốt cuộc, đó là Taehyun, người quyến rũ nhất mà anh từng gặp.
Nhưng sau đó anh ấy bắt đầu nhận ra một số khách hàng đang cố gắng thu hút sự chú ý của em ấy quá nhiều, đôi khi vượt quá giới hạn khiến Beomgyu lo lắng. Đừng hiểu lầm, anh ấy không phải kiểu người chiếm hữu nhưng một số kẻ biến thái có ánh mắt không đứng đắn với người anh thích và luôn có những yêu cầu dành cho em khiến anh ấy khó chịu.
Vì vậy, để giữ an toàn cho Taehyun, anh ấy sẽ khiến cậu bé bận rộn hơn.
"Cherry-chan~" Anh gọi một cách ngọt ngào khi cảm thấy một tên biến thái khác sắp gọi em.
Taehyun có vẻ sốc trong giây lát vì Beomgyu chưa bao giờ thực sự gọi em như vậy (đúng là tim em bắt đầu đập nhanh vì... đó là Beomgyu nhưng tụi mình không nên nói về điều đó đâu). Tuy nhiên, em vẫn giữ thái độ hòa nhà với hắn.
"V-Vâng, Beomgyu-ssi?" Taehyun cắn môi và nguyền rủa bản thân vì đã lắp bắp.
Beomgyu gọi bánh táo cho ngày hôm nay và anh ta biết mình cũng đang trở nên nổi tiếng ở quán cà phê, những ánh mắt đã nhìn anh ấy chằm chằm.
"Anh chưa bao giờ nhận sự phục vụ của bất kỳ ai và mọi người ở đây đều gọi em là nữ thần. Em sẽ là người đầu tiên của anh chứ, Cherry-chan?"
Máu của Taehyun dồn lên tai khi nghe từ 'đầu tiên' và rồi trái tim em đau nhói vì em biết mình không bao giờ có thể là người bạn trai đầu tiên, buổi hẹn hò đầu tiên hay người yêu đầu tiên của Beomgyu–
Taehyun xua đi những suy nghĩ kì quái đó trước khi gật đầu, em biết mình sẽ lại lắp bắp nếu tiếp tục nghĩ vẩn vơ.
"Tuyệt!" Beomgyu kêu lên, vỗ tay vào nhau, "Ngồi xuống với anh đi."
Taehyun làm theo, tên đáng ghét trược mặt nhìn xung quanh, cố kìm lại nụ cười tự mãn khi nhìn thấy vài kẻ với ý đồ xấu xa, 02'z và thậm chí cả Mirae đang bừng bừng ghen tị.
"Beomgyu-ssi, anh muốn em làm gì?"
"Oppa."
Taehyun nghiêng đầu, "Tôi xin lỗi, cái gì cơ?"
"Anh lớn hơn em, nên gọi anh là oppa đi."
Cậu trai nhỏ hơn rùng mình một chút, thận trọng nhìn xung quanh chỉ để thấy nhiều người đang nhìn chằm chằm vào họ với ánh mắt lấp lánh. Em tự hỏi có gì thú vị khi xem một người hầu gái gọi khách hàng của họ là oppa!
Tuy nhiên, Taehyun vẫn kìm nén sự khó chịu, "Oppa– Beomgyu oppa, hãy cho em biết yêu cầu của anh đi"
"KHÔNG! Gọi anh là Beommie oppa với biểu cảm dễ thương đi" Tên đáng ghét vui vẻ ra lệnh.
Taehyun thở dài, rồi chống khuỷu tay lên bàn để ôm má, nở một nụ cười với má lúm đồng tiền khiến đôi mắt em cong cong như hai vầng trăng nhỏ.
"Beommie oppa~" Taehyun nũng nịu, thầm cầu xin mặt đất hãy nứt ra và nuốt chửng em luôn cho rồi, "Vui lòng cho em biết làm thế nào em có thể khiến anh vui đi?"
Beomgyu mở to mắt nhìn em, hai má ửng hồng. "Em muốn làm anh vui sao?"
Khán giả xung quanh họ bắt đầu xì xầm bàn tán và Taehyun bắt gặp Jay đang nhìn đi chỗ khác với đôi tai đỏ ửng. Em nở một nụ cười tinh nghịch trên môi, biết rằng sự dễ thương của Cherry có ảnh hưởng như thế nào đến mọi người và Choi Beomgyu cũng không phải là ngoại lệ.
"Vâng, Beommie oppa~" Taehyun nhắm mắt và lắc đầu, "Cherry có thể làm aegyo cho anh nè," Sau đó em giơ tay chữ V trước mắt, "Cherry có thể thực hiện những thử thách thú vị khác với anh nữa nè," Cuối cùng em nháy mắt và hôn gió, "Cherry có thể đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của anh đó."
Taehyun gần như khịt mũi khi Beomgyu nhìn em chằm chằm, miệng há hốc và đôi tai giật giật đỏ bừng. Nhưng trong tích tắc, tên lớn hơn chăm chăm nhìn biểu cảm của em và ngoài mong đợi, em hoàn toàn không nghĩ Beomgyu bắt chước biểu cảm của mình bằng cách ôm má mình.
"Được rồi Cherry chan! Đút Beommie oppa ăn đi!"
Toàn bộ quán cà phê được lấp đầy với âm thanh cổ vũ trêu chọc.
"ooooh-oooh"
"Em ấy thực sự sẽ đút anh ấy ăn kyaaa!!"
"asdfghj mình shippppppp"
"Ôi trời, họ tán tỉnh nhau thật đấy kìa"
Taehyun hắng giọng, biểu cảm của người lớntuổi hơn không hề nao núng, em liếm đôi môi khô khốc của mình và với lấy chiếc bánh táo của Beomgyu. Anh chàng lớn hơn vẫn mỉm cười với em khi em đỏ mặt đáp lại.
Em lấy một miếng bánh và đưa nó đến trước miệng người lớn hơn, mắt mở to khi Beomgyu quấn những ngón tay mảnh khảnh quanh cổ tay em để giữ vững tay em, há miệng ngấu nghiến chiếc bánh, mắt anh ấy không bao giờ rời khỏi cậu bé nhỏ tuổi hơn.
Khoảnh khắc đó dường như kéo dài cả thế kỷ. Taehyun với đôi mắt ngơ ngác cứ nhìn chằm chằm vào Beomgyu đang ăn bánh trên tay mình, thỉnh thoảng lại liếm xi rô rồi cười bẽn lẽn, đủ để khiến em nổi da gà.
Em cảm thấy cổ họng nghẹn lại, bụng quặn lên khó chịu.
Anh ta chỉ trêu chọc mình như mọi khi thôi. Những điều này không hề có ý nghĩa gì với anh ta. Anh ta là chuyên gia trong việc đùa giỡn của cảm xúc của người khác.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
20230326
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro