Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Gió Nổi Trong Hoàng Cung

Cung điện Waraha, nơi quyền lực và âm mưu đan xen, đón chào một buổi sáng mới với ánh nắng rực rỡ chiếu lên các bức tường vàng óng ánh. Nhưng bên dưới vẻ ngoài lộng lẫy ấy, những con sóng ngầm đang bắt đầu khuấy động.

Charlotte ngồi bên cửa sổ lớn của căn phòng dành cho khách quý, ánh mắt lơ đãng nhìn ra khu vườn hoàng gia. Những bông hoa quý hiếm đua nhau khoe sắc, nhưng lòng cô chẳng hề yên bình như khung cảnh trước mắt.

"Đứng bên cạnh ta, không ai dám làm gì cô."

Lời của Engfa từ hôm qua vẫn văng vẳng trong đầu Charlotte. Bệ hạ là người đã cứu mạng cô, nhưng liệu sự bảo vệ này có thực sự xuất phát từ lòng nhân từ, hay còn ẩn chứa điều gì khác?

Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ. Một cung nữ bước vào, khẽ cúi đầu.

"Thưa tiểu thư Charlotte, bệ hạ đã lệnh chuẩn bị y phục cho người. Tối nay sẽ có một buổi yến tiệc lớn trong hoàng cung."

Charlotte đứng dậy, gượng gạo mỉm cười. "Cảm ơn cô. Tôi sẽ chuẩn bị."
_______________________________

Phòng nghị sự của hoàng cung

Engfa Waraha ngồi trên ngai vàng, đôi mắt lạnh lẽo quét qua những triều thần đang cúi đầu trước mặt. Không khí trong phòng nặng nề, như thể ai cũng đang dò xét từng lời nói, từng biểu cảm của nhau.

Tể tướng Marak, trong bộ áo quan chỉnh tề, bước lên phía trước. Hắn cúi người chào Engfa, nhưng trong ánh mắt lại ánh lên vẻ sắc bén.

"Bệ hạ, tôi nghe nói ngài đã đưa một thường dân vào hoàng cung. Điều này có vẻ... không hợp với lễ nghi hoàng gia."

Tiếng xì xào vang lên từ các quan viên. Một số gật gù đồng tình, số khác lại im lặng quan sát phản ứng của Đại Đế.

Engfa nhếch môi cười nhạt. "Marak, ta không nghĩ chuyện này cần sự cho phép của ông."

"Dĩ nhiên, thưa bệ hạ." Marak nhún vai, giọng điệu không hề nao núng. "Tuy nhiên, tôi lo lắng rằng việc đưa một người không rõ thân phận vào cung sẽ gây nguy hiểm cho an ninh của hoàng tộc."

"Nguy hiểm?" Engfa nhướng mày, ánh mắt sắc bén như dao. "Ông đang ám chỉ rằng ta không biết mình đang làm gì?"

Marak khẽ cúi đầu, vẻ mặt tỏ ra khiêm nhường nhưng giọng nói vẫn không che giấu sự khiêu khích. "Tôi chỉ muốn nhắc nhở bệ hạ về trách nhiệm của ngài đối với đất nước này."

Engfa im lặng trong giây lát, rồi cô đứng dậy, dáng người cao lớn toát lên uy quyền không thể chối cãi.

"Ta biết rõ trách nhiệm của mình, Marak. Nhưng ta cũng biết rõ ai mới là mối nguy thực sự cho hoàng cung này. Và ông, tốt nhất nên nhớ lấy điều đó."

Lời nói của Engfa khiến căn phòng chìm trong im lặng. Marak cười nhạt, nhưng trong ánh mắt lóe lên sự giận dữ.
_______________________________

Buổi tối, tại đại sảnh hoàng cung

Charlotte đứng bên trong căn phòng lớn, cảm giác choáng ngợp trước sự xa hoa và đông đúc của yến tiệc. Những chiếc đèn chùm lấp lánh, những chiếc váy dạ hội thêu kim tuyến, cùng tiếng đàn du dương khiến cô như lạc vào một thế giới khác.

Engfa bước vào, trong bộ giáp đen được viền vàng, toát lên vẻ đẹp vừa uy nghiêm vừa lạnh lùng. Đôi mắt cô nhanh chóng tìm thấy Charlotte giữa đám đông.

Cô tiến lại gần, ánh mắt dịu lại khi nhìn thấy vẻ ngượng ngùng của cô gái nhỏ. "Cô ổn chứ?"

Charlotte khẽ gật đầu. "Tôi ổn... chỉ là hơi bối rối."

"Không sao. Chỉ cần đứng bên cạnh ta," Engfa nói, rồi nhẹ nhàng đặt tay lên vai Charlotte, dẫn cô về phía ngai vàng.

Tiếng xì xào lại vang lên trong đám đông, ánh mắt của các triều thần và khách mời đều đổ dồn về phía họ. Một số thì thầm về thân phận của Charlotte, số khác lại lặng lẽ quan sát phản ứng của Engfa.

Khi cả hai đến ngai vàng, Engfa quay lại đối diện với mọi người, ánh mắt nghiêm nghị.

"Đây là Charlotte Austin," cô tuyên bố, giọng nói mạnh mẽ vang khắp căn phòng. "Từ hôm nay, cô ấy sẽ ở lại hoàng cung, dưới sự bảo hộ trực tiếp của ta. Ai có ý kiến, hãy nói ngay tại đây."

Cả căn phòng im phăng phắc. Không ai dám lên tiếng, kể cả Tể tướng Marak, người chỉ đứng yên trong góc, ánh mắt tối sầm lại.

Charlotte cảm thấy tim mình đập loạn nhịp. Lời tuyên bố của Engfa không chỉ đơn thuần là bảo vệ nàng, mà còn như một lời thách thức với toàn bộ triều đình.

Nhưng Engfa chẳng hề quan tâm đến điều đó. Cô nhìn thẳng vào đám đông, nụ cười nhàn nhạt hiện lên trên môi. "Nếu ai dám làm trái, hãy nhớ, ta không bao giờ nhân nhượng."

Charlotte đứng cạnh cô, lòng ngập tràn lo lắng. Cô biết rằng kể từ giây phút này, mình đã trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn – và là mục tiêu của những âm mưu nguy hiểm trong hoàng cung.
_______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #englot