Chương 26
Truyền và Khoa nằm duỗi thẳng người nhìn lên trần nhà :
- Anh ở lại chơi với em vài ngày nữa đi
- Anh nói với mẹ đi hai ngày , cuối năm nhiều việc mà không có người
Khoa nhìn sang Truyền trầm giọng :
- Em sẽ nhớ anh nhiều lắm
Truyền đưa tay ra phía sau đầu vò rối mái tóc của Khoa :
- Anh sẽ gọi điện , nhắn tin cho em
Khoa nhìn lên trần nhà , cả hai chìm trong im lặng , Khoa khó nhọc hỏi Truyền :
- Anh , anh và chị Huyền My là bạn hay là ...
Truyền im lặng , một lúc sau chàng trả lời :
- Là bạn
- Vậy nếu em muốn anh không làm bạn với chị ấy nữa anh có làm không ?
- Anh ... anh , em thấy khó chịu về My hả
Khoa gật đầu :
- Em có cảm giác chị ấy không phải là cô gái tốt . Một điều gì đó em cảm giác nó không tốt cho anh , em không biết nói sao nữa ...
Rồi Khoa cười nhưng ánh mắt đượm buồn nhìn Truyền :
- Em muốn anh hạnh phúc , chỉ vậy thôi
Truyền siết hai bàn tay Khoa :
- Như vầy là anh thấy hạnh phúc , anh muốn bảo bọc em , ở bên em , anh không muốn thế giới xô bồ ngoài kia làm tổn thương em
- Em không kém bản lĩnh dữ vậy đâu
- Anh biết , nhưng anh vẫn muốn một sự êm đềm nhất cho em , như đêm nay đi chơi , anh thấy nhiều người vây quanh em kiểu ồn ào chụp giựt sao á , anh thấy lo lắm
- thì hot vài ngày trên mạng xã hội nó vậy , chứ em có phải là người nổi tiếng gì đâu mà anh lo
Truyền trầm ngâm một chút rồi nói :
- Hát hò chơi cho vui vậy được rồi , lo học đi em nhé
- Dạ em biết rồi
- Anh có nghe mẹ em nói em muốn thi cử hát hò gì đó phải không?
- thì em nghĩ vậy thôi chứ đã làm gì đâu
- Vậy hứa với anh tập trung học không có thi thố gì đâu nha
- uhm , hứa thì hứa
Truyền lại tiếp :
- Với lại chổ Quốc Anh anh thấy nó thích em lắm , mà thằng nhóc này bạo lắm đó nha
Khoa phì cười :
- Anh biết rõ lòng em mà , cần gì phải lo điều đó
Đột nhiên Truyền nhổm dậy , nhìn Khoa :
- Anh với Quốc Anh ai đẹp trai hơn
Khoa thấy mắc cười , nhưng những lúc như thế này Truyền hơi con nit nhưng rất đáng yêu , rõ ràng là Quốc Anh đẹp trai và cao ráo hơn Truyền nhưng trước ánh mắt thúc giục của Truyền , Khoa xô Truyền nằm xuống rồi đáp:
- Anh đẹp hơn
Buổi sáng Khoa tiễn ba và Truyền ra xe , ông Khải đi trước . Khoa kín đáo nắm bàn tay Truyền rồi nói nhỏ :
- Em sẽ cố gắng về nhà nghĩ tết sớm nhất
Ngay khoảnh khắc đó , ông Khải đã nhìn thấy sự bịn rịn và tình cảm của con trai ông dành cho Truyền , đây không phải là lần đầu tiên ông thấy điều này . Cái đêm trước ngày Khoa đi học lại , nghe tiếng động trong nhà khi Khoa đi ra gặp Truyền giữa đêm khuya , Ông đã thấy Khoa ôm Truyền như thế nào và ông nén tiếng thở dài : thế là những gì ông lo lắng đã đến thực sự
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro