Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trắng

Người ta thường nói tình đầu là tình khó quên hay cũng có thể là không bao giờ quên được.

Hôm tớ được gặp lại cậu chính là ở đám cưới của cậu.

Ngày nọ, tôi nhận được tấm thiệp cưới màu đỏ.

Biện Ngọc Cẩm Giang             Phạm Lê Duy Anh

Đến ngày cưới, tôi diện bộ vest trắng hoàn toàn trái ngược với chú rễ.

Từ xa tôi thấy cậu cười hạnh phúc, tay trong tay với người mình yêu .

Mỉm cười cay đắng,tôi vẫn luôn muốn cậu biết rằng tôi sẽ mãi luôn hướng về cậu - Duy Anh.

Ngày còn là những cậu nhóc 17 tuổi.

"Đức Trí!"

"Cậu lại quên mang vở bài tập à?"

Tôi cười xòa nhìn người đối diện, gãi đầu:

"Xin lỗi nha"

Cậu gõ đầu tôi

"Mấy cái nhỏ nhặt này còn quên không khéo sau này mày quên luôn ngày sinh của người yêu quá"

Không đâu, tôi không bao giờ quên ngày sinh của cậu đâu.

Biết tin cậu bị tai nạn, tớ lo lắng đến mức không ngủ được.

"Mới sáng sớm mà tới thăm rồi đó hả, coi bộ người anh em lo lắng cho tao dữ ta"
Tớ đã ở đây cả đêm rồi đấy

Nghe tiếng cậu tôi thở phào nhẹ nhõm, cậu không sao rồi.

"Ừm, tao lo lắm. Mau mau khỏe lại nha"

"Sao nay sến vậy ba,tao biết rồi"

Rồi ngày kia cậu kể tớ nghe về crush của cậu.

Mày không được để thứ tình cảm kinh tởm này ảnh hưởng đến hạnh phúc của cậu ấy.

"Này tao với crush thành rồi đấy"

"Duy Anh tài giỏi thế cô nào mà không đổ mới lạ đấy"

"Mày cũng mau tìm cô người yêu nào để còn đi hẹn hò cặp nữa chớ"

E là không được rồi Duy Anh ơi, người tớ yêu đang đứng đây rồi tìm ai nữa được chứ.

Ngày cậu biết thứ tình cảm nhơ nhuốc này.

"Tao nghe người yêu tao nói"

"Mày thích tao à"

Tôi vẫn chỉ im lặng.

"Tao không kì thị mày đâu, nhưng mà người yêu tao thấy khó chịu"

"Tao biết rồi, vậy chúng ta coi như không quen nhé"

Tôi chuyển trường.

Đau lắm.

Cảm giác đau nhói trong tim.

Tớ nghĩ tớ thích cậu nhiều hơn tớ tưởng.

20 năm sau.

Cậu đứng trước mặt tớ, đưa tấm thiệp cưới màu đỏ ra.

"Mong mày sẽ đến dự đám cưới của tao"

Tôi cười.

"Nhất định"

Nói rồi cậu quay lưng bước đi.

Tôi dõi theo cậu quá lâu rồi, ngay từ ban đầu tôi đã biết bản thân sẽ không có cơ hội.

Thôi đành cất cậu trong trí nhớ.

Bộ vest trắng mà tớ mặc.

Cậu chắc không hiểu ý nghĩa của nó đâu.

Những tớ sẽ luôn dõi theo cậu.

Mãi yêu Duy Anh.

Người chưa từng là của Đức Trí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #boylove