
Chương 13
Sáng hôm sau
Sáng nay Lan Ngọc dậy sớm hơn Thùy Trang, khẽ nhìn qua cô, nàng bật cười khi thấy " trái Thanh Long " cứ ôm chặt lấy người mình. Không nỡ gọi cô dậy nên nàng chỉ lấy điện thoại xem lịch trình của mình nhưng vẫn để yên cho cô ôm. Một lúc sau, Thùy Trang thức dậy nhìn thấy người con gái nằm đối diện mình đã thức, do cô mới chỉ mở mắt nhưng chưa động đậy gì nên nàng không biết. Còn với cô , mới buổi sáng đã được ngắm nhìn góc nghiêng thần thánh này thì quả là " mở mắt đúng cách" . Nàng bỗng cảm nhận có ai đó đang nhìn mình, ngó qua thì thấy nguyên cho Gấu Hồng đang nhìn mình không chớp mắt.
Lan Ngọc : " Chị làm gì mà nhìn em dữ vậy "
Thùy Trang: " Do em đẹp quá chứ bộ " lời đáp một cách chân thật.
Lan Ngọc : " Vậy chị có định dậy không đây hay cứ ngắm nhau mãi như này"
Thùy Trang: " Được ngắm mãi thì tốt quá" vừa đáp xong cô cảm nhận được cơn đau dữ dội từ eo , thì là cô bị nàng nhéo eo đó.
Lan Ngọc : " Em còn đi làm nữa nên dậy nhanh" nàng ra lệnh cho chị đầu Hồng.
Cả hai cùng nhau đi vệ sinh cá nhân, rồi cùng nhau ăn sáng. Sau bữa ăn , cô thường có thói quen xem tin tức thời sự. Nhưng bản tin hôm nay thực sự là một cú sốc với cô.
Mc :" Đêm hôm qua , chúng tôi đã ghi nhận tin tức về việc phó giám đốc công an thành phố đã tự tử tại nhà riêng của mình . Hiện tại , cảnh sát vẫn đang điều tra thêm . Chúng tôi sẽ sớm cập nhật tin tức đến với quý vị"
Thùy Trang : " Chú...chú Hoàng sao có thể?" Cô bàng hoàng đến nổi làm rơi cốc cà phê trên tay mình.
Lan Ngọc thấy vậy thì liền hỏi
Lan Ngọc : " Chú ? Chị sao lại gọi ông ấy là chú? "
Thùy Trang : " Đó là chú của chị " trong lúc hốt hoảng cô đã thừa nhận người đàn ông kia là chú của mình.
Nhanh chóng sau đó Thùy Trang đã xin nghỉ và nhờ trợ lí của Lan Ngọc chăm sóc nàng giúp cô . Cô nhanh chóng chạy về nhà mình.
Vừa về đến nhà , cô đã lao vào trong nhưng bên trong nhà bây giờ chỉ bao trùm lên sự lạnh lẽo. Giữa nhà là một thi thể đã được che một màn trắng. Cô đau khổ ôm lấy thi thể ấy khóc lên . Người chú này là em trai của cha cô , chú rất thương cô . Dù nhỏ hay lớn chú đều ở phía sau giúp đỡ cô. Với một người mạnh mẽ như chú sao có thể tự sát được cơ chứ . Nhưng bây giờ nỗi đau đã chiếm lấy tâm trí của cô . Nó khiến cô không thể suy nghĩ thêm về vụ việc một cách thấu đáo như thường ngày nữa rồi.
Cả ngày hôm ấy , cô luôn ở nhà chuẩn bị đám tang cho chú của mình. Đến tối, cô chỉ nhắn tin báo rằng hôm nay mình không thể về nhà cho nàng để nàng yên tâm.
Bên này, tiếng thông báo tin nhắn từ điện thoại vang lên, Lan Ngọc chỉ nhìn lướt qua rồi để lại chỗ cũ. Nàng lắc nhẹ ly rượu trong tay .
Lan Ngọc : " Thùy Trang là cháu của Nguyễn Hoàng , vậy ..."
?:" Có thể cô ta là con của Nguyễn Huy "
Lan Ngọc :" Vậy thì cô ta là cảnh sát ngầm rồi, mọi chuyện thú vị hơn rồi đây"
? : " Em không bất ngờ sao? Không phải em và cô ta đang là người yêu của nhau sao?"
Lan Ngọc : " Người yêu sao ? " vừa nói xong một chiếc phi tiêu thì đôi tay xinh đẹp ấy đã chuẩn xác phóng vào Hồng tâm - nơi có hình của Thùy Trang đang được ghim trên đó.
Dạo này stress quá nên ko ra chap đều đc . Này hơi ngắn mong mn thông cảm và ủng hộ nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro