Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2

Năm đầu tiên sau khi chồng qua đời, Baek Do Yi cùng gia đình tới Grand Canyon thư giãn.

Mặc dù cả nhà đều ở đây và bản thân nhận được sự chăm sóc như trăng sao vây quanh, nhưng các con nàng ai cũng có cuộc sống riêng, ngay cả đứa con út chưa vợ cũng đã có mối tình mới. Bây giờ chỉ còn mỗi mình nàng, dù bên cạnh là những người thân nhưng vẫn cảm thấy cô đơn.

Baek Do Yi ban đêm không ngủ được, nàng cũng hiểu một góa phụ như mình không nên làm phiền con cái lúc nửa đêm. Baek Do Yi ngồi trên giường một lúc lâu, sau đó lặng lẽ đi xuống quầy bar, nơi nàng nhìn thấy một người không ngờ đến.

Đó là Jang Se Mi.

So với lần cuối cùng gặp nhau, cô ấy đã thay đổi rất nhiều. Mười sáu năm trước, Jang Se Mi còn là một cô gái trẻ cao ráo ngây thơ, còn bây giờ cô ấy đã trở thành một người phụ nữ đầy quyến rũ, Baek Do Yi nhận ra cô ngay lập tức.

Jang Se Mi ngồi ở một gian ghế trong góc, uống hết ly này đến ly khác, lần lượt từ chối những người đàn ông muốn tiếp cận mình, đương nhiên đây là nước Mỹ và cũng sẽ có phụ nữ tiến đến làm quen.

Baek Do Yi mỉm cười tự ti, chợt nhớ lại cái đêm của nhiều năm trước, khi pháo hoa phản chiếu trên khuôn mặt cô và những giọt nước mắt ấy ... Rồi nàng nhận ra không biết từ lúc nào, đối tượng bị theo dõi đã quay sang nhìn nàng, trên môi nở một nụ cười đầy ẩn ý.

Cảm giác bất an trào dâng trong lòng, Baek Do Yi định bỏ đi thì cô đã đứng dậy ngăn lại.

"Để em mời người một ly nhé."

"Tôi uống đủ rồi."

Sau đó, Baek Do Yi ngồi xuống quầy bar với cô.

"Một soda chanh."

"Chẳng phải muốn mời tôi uống rượu sao ?"

"Em tưởng người uống nhiều rồi."

"Chậc."

"Những năm qua, cuộc sống của cô thế nào ?"

"Người nói xem ... Em không ổn."

"Tôi hỏi cô sống có tốt không ?"

"Em nhớ người nhiều lắm."

"Tôi phải về đây."

"Người đã đọc những email em gửi cho người chưa ?"

"Chưa, tôi xóa hết rồi."

"Thật buồn quá."

"Đã bốn mươi tuổi rồi, còn nghĩ mình là trẻ con sao ?"

Ở nơi đất khách quê người, dù không biết nhau nhưng gặp gỡ đồng hương cũng tự nhiên cảm thấy thân thuộc, huống hồ chi là người quen.

Baek Do Yi tự nhủ, dù gì hai bên gia đình từng có một quãng thời gian gắn bó, dù thế nào cũng nên nể mặt một chút. Nhưng mỗi khi đối diện với Jang Se Mi, nàng luôn cảm thấy bức bối trong lòng, không thể giải toả.

Đột ngột chia tay, đột ngột rời quê hương, không hề quan tâm đến cảm xúc của người khác, Baek Do Yi sẽ mãi nhớ về sự việc đã gây ảnh hưởng tới con trai và bản thân nàng đến mức nào.

Làm ra chuyện như vậy, rồi bỏ đi không một lời giải thích, Baek Do Yi không tìm được ai để tâm sự. Thật xấu hổ khi phải nói ra chuyện này, không chỉ với con trai, mà đối với chồng Baek Do Yi cũng thấy hối hận.

Nhưng rõ ràng đây không phải lỗi của nàng, tất cả đều do người phụ nữ này, chỉ biết phá hoại cuộc sống của người khác.

"Cô không phải đi theo tôi tới đây chứ ?"

"Không, em đã ở đây vài ngày rồi. Bạn em tổ chức đám cưới. "

"Nhưng nếu em nói phải, người sẽ vui hay sợ đây ?" Jang Se Mi nhìn nàng thật sâu.

"Cô vẫn chưa lấy chồng à ?" Baek Do Yi lảng tránh.

Một lúc sau, Jang Se Mi mới lên tiếng.

"Em đã kết hôn rồi ..."

Baek Do Yi nhìn cô với vẻ ngạc nhiên.

"Đó là tiền bối thời đại học, chúng em đã ly hôn được ba năm."

"Tại sao?"

Baek Do Yi cố gắng nói gì đó để an ủi cô nhưng bản năng mách bảo rằng đối phương không cần sự an ủi đó, nhưng nàng thì tò mò nhiều hơn.

"Ngoại tình."

Jang Se Mi vừa nói, vừa ra hiệu cho nhân viên chế thêm rượu.

"Em đã làm tròn bổn phận của một người vợ, nhưng anh ấy nói không thể cảm nhận chút tình yêu nào ở em. Rồi anh tìm được người phụ nữ khác cũng thích mình ... một sinh viên 20 tuổi."

Khóe môi Baek Do Yi run lên, cảm thấy Jang Se Mi đang ngầm ám chỉ điều gì đó nhưng lại sợ mình đa tình.

"Nghĩ lại thì ..." Jang Se Mi nhìn nàng, hệt như mười sáu năm về trước.

"Anh ấy nói đúng, tình yêu của em đã trao cho người khác từ rất lâu rồi."

"Và nó sẽ không bao giờ thay đổi."

"Cô say rồi, mau về phòng đi. Tôi cũng về đây."

Baek Do Yi bỏ chạy.

Như sợ có ai đuổi theo, Baek Do Yi chạy hồng hộc về phòng, ngay lúc định đưa tay mở cửa thì một nỗi lo lắng bất ngờ ập đến.

Hình như cô ấy chỉ đi một mình, còn uống nhiều như vậy, liệu có sao không?

Baek Do Yi hít một hơi thật sâu, như đang tự thuyết phục mình: "Dù sao cũng là hậu bối ..."

Khi nàng quay lại, quả nhiên Jang Se Mi đang gục đầu ngủ trên quầy bar, bên cạnh là một người đàn ông ngoại quốc cao lớn với ý đồ xấu.

Không một chút do dự, Baek Do Yi bước tới kéo cô đi.

"Sao người lại ở đây ?"

"Cô ở phòng mấy vậy ?"

Baek Do Yi chật vật đỡ cô dậy, cảm thấy mình đang chuốc lấy rắc rối.

'Coi như là trả ơn vì cô đã chăm sóc tôi đêm đó ...' nàng nghĩ.

Có lẽ do soda chanh, hoặc do nàng đã tiêu hao quá nhiều sức lực, lượng cồn nạp vào cuối cùng cũng bắt đầu phát huy tác dụng. Khó khăn lắm Baek Do Yi mới đưa được cô về phòng, đầu cũng choáng váng, nàng muốn đặt cô lên giường rồi rời đi nhưng lại bị kéo ngã xuống đó cùng cô.

"Rốt cuộc cô đã uống bao nhiêu rượu vậy ?"

Baek Do Yi vừa nói, vừa kéo cánh tay cô ra khỏi người mình thì cánh tay bên kia lại đặt lên.

"Này, cô đang giả vờ say đúng không ?"

Baek Do Yi cau mày, tầm nhìn bắt đầu mờ đi, nàng cố gắng cảnh báo bản thân phải trở về phòng trước khi mất hết ý thức. Đây là suy nghĩ cuối cùng trước khi Baek Do Yi chìm vào giấc ngủ.

Jang Se Mi quả thực đã say, nhưng ý thức của cô vẫn rất tỉnh táo, sự thật vừa chứng minh rằng cô đã đúng khi đánh cược. Cũng không hẳn là đánh cược, chỉ có thể nói là một chút hy vọng nhỏ nhoi.

Cô biết Baek Do Yi là người như vậy, bề ngoài thì mạnh mẽ, nói năng cũng không nhượng bộ, nhưng trái tim lại mềm yếu hơn bất kỳ ai.

Cô nhìn chằm chằm vào người đang say ngủ bên cạnh, đến mắt cũng không nỡ chớp. Chỉ có Jang Se Mi mới biết cảnh tượng này chính là giấc mơ của cô, được yên lặng nhìn ngắm người ấy, không có ai làm phiền, chỉ cần được nhìn như vậy, mãi mãi cũng không bao giờ chán.

Cô đưa tay muốn chạm vào nếp nhăn nơi khóe mắt lại nhưng sợ phá hỏng giấc ngủ của Baek Do Yi, vậy nên chỉ có thể lần theo đường nét của nàng trong không khí, trái tim cô lúc này căng thẳng đến mức sắp nổ tung.

"Đồ tồi ..."

"Gì cơ ?" Cô rướn người lại gần, tưởng nàng đang yêu cầu điều gì.

"Nhẹ thôi ... tên xấu xa ..."

Tim Jang Se Mi đập nhanh như trống, tiếng rên rỉ của Baek Do Yi như thêm dầu vào lửa, đốt cháy lý trí cô.

"Người nói gì vậy ? Để em đưa người về."

Cô thở gấp, lúng túng đỡ người trên giường dậy nhưng Baek Do Yi rõ ràng đã bị men say làm cho tan chảy. Khung cảnh này y hệt như mười sáu năm trước, khi nàng ngã vào vòng tay cô ... Không, còn nhiều hơn cả khi đó.

Cô thậm chí còn nghe Baek Do Yi nói rằng: "Jang Se Mi ... cô là kẻ xấu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro