Tập 2: Dòng Xoáy
◎ Lời mở đầu của Phạm Thống
Trước hôm nay, thật ra tôi rất mong chờ đi Hồi Sa, chẳng qua lý do có lẽ không giống với người khác.
Người khác có lẽ là muốn thăm dò thế giới mới, mua đồ lưu niệm, tìm vũ khí tốt, hoặc là đi theo Quốc Chủ bệ hạ có khi được hưởng thụ đãi ngộ khách quý vân vân... Nhưng điều tôi nghĩ trong lòng là đến tế đàn Trầm Nguyệt đón A Pu, là có thể thoát khỏi mọi sự bất tiện sau khi mất vũ khí... Biết sao được, tôi không thiếu vũ khí, không có tiền mua vật lưu niệm, cũng không cảm thấy Hồi Sa có cái gì để thăm dò! Nghe nói ở đó ngay cả đồ ăn cũng thiếu thốn, hiển nhiên không thể chờ mong ăn được món ngon tại đó, bạn nói tôi còn có thể mong đợi cái gì?
Đến tế đàn Trầm Nguyệt đón A Pu, đồng thời để cho linh thể của Trầm Nguyệt ký túc ở trong tua rua của tôi, sau đó tôi liền đến thông đạo Trầm Nguyệt tập hợp với đám Lạc Thị.
Lần này những quan chức cùng Lạc Thị đến Hồi Sa, bao gồm Tiểu Kim, Lăng Thị đại nhân với tôi. Vi Thị đại nhân không đi là bởi vì thực lực không đủ, Âm Thị đại nhân không đi... Đương nhiên chính là chúng tôi không mong muốn ngài ta đi. Chuyến này chúng tôi xem như là giấu ngài ta mà đi, chờ khi ngài ta phát hiện, rốt cuộc có đi theo hay không, tôi cũng không rõ.
Lăng Thị đại nhân rất chắc chắn mà nói Âm Thị đại nhân hẳn là có tự giác của khí linh, không có ai mang theo thì không thể tùy ý bước lên vùng đất Hồi Sa, đối với cách nói của ngài ta, tôi cảm thấy ngờ vực. Âm Thị đại nhân sẽ có tự giác? Câu này nghe lên khó tin làm sao! Ngay cả ý thức mình là vũ khí, ngài ta cũng chưa chắc có, chẳng phải như vậy sao?
Lúc tôi đến được thông đạo Trầm Nguyệt, nhóm Lạc Thị vậy mà vẫn chưa đến. Tôi nghĩ có lẽ là bởi vì cùng nói xuất phát, bọn họ lại lề mề thu dọn đồ, mà tôi sau khi lấy được A Pu, thì chỉ cần một tấm phù chú là đến nơi.
Trong thời gian chờ dợi, Trầm Nguyệt mở miệng hỏi vài câu. Trước khi cô ta mở miệng, tôi gần như quên mất cô ta có phân ra linh thể đi theo, chẳng qua câu hỏi đầu tiên cô ta đã khiến tôi rất không muốn trả lời.
"Loài người, ngươi có thể buộc tua rua chung với phất trần không? Coi như phất trần có cái tua cũng không tệ mà."
Cô cho rằng nói như vậy mập mờ hơn, ta sẽ không phát giác điều cô muốn nói thật ra là "mau buộc ta và anh trai ta chung với nhau" sao?
"Có cần thiết như vậy đi! Thế này lông cũng quá ít rồi, rất dễ coi!"
"Ngươi đang nói gì vậy, nghe không hiểu, buộc vào nhau sẽ khó rớt hơn, ngươi không thấy vậy sao?"
Ồ, thì ra cô còn cân nhắc cái này à... Vậy ra cô cảm thấy ta sẽ không làm mất A Pu chứ gì? Xem ra cô cho rằng hắn rất quan trọng đối với ta?
"Chẳng lẽ không quan trọng sao?"
Lần này là A Pu lạnh lùng mở miệng, tôi giật nảy mình suýt nữa là lên cơn đau tim. Nghe lén cái gì hả! Mỗi lần thả lỏng là phát hiện ngươi lại nghe thấy ta đang nghĩ cái gì, áp lực lớn lắm đó!
"Rất không quan trọng! Đương nhiên rất không quan trọng!"
"Bổn phất trần không thích kiểu nói ngược này, ngươi không biết dùng giao tiếp tâm linh để trả lời sao?"
"Nhưng như vậy em trai ngươi sẽ nghe thấy được!"
"Ai quan tâm nó có nghe thấy được hay không, bổn phất trần đang nói chuyện với ngươi, liên quan gì đến nó?"
Ngươi yêu cầu chủ nhân cùng nhau tẩy chay em gái như vậy có sao không? Đừng bởi vì được yêu quý mà cảm thấy có thể dùng thái độ tùy tiện như vậy đối xử với người ta chứ, người ta là con gái đó!
"Buộc vào nhau!"
Có điều lúc tôi đang bất bình thay cho Trầm Nguyệt, Trầm Nguyệt giống như hoàn toàn không nghe thấy lời của A Pu nói, chỉ lo lặp lại yêu cầu của mình.
"Ta không muốn, nếu buộc vào, lúc A Pu biến thành hình quỷ thì tua rua sẽ buộc vào đâu? Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy khả thi!"
"Buộc vào đâu cũng được, bất luận là buộc vào ngón út hay là trên cổ đều khiến người cảm thấy rất hạnh phúc!"
Lời này khiến tôi rùng mình một cái. Đúng rồi, A Pu có thể cho chút ý kiến không?
"Quăng xuống đất đi, quăng rồi thì đừng lượm lên nữa."
...
Này, ngươi có phải là quên chúng ta sắp phải đến Hồi Sa thông qua thông đạo Trầm Nguyệt không?
"Ca ca là đồ ngốc! Lỡ bị người khác nhặt đi thì làm sao!"
Ngươi xem kìa, em gái ngươi vẫn biết tức giận...
"Bị người khác nhặt đi đó là chuyện của nhà ngươi."
Nhà cô ta chẳng lẽ không phải nhà ngươi?
Thế là, lúc tôi ở đây chờ đợi nhóm Lạc Thị, hai anh em thần khí này cứ thế mà cãi nhau. Thân là chủ nhân trên danh nghĩa và là người qua đường trên thực tế, tôi chỉ có thể ở bên cạnh xem bọn họ cãi nhau, cố gắng không xen miệng tránh cho bị cuốn vào lửa chiến, mặc dù những lời mỉa mai trong lòng tôi thường xuyên bị A Pu nghe thấy...
Ai cũng được, ba người các cậu đã nói muốn đến tập hợp, thì không thể có người nào xuất hiện trước sao! Trước khi bọn họ cãi nhau đến mức biến thành người đánh nhau thì mau xuất hiện với - -
"Phạm Thống, cậu hiệu suất thật đấy, nôn nóng muốn đi Hồi Sa kiếm bạn gái lập gia đình sao?"
Lúc tôi chờ đến khi muốn lấy máy thông tin phù chú liên lạc, Lạc Thị cuối cùng cũng mang theo Tiểu Kim và Lăng Thị đại nhân xuất hiện, hơn nữa vừa gặp mặt đã chế nhạo tôi một câu.
Được rồi! Tôi biết cấp trên đến muộn thì không cần xin lỗi, nhưng khi bộ hạ của cậu đến sớm, cậu vì sao không thể khen một cái là được! Chuyện tôi muốn đi Hồi Sa mua nhà lúc trước để lại cho cậu ấn tượng sâu sắc như vậy sao!
"Tiền bối vất vả rồi, để ngài chạy thêm một chuyến tới tế đàn Trầm Nguyệt, còn đến sớm chờ bọn tôi ở đây, thật là ngại quá."
Tiểu Kim ngươi đừng xin lỗi! Lời xin lỗi của ngươi là bao gồm phần của Quốc Chủ bệ hạ sao? Như vậy chẳng phải đại biểu Quốc Chủ bệ hạ đã làm chuyện vô ý tứ?
"Bọn ta trốn Âm Thị nên tốn chút thời gian, hê hê."
A a lại nữa rồi! Lại nữa rồi!
"Dựa vào trình tự đi vào thông đạo Trầm Nguyệt đi. Chứng minh để kiểm tra ở đây."
Lăng Thị đại nhân hoàn toàn không có ý định tán dóc vài câu với chúng tôi, nghiêm chỉnh lấy ra chứng minh, sau đó liền mang theo mọi người vượt qua mấy cơ quan. Mặc dù linh thể Trầm Nguyệt phân ra đang ở trên người tôi, chẳng qua chúng tôi vẫn phải tuân theo trình tự, không cần thiết vì chuyện mình có thể tự xử lý mà nhờ đến Trầm Nguyệt giúp.
"Cảm giác từ đây đi đến Hồi Sa thật là kỳ quái..."
Khi đi vào thông đạo, tôi nghe thấy Trầm Nguyệt lẩm bẩm một câu, đây tức thì khiến tôi nảy sinh tò mò đối với vấn đề chưa từng nghĩ tới trước đó.
"A Pu, thông đạo Trầm Nguyệt hồi đó là vì sao xuất hiện? Phải nói là, hồi đó Trầm Nguyệt vì sao lại chọc xuyên thế giới đến Huyễn Thế?"
Bởi vì không quen thuộc Trầm Nguyệt, cho nên tôi quyết định hỏi A Pu. Nhưng đây hình như là một quyết định sai lầm.
"Bổn phất trần làm sao biết, sớm đã quên rồi."
A Pu dùng giọng mất kiên nhẫn trả lời tôi, nói cũng như không.
A Pu à... ngươi rốt cuộc là không biết, hay là quên rồi vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro