Chương 8- Lotte, cuộc gặp gỡ định mệnh, mở đầu cho tất cả (tt)
Cốc , cốc , cốc
- Mời tiểu thư xuống dùng bữa tối - Bây giờ đã là 19h30 phút , quản gia Lâm lại một lần nữa lên phòng nó gõ cửa .
- Ha , ha , ha con mèo này ngu quá , to xác thế mà thua jerry còn bé hơn cả mình - nó ngồi xem Tv bụm mặt cười ( chị ơi sao mất hình tượng thế , còn đâu là vẻ lạnh lung nữa ) . Đúng lúc đó tiếng gõ cửa cửa và giọng ns của ông quản gia vang lên .
'' Lại cái ông quản gia phiền phức đó , dù sao thì cũng có chuyện muốn nhờ ông ta '' nó đang ngồi xem tom and jerry thì khó chịu nhăn mặt . Bỗng trong đầu lóe lên một ý tưởng , tắt Tv đi lấy lại khuôn mặt lạnh lùng của mình nó tiến ra chỗ phía cửa phòng ( chị ý tắt Tv đi là ko muốn cho ông quản gia biết chị ý xem hoạt hình đấy ạ , còn gì là hình tượng nữa , với cả phòng chị ý là tường cách âm nên bên trong mở nhạc to như thế nào thì bên ngòi cũng khó lòng mà nghe thấy dc ) .
Cạch , cánh cửa dc mở ra , điều này cũng lm cho quản gia Lâm hơi ngạc nhiên , mọi ngày cô tiểu thư này có bao giờ mở cửa cho ai đâu . Chỉ ở bên trong nói vọng ra thôi ( mấy hôm cái gì , mới có trưa nay ) .
- Khỏi tí nữa tôi ra ngoài ăn , bây giờ tôi có chuyện muốn nhờ ông đây - nó đừng dựa lưng vào phía cánh cửa lạnh lùng ns ( Thay đổi thái độ nhanh như chong chóng ý ) .
- Dạ , có chuyện gì tiểu thư cứ nó - quản gia Lâm cúi đầu ns .
- Sáng nay ông chưa nghe thấy mệnh lệnh của tôi à . Ko muốn ra khỏi căn biệt thự này thì đổi cách xưng hô mau - nghe thấy cụm từ tiểu thư là đột nhiên nó bị gị ứng ngay , nhăn mặt khó chịu ns .
- À , Bảo Nhi , cháu muốn nhờ ta chuyện gì - quản gia Lâm nghe nó ns thế thì thay đổi lại cách xưng hô . Trưa nay ông cứ nghĩ nó ai chơi , ai ngờ nó ns thật.
- Ta ko thể ra ngoài bằng bộ váy ngủ này dc . Ông nhờ ng ra mua cho tao một bộ quần áo mới đi - nó lấy tay chỉ vào bộ váy ngủ trên ng .
- Dạ - ông quản gia ns . Còn suýt nữa ko kiềm chế dc mà bật cười thành tiếng , ko ngờ cô tiểu thư lạnh lùng này lại còn có bản tính trẻ con đến như vậy .
Nó ko ns gì chỉ gật đầu quay vào phòng đóng cửa cái Rầm , rồi ra mở TV xen nốt tom and jerry ( bó tay ) .
Tầm 8 giờ , lúc này nó đã thay xong quần áo do cô ng hầu mua về lúc nãy và tiến xuống đại sảnh .Ai cũng ngạc nhiên nhìn nó , nhưng vì nó mặc quần áo kín đáo hơn lúc chưa nên họ chỉ đỏ mặc thôi . Trông nó lúc này ăn mặc rất cá tính phá cách .
Nó mặc một chiếc quần sooc da ngắn màu đen , áo phông trắng in họa tiết và áo blazer mỏng - một bộ đồ kết hợp cá tình trong mùa hè . Nó còn kết hợp với ba - lô da đen và giày cao gót màu đen cobalt . Trông nó bây giờ ko khác gì một thiên thần nổi loạn cả , rất cá tính và phong cách .
- Bảo Nhi , xe đang chờ sẵ ờ ngoài , ta đã nhờ 4 vệ sĩ đi theo để mang đồ về cho cháu - quản gia Lâm thấy nó đi xuống thì cung kính ns .
- Tôi đi shopping mang vệ sĩ đi để dọa chết ng ta à . Thôi ko cần đâu vẽ chuyện . Còn nữa tôi sẽ đi taxi tránh gây chú ý . Hôm nay tôi về muộn ông và mọi ng cứ đi ngủ trc đi , chiều khóa tôi đã có rồi - nó ns một lèo rồi chứ kịp để ai ú ớ gì rồi đi ra khỏi biệt thự luôn .
Lúc nó đi khuất mấy cô ng hầu và vệ sĩ bắt đầu bàn tán xôn xao .
- Cô chủ hôm nay xinh quá - một tên vệ sĩ trầm trồ khen ngợi .
- Lúc nào chẳng xinh , cô ý mặc đồ nào cũng hợp hết đó , y như thiên sứ - một tên vệ sĩ khác .
Ns chung là toàn những lời khen ngợi , bây giờ chuyển qua phía mấy cô ng hầu này .
- Ê , Hoa mày mua bộ đồ đó ở đâu đấy , cũng hợp phết chứ - một cô ng hầu hỏi . Cái cô giúp vc tên là Hoa cũng tầm 20 tuổi , chính là ng mua bộ đồ đấy cho nó .
- Tao mà lại , mày ko biết tao là tín đồ thời trang à - cô giúp vc tên Hoa gì đó ra mặt .
- Con này ngu , sao mày ko mua mấy bộ đồ xấu cho cô ta ý - một cô ng hầu từ đâu chen vào .
- Tao ko co ngu , mày muốn tao bị đuổi vc à . Ko nhớ những bộ đồ cô ta mặc trc khi đến đây à , toàn là những mẫu thiết kế nổi tiếng thế giới đó . Mua đồ xấu cho cô ta thì lúc đó chắc tao cũng biến ra khỏi căn biệt thự này rồi - cô ng hầu này đúng là có mắt thẩm mĩ thật . Nhưng thử mua đồ xấu cho nó xem ko biết còn mấy cái răng cửa đây .
Ở một nhóm hầu nữ khác .
- Cô ta có quyền gia lệnh cho bác Lâm như vậy chứ - một cô ng hàu vẻ mặt lộ rõ vẻ ghen tức ns ( ghen vì chị ý đẹp đây mà ) .
- Còn ra mặt , bắt bọn mình ko gọi tiểu thư - cô chủ này nọ nữa chứ . Gỉa bột thánh thiện đây mà - cô ng hầu khác ns .
- Cũng chịu thôi , ns sao dc , cô ta là tiểu thư , là ng có quyền mà , phận lm công như chúng ta có quyền gì dc lên tiếng - một cô ng hầu khác .
- Ước gì tao là tiểu thư , còn cô ta là ng hầu , lúc đó tao sẽ hạch sách cô ta chết luôn -một cô ng hầu khác cũng từ đâu chen vào vẻ mặt khó chịu ra mặt . Lại còn ns điều ước viển vông nữa chứ .
- Thôi đi , lúc đấy chắc cái bản tính của mày cũng ko hơn gì cô ta đâu - một cô ng hầu khác cốc đầu cô vừa ns .
Quản gia thấy mọi ng ko tập trung vào lm vc nói lớn .
- Mấy ng đến đây để lm vc hay để họp chợ hả ? Tiểu thư Bảo Nhi như thế đã là rất tốt rồi , ai có ý kiến gì thì bc ra đây . Còn ko đi lm hết cho tôi - quản gia Lâm quát lớn , lúc nãy ông cũng đã nghe thấy hết những lời ns xấu đó rồi . Qủa nhiên lời ns của ông là mệnh lệnh thứ hai trong căn biệt thự này . Nghe thấy ông ns thế thì ko ai hó hé thêm nửa lời . Từng nhóm vệ sĩ đến ng hầy tách ra bắt đầu làm nhiệm vụ của mình .
Nhìn đám ng hầu nữ tản ra ông thở dài ns nhỏ .
- Thật là ko biết ng trên kẻ dưới , phải huấn luyện lại bọn chúng mới dc .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro