Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Xác sống (2)

 - Cậu bay về phía trước thêm một chút rồi nghỉ ngơi một chút .

 - Phía trước sao ?

 - Ừm .

 Phía trước là một vùng nông thôn nhỏ . Tối chẳng khác nào vực thẳm . Nếu không để ý kĩ thì tôi cũng sẽ không nhìn ra đó là một nông thôn đấy .

 - Cánh cậu màu trắng à ?

 「Anh ta hỏi như vậy làm gì chứ ? Thật kì lạ .」

 - Đúng vậy có gì sao ?

 - Cậu có bao nhiêu danh hiệu ?

 - Anh hỏi hơi nhiều rồi thì phải .

 - Tôi chỉ muốn hiểu hơn về cậu thôi .

 「What ! Mặt dày dữ hen ! Tên còn chưa biết giả bộ thân thiện chi trời .」

   - Hình như tôi chưa biết tên anh thì phải 

  - Chưa biết sao ?

 - " Ngươi không cần biết " .  Ai đó đã nói với tôi như vậy .

 「 Chết nè con . Gậy ông đập lưng ông nè .」

 " . . . "

 " Được thôi ! Tôi tên Hiểu Phong . "

 " Còn tôi tên Thanh Tiêu ."

 " Cái này tôi biết rồi . "

 " . . . "

 「Đệt ! Tên này đang chọc quê ông đấy à .」

  Tôi bay xuống một mái nhà của một hộ dân cư . 

 " Hey , anh có thấy hơi lạ không ."

 " Lạ gì chứ ?"

 " Sao không thấy ai trong nhà , ngoài đường hết vậy ."

 " Chứ cậu nghĩ lũ xác sống trên núi là ở đâu . "

 " Là ở đây sao . " 

 Tôi ngồi nghỉ một lúc . 

 「Đúng rồi ! 」

 Tôi mở bàn tay ra những chiếc lá xanh bay ra khỏi bàn tay tôi . Tất cả chúng đều bị vò nát . Lúc tôi túm lấy tên kia nó đã nát bét rồi . 

 「Chắc con bé chưa bay xa đâu ha .」

 Ngồi nghỉ một lúc thì tôi và Hiểu Phong tách ra hành động . Tôi bay trên không đi do thám một lúc . Còn hắn đi vào nhà các hộ dân kiếm thêm chút đồ đạc có ích .

  Thật sự tôi vẫn cảm thấy chưa bay thạo lắm . 

 「Nếu vậy thì chắc phải nói đến Khương An . Chỉ mất một khoảng thời gian con bé có thể thành thạo kĩ năng của mình rồi . Mình chẳng bằng một đứa bé nữa .」

 * Vèo *

 " Á ! Á ! Á !"

 " Ui da !  "

 Vừa có một thứ gì đó đâm vào tôi thì phải . Tôi mất cân bằng liền rơi xuống .Hình như nó cũng rơi xuống cùng tôi . 

 " Khương An . "

 " Anh Thanh Tiêu . "

 " Có chuyện gì sao ? "

 " Dạ ! Không có gì chỉ là vừa nãy em bay hơi nhanh thôi . "

 " Lần sau đừng bay nhanh quá . "

 " Vâng ạ . Mà anh cũng biết bay ạ ? "

 " Ừm . Anh mới biết . "

 Con bé Khương An dụi dụi mắt . Rồi mắt nó sáng hừng lên lao về phía tôi . 

 " Woa ! Anh là một thiên thần . Cánh trắng , tóc trắng , còn có một cái vòng trên đầu nữa . "

 " Nhưng sao em không chạm vào được ? "

 「Đến anh còn chẳng chạm vào được chứ nói gì .」

 " Mà Khương Triết đâu ? "

 " A ! Anh hai anh ấy ở . . .  ừm ."

 " Anh Thanh Tiêu . "

 " A ! Anh hai ! "

 「Con bé này . Haizzz」

 Khương Triết đi từ xa đến . Có lẽ do vụ va chạm lúc nãy nên thằng bé bị văng ra xa .

 - Tụ tập đông đủ rồi chúng ta đi thôi .

 - Cái " anh" kia đâu anh Thanh Tiêu . 

  - À ! Hắn đang . . .

   . . . Dụ lũ xác sống . 

 - Đệt ! Anh làm cái quần què gì mà chúng nó đuổi  anh dữ vậy .

 - Tôi . . . 

 - Anh chạy xa xa ra chúng chút đi rồi tôi vớt anh lên . 

「 Mãi mới cứu được tên khốn này lên . Tí nữa bị bọn xác sống xơi tái rồi .」

 Sau đó theo lời chỉ dẫn của Hiểu Phong chúng tôi bay đến một thành phố .

 - Được rồi xuống đây đi . 

 Đây là tầng thượng của một trung tâm thương mại . Nhìn xuống thành phố phía dưới tàn dại chẳng kém . 

 - Sau đó làm gì nữa hả  ? 

 - Thằng bé kia có  " kĩ năng y dược "đúng không ?

 - An triết sao ?

 Tôi chỉ vào An Triết . Dường như nó cảm nhận được điều không lành liền đứng nép sau lưng tôi . 

 - Nó tên An Triết sao ? 

 - Đúng ! 

 - Vừa nãy cậu và cô bé kia vừa có va chạm đúng không ? Bảo nó chữa lành vết thương cho hai người đã . 

 - Con bé tên Khương An . 

 - Tên gì cũng được chữa lành vết thương đã . 

 - Ok .

 Tôi , Khương An và Khương Triết lủi thủi một góc . Còn Hiểu Phong đi tuần tra một vòng quanh thành phố . 

 Sau khi chữa lành toàn bộ vết thương xong thằng bé Khương Triết lôi tôi ra một góc tách ra Khương An ra một chút rồi cất lời . 

 - Anh đã kể hết cho " Anh ta " nghe rồi sao ? 

 - Hiểu Phong hả ? Mà kể gì cơ ?

 - Thế tại sao " Anh ta " biết về năng lực của em . 

 - Năng lực . . . 

 Kể từ khi Hiểu Phong xuất hiện thì dường như đã có một niềm tin tưởng vào anh ta . 

  「Tại sao lại như vậy ? Anh ta biết rất nhiều thứ về thế giới mới này . Những thứ mới mẻ mà dường như không ai mới bước chân vào thế giới này đếu biết . Đến giờ tôi mới để ý rằng anh ta có rất nhiều điều kì lạ . 」

  「 Kể từ khi có sự xuất hiện của anh ta mọi chuyện càng trở nên kì lạ hơn nữa .」





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro