#7.
Đã từng có một người như thế
Nửa đêm, anh choàng tỉnh giấc...
Ngơ ngác nhìn quanh, lòng anh lại nhói lên, quặn thắt...
Người đó đã đi rồi, bỏ anh một mình rồi...
Tất cả là tại anh, tại anh vô tâm, tổn thương cậu, khiến cậu không đủ sức chống chọi với nỗi đau ấy mà bỏ đi...
Tại sao giờ anh mới nhận ra rằng anh yêu cậu cơ chứ?
Anh yêu cậu bao nhiêu lại hận mình bấy nhiêu.
Anh biết anh sai rồi, xin em, về đây được không?
Xin em, đừng dằn vặt anh nữa, có được không?
Anh nhớ em, nhớ lắm, em à!
Xin em, hãy quay về đi...
P/s: Gửi tặng bạn Jangsslly50 để cô có thêm động lực và để cô biết là tôi mong chuyện của cô lắm! Nhanh nhanh ra chap mới èn truyện mới nhá! Mặc dù k biết sau đấy cp Biên-Thiên sẽ ntn nhưng tôi cứ stop cảm xúc của mình đến màn ngược công đã! :))đề cập đến một người dùngđề cập đến một người dùngđề cập đến một người dùngđề cập đến một người dùngđề cập đến một người dùng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro