chap 14: đi học
Ở trong căn phòng, có 1 cô gái khuôn mặt baby, mái tóc màu bạch kim, đôi môi đỏ mộng, 2 cái má phúng phính nhìn rất muốn cắn 1 cái nga~ và làn da trắng mịn ( mik ko quen tả hình dáng nên mn thông cảm ). Những ánh nắng chi chít từ ngoài cửa chíu vào khuôn mặt ấy làm tăng thêm vẻ đẹp ma mị ấy, khung cảnh nhìn thật thanh bình và yên tĩnh lm sao. 2 hành mi bắt đầu run lên, để báo hiệu chủ nhân của nó sắp tĩnh. Tâm Băng từ từ mở mắt ra, đôi mắt màu hồng nhạt mở ra lm tăng thêm vẻ đẹp của khuôn mặt ấy, cô lấy điện thoại ra xem thì chỉ mới có 6h30' nên bước xuống giường đi lm VSCN để đi học.
Khi cô bước xuống cầu thang thì ai cũng ngẩn ngơ nhìn cô vì mái tóc đến màu mắt đều bị thay đổi còn bộ đồ cô mặc nhìn rất bình thường, nhưng khi cô mặt vào thì lại toát lên vẻ nữ vương và trong rất lạnh lùng, nhìn như bộ đồ được thiết kế cho cô thôi vậy ( trường học này ko cần mặc đồng phục đi học, chỉ cần còn gái mặc váy và con trai mặc áo sơ mi vs quần dài là đc )
Cô thấy rất nhiều ánh mắt nhìn, cảm giác rất khó chịu nên cô lên tiếng
"Mn sáng hảo, ba mẹ sáng hảo lm j nhìn con hoài thế??" Mn nghe vậy cũng đáp lại và lm tiếp công việc của mik
"Tiểu thư sáng hảo"
"Băng nhi sáng hảo"
"Con vào đây ăn sáng đi r đi học" cô chỉ gật đầu r ngồi xuống bàn và cắm đầu ăn, nhưng vẫn cô vẫn cảm thấy có 2 cặp mắt nhìn mik nên ngẩng đầu lên thì thấy ba mẹ nhìn mik hoài nên nhíu mày hỏi
"Ba mẹ sao nhìn con hoài thế?"
"Băng nhi tóc và mắt con...." Câu này lm cô chợt nhớ ra mà nên giải thích cho họ vì lần trước tóc và mắt cũng bị cô thây đổi mà quên giải thích cho họ
"À đây là dị năng của con, tóc và mắt con có thể thay đổi theo ý thích"
"Uk" cô ăn xong r thì cũng đứng lên chào 2 ng r đi xuống ga ra lấy xe chạy đi đến trường. Khi cô chạy xe trên đường thì ai ai cũng phải né ra mà nhường đường cho cô đi vì họ chưa muốn gặp Diêm Vương sớm vs lại cô chạy vs tốc độ rất nhanh nga~
-----------------------phân cách--------------------
Trước cổng trường
Cô đem xe gửi vào hầm để xem của trường r đi lên lớp, cô đang đi thì có 1 giọng ns rất ư là nổi da gà gọi cô lại
"A có phải là Tâm Băng ko??" Cô quay đầu lại nhìn chủ nhân của giọnh ns thì thấy nữ chủ và các nam chủ cô thầm oán 'chết tiệt đi đâu cũng gặp 1 đám nam nữ cẩu haizzz~ mà cũng tốt bh đang ở giữa sân trường thì mik sẽ trả lại 7 cái tát của họ r tặng thêm luôn 3 cái coi như hết lãi lẫn lời ko ai thiếu ai nữa' tuy là nghĩ như vậy nhưng cô cũng chẳng qtâm mà xoay lại r tiếp tục đi. Đang định đi thì lại có 1 cánh tay kéo cô lại r ns
"Băng Băng à cậu sao vậy vs lại màu tóc và màu mắt cậu lm sao thế? Hay là cậu đi nhượm tóc và đeo len?" Cô chưa kịp ns thì lại có 1 giọng nam lên tiếng
"Cô đúng thật là lẳng lơ mà định đi bám trai nữa à?"
"Đồ lẳng lơ"
"Cô ko bám chúng tôi đc nữa thì cô lại đi tìm ng khác bám à? Đồ đàn bà lẳng lơ" mặt cô đầy hắc tuyến, cô chưa ns j thì bị chửi lẳng lơ
"Các người đã diễn đủ chưa??" Ko thấy ai ns j thì cô ns tiếp
"Nếu các ng muốn diễn thì ra chỗ khác mà diễn chứ đừng đứng trước mặt tôi mà diễn phim ngôn tình nghe mà muốn ói còn nữa BẠCH TIỂU THƯ tôi nhớ tôi và cô ko quen ko biết nên đừng gọi tôi 1 cách thân mật như vậy và cho tôi hỏi, 3 thiếu gia đây ko được giáo dục à? Tại sao là ns những câu vô giáo dục như vậy? Các ng và tôi vốn ko liên quan nên tôi lm j hay là có thay đổi hay ko thì cũng chẳng có liên quan đến mấy ng cũng chẳng liên quan đến dòng họ ông bà cha mẹ của cải nhà cửa của mấy ng cả nên gặp tôi thì tránh xa tôi ra xem như ng xa lạ ko quen ko biết. À 3 thiếu gia đây nhớ giữ NG TÌNH của mik cho kĩ và gặp mặt tôi thì tránh xa ra." Cô ns xong thì đảo mắt nhìn 4 nam nữ cẩu đó thì thấy nữ chính của chúng ta định giỡ trò nước mắt cá sấu nữa
"Hức Băng Băng t tớ x xin lỗi v vì cướp h ôn p ph phu của cậu t tớ x xi xin lỗi cậu"
"Em ko cần xin lỗi cô ta lmj cô ta ko đáng để em xin lỗi đâu"
"Đúng đó Hoa Hoa"
"Cô mau xin lỗi Hoa Hoa của chúng tôi đi"
"Hử? Tại sao phải xin lỗi? Tôi có lmj cô ta chưa? Tôi có đánh cô ta chưa?" Bọn họ ko ns j im luôn thì lại có 1 bạt tay rơi vào mặt cô 1 cái 'bốp', lm cho mn ai cũng phìn xem là chuyện j và ng tát cô ko ai hết là Đặng Thiên Hàn nam chính, cũng là hôn phu của nguyên chủ. Sau khi bị tát cô bắt đầu điên lên ko thể nhịn được nữa, cô giơ tay lên tát lại hắn 1 cái 'bốp' lm cho mn hoản hồn chưa kịp định hình lại chuyện j thì cô lại lên tiếp
"Anh tưởng anh là ai mà dám tát tôi?" cô lại tát thêm 1 cái 'bốp' và thêm 1 câu cứ thế mà lập đi lập lại
"Anh là ai mà dám chửi tôi?"
'Bốp'
"Anh tưởng tôi ko dám tát anh lại"
'Bốp'
"Từ đó giờ anh tát tôi chưa đủ hả?"
'Bốp'
"Tôi từ trước tới giờ nhịn anh đủ lắm rôi đó"
'Bốp'
"Đừng tưởng anh là vị hôn thê kiên thanh mai trúc mã của tôi là tôi ko dám lmj anh nên anh được nước lm tới"
'Bốp'
"Tôi cũng là con ng nên tôi cũng có giới hạn của mik"
'Bốp'
"Hôn thê hả? Xin lỗi tôi đã HỦY HÔN rồi, gặp tôi thì nhớ tránh xa tôi ra xem như ng xa lạ ko quen ko biết và đừng bao giờ chạm tới giới hạn của tôi."
'Bốp'
"Cái tát này là tôi tặng anh, còn những cái tát còn lại là tôi trả lại cho anh những cái tát trước kia, từ lãi lẫn lời. Từ nay xem ko quen ko biết" rồi cô xoay qua nam chính tiếp theo Dương Quang Khải r lại giơ tay lên tát cái 'bốp' r lại ns
"Cái này tôi trả lại cho anh cái tát trước kia" r lại thêm 1 cái 'bốp'
"Cái này là tôi tặng anh coi như đã trả đủ lãi lẫn lời cho anh" r lại đi tới chính cuối cùng Cao Danh Hy giơ tay lên tán thêm 1 cái 'bốp'
"Giống như tên kia cái này tôi trả anh" r tại thêm 1 cái 'bốp'
"Cái này tôi tặng anh lãi lẫn lời"
---------------------phân cách----------------------
Nga~ hôm nay mik sẽ lm 3 chap coi như là xl mn vì hôn thứ 7 vs hôm chủ nhật ko lm
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro