Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 21

Vì bù lại sai lầm thất hứa
ngày hôm trước, ngày hôm
sau trời còn chưa sáng Lí
Gia Hằng đã thức dậy. Sau
đó Xán Liệt bị tiếng động
đánh thức, đi đến phòng
bếp đúng lúc nhìn thấy Lí
Gia hằng đang tất bật làm
này nọ trong đó. Bên cạnh là
một núi vỏ trứng, nói vậy
nghĩa là đã có rất nhiều quả
trứng biến thành vật hi
sinh. Phác Xán Liệt ung
dung ngồi bàn bên cạnh
nâng cằm chăm chú nhìn
anh, mãi đến khi Lí Gia
Hằng chật vật một hồi mới
mang bữa sáng đi ra, biểu
tình tựa như đứa nhỏ chờ
đợi thầy giáo chấm bài.
Phác Xán Liệt cúi đầu xem
trứng chiên hỗn độn trong
đĩa, còn có bánh mì bị
nướng cháy xém, thậm chí
còn dùng sốt cà chua vẽ cái
biểu tượng tình yêu xiêu
xiêu vẹo vẹo trên chiếc
bánh đã biến dạng nhìn
không ra hình thù gì.
Lí Gia Hằng- một người cực
kỳ chán ghét làm việc nhà,
phi thường chán ghét khói
bếp – Lí Gia Hằng, đời này
cũng chưa bao giờ đặt chân
vào phòng bếp- Lí Gia Hằng.
Cậu biết, điều này đã ám
chỉ, là lí gia hằng phi
thường cố gắng cũng thật sự
vì cậu mà làm bữa sáng.
Phác Xán Liệt nghẹn nửa
ngày mới lúng ta lúng túng
nói được một câu
“Cảm ơn. . .”
Lí Gia Hằng liền xoa xoa
đầu cậu.
Đối mặt với khối tứ giác
bánh mì bị nướng cháy, cậu
có điểm không thể nào hạ
khẩu. Lí Gia Hằng chú ý,
không một tiếng động đem
phần bánh mì bị cháy nhét
vào miệng mình, sau đó sẽ
đem phần bánh trắng noãn
không một chút cháy đặt
vào lòng bàn tay cậu. Phác
Xán Liệt nhất thời cảm thấy
cảm động, cậu chậm rãi ăn,
vẻ mặt Lí Gia Hằng mong
chờ, hỏi cậu ăn ngon không,
cậu ra sức gật đầu. Tuy
rằng trên thực tế hương vị
rất kém, tương cũng hơi dở,
Phác Xán Liệt lại cảm thấy,
món này còn ngon hơn tất
cả những mỹ vị cậu đã từng
nếm qua ở các nhà hàng cao
cấp, thật sự là rất ngon,
ngon đến mức cậu muốn rơi
lệ. Được khen ngợi, Lí
Gia Hằng lập tức tươi cười,
vui vẻ như một thằng ngốc.
Buổi chiều đi đến nhà Ngô
Diệc Phàm, cậu định nói yêu
cầu điều chỉnh lại thời gian
làm việc. Kỳ thật đối với
việc mỗi cuối tuần cậu đều
phải đến nhà Ngô Diệc Phàm
kể chuyện, Lí Gia Hằng cũng
chưa phàn nàn gì. Cậu cảm
thấy như bị người ngoài
cướp mất thời gian riêng tư
của bọn họ. Xán Liệt cũng
quyết định, một ngày nào
đó, đem thời gian dành hết
cho Lí Gia Hằng, cậu hy
vọng cả cuối tuần cũng có
thể dùng để dành cho Lí Gia
Hằng.
Khi đưa ra chuyện này, cha
của Ngô Diệc Phàm đang
chuẩn bị làm nghi thức cầu
nguyện trước khi ăn. Ông
cũng là một người rất am
hiểu nên đồng ý yêu cầu của
cậu.
“Vậy chuyển đến thứ tư và
thứ năm, thế nào?.” Sau đó
lại hỏi, “Là vì muốn bồi vợ
sao?”
Phác Xán Liệt ngại ngùng
cười, nghi hoặc vì sao lại bị
nhìn thấu tâm sự. Ông cũng
mỉm cười hiền hậu, những
nếp nhăn lộ rõ bên khóe mi.
“Bởi vì cậu cười nhiều hơn
trước.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro