Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Khi bước qua cánh cửa phòng Hiệu trưởng sau Ron, Ginny và Harry, tôi có thể biết rằng đêm nay sẽ rất căng thẳng và tôi cố gắng giữ thái độ lạc quan rằng giáo sư Snape sẽ không nói với ai về việc này sớm. Những học sinh cần có mặt, đều đã xuất hiện trong phòng.

Người đầu tiên nhảy lên chào tôi là Tonks. "Hermione! Em đã trốn ở đâu! Chị chưa nhận được một con cú nào lâu lắm rồi!" Cô ấy vòng tay quanh người tôi khi cô ấy kéo tôi vào trong một cái ôm ấm áp!

Kể từ lần gặp đầu tiên, tôi và Tonks đã khá thân thiết. Tôi đã giúp cô ấy vượt qua phần lý thuyết của kỳ thi Auror và đổi lại, cô ấy đã giúp tôi tìm hiểu mọi thứ về gia đình Black. Tất nhiên, vì mục đích kiến ​​thức và tò mò...

"Chào, Tonks. Em đang bận chuẩn bị cho các kỳ thi. Chị biết em có thể như thế nào... Mẹ của chị thế nào?"

"Hãy đến và tự xem đi..."

Tôi nghe thấy giọng nói từ phía sau Tonks khi một nụ cười toe toét xuất hiện trên khuôn mặt của cô ấy. Cô ấy di chuyển sang một bên và tôi nhìn thấy người phụ nữ có sắc đẹp là đối thủ của Bella, nhưng chỉ vì họ về cơ bản giống cùng một người. Có những điểm khác biệt nhỏ giữa Bella và em gái như tóc và các đường nét mềm mại hơn trên khuôn mặt Andy, nhưng bạn gần như có thể gọi họ là hai chị em sinh đôi nếu nhìn thấy họ từ xa.

"Andy, thật là một bất ngờ lớn!"

Tôi vòng tay qua người phụ nữ lớn tuổi và cô ấy hôn nhẹ lên má tôi. Đây là một điểm khác biệt lớn giữa cô ấy và Bella; Với Andy, tôi hoàn toàn cảm nhận được sự rung cảm của người mẹ và cảm nhận được sự chênh lệch tuổi tác giữa chúng tôi, nhưng khi ở bên Bella, tôi không thấy tuổi tác của Bella chút nào và tôi chắc chắn cảm thấy rung cảm như tình yêu với Bella hơn.

"Đứa trẻ thân yêu của ta, lần cuối cùng ta gặp nhau con, Tonks đã ngã xuống chiếc ghế của chính mình trong thư viện và gửi những tấm ảnh che giấu danh tính xuống thế giới ngầm! Ta sẽ không bao giờ có thể cảm ơn con đủ vì sự giúp đỡ con đã dành cho con bé trong những kỳ thi đó... "

*Suy nghĩ tới việc sau này Andy biết 'con gái nuôi thân yêu của cô ấy' bị đè dưới thân chị gái yêu quý....Chà...*

Tôi đỏ mặt nặng nề trước những lời cảm ơn của cô ấy và tất cả những gì tôi có thể tự hỏi bản thân là liệu cô ấy có còn nói điều này không nếu cô ấy biết tôi có quan hệ tình dục với chị gái cô ấy.

Cô ấy kéo tôi lại chiếc ghế ở gần cô ấy, chúng hiện đã rất thoải mái trong văn phòng của Hiệu trưởng McGonagall. Có rất nhiều gương mặt ở đây so với cuộc họp lần trước, chưa kể những gương mặt quan trọng như Kingsley và tất nhiên, Andy.

Một điều gì đó lớn sẽ xảy ra trong những tiết lộ sắp tới. Đôi mắt tôi bắt gặp một khuôn mặt khắc khổ nhìn qua và đôi mắt cứng rắn chạm vào tâm trí. Tôi nuốt khan khi Andy đẩy tôi vào ghế bên cạnh cô ấy, đối diện ngay với Snape.

Trò chơi của người đàn ông này khi kết thúc là gì? Có phải ông ta giữ im lặng để tra tấn tôi và sau đó công bố cho cả thế giới biết những gì ông ta có thể đã nhìn thấy trong đầu tôi trước đó? Hay ông ấy hoàn toàn đang lừa dối và chỉ đoán mò để khiến tôi suy sụp và nói cho ông ấy biết tất cả những gì ông ấy cần biết?

"Granger!" Tôi giật mình quay đầu lại với Mad-Eye khi ông ta nhìn tôi với vẻ không hài lòng. "Bây giờ tôi đã có được sự chú ý của mọi người. Đã đến lúc chúng ta bắt đầu cuộc họp The Order này. Tôi biết mọi người đang thắc mắc tại sao chúng ta lại gặp nhau ở đây, thay vì ở Grimmauld Place. Sirius thông báo với tôi rằng những Tử thần Thực tử đã cố gắng theo dõi anh ấy vào ngày hôm trước và vì vậy ngôi nhà của anh ấy không còn an toàn nữa. Với cụ Dumbledore đã ra đi... "

Ông ấy tạm dừng khi mọi người cúi đầu trong giây lát im lặng để tỏ lòng thương tiếc Hiệu trưởng tiền nhiệm của chúng tôi.

"Chúng ta cần một nhà lãnh đạo mới. Một người có sức mạnh to lớn trong số chúng ta và đủ ảnh hưởng trong Thế giới Phù thủy để giữ cho Trật tự này ở nơi cần nó. Đó là lý do tại sao giữa những người đứng đầu Bộ đã quyết định rằng Kingsley sẽ đảm nhận vai trò đó. "

Có một thỏa thuận chung quanh bàn và mọi người có vẻ hài lòng về sự thăng tiến của Kingsley, nhưng Harry thì đang suy nghĩ rất sâu.

Khi Mad-Eye định nói tiếp, Harry lên tiếng.

"Xin lỗi vì đã làm gián đoạn, Moody, nhưng điều này có nghĩa là Kingsley sẽ không có thời gian để giúp nhiệm vụ của tụi em, còn ai khác có thể hỗ trợ chúng em...?"

"À vâng, nhiệm vụ bí mật không ai trong chúng ta được phép biết, Bộ ba vàng tuyệt vời..."

"Moody..." Kingsley đứng lên khi Mad-Eye chuẩn bị nói về nhiệm vụ của chúng tôi một lần nữa. Ông ta đang thúc giục The Order cố gắng và buộc chúng tôi phải nói cho ông ta biết chuyện gì đang xảy ra để ông ta có thể nói rằng điều đó quá nguy hiểm cho chúng tôi và tự mình tiếp quản.

"Cảm ơn Mad-Eye, đã bắt đầu cuộc họp, nhưng với tư cách là người đứng đầu mới, tôi cảm thấy mình nên tiếp tục..." Kingsley dừng lại và nhìn tôi, Harry và Ron. "3 đứa đang làm rất tốt vào lúc này và như Harry đã nói, tôi sẽ không còn thời gian để hỗ trợ với những gì đang xảy ra. Bây giờ tôi sẽ chuyển công việc đó cho hai người, những người mà tôi cảm thấy sẽ rất có khả năng giúp đỡ bằng mọi cách mà tôi có thể... Andy và Tonks, Nếu mấy đứa chấp nhận nhiệm vụ, vui lòng nói 'aye'."

Với nụ cười trên môi, họ giơ đũa phép và cùng nhau nói. "Aye."

"Tốt lắm. Bây giờ chúng ta có tất cả, những thứ đó đã thành lập, chúng ta hãy bắt đầu nhiệm vụ thực sự của mình trong việc làm thế nào để giành chiến thắng trong cuộc chiến này... "

"Tôi có thể nói chứ Kingsley?..." Tôi nhìn chằm chằm vào giáo sư Snape và thầm cầu xin ông ta đừng nói gì cả. "Tôi đã chú ý đến, việc làm của cả hai bên, rằng tôi có thể đã tìm ra giải pháp cho vấn đề của chúng ta về một số Tử thần Thực tử ..."

Trái tim tôi bắt đầu đập như điên và tôi có thể cảm thấy tất cả máu đang dồn dập xung quanh cơ thể mình một cách lạnh như băng khi mồ hôi lạnh bắt đầu trên trán...

"Tôi không muốn thảo luận về nó vào thời điểm hiện tại vì tôi không chắc liệu nó có hoạt động hay không, nhưng để hoàn thành nhiệm vụ rắc rối, tôi muốn yêu cầu sự giúp đỡ của cô Granger..."

"Không! Tuyệt đối không!" Harry là người đầu tiên bộc phát. Cậu ấy vẫn thuyết phục mọi người rằng Snape là người đã để anh em nhà Lestrange vào lâu đài vào đêm cụ Dumbledore bị giết, nhưng tôi đã biết ai đã làm điều đó nhờ Bellatrix để nó lọt vào tuần trước. Đó là một trong những học sinh Slytherin đang cố gắng thể hiện lòng trung thành của mình với Chúa tể Hắc ám.

Học sinh đó cũng bị giết vào đêm đó, khi cậu ta cố gắng rời đi với Rodolphus, người có quyền lực cao và muốn thể hiện kỹ năng của mình thêm nữa. Mọi người đều nghĩ cậu bé là một anh hùng và nói rằng cậu ta đã cố gắng ngăn chặn Tử thần Thực tử.

"Harry, làm ơn. Ổn định. Snape được phép yêu cầu giúp đỡ nhiều như bất kỳ ai khác ở đây. Nếu anh ấy tin rằng nó có lợi cho chính nghĩa và cần sự hỗ trợ của Hermione để làm như vậy... Chà, tôi phải hỏi, cô Granger, cô có chấp nhận đề nghị giúp đỡ cho Giáo sư của mình không? "

Mọi người xung quanh bàn đổ dồn ánh mắt vào tôi khi Kingsley đặt tôi vào vị trí phải quyết định và tôi không thể không mở và ngậm miệng nhiều lần, không thốt ra được lời nào.

Andy đặt một bàn tay an ủi trên cánh tay tôi và tôi có thể cảm thấy những giọt mồ hôi đang xuất hiện ở hai bên cánh tay của mình. Tôi chưa bao giờ giỏi đối mặt với công chúng và vì vậy những lần như thế này thực sự khiến tôi rất khó chịu. Tôi cảm thấy hai bàn tay đặt lên vai mình và có thể ngửi thấy mùi của Ron, được đặt trong Wizard Cologne của cậu ấy, trước khi tôi có thể cảm nhận được cậu ấy ở đó.

"Không đời nào tôi để bạn gái tương lai của mình làm việc với thầy ấy. Gần gũi với kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai có thể gây ra rất nhiều điều bất lợi "

Tôi nhảy dựng lên và đánh tay vào Ron trước khi tôi biết mình đã làm điều đó. Tại sao cậu ta lại khăng khăng tôi là tài sản của cậu ta khi tôi không thuộc về ai khác ngoài chính tôi... Chà, có lẽ Bellatrix sở hữu một phần của tôi...

"Sao bồ dám, Ronald! Cảm ơn bồ đã bảo vệ mình, nhưng mình không phải là tài sản của ai, cũng không phải là bạn gái tương lai của bồ! Bồ và Harry sẽ mất bao lâu để nhận ra mình là người đồng tính! "

Tôi lấy tay che miệng và sự im lặng bao trùm tất cả, cả phòng đều trố mắt nhìn tôi. Tôi có thể cảm thấy một vài giọt nước mắt của mình đang trượt dài trên khuôn mặt khi tôi nhận ra rằng mình vừa comeout với toàn thể Hội Đồng.

"Thứ lỗi cho tôi vì đã đặt cô vào vị trí này, cô Granger... Tôi hiểu cô đang cảm thấy thế nào như cô đã nói với tôi trong cuộc nói chuyện của chúng ta trước đó, vì vậy có lẽ một đêm suy nghĩ có thể phù hợp với cô. Cô có thể trả lời tôi vào buổi sáng ".

Tôi có thể thấy Ron với một vẻ mặt chua chát khác trên khuôn mặt và khi cậu ta bắt bẻ giáo sư Snape, Andy đứng lại và nhẹ nhàng đẩy cậu ta ra sau khi cô ấy đặt một cánh tay bảo vệ quanh tôi. "Tôi đồng ý với Severus. Tôi chắc chắn rằng các chàng trai có thể điền thông tin 'Mione vào phần còn lại của cuộc họp vào ngày mai... Tôi sẽ dẫn con bé trở lại sau, nếu điều đó ổn, Minerva?"

Cô ấy đẩy tôi nhẹ nhàng về phía cửa khi Hiệu trưởng McGonagall nở một nụ cười và gật đầu về phía chúng tôi.

Chà, vì tôi đã thể hiện bản thân mình rồi, nên tôi cũng có thể tiếp tục, bởi vì tôi sẽ không để những chàng trai này kiểm soát tôi trước phần còn lại của cuộc chiến. Tôi dừng ngay trước cửa và quay lại. "Một điều nữa... Giáo sư Snape, em sẽ rất vui khi được hỗ trợ bất cứ điều gì thầy cần."

Tôi có thể thấy khóe môi ông ấy nhếch lên và ông ấy khẽ gật đầu với tôi. "Rất tốt, cô Granger, tôi sẽ gặp cô vào ngày mai, trong lớp học của tôi, lúc 10 giờ sáng."

Tôi gật đầu với ông ta và đi qua cửa với Andy. Cô ấy có một nụ cười rất tươi trên khuôn mặt của mình.

Khi chúng tôi đến chân cầu thang, Andy kéo tôi vào lòng với một cái ôm và xoa dịu mái tóc của tôi. "Con đã rất dũng cảm trong đó, Hermione. Ta tự hào về con!"

Tôi lùi ra xa và nhìn cô ấy với đôi mắt mờ ảo. Cô ấy cười với tôi và đẩy tôi bắt đầu bước đi.

"Cô không tức giận...?"

"Merlin, không. Tại sao ta lại tức giận, Hermione? Con là chính con và cha mẹ ta có thể đã tàn bạo trong niềm tin của họ, nhưng ta không bao giờ để điều đó làm lung lay suy nghĩ của ta về mọi người. Quan điểm của họ về bất kỳ ai không phải là Người thuần chủng dị tính là một trong những lý do khiến ta bỏ trốn cùng Ted".

Tôi chỉ gật đầu khi cô ấy nở một nụ cười khi được nhắc đến Ted, nhưng sau đó, một cái nhìn buồn hơn xuất hiện.

"Con biết đấy, chị gái ta, Bellatrix, là người đồng tính. Ta đã giữ bí mật trong nhiều năm và thậm chí cố gắng giúp chị ấy nghĩ cách thoát khỏi cuộc hôn nhân sắp đặt của mình, nhưng khi kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai xuất hiện trong cuộc đời của Cha chúng ta và lấy đi tất cả quyền độc lập và quyền lợi của chị ấy, đó là lúc ta quyết định ra đi. Chị ấy có thể nghĩ rằng ta đã bỏ rơi chị ấy, nhưng sự thật là ta không thể nhìn chị ấy từ bỏ chính mình và tự hủy hoại cuộc sống của mình bằng cách chạy theo vô số thứ vô nghĩa."

Tôi thấy Andy lau nước mắt và nở một nụ cười buồn với tôi.

"Đó là lý do tại sao ta tự hào về con... Phải mất rất nhiều điều để cuối cùng có thể đứng lên vì những gì con thực sự muốn trong cuộc sống và ta ước chị ta có ý chí làm những gì con đã làm. Con đã đặt ra con đường của riêng mình chứ không phải những gì mọi người trong The Order mong đợi ở con."

Trước khi tôi có thể chớp mắt, tôi nhận ra chúng tôi đang ở bên cạnh The Fat Lady và Andy ôm tôi một cái ôm tạm biệt. "Chúng ta không phải người lạ, Hermione. Nếu con cần bất cứ điều gì, chỉ cần gửi cho ta một con cú... "

Tôi hôn lên má Andy, mỉm cười và vẫy tay chào cô ấy. Cô ấy gật đầu một cái nữa khi tôi thở dài thườn thượt và đi ngủ.

Ngày mai sẽ là một ngày rất dài

*****

"Hermione, tại sao bồ không nói với tụi mình?" Phải mất đúng 7 giây kể từ khi tôi ngồi vào bàn ăn sáng vào sáng thứ Bảy tuyệt vời này với cả bàn nhìn chằm chằm vào tôi trước khi Ron hỏi những điều mọi người muốn biết.

"Ron, không dễ gì để thông báo cho mọi người rằng mình thích phù thuỷ nữ hơn nam! Mình đã cảm thấy áp lực bởi tất cả mọi người muốn mình ở bên bồ, khi tất cả những gì mình có thể có thể là xem bồ như là anh trai của mình. Mình yêu bồ, nhưng không phải như cách mọi người muốn và mình sợ mọi người sẽ ghét mình vì điều đó. Chưa kể, mình sợ việc mọi người chỉ trích mình vì... là một người đồng tính sinh ra ở Muggle?"

Bàn ăn vẫn yên lặng cho đến khi Harry nhìn tôi với khuôn mặt có thể là ác ý? "Hermione, bồ vẫn là bạn thân nhất của mình và mình vẫn yêu bồ như một người em gái cho dù bồ có thấy các yêu tinh hấp dẫn hay không..." Cả bàn phá lên cười khi cả Harry và Ron ôm nhau. "Mione, điều này có nghĩa là bây giờ tụi mình có thể nói chuyện với bồ về các cô gái, vì mình không cần phải giữ cách cư xử của mình với bồ mọi lúc?" - "Đúng vậy, Ronald, nhưng nếu bồ dám cố gắng nói chuyện với mình về những bộ phận thân mật của phụ nữ, mình sẽ ném một cuốn sách giải phẫu vào đầu bồ."

Mọi người giữ tinh thần thoải mái về cuộc trò chuyện khiến tôi cảm thấy mình bắt đầu tự tin và chắc chắn hơn rất nhiều về con người của mình, nhưng sau đó, sợi tóc trên cổ tôi lại dựng lên và khi nhìn vào bàn giáo viên, tôi biết tại sao.

Tôi không biết điều gì đã xảy ra vào đêm qua khi tôi đồng ý giúp giáo sư Snape, nhưng tôi có cảm giác gan ruột rằng đây là điều tôi cần phải làm. Đặc biệt là để bảo vệ bí mật của tôi và Bella. Làm sao ông ta biết về chúng tôi?!

"Vậy, Hermione... Bồ có định cho tụi mình biết ai là nữ phù thủy đã lọt vào mắt bồ, đủ để bồ nhận ra mong muốn thực sự của mình không?"

Ngay khi Ginny nói điều này, mặt tôi đỏ bừng và tôi có thể cảm thấy nóng khắp người vì những suy nghĩ về Bella; lần đầu tiên của chúng tôi, mái tóc của Bella, lần cuối cùng chúng tôi bên nhau, cơ thể của Bella...

"Ôi chao, Merlin! Hãy nhìn vào khuôn mặt của bồ! Có một người mà bồ yêu thích! "

Tôi nhanh chóng loạng choạng đứng dậy, bỏ lại bữa sáng đang ăn dở và vội vã chạy ra ngoài với lý do về một bài luận và giúp giáo sư Snape làm bất cứ việc gì ông ấy đang làm.

"Chuyện này chưa kết thúc đâu, 'Mione! "

Đúng vậy, Ginny. Vâng, đúng vậy...

*****

Khi đến văn phòng của giáo sư Snape, tôi gõ cửa và đợi tiếng 'mời vào' như thường lệ trước khi bước vào phòng. Như mọi khi, hầu như không có bất kỳ ánh sáng tự nhiên nào lọt vào phòng và giáo sư Snape đang ngồi bên bàn làm việc với đống giấy tờ trên đó. "Ngồi đi, cô Granger..."

"Em không muốn, thưa Giáo sư, bởi vì, nếu thầy ổn, em chỉ đến đây để hỏi xem ý thầy là gì..."

"Hermione..."

Tôi dừng những gì mình đang nói và chớp mắt nhiều lần với ông ấy. Trong tất cả thời gian của tôi ở Hogwarts, ông ấy chưa bao giờ sử dụng tên của tôi. Ông ấy đã sớm gọi tôi là 'Quý cô biết tuốt' trước khi ông ấy thốt ra tên tôi. Tôi ngã xuống ghế, kinh ngạc hơn bất cứ điều gì, vẫn nhìn ông ta một cách mãnh liệt.

"Hermione, từ giờ trở đi, khi chỉ riêng chúng ta, tôi sẽ cho phép cô gọi tôi là 'Severus', vì tôi cũng sẽ sử dụng tên của cô. Điều này là do một Lời thề bất khả bội mà tôi đã thực hiện với 'một người nào đó'; họ đã tán thành. "

Tôi nhướng mày nhìn ông ấy vì tôi không biết mọi chuyện bắt nguồn từ đâu và chuyện này liên quan gì đến tôi hay Be... Bella. "Thầy đã thực hiện một lời thề bất khả bội với Bella..."

"À, đúng. Tôi cho rằng cô thực sự gọi cô ấy là Bella khi xem xét sự liên quan giữa hai người. Trước khi cô rơi vào trạng thái hoảng sợ, tôi đã biết về cô từ khi sự việc bắt đầu và tôi phải nói rằng, tôi đã rất ngạc nhiên về điều đó khi Bellatrix nói với tôi... "

"Bella đã nói với thầy?" Bây giờ tôi đã trút bỏ mọi thứ khỏi vòng tay và ngồi trên chiếc ghế như bị giết chết bởi hơn 100.000 suy nghĩ diễn ra trong đầu. Cô ấy không muốn ai biết, nhưng cô ấy đã nói với giáo sư Snape rồi?

"Bellatrix đã nói rằng cô sẽ bắt đầu chất vấn mọi thứ khi cô biết cô ấy đã nói với tôi, nhưng tôi có thể đảm bảo với cô, Hermione, cô ấy đã làm điều này vì lợi ích tốt nhất của cô."

Thầy ấy đưa ra một bức ảnh cũ và tôi có thể thấy một Severus rất trẻ đang đứng cạnh một cô gái trông rất giống một người mà tôi biết.

"Cô ấy chung lớp với tôi trong suốt những năm tháng học tập tại đây và hãy tin tôi khi tôi nói rằng tôi cảm nhận được tình cảm của Bellatrix đối với cô. Cha mẹ tôi sẽ không tin rằng. Con trai duy nhất của họ yêu một Mudblood... "

Tôi bối rối trước từ này bởi vì tôi không tin rằng mình sẽ quen với nó trừ khi Bella nói ra...

"Cuối cùng cô ấy không chọn tôi, nhưng tôi vẫn dành tình yêu lớn cho cô ấy. Khi tôi gia nhập phe Chúa tể Hắc ám, Bellatrix đã tạo dựng được tên tuổi trong hàng ngũ và trở thành người cố vấn của tôi. Cô ấy là một người tốt. Đã có lúc tôi sợ hãi tình yêu của cuộc đời mình và Bellatrix đã khóc. "

Tôi nhìn vào ánh mắt buồn bã của ông ấy và nếu ai đó bước vào ngay bây giờ, họ sẽ nghĩ rằng tôi đang bị Lời nguyền Imperius khi tôi đưa tay đến và siết nhẹ. Lần đầu tiên ông ấy ngước nhìn tôi với nụ cười biết ơn trên khuôn mặt và đặt tay còn lại lên tay tôi.

"Chúa tể Hắc ám đã lên kế hoạch giết một số nhóm Muggle-Borns. Tại thời điểm đó, tôi và Bellatrix đã hình thành một tình bạn rất khó có thể xảy ra và cô ấy đã thề rằng cô ấy sẽ làm những gì có thể để cứu cô ấy, nếu tôi hứa với cô ấy một ân huệ trong tương lai. Tôi có thể đảm bảo với cô rằng, tôi đã thực sự chớp lấy cơ hội để bảo vệ tình yêu của mình, nhưng nó không thay đổi được số phận... "

Ông ấy cúi đầu một lần nữa và tôi có thể thấy một giọt nước mắt nhỏ chảy ra từ mắt anh ấy.

"Tôi không trách Bellatrix, vì cô ấy đã cứu cô ấy thoát chết 2 lần, nhưng lần thứ 3, cô ấy đã quá muộn. Nếu có ý định, cô ấy cũng sẽ chết, nhưng như cô biết đấy, cô ấy còn rất nhiều sức sống và đang đá-.. "

Tôi bật ra một tiếng cười khúc khích nhỏ về điều này và thúc giục ông ta tiếp tục.

"Tôi có thể nghĩ ra hàng trăm cách khác nhau mà Bellatrix sẽ khiến tôi trả ơn cho cô ấy, nhưng tôi phải nói rằng... Để giúp bảo vệ mạng sống của một Muggle-Born chắc chắn không nằm trong suy nghĩ của tôi."

Tôi hơi rụt tay lại và vặn mặt mình. Bella đã yêu cầu giáo sư Snape giữ an toàn cho tôi.

"Khoảng 16 tháng trước, Bellatrix đã giao nhiệm vụ cho tôi là giữ an toàn cho cô. Tôi chưa bao giờ thực sự thắc mắc điều đó cho đến một ngày khi cô ấy xuất hiện tại ngôi nhà mùa hè của tôi và nói rằng một điều gì đó đã xảy ra vào sinh nhật lần thứ 17 của cô và rằng công việc bảo vệ cô của tôi có thể trở nên khó khăn hơn."

"Bella đã kể cho thầy nghe về lần đầu tiên chúng em bên nhau. Và rằng Luna là một Seer, đã biết điều đó? "

"Cô ấy đã nói với tôi điều đó và tôi cũng đã thuyết phục cô ấy sau đêm đó rằng cô hoàn toàn đúng. Cô thấy đấy, Hermione, tôi thuộc phe Ánh sáng, nhưng tôi đã phải làm những điều kinh khủng để duy trì sự xuất hiện, đảm bảo phe Ánh sáng phải chiến thắng. Bellatrix đưa cô vào đó có thể là điều tồi tệ nhất mà cô ấy đã làm, nhưng... tôi biết lý do của cô ấy vì tôi cũng cảm thấy như vậy. Vì vậy, giống như cô ấy đã làm cho tôi, tôi sẽ bảo vệ cô và bất cứ điều gì cô cần, chỉ cần đến gặp tôi."

Tôi gật đầu với ông ấy và cầm lấy đồ đạc của tôi trên mặt đất. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều sau cuộc nói chuyện này và tôi biết Bella sẽ làm những gì cô ấy cần làm để giữ cả hai chúng tôi được an toàn. Severus là một người đàn ông tốt và tôi biết mối quan hệ của chúng tôi sẽ bắt đầu nảy nở thành một tình bạn tuyệt vời.

"Điều đó có nghĩa là nếu em muốn bỏ qua..."

"Rất cố gắng, nhưng Bellatrix sẽ không bao giờ cho phép tôi khuyến khích cô trốn tiết. Cô ấy thích có thể trò chuyện thông minh với cô."

Ông ấy thực sự mỉm cười với tôi một lần nữa khi tôi rời văn phòng của ông ấy.

"Một điều nữa, Hermione. Tôi biết tất cả các cô đều nghĩ rằng tôi ghét Potter, nhưng tôi đã hứa một lần là sẽ bảo vệ cậu ta, vì Mẹ của cậu ấy. Cô có biết cậu ấy có đôi mắt của Mẹ mình không? Tôi đã thất bại với Lily tội nghiệp, nhưng tôi sẽ không thất bại lần nữa với tư cách là Bố già thứ hai của Harry."

Tôi mở to mắt khi nhận ra rằng ông ấy vừa xác nhận tình yêu của đời mình là Mẹ của Harry.

"Tôi tin rằng đây cuộc trò chuyện giữa chúng ta, cho đến khi tôi cảm thấy có thời gian thích hợp để tự mình thông báo cho Harry."

Tôi gật đầu nhẹ nhàng và mỉm cười khi rời đi.

Rất nhiều điều đã được tiết lộ trong 24 giờ qua...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro