Trăng Du Ngoạn ( viết cho đêm Thu tháng 7 )
Thu về, tháng bảy năm nay,
trăng tròn soi rọi giữa trời sao đêm.
Tưng bừng ánh nến mọi nơi,
bọc trong giấy đỏ, khung tre nên hình.
Từ nhà ra ngõ kéo nhau,
trẻ con nối dọc ca bài Trung Thu.
Đằng sau muôn khúc nhạc mừng
là trăng du ngoạn thế gian chuyện trò.
Gặp em, cô bé mồ côi
lẹ chân rảo bước cho qua tủi hờn.
Trăng gặp, trăng khóc, trăng thương,
trăng theo làm bạn, trăng soi đường về.
Nến vàng heo hắt, xa xôi,
tay em còn cả cuộc đời phải mang.
Nhà nhà giấy đỏ, nan tre,
còn em trăng rọi qua khe cửa nhà.
Rơi đều giọt nước mặn môi
cho vầng trăng sáng ánh lên một màu
đỏ hồng hạnh phúc em mong,
mong còn cha mẹ cùng em chơi rằm.
Thắp lên ngọn lửa đèn lồng
chìm trong hơi ấm đỏ hồng yên vui…
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro