Chương 8 - Lời đề nghị
Max giật mình vì tiếng gọi và quay lại. Annette đang sải bước qua phòng thí nghiệm chung.
"Giáo sư Landon đang tìm kiếm cậu đấy. Cậu phải đến phòng của thầy ngay bây giờ. "
Annette hét lớn như thể không chấp nhận giọng nói của mình bị lấn át bởi âm thanh đập kim loại. Nước mắt nàng trào ra vì giọng nói lớn như muốn vỡ màng nhĩ.
"Có, có chuyện gì vậy?"
Annette chỉ nhún vai. Max thở dài và rời khỏi phòng thí nghiệm. Đi qua sảnh và tiến thẳng đến chiếc lồng thép khổng lồ dùng để lên tầng trên, nàng tự hỏi tại sao mình lại bị gọi. Sau khi nhờ một người qua đường đang cầm củi để vận hành ròng rọc, nàng mở lồng và đi vào trong.
Sau một lúc, cơ cấu thép kêu lạch cạch và từ từ đi lên các tầng. Nàng sửa lại mái tóc rối và quần áo trong khi bánh răng quay.
Nàng dự định nhờ Landon viết cho mình một lá thư giới thiệu để gây ấn tượng tốt với các pháp sư cấp cao của Urd, vì vậy nàng muốn trông gọn gàng một chút. Mặc dù ông ta đã khen ngợi kỹ năng của Max, nhưng ông cũng có thể ưu ái các pháp sư thực tập của tộc Umli, họ hàng của ông ta.
Nàng cố gắng làm phẳng mái tóc gợn sóng bằng cách vuốt nó hết mức có thể. Cuối cùng, các bánh răng của ròng rọc dừng lại. Max cẩn thận mở cửa lồng và tiến đến cánh cửa hình vòm. Nàng gõ cửa.
"...Em xin phép vào ạ."
Max từ từ mở cửa. Bên trong phòng là Giáo sư Landon và một người đàn ông gầy gò đang ngồi đối diện nhau. Nàng đã mong đợi thầy Landon ở một mình trong phòng và đôi mắt nàng mở to vì kinh ngạc. Người đàn ông đang ngồi quay lưng về phía nàng, nhìn nàng bằng đôi mắt xanh xám lạnh lùng.
Max nhận ra ông ta và sững người. Đó là Calto Serbel, một pháp sư từ tộc Serbel. Nàng đã nghe nói rằng ông ta là một trong những pháp sư lớn tuổi có ảnh hưởng nhất ở Nornui. Max lùi lại một bước, vì nghĩ rằng nàng đã nhầm lẫn.
"Em...nghe nói rằng thầy đang tìm em. Nếu em gián đoạn cuộc trò chuyện của thầy..."
"Hãy ngồi xuống trước đã."
Thầy Landon chỉ ngón tay dày vào chiếc ghế trống. Max liếc nhìn gương mặt của Calto Serbel và đi vào chỗ ngồi. Khi nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Max, ông ta mỉm cười như để cố gắng xoa dịu bầu không khí.
"Thầy không gọi em đến đây để khiển trách, không cần phải lo lắng như vậy. Lý do thầy gọi em là để đưa ra một lời đề nghị."
"Một lời đề nghị...?"
"Tôi sẽ giải thích về lời đề nghị này."
Calto Serbel, người đã luôn im lặng, mở miệng nói.
Max bối rối nhìn ông ta. Vẻ ngoài của pháp sư khiến nàng khó có thể đoán được tuổi thực của ông, làn da ông ta căng mịn như một chàng trai tuổi đôi mươi, nhưng mái tóc hoa râm được buộc gọn gàng lưa thưa, và mu bàn tay đang vịn tay ghế thì gầy guộc và có những đốm đồi mồi mờ nhạt. Đó là những điểm duy nhất cho thấy ông ta có thể già hơn nhiều so với vẻ ngoài của.
Ông ta tiếp tục quan sát nàng với vẻ mặt quan tâm và chậm rãi nói.
"Tháp Thế Giới đang có kế hoạch cử một số pháp sư đến Livadon. Ngay bây giờ, chúng tôi đang tuyển chọn các pháp sư phù hợp. Tôi dự định cho em tham gia chuyến đi."
"Em, em sao?"
Calto chậm rãi gật đầu.
"Theo như Landon, em thông thạo ngôn ngữ cổ và có thể giải thích các công thức phép thuật một cách xuất sắc. Tôi cũng nghe nói rằng em đã luôn quan tâm và nghiên cứu lĩnh vực đó. Biệt đội sẽ cần một vài pháp sư như vậy."
"Nhưng, nhưng...em vẫn chưa hoàn thành khóa đào tạo của mình..."
"Nếu em tham gia chuyến đi, mặc dù nó không lâu, nhưng tôi đang nghĩ đến việc ban cho em một buổi lễ trao tặng thuộc tính phép thuật. Tất nhiên, em phải thực hiện sứ mệnh với chúng tôi đến cùng."
Trước lời đề nghị đặc biệt và đầy hấp dẫn, Max gần như nhảy cẩng và hét lên rằng nàng sẽ làm bất cứ điều gì ông ta yêu cầu. Nếu nàng tham gia vào đội biệt phái, những lo lắng mà nàng trăn trở sẽ ngay lập tức được giải quyết. Nàng không chỉ đạt được cấp bậc là một pháp sư khi nhận được thuộc tính phép thuật, mà còn có thể rời khỏi hòn đảo sớm hơn. Tuy nhiên, nàng không thể chỉ đồng ý với đề xuất mà chưa biết toàn bộ thỏa thuận.
Sau đó nàng hỏi thật cẩn trọng.
"Đội biệt phái này sẽ làm nhiệm vụ gì? Tại sao lại cần đến sự giúp đỡ của một pháp sư thực tập như em...?"
"Chà..."
Vầng trán rộng của Calto nhăn lại. Vị pháp sư đang vuốt ve chiếc cằm nhẵn nhụi bằng những ngón tay màu hồng của mình, thở dài một cách nghiêm nghị.
"Nhiệm vụ này chỉ được bật mí cho một số trưởng lão, pháp sư cao cấp và những người đồng ý tham gia đội biệt động."
"Ý thầy là...thầy sẽ không thể tiết lộ nhiệm vụ cho em nếu em từ chối tham gia?"
"Không, tôi không có ý định ép em tham gia biệt đội. Tuy nhiên, cho đến khi Tháp Thế Giới có thông báo chính thức về việc này...em phải giữ im lặng về nhiệm vụ kể từ bây giờ. Tôi muốn tránh gây náo loạn."
Max nghĩ rằng nó chỉ có thể là một việc gì đó nghiêm trọng đến mức gây ra một vụ náo động. Max cắn môi và chậm rãi gật đầu.
"Em hiểu rồi. Em sẽ không...nói cho ai biết."
Ông ta chăm chú nhìn vào mắt nàng, như để xem liệu nàng có thể tin tưởng được hay không, rồi bắt đầu nói với một giọng đều đều.
"Bản thân em cũng biết rõ về cuộc xâm lược của binh đoàn quái vật diễn ra từ ba năm trước. Đó là một cuộc chiến khủng khiếp đã tàn phá khu vực Tây Bắc, do bầy troll và quái vật chủng tộc phụ dẫn dắt."
Max tái mặt lại trước những lời nói đột ngột. Có bao nhiêu pháp sư trong tháp hiểu rõ về cuộc chiến đó hơn nàng? Thậm chí cho đến tận bây giờ, thỉnh thoảng nàng vẫn gặp ác mộng về những sự việc xảy ra lúc đó.
Max gật đầu với vẻ mặt cứng đờ.
"Vâng, em biết rõ. Trước khi đến Tháp Thế Giới, em đã làm việc ở trên chiến trường đó... với tư cách là một người chữa bệnh."
"...Nghĩ lại thì, em đã ở đó, nên mọi chuyện có vẻ khá hợp lý."
Lông mày ông ta nheo lại và ông ta nhìn nàng với ánh mắt mới lạ. Cách nàng vào Tháp Thế Giới là một câu chuyện khá nổi tiếng trong số các pháp sư. Sống mũi mịn của Calto nhăn lại và với vẻ mặt trầm ngâm, ông ta lại tiếp tục nói.
"Có rất nhiều nghi vấn về cuộc chiến đó. Các quái vật chủng tộc phụ được trang bị vũ khí và áo giáp tinh vi, chúng cũng có một hệ thống chỉ huy đáng kinh ngạc. Em có biết điều đó có ý nghĩa là gì không? Ai đó đã đứng đằng sau, biến hàng ngàn con quỷ thành quân lính trong một thời gian dài. Có lẽ, ngoài Cao nguyên Pamela, những con quái vật đó đã đạt được trình độ văn minh cao cấp. Hội Thánh lo ngại về khả năng đó, nên họ đã kiên trì truy lùng tàn dư của binh đoàn quái vật bị phân tán. Tuy nhiên, việc truy đuổi chúng gặp rất nhiều khó khăn do địa hình khu vực cằn cỗi và hiểm trở. Hàng trăm con quái vật biến mất mà không để lại dấu vết như những bóng ma, và quân đội Osyria chẳng biết gì về khu vực đó. Giống như mò kim đáy bể vậy. Chỉ gần đây họ mới có thể tìm ra manh mối."
Max không nói nên lời trước câu chuyện đầy điềm báo được kể lại quá đột ngột. Nghe nói rằng có thể có một nơi vô định mà chưa ai từng đặt chân đến, đang bị chiếm đóng bởi một nền văn minh vĩ đại của quái vật. Nàng kinh hãi khi chỉ tưởng tượng ra nó. Max nuốt khan và cẩn thận mở miệng hỏi.
"Đó có phải là lý do tại sao cần triển khai một biệt đội...để điều tra manh mối đó phải không?"
"Đúng thế. Hội Thánh Osyria đã bí mật yêu cầu chúng tôi hợp tác. Sau nhiều cân nhắc, chúng tôi quyết định làm việc với họ, đi điều tra Cao nguyên Pamela."
Max cau mày khi nhớ lại các Thánh Kỵ sĩ đã đến thăm Tháp Thế Giới hơn một tháng trước. Mặc dù bây giờ Nhà thờ đã ngầm thừa nhận sự tồn tại của họ, nhưng Nhà thờ đã từng là một trong những tổ chức khủng bố các pháp sư. Vì vậy, tòa tháp được xây dựng để bảo vệ các pháp sư khỏi những kẻ săn lùng dị giáo như thế. Với sự sụp đổ của đế chế Roem, Hiệp ước Hòa bình Bảy Vương quốc đã được ký kết.
Một thỏa thuận đình chiến ngầm cũng đã được ký bởi Hội Thánh và Tháp Thế Giới, nhưng những người truyền thống của Giáo hội cũ vẫn giữ lập trường độc quyền về phép thuật. Rõ ràng là nhà thờ sẽ nhận được phản ứng dữ dội khi yêu cầu sự giúp đỡ từ Tháp Thế Giới, nhưng họ đã ở đây.
"Manh mối...được tìm thấy trên Cao nguyên Pamela là gì?"
Lần đầu tiên kể từ khi cuộc trò chuyện của họ bắt đầu, một dấu hiệu xung đột xuất hiện trên khuôn mặt ông ta. Thầy Landon, người đã lặng lẽ ngồi và lắng nghe, mở lời thay cho Calto, người đang phân vân không biết có nên tiết lộ điều đó hay không.
"Một ngôi làng nhỏ trong khu tàn tích đã được tìm thấy ở khu vực phía Đông của Cao nguyên Pamela. Đã có những ghi chép về ngôn ngữ cổ đại."
Trong một khoảnh khắc, Max chớp mắt bối rối, không hiểu điều đó có nghĩa là gì, và sau đó nàng cảm thấy lạnh sống lưng khi nhận ra.
"Điều đó có nghĩa là ở Cao nguyên Pa-Pamela...có dấu vết của sự tồn tại của con người?"
"Đúng vậy."
Thầy Landon khẳng định bằng một giọng trầm ngâm, ủ rũ.
"Có vẻ khá hợp lý khi nói những người đang sống ở đó có khả năng là những người bị lưu đày lên phía Bắc sau khi chống lại Hội Thánh."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro