Bài 40: Hồn Hoang Xa Xứ
Hồn Hoang Xa Xứ
Mấy chục năm quê nhà cách biệt
Lênh đênh thuyền nhỏ giữa dòng trôi
Đẩy xô con sóng cuốn xa bờ
Lơ lửng giữa trời không chạm đất
Tập phong tục quán quê người mượn
Ngôn ngữ mẹ cha quên nhớ quên
Ngơ ngẩn Nguyên Tiêu còn chẳng biết
Bao nhiêu cái lễ mù mờ quên
Đất người ngồi thử nắn cây bút
Mò mẫm đi tìm một chút văn.
Ngửa mặt, với mây, kéo áng thơ
Cho hồn đỡ chút tình hoang sơ
Một kiếp tha hương vui cũng buồn
Trời xui cho gặp được thi nhân
Hương hồn đất Việt còn lưu giữ
Khiến kẻ hồn hoang biết Tết nhà.
ĐTH Nhã Vy 03.03.18
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro