Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 98: Có thù báo thù, có oán báo oán


Trên đường trở về khách sạn sau khi rời khỏi sân thi đấu, cả xe đều chìm trong im lặng, không ai lên tiếng.

Có lẽ là do đà đi lên quá mạnh nên lần này bị Three đè xuống đất mà đánh khiến cho chiến đội đa số là người mới tham gia đấu trường chuyên nghiệp, ít nhiều cũng có chút khó vượt qua ngay được.

Lâm Diên từ lúc lên xe đã ngồi ở ghế sau chơi điện thoại, sau khi xe chạy được một lúc, anh ngẩng đầu lên nhìn bầu không khí có phần uể oải trong xe rồi nói:

"Ngủ hết rồi à? Chưa ngủ thì nói chuyện đi chứ?"

Vừa dứt lời, bầu không khí trở nên trầm mặc một cách kỳ lạ.

Một lúc sau, giọng nói của Tất Diêu Hoa vang lên:

"Trận này là lỗi của tôi."

Cậu đưa tay xoa mái tóc sặc sỡ của mình, cau mày:

"Wuhoo quả thực là xạ thủ có thao tác xuất sắc nhất mà tôi từng gặp, mỗi lần tưởng có thể giết được hắn thì luôn kẹt vào thời điểm quan trọng nhất để hắn có thể toàn mạng rút lui. Đã thử hai ba lần rồi nhưng tôi lại không tin, đây là tự tin quá mức. Cái giá phải trả cũng rất rõ ràng, không những không giết được mà còn làm bảo bảo kinh nghiệm của người ta."

"Tôi phối hợp cũng có vấn đề."

Giản Dã bên cạnh nhanh chóng tiếp lời,

"Chỉ lo nghĩ đến chuyện bảo vệ toàn cục trong giao tranh tổng, không giữ tốt kỹ năng CD, để cho bọn họ có cơ hội giết hàng sau. Come và Wuhoo phối hợp với nhau rất đỉnh, các kỹ năng được kết nối thực sự tốt. Đường dưới không những không tìm được cơ hội để đột phá nào mà còn bị ép cho không xoay sở kịp. Thực ra, đáng lẽ lúc đó tôi nên đi với Abyss, thay vì ở lại đường dưới cùng Bức ca tiếp tục giằng co với đối phương, nói không chừng còn tìm được chút cơ hội ở rừng. Không chỉ Bức ca, mà tôi cũng quá cố chấp, do ảo tưởng từ những trận đấu trước khiến tôi nghĩ là cứ cố một chút sẽ được, nhưng điều này không những khiến đường dưới vỡ mà cũng không thể đẩy tiết tấu của các đường khác lên.

Thần Vũ Thâm nhỏ giọng nói:

"Không phải vấn đề của mấy cậu, chuyện không thể đẩy tiết tấu là vấn đề của tôi."

Cố Lạc vẻ mặt buồn bã:

"Chỉ có thể nói đánh tới cuối thì em cũng có chút vội, vốn định trước combat tổng nếu có thể giết được Wuhoo thì sẽ có thể giành được chút cơ hội, nhưng Come bảo vệ quá kỹ. Vả lại nắm bắt không đúng thời cơ, không thành công còn bị giết ngược trước combat, đợt combat bị thiệt hại quá nhiều. Tuy giai đoạn đầu có ưu thế, nhưng cuối cùng cũng không thể kéo giãn khoảng cách, liên tục để Klo phục hồi kinh tế. Lúc sau cần bạo phát cũng không tạo ra được sát thương lớn, đội trưởng tìm được thời cơ gia nhập tốt như vậy lại không theo được, quan trọng nhất là đợt combat cuối bị chết quá sớm, nói ra thì sai lầm của em là nghiêm trọng nhất."

Lâm Diên nghiêng đầu, nhìn Cảnh Nguyên Châu.

Cảnh Nguyên Châu nói thật: "Biểu hiện của anh cũng coi như bình thường."

"Xem ra mọi người đều đã tự suy nghĩ kỹ rồi."

Lâm Diên hài lòng nói,

"Thật ra theo tôi thấy bây giờ chúng ta thua một trận cũng tốt, thua mới phát hiện ra vấn đề. Những chuyện trước đây có lẽ đang o bế các cậu lên quá cao, người trẻ thì dễ mất bình tĩnh, cái gáo nước lạnh này đúng là dội rất đúng lúc, bây giờ khó khăn một chút còn đỡ hơn sau này không quay đầu lại được."

Anh nhìn một vòng xung quanh rồi nhếch môi:

"Mặc dù một phần lớn nguyên nhân để thua trận này là do các cậu quá ám ảnh với vị trí C của Wuhoo, nhưng thực tế Wuhoo chính là miếng mồi do Three cố ý thả ra. Dù sao cũng là do thiếu kinh nghiệm thi đấu, bị cuốn theo chiêu trò của mấy tài xế già này là điều bình thường, thua cũng không oan. Tuy nhiên, cũng không cần thiết phải vội vàng hốt vỏ như vậy, nhìn chung vấn đề lớn nhất là do đường dưới vỡ hoàn toàn, điều BB nói lúc nãy là chính xác, đống vỏ này phải do cậu ấy hốt."

Tất Diêu Hoa khựng lại một chút, nhưng cũng bình tĩnh đáp lời:

"Ừm, lỗi tôi! Thực lực cá nhân của tôi không đủ, bị Wuhoo đè bẹp."

Lâm Diên liếc nhìn cậu rồi cười:

"Giờ tôi sẽ không nói nhiều nữa, chỉ là nói trước cho các cậu biết. Tôi đã kêu A Mặc đặt phòng họp của khách sạn rồi, về đến khách sạn cất đồ xong thì nhớ tập trung bên phòng họp. Nhân lúc còn nóng, chúng ta nhanh chóng phục bàn trận vừa rồi."

Mọi người ỉu xìu đáp một tiếng, mặc dù đã đoán được lúc phục bàn sẽ phải nghênh đón đợt sát thương đến từ Lâm Diên, nhưng cũng không ai dám ý kiến gì.

Đúng là chơi không tốt, bị chửi cũng đáng.

-

Sau khi trở về khách sạn, mọi người trở về phòng thu dọn đồ đạc rồi lần lượt tập trung tại phòng họp.

Tất Diêu Hoa là người đến đầu tiên.

Cố Lạc bước vào phòng lập tức nhìn thấy quả đầu bắt mắt ở giữa, trạng thái hoàn toàn tập trung của Tất Diêu Hoa khiến cậu không khỏi tò mò bước tới:

"Bức ca, anh đang xem gì vậy?"

"Ồ, cũng không có gì."

Tất Diêu Hoa không ngẩng đầu mà chỉ bình tĩnh trả lời:

"Chỉ muốn xem trên mạng đang chửi anh như thế nào, đúng lúc ổn định lại tâm lý thôi."

Cách đây không lâu, chiến đội GH bị giới truyền thông muốn ké nhiệt độ ca ngợi lên tận trời, nay lại bị đánh bại ở trận đầu tiên, không cần nghĩ cũng biết trên weibo đang dữ dội tới mức nào.

Cố Lạc đến gần nhìn, liền thấy những bình luận mà Tất Diêu Hoa đang xem.

[Cười chết, hắc mã mạnh nhất, tử vi tinh? E là mấy bài báo trên mạng đều là pháp thuật đen hết quá, cẩn thận bị chiến đội GH ám sát!]

[Cũng không tới mức ám sát, chẳng phải chỉ thua một trận trong giải thường quy thôi sao, chuỗi thắng kéo dài lâu như vậy, việc lọt vào vòng loại trực tiếp không phải là vấn đề.]

[Từ khi nào việc lọt vào vòng loại trực tiếp đã trở thành điều đáng khoe khoang vậy?]

[Đúng vậy, chuỗi chiến thắng trước đó là do không đụng trúng đội mạnh thôi, giờ gặp Three là hiện nguyên hình liền.]

[Tôi nói thật cái tên ngu BB đánh gà quá vậy, không thấy hắn bị Wuhoo đè ra đánh như chó luôn sao.]

[Có thực lực gặp đội mạnh cái là biết liền, lúc trước fan Đội Về Nhà khoác lác như vậy tôi cũng không dám nói gì, giờ chỉ muốn hỏi một câu, mặt có đau không?]

[Xạ thủ gà mờ Bức Vương chuẩn cmnr. Trận này nếu không phải do hắn kéo chân mọi người, GH đã không thua thảm như vậy.]

[Được rồi, không phải nói giúp cho BB, mấy vị trí khác của Đội Về Nhà cũng có vấn đề có được không!]

[Dù sao thì gà vẫn là gà, fan Titans lúc trước không phải nói hắn đã đúng khi chọn GH sao, bây giờ còn cảm thấy đúng không?]

[Nhìn lịch thi đấu, bây giờ mới gặp Three, tuần sau lại gặp LDF hay PAY, có đội nào là dễ đối phó đâu? Ngồi đợi chuỗi thua của GH.]

[Cũng không nghiêm trọng như mọi người nói, thắng thua trong giải thường quy không phải là chuyện bình thường sao? Có đội nào dám đảm bảo toàn thắng không? Sao tới lượt GH lại không cho thua?]

[Nếu lúc trước GH không nhảy nhót khắp nơi như vậy thì ai sẽ chú ý một đội gà mờ như vậy để làm gì?]

[+1, đặc biệt là BB, làm màu cho đã, giờ thì chuẩn bị tinh thần bị sét đánh đi!]

Cố Lạc: "."

Ờm...anh có chắc là mấy cái bình luận tiêu cực trên mạng sẽ giúp ổn định tâm lý chứ không phải để kích thích tâm lý không?

"Cũng hòm hòm rồi, không đọc nữa."

Tất Diêu Hoa cảm thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của bé đầu xám rốt cuộc cũng tắt điện thoại,

"Dù sao thì vừa nghĩ đến chuyện mấy tên dẫm lên người khác, bỏ đá xuống giếng sắp bị vả mặt tập thể là anh cảm thấy cực kỳ thoải mái."

"Thoải mái...?"

Cố Lạc yên lặng một hồi, cuối cùng chân thành giơ ngón tay cái lên,

"Bức ca là đỉnh nhất!"

Tất Diêu Hoa khiêm tốn xua tay:

"Thực ra chỉ cần cậu nghĩ đến chuyện mấy tên suốt ngày đuổi theo sau cắn cậu, bộ dạng như kiểu muốn tận hiếu, thì liền cảm thấy cái đám cháu hiếu thảo này đang coi cậu như tổ tông mà đội lên trên đầu. Dù sao thì chuyện đánh tệ cái nào nên nhận thì anh sẽ nhận hết, còn lại coi như cho tụi anh hùng bàn phím này có không gian phát huy đi."

Cố Lạc nghe xong lời Tất Diêu Hoa nói, mơ hồ cảm thấy một thế giới mới đã mở ra.

Lúc này, cửa phòng họp bị đẩy vào, những người khác lần lượt đi vào.

Lâm Diên chiếu video trận đấu vừa kết thúc lên màn hình lớn, bắt đầu phân tích chi tiết.

Trước đó nói Three đã cố tình dùng Wuhoo làm mồi nhử, cũng không phải là không có lý do.

Support Come ngoài trừ 3p đầu tiên đi theo người đi rừng thì luôn ở đường dưới để bảo vệ Wuhoo. Trong khoảng thời gian này, mấy đợt gank của Thần Vũ Thâm nhìn thì có vẻ như Wuhoo tàn máu bỏ chạy, nhưng trên thực tế, hắn ta luôn di chuyển trong phạm vi kỹ năng của Come. Điều này hoàn toàn dựa trên tiền đề đảm bảo có thể rút lui an toàn, đồng thời cũng dẫn dụ đám người Tất Diêu Hoa một cách triệt để.

Bằng cách này, khi Jungler của Three bước vào trận chiến, pha gank được cho là do GH khởi xướng đã ngay lập tức bị đảo ngược.

Chiến đội Three khác với các chiến đội khác, họ có tới hai trong số năm đại ma vương của liên minh trong đội. Wuhoo và Come đã rèn được sự ăn ý từ hồi còn trong tuyển trẻ, đến khi vào giải đấu họ chưa từng tách nhau ra, thao tác trong quá trình phối hợp có thể nói là chi tiết đến đáng sợ.

Có hai người họ trấn giữ đường dưới, Mid Klo đã được giải phóng hoàn toàn.

Tuy Klo đi đường không ác bằng Cố Lạc nhưng kỹ năng farm lính từ xa được xử lý rất tốt. Hơn nữa, sau khi bị giết hai lần, đã chuyển sang chế độ chi viện, tránh đối đầu trực diện với Cố Lạc, đây là một cách đối phó rất thành thục.

Wuhoo đối với Three giống như Cảnh Nguyên Châu đối với GH vậy, cộng thêm đây là vị trí tạo sát thương cực kỳ quan trọng, trong giai đoạn combat tổng càng phát huy ý muốn của mình đến cực điểm.

Pha combat quy mô nhỏ ở giai đoạn giữa, kinh tế Tất Diêu Hoa rõ ràng đã bị ảnh hưởng bởi đi đường ở giai đoạn đầu. Vì thế Cố Lạc và Thần Vũ Thâm muốn thu hẹp khoảng cách kinh tế giữa hai bên, bắt buộc phải cố gắng hết sức để tìm cơ hội giết Wuhoo. Tuy nhiên, mọi "cơ hội" đều do sự phối hợp ăn ý của Wuhoo và Come cố ý để lại.

Khoảng cách ở đường giữa không thể tiếp tục nới rộng, kinh tế ở đường dưới bị đàn áp nặng nề, rừng không thể mở ra thế cục ở nửa dưới bản đồ, cộng thêm những "cái bẫy" trong combat tổng, chỉ dựa vào một Top Cảnh Nguyên Châu, dù mạnh đến đâu, một mình cũng khó sống sót.

Nói GH thua không còn thể diện ở trận này cũng khá là uyển chuyển rồi, nếu nói thẳng ra là chỉ xét thống kê sau trận đấu thì dùng từ "thảm hại" cũng không quá.

Lâm Diên không hề nương tay, mỗi lời nói ra đều như một lưỡi dao đâm thẳng vào tim, các sai lầm đều được liệt kê ra từng cái một, cuối cùng kết lại cũng có tới 12 lần.

Đây chắc chắn là một con số vô cùng đáng sợ ở một giải đấu chuyên nghiệp.

Sau khi kết thúc phục bàn, cả phòng họp chìm trong im lặng.

Mọi người đều nghiền ngẫm về thành tích kém cỏi của họ.

"Hôm nay thế thôi, lát nữa tôi sẽ gửi báo cáo phục bàn vào email của các cậu, tới lúc đó thì tự mình xem lại, các trận đấu sau này phải chú ý một chút."

Lâm Diên nhìn một lượt tất cả mọi người rồi vỗ tay,

"Mặc dù bình luận trên mạng rất ác liệt, nhưng có một điều là sự thực, trước đây các cậu chỉ chạm trán mấy đội trình độ xoàng xoàng, những đội mạnh thực sự đều đang đợi ở phía sau. Kinh nghiệm thi đấu không thể bù đắp ngay được, nhưng rất nhiều thứ về phương diện ý thức đối với các đồng chí cao thủ mà nói chắc sẽ không khó tiếp thu đúng không?"

Cụm từ "đồng chí cao thủ" này khiến bầu không khí cả phòng trở nên sôi động hơn.

"Dù sao trận đấu cũng đã kết thúc rồi."

Lâm Diên vỗ nhẹ tập tài liệu trong tay lên bàn, giọng điệu nghiêm túc dần dần nhường chỗ cho một nụ cười,

"Bây giờ tôi có một chuyện khác, nhân lúc nói ra để mọi người vui vẻ."

Mọi người bình tĩnh lại, tò mò nhìn qua:

"Chuyện gì vậy?"

"Biết ngay là mấy cậu đều quên mất rồi."

Lâm Diên nhếch miệng, chậm rãi nói:

"Trận đấu đầu tiên trong tuần sau, chúng ta cuối cùng cũng đụng trúng QOG rồi. Vì Bức ca, có thù báo thù có oán báo oán."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro