Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 99: Lời hứa tiễn về nhà


Đúng như Lâm Diên đã nói, trận đấu với QOG được sắp xếp thành trận đầu tiên trong tuần cuối cùng của giải thường quy, điều này quả thực khiến các thành viên GH có phần phấn khích. Tuy nhiên, cái gì cũng phải theo tuần tự, trước khi đối đầu với chiến đội này, họ vẫn cần hoàn thành trận đấu cuối cùng với UL trong tuần này.

Bởi vì sau khi GH thua Three, đã bị chửi rất ghê trên mạng, nên các phương tiện truyền thông trước đó push lên tận trời giờ đột nhiên câm như hến. Dư luận này khiến fan hâm mộ GH có chút lo lắng cho các tuyển thủ.

Ngày thi đấu tiếp theo, một nhóm người đã đợi bên ngoài địa điểm từ sớm, giơ banner ủng hộ, hét lớn tên các thành viên GH.

Trước khung cảnh này, từng banner cỗ vũ "Chỉ cần thắng lại là được", "Tiếp tục vì mục tiêu vô địch thế giới", "Đội Về Nhà tiễn đối thủ về nhà", v.v. khiến bầu không khí tại hiện trường ấm áp và nhiệt tình chưa từng có.

Đây là lần đầu tiên những tuyển thủ trẻ như GH nhận được đãi ngộ như vậy, nên có phần thụ sủng nhược kinh.

Đặc biệt là Tất Diêu Hoa.

Nhìn banner "BB, xông lên cho bố", cậu suýt nữa thì rơi nước mắt:

"Mẹ kiếp, tự nhiên dịu dàng như vậy ai mà chịu nổi trời?"

Các thành viên khác lúc đầu cũng rất cảm động, nhưng nghe cậu nói thì ngây ra một lúc, sau đó không nhịn được bật cười thành tiếng.

Trời ơi, lần đầu thấy Bức ca ngại ngùng vậy luôn á.

Sau khi các thành viên GH chào người hâm mộ qua cửa sổ xe, họ bước vào phòng chờ thông qua lối đi an toàn, thời gian thi đấu đến gần, họ tiến vào sân thi đấu dưới sự hướng dẫn của nhân viên. Đội UL cũng là một trong những đội kỳ cựu ở Chích Nhiệt, tuy không có những tuyển thủ đặc biệt xuất sắc nhưng phong độ rất ổn định, có thể coi là khách thường xuyên đến vòng loại trực tiếp.

Năm nay, đội UL đã đẩy hai tuyển thủ mới lên và hai tuyển thủ giải nghệ, tuy có những thay đổi nhân sự đáng kể nhưng nhìn chung chiến đội vẫn đang hoạt động tốt, thành tích ở mùa giải này vẫn rất ổn định.

Đội GH vừa thua một trận và đang phải đối mặt với tình huống bị cư dân mạng soi mói, chửi rủa, hôm nay lại có không ít anti đang hy vọng rằng họ sẽ phải chịu thất bại một lần nữa dưới tay UL.

Đáng tiếc là mọi thứ đã không diễn ra như mong đợi của anti, GH không những không gặp chút khó khăn nào mà thậm chí còn hưng phấn hơn bất kỳ trận đấu nào trước đó, đến phút thứ 40, UL bị đẩy thẳng lên nhà chính, giành chiến thắng gọn gàng.

Cố Lạc hôm nay giống như nhẫn nhịn đã lâu, màn trình diễn của cậu trong suốt trận đấu cực kỳ mãn nhãn.

Thống kê dps có thể thấy Mid chiếm tới 58% tổng lượng sát thương, đối với một con tướng sát thủ mà nói đây chắc chắn là một con số rất đáng kinh ngạc.

Cố Lạc lấy được MVP trong ván này và một lần nữa đứng trên sân khấu nhận phỏng vấn.

So với vẻ ngoài ngây thơ hồi đầu giải, ánh mắt cậu đã trở nên kiên định hơn rất nhiều.

Khi MC hỏi cậu muốn nói gì vào lúc này, cậu nhìn chằm chằm vào ống kính và nói với giọng nghiêm túc:

"Huấn luyện viên đã nói rồi, mỗi lần thất bại đều để tiến bộ hơn. Vì vậy, GH chúng tôi không bao giờ sợ thất bại, bởi vì mục tiêu của chúng tôi là chức vô địch!"

Từng câu từng chữ mạnh mẽ và dứt khoát, cách một màn hình có thể cảm nhận được trái tim vô cùng kiên định đằng sau gương mặt em bé này.

Trở lại phòng chờ, Cố Lạc vừa bước vào cửa liền thấy vô số ánh mắt đổ dồn về phía mình, điều này khiến cậu có chút không chắc chắn bước tới trước, bối rối hỏi:

"Sao, sao vậy? Lúc nãy em phỏng vấn...nói cái gì không nên nói sao?"

Giản Dã cười lớn: "Không không, ngược lại mới đúng, lần này em nói rất hay đó!"

Hai mắt Cố Lạc sáng lên: "Thật sao?"

"Thật."

Cảnh Nguyên Châu ngồi trên sofa chơi điện thoại, không quên thể hiện sự khẳng định,

"Tốt tới mức tiện thể làm cho đám anti trên mạng tức điên lên luôn rồi, thật sự rất đỉnh."

Lâm Diên tiếp lời:

"Đúng là rất đỉnh, tôi có thể đoán được hot search sắp lên luôn rồi, #Chiến-đội-GH-thật-không-biết-xấu-hổ-mà-còn-tự hào-khi-thua-game#. Chúng ta lại có thể tiết kiệm tiền làm truyền thông rồi, đỡ ghê!"

Nụ cười trên mặt Cố Lạc trở nên cứng đờ, trong lòng chậm rãi hiện lên một câu hỏi.

Tất Diêu Hoa tặc lưỡi, lắc đầu bình luận:

"Nhìn không ra nha Gloy, pha rà bụi cỏ này quá chuẩn, kéo hết giá trị hận thù của anh luôn! Đỉnh, đỉnh, chỉ cần một câu đã đủ nổ tung tụi anti rồi, mấy thằng cháu đó luôn lấy thất bại trước Three để dẫm chúng ta dưới chân, giờ thì tốt rồi, phỏng vấn của cậu đã thổi bay toàn bộ đợt dư luận này, đúng là lấy dao đâm vào tim tụi nó mà."

Cố Lạc sửng sốt: "Vậy nên bây giờ trên mạng mọi người đều đang chửi em hả?"

Lâm Diên trả lời: "Ừm, hay là mấy ngày này cậu gỡ cài đặt weibo đi."

"Không cần."

Cố Lạc không bất an như trong dự đoán, sau khi phản ứng lại cậu liền trở nên hưng phấn, nhanh chóng lấy điện thoại từ trong ba lô ra,

"Cuối cùng tới lượt bọn họ chửi em rồi, để em coi thử coi chửi cái gì."

Lâm Diên nhất thời không kịp phản ứng:

"Tới lượt?"

Trong nháy mắt, Cố Lạc bắt đầu lướt mạng, khuôn mặt chậm rãi hiện lên nụ cười, cuối cùng còn có chút khoa trương nhìn về phía Tất Diêu Hoa:

"Bức ca, bọn họ chửi em còn ác hơn chửi anh!"

Tất Diêu Hoa giơ ngón tay cái lên:

"Đỉnh nóc!"

Lâm Diên nhìn qua nhìn lại vài lần:

"Có ai phiên dịch hạnh phúc của mấy cậu lại cho tôi hiểu không?"

Cố Lạc trả lời:

"Huấn luyện viên là vầy nè, lúc trước Bức ca nói những anti đang nhảy nhót hiện giờ là để làm nền tảng cho cú vả mặt sau này. Em nghiêm túc suy nghĩ thì thấy câu này đúng là rất có lý!"

Giản Dã cũng bị lời nói và hành động vừa rồi của hai người này làm cho nghệch ra, nghe được câu giải thích thì lập tức hiểu ra:

"Á đù, đúng thiệt nha bây, chuẩn không chỉnh luôn, sao hồi trước tôi không nghĩ ra nhỉ!"

Cố Lạc vẫy tay:

"Gun ca lại đây nè, chúng ta cùng nhau xem kẻ ngốc."

Thần Vũ Thâm vẫn luôn im lặng, một lúc sau, cậu cũng thoát khỏi giao diện tin tức, bấm vào weibo.

Cảnh Nguyên Châu không quậy theo bọn họ, chỉ cười đến mức vai run lên, nhẹ nhàng vỗ lưng Lâm Diên tỏ vẻ an ủi.

Lâm Diên: "..."

Ngay cả Lâm Diên cũng không ngờ rằng văn hóa chiến đội mình nói đổi là đổi, anh im lặng một hồi rồi quay sang nhìn Tất Diêu Hoa:

"Được nha BB, chỉ cho cậu thi đấu thôi là quá thiệt thòi cho cậu rồi, có phải nên để cho cậu kiêm luôn chức bác sĩ tâm lý của đội không?"

Tất Diêu Hoa hắng giọng khiêm tốn nói:

"Cũng thường, thường xuất sắc."

-

Sau khi tuần thi đấu thứ ba kết thúc, chiến đội GH quay trở lại Ninh Thành.

Địa điểm thi đấu của giải thường quy nằm ở ba thành phố và thay đổi vào thứ hai hàng tuần, như bây giờ, sau một chu kỳ, lại quay trở lại điểm xuất phát.

Địa điểm thi đấu của tuần cuối cùng đều ở cùng một thành phố, điều này cho phép các tuyển thủ có thể yên tâm cống hiến hết mình trong việc những bước chuẩn bị cuối cùng cho trận chiến tại thành phố họ đặt căn cứ.

Mặc dù bề ngoài không thể hiện rõ, nhưng kể từ trận thua lần trước mọi người đều không cam tâm, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi nội dung huấn luyện được tích cực hoàn thành hơn bao giờ hết.

Thậm chí sau khi mở khóa "Buff cười vào mặt anti-fan", tất cả mọi người không ai sợ bị chửi nữa, lúc trước nghe tới phục bàn là né còn không kịp, giờ thì chỉ cầu để được nghe phê bình, còn là cái kiểu càng ác liệt càng tốt.

Lâm Diên đều nhìn thấy được sự thay đổi tâm lý này và anh rất hài lòng về điều đó.

Phải nói rằng trận thua với Three đúng là không thiệt chút nào.

Quá trình tập luyện diễn ra hết sức khẩn trương, chớp mắt tuần thi đấu cuối cùng của giải thường quy cũng đã bắt đầu.

Tính đến thời điểm hiện tại, ngoại trừ hai đội Three và PAY vẫn duy trì được chiến tích toàn thắng trên bảng xếp hạng, các đội còn lại ít nhiều đều từng nhận lấy thất bại.

Nửa sau mùa giải thực sự căng thẳng, đặc biệt là tuần thứ ba vừa kết thúc, trong các chiến đội mạnh, BK đã thua hai trận liên tiếp trước SUU và LDF, LDF sau khi thua trên tay Three lại lấy được điểm từ SUU, tất cả các đội lớn ít nhiều đều từng bị đánh bại.

Sau khi các đội có sự thay đổi về thứ hạng, GH vẫn xếp ở vị trí thứ ba về số điểm tích lũy.

Chỉ riêng thứ hạng này thôi thực sự đã là một cái tát vào mặt những anti-fan.

Các thành viên GH nghe được thông tin này đương nhiên là rất vui mừng, nhưng lúc này họ càng quan tâm về tình hình điểm của QOG hơn.

Trước đây không để ý, giờ mới nhận ra màn trình diễn mùa này của QOG quả thực không như mong đợi.

Kết thúc ba tuần của giải thường quy, hiện tại bọn họ đang xếp thứ 9 trên bảng xếp hạng điểm tích lũy. Nếu không lọt vào top 8, họ sẽ bỏ lỡ vòng loại trực tiếp sau khi giải thường quy kết thúc.

Từ điểm này, đối với QOG mà nói tuần thi đấu thứ tư chắc chắn là cực kỳ quan trọng.

Nhưng trước đó, QOG đã đánh với tất cả các chiến đội khác, và trận chiến với GH đã trở thành trận đấu cuối cùng của họ ở giải thường quy. Dù có thắng cũng chưa chắc có thể thành công bước tiếp, nhưng chỉ cần thua thì chắc chắn không thể trở mình được nữa.

Lúc này, các thành viên GH đã đến địa điểm thi đấu, đang đi về phía phòng chờ.

Tất Diêu Hoa xem xong toàn bộ kết quả của QOG thì bật cười:

"Tôi thấy QOG mùa này chắc là diễn hơi lố rồi ha? Kẹt ở vị trí khó chịu như vầy, xem ra đánh xong trận hôm nay là có thể đá cái đống rác này về nhà rồi."

Lúc này xung quanh không có bất kỳ nhân viên nào, Lâm Diên cũng vui vẻ tiếp lời, quay lại nhìn Tất Diêu Hoa:

"Cho nên hôm nay QOG nhất định sẽ tìm cách lấy được điểm mấu chốt này từ chúng ta. Dù sao, từ góc độ nào đó mà nói đây là cơ hội duy nhất của họ để tiến tới vòng loại trực tiếp."

Giản Dã có chút xúc động:

"Bức ca, cậu nói xem đây có phải là nghiệt duyên không? Trước đây cậu đã từng hứa sẽ tự tay tiễn họ về nhà, bây giờ sắp thành hiện thực rồi."

Tất Diêu Hoa cười nói:

"Quá tốt, ông trời cũng đứng về phía chúng ta. Nói thiệt cái loại chặt đứt mọi hy vọng cuối cùng này thật là sảng khoái!"

Cố Lạc gần đây hay đi chơi với Tất Diêu Hoa, vừa mở miệng đã đi thẳng vào vấn đề:

"Đáng đời, chiến đội âm binh không xứng giành chiến thắng!"

Tất Diêu Hoa thật lòng khen ngợi:

"Bé Gloy được nha, càng ngày càng có khí chất của anh!"

Thần Vũ Thâm ghét bỏ nói:

"Cậu tốt nhất đừng dạy hư nhóc ấy..."

Một nhóm người cười đùa tiến về phía trước, nhất thời khiến bầu không khí rất náo nhiệt.

Nhưng khi họ chuẩn bị đến phòng chờ thì tình cờ đụng phải một nhóm người.

Đây có lẽ là oan gia ngõ hẹp trong truyền thuyết.

Từ lần va chạm nhẹ lần trước thì chiến đội QOG cũng không xuất hiện trước mặt họ nữa, nguyên nhân chủ yếu là thấy khí thế của chiến đội GH quá mạnh, nên khiến cho họ dần cảm thấy có chút lo lắng về trận chiến sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra này.

Nếu đã không có tự tin giành chiến thắng, thì nói ít sai ít, cũng coi như tránh được khả năng bị vả mặt.

Vì vậy, từ phương diện nào đó mà nói QOG thậm chí còn tránh Tất Diêu Hoa hơn trước, đã một thời gian im như thóc, nếu như muốn bới lông tìm vết thì chắc chỉ có chuyện mấy ngày trước đội trưởng Roser like một bình luận trên weibo chửi BB.

Roser thực sự không muốn đụng mặt GH ở đây, đặc biệt là đối mặt trực diện với Tất Diêu Hoa.

Khoảnh khắc họ gặp nhau, hắn vô thức dừng bước, khuôn mặt căng thẳng, chỉ muốn coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi qua.

Tuy nhiên, khi họ vừa chạm vai nhau, Tất Diêu Hoa đã đưa tay chặn lại.

Roser cảnh giác nhìn lên.

Hiện còn có hai nhân viên đi theo đội hắn, nếu lúc này Tất Diêu Hoa dám mở miệng chế nhạo, hắn đảm bảo sẽ báo cáo, yêu cầu cấm đấu ngay lập tức.

Dù gì hôm nay là cơ hội cuối cùng để QOG giành quyền vào tứ kết, vốn đã cảm thấy cơ hội chiến thắng là rất mong manh, nếu có thể kéo cái tên Bức vương này xuống nước, 5 đánh 4 thì có lẽ tỷ lệ thắng sẽ cao hơn một chút, nếu vì điều này mà bị hắn khịa mấy câu thì cũng coi như kiến được lời!

Bầu không khí đang cực kỳ nghiêm trọng thì Tất Diêu Hoa bất ngờ lên tiếng.

Nhưng nội dung lại không như Roser mong đợi.

Khóe miệng nhếch lên kết hợp với quả đầu sặc sỡ của Tất Diêu Hoa càng trở nên rực rỡ hơn nữa.

Nhưng vẻ mặt có khiêu khích đến mức nào đi nữa, lời mà cậu nói ra lại lịch sự tới mức khó tin:

"Đã lâu không gặp, Roser. Mày khỏe hả, mày còn nhớ lời ước hẹn trước đây của chúng ta không?"

Không ngờ cậu lại nói một câu như vậy.

Roser sửng sốt một chút, buột miệng nói:

"Ước hẹn gì?"

Nụ cười trên mặt Tất Diêu Hoa càng lúc càng rực rỡ, nói rành mạch từng chữ:

"Đương nhiên là ước hẹn tiễn tụi mày về nhà."

Roser ước gì có thể tát mình một cái: "."

Chết tiệt, sao tự nhiên hắn lại đi tiếp lời cái tên ngu này làm gì?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro