Bh trc mặt cô có 2 ng 1 ng thì đen và ng kia thì trắng, ko ai hết là hắc bạch du thường. Hắc du thường lên tiếng
"Chào cô, chắc cô cũng biết rằng mik đã chết?" Cô đáp lại câu hỏi của hắc du thường chỉ bằng cách gật đầu và khuôn mặt vô cảm, lạnh băng. Hắc bạch du thường rất ngạc nhiên nhưng cũng thoát khỏi ngạc nhiên 1 cách nhanh chóng và bạch vô thường giới thiệu.
"Xin chào cô, chắc cô cũng biết chúng tôi r và tôi xin giới thiệu lại, tôi là bạch vô thường thông mik, đẹp trai, tài giỏi,...." ( lược bớt N từ ) mặt cô và hắc vô thường bắt đầu đen lại và đầy hắc tuyến, trên mặt như ghi 1 dòng chữ "chúng ta ko quen biết". Hắc vô thường xoay qua giới thiệu và hỏi cô.
"Chào cô, tôi xin giới thiệu tôi là hắc vô thường, còn cô là Mạc Tâm Băng?" Lại 1 lần nữa đáp lại câu hỏi chỉ là cái gật đầu, hắc vô thường lên tiếng.
"Nếu vậy thì mời cô đi theo chung tôi đến gặp ngài Diêm Vương"
"Lmj?" Cô trl bằng 1 giọng ns lạnh băng và đầy sát khí lm cho 2 ng hắc bạch vô thường ko rét mà run, hắc vô thường trl.
"Ngài ấy có việc cần nhờ cô júp đỡ."
Cô ko ns j nữa mà chỉ đi theo 2 ng hắc bạch vô thường.
----------------------phân cách---------------------
~Chuyển cảnh~
Trong 1 căn phòng nọ, có 1 chàng trai khoảng 20 tuổi đang ngồi tr ghế, sau lưng là 1 cô gái, 2 người đưa mắt nhìn về phía cửa của căn phòng có 3 ng 2 nam 1 nữ đang bước vào, 2 ng thanh niên đứng ở cửa cất tiếng và cuối chào, ko ai khác là Hắc Bạch Du Thường ( ahihi lúc đầu quên viết hoa a~)
"Thưa ngài Diêm Vương, người ng cần đã tới ạ."
"Đc, các ngươi lui ra đi" Hắc Bạch Du Thường ko ns j chỉ lui ra và đóng cửa phòng lại, nam nhân đang ng trên ghế cất tiếng.
"Mời cô ng, bh hãy giới thiệu" cô gái đứng trc cửa đi tới cái ghế ngồi xuống và cất tiếng.
"Giới thiệu mik trc" giọng ns băng lãnh của cô vang lên, vâng cô gái ấy chính là Mặc Tâm Băng và nam nhân ngồi đối diện cô là Diêm Vương ca ca, cô gái đứng đằng sau là Trịnh Tâm Băng.
"Tôi là ng cai quản địa ngục này chắc hẳng cô cũng biết? Còn cô gái đứng đằng sau tôi là Trịnh Tâm Băng, nhân vật nữ phụ hiền lành có cái chết bi thảm nhất truyện 'thỏ con chúng tôi yêu em' còn cô?"
"Mạc Tâm Băng. Và?"
"Tôi muốn cô júp tôi 1 việc" 1 giọng ns trong trẻo vang lên và chủ nhân giọng ns là Trịnh Tâm Băng.
"Júp? Lợi?"
"Cô sẽ đc sống lại và thân xác của tôi sẽ là của cô chỉ càn cô júp tôi trả thù và bảo vệ gia đình tôi"
"Cô sẽ đc 3 điều kiện" thằng cha Diêm Vương nảy h ăn bơ lên tiếng.
"Đc!"
"Vậy cô hãy ra điều kiện"
"1: lấy 1 số thứ ở phòng, 2: sức mạnh và thể lực giữ nguyên, 3: dị năng giữa nguyên"
"Giao thành" ns xong Diêm vương ca ca quăng cho cô 1 cuốn truyện và bảo cô đọc. Cô ko ns j chỉ cầm quyển truyện lên và và đọc, chưa tới 5 phút cô đã đọc xong hết quyển truyện, đặt lên bàn, đi ra góc tường trc cửa và 'RẦM' thế là 1 lỗ hỏng trên tường, khiên Diêm Vương ca ca và Trịnh Tâm Băng đang ngồi trong phòng mặt mài tái xanh ko còn giọt máu. Cô cất tiểng chửi
"Cẩu huyết, quá cẩu huyết nữ chính ngây thơ cái qq phải ns là bạch liên hoa chính hiệu thì có, đọc mà muốn nổi da gà, da vịt, da chó luôn. Nhìn bả ỏng ỏng ẹo ẹo đi cua trai hại ngta xong r khóc như ngta hại mik, còn đám nam chính óc chó bã đậu IQ cao thế để trân à? Sao lại bị 1 đứa vắt mũi chưa sạch nhảy lên đầu ng còn nữa sao con nữ phụ ngu ngốc đó lại trùng tên vs mik? 5 lần 7 lượt bị hại mà ko rút kinh nghiệm......." ( lượt bỏ lớt N từ ) à đừng hỏi sao thường cô ít ns mà h lại ns nhiều thế, thì ns luôn lúc cô tức hoặc chửi thì ko ai có thể ngốc đầu lên đc đâu cô chửi ghê lắm cơ. Diêm Vương ca ca ho lên vài tiếng 'khụ khụ' và ns.
"Vậy cô sẽ đi bh luôn chứ?" Đáp lại câu hỏi là cái gật đầu của cô. Sau khi cô đồng ý thì dưới chân cô có 1 vòng sáng và cô biến mất. Trc khi biến mất cô nghe đc tiếng cảm ơn từ nữ phụ trong quyển trọng cẩu huyết ấy 'cảm ơn cô nhiều' và từ h trở đi bánh xe vận mệnh của cô lại bắt đầu.
----------------------phân cách---------------------
Hình như mik viết ko hay thì phải?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro